Editor: Cà Pháo
- --------------
“Em biết rồi sao, việc này chỉ là bước đầu tiên mà thôi. Chỉ cần anh muốn, anh có thể khiến hắn ta ở cái thành thị này không ngóc đầu lên được.” Lúc đầu Khải Minh không nghĩ sẽ tàn nhẫn như vậy, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh tên đàn ông kia cùng cô ở bên nhau, nội tâm ghen ghét đốt cháy trái tim hắn. Hiển nhiên cô đã động lòng đối với tên đàn ông kia.
Hắn đau lòng, nhớ tới hồi ức tốt đẹp ngày xưa của hai người, nhưng bởi vì hắn năm lần bảy lượt phản bội cô mà không còn sót lại chút gì. Người đàn ông kia, không chỉ có được cô ở hiện tại, mà có thể là cả tương lai, Khải Minh không hy vọng có thể dụ hoặc đến cô. Như vậy chỉ có thể mạnh bạo, vợ chồng nghèo hèn trăm sự việc, một người đàn ông công việc còn không có thì có thể đem lại tương lai cho người phụ nữ ấy sao?
“Đồ đê tiện.” Hạ Cơ nhìn Khải Minh với ánh mắt tràn ngập khinh thường.
Khải Minh đau đớn một chút, trước kia ánh mắt của cô luôn tràn ngập sùng bái cùng tình yêu, hiện tại thì sao? Này hết thảy đều là do hắn tự làm tự chịu, hắn chỉ có thể tự trách mình. Một khi Hạ Cơ trở lại bên người hắn, hắn nhất định đền bù gấp bội những trách nhiệm trước kia, khiến cô mỗi ngày đều có thể vui vẻ. Hạ Cơ không có chú ý tới Khải Minh nhíu mày, chỉ biết hắn là một tên tiểu nhân.
“Rời khỏi hắn ta, hai người các em đều tốt hết cả.” Khải Minh nhìn Hạ Cơ chăm chú. Khuôn mặt cô không còn giống như lúc trước đơn thuần chưa hiểu thế sự, giờ lại thêm nhiều tầng đạo lí đối nhân xử thế. Giống như quả đào vừa mới chín, chờ người khác ngắt lấy.
“Anh cảm thấy tôi là loại người này? Anh lấy cái này uy hiếp tôi, vậy thì quá không thú vị. Nếu như tôi để ý những đồ vật ngoài thân đó, thì lúc trước tôi sẽ không cùng anh ly hôn.” Hạ Cơ ngữ khí kiên định.
Khải Minh lại cảm thấy cô kiên cường thật chói mắt. Cô ấy vậy mà lại che chở cho một nam nhân khác như thế. “Em không để bụng, vậy còn hắn ta, em có thể từ bỏ, nhưng nếu mà anh nói, chỉ cần hắn từ bỏ em là có thể một lần nữa có được công việc lương một năm trăm vạn, em đoán hắn ta sẽ lựa chọn như thế nào? Cho dù em ở trong lòng hắn có quan trọng như vậy, hắn vì em cái gì đều từ bỏ. Nhưng em có thể nhẫn tâm thấy hắn từ một người tài giỏi được mọi người cực kỳ hâm mộ biến thành một du dân bị người người phỉ nhổ sao?”
Hạ Cơ trầm mặc. Cô đương nhiên biết Bạch Triết tính tình quật cường, càng sẽ không vì tiền từ bỏ cô, nhưng mà đó là kiêu ngạo của cậu, sự nghiệp của cậu, nếu như đều mất đi vậy tình yêu của hai người còn có thể mỹ mãn giống hiện tại sao?
“Làm như vậy thì tốt sao?” Hạ Cơ thật là không rõ, nếu hắn đã thích quan hệ yêu đương tự do, hiện tại lại không ai quản hắn. Sao tới chỗ này làm người xấu. “Cho dù tôi cùng anh ấy chia tay, cũng sẽ không cùng anh hợp lại, anh không rõ sao?”
“Mặc dù biết không có khả năng, nhưng vẫn muốn làm, lỡ như em hồi tâm chuyển ý thì sao?” Khải Minh bị buộc không có biện pháp.
......
Bạch Triết cũng biết nguyên nhân mình bị đuổi là bởi vì Khải Minh, nhưng mà căn bản cậu không để bụng. Mỗi ngày quét tước nhà cửa sạch sẽ, còn nuôi không ít cây hoa thảo, rất có phong phạm của lão cán bộ về hưu dưỡng già. Ngày thường cùng bạn bè đi ra ngoài ăn ăn uống uống, mỗi ngày buổi tối trở về phụ Hạ Cơ nấu cơm, cuộc sống gia đình này, không quá khó chịu.
Nhưng mà cậu càng bình tĩnh, Hạ Cơ trong lòng càng sốt ruột. Không duyên không cớ mất một công việc hoàn hảo như vậy, cậu sao có thể thờ ơ chứ.
“Khụ, anh không chuẩn bị tìm một công việc khác sao?” Hạ Cơ rốt cuộc hỏi ra miệng. Cho dù tổn thương đến lòng tự trọng của cậu, cũng là vì tốt cho cậu. Một tên nhóc mỗi ngày đều du đãng bên ngoài như vậy thì giống cái dạng gì chứ? Huống chi Bạch Triết là một thanh niên đầy hứa hẹn.
“Anh còn không vội, em gấp làn gì. Em thiếu tiền?” Bạch Triết vẫn là dạng phó lão thái gia.
- -----------------------
-28.07.19-
- --------------
“Em biết rồi sao, việc này chỉ là bước đầu tiên mà thôi. Chỉ cần anh muốn, anh có thể khiến hắn ta ở cái thành thị này không ngóc đầu lên được.” Lúc đầu Khải Minh không nghĩ sẽ tàn nhẫn như vậy, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh tên đàn ông kia cùng cô ở bên nhau, nội tâm ghen ghét đốt cháy trái tim hắn. Hiển nhiên cô đã động lòng đối với tên đàn ông kia.
Hắn đau lòng, nhớ tới hồi ức tốt đẹp ngày xưa của hai người, nhưng bởi vì hắn năm lần bảy lượt phản bội cô mà không còn sót lại chút gì. Người đàn ông kia, không chỉ có được cô ở hiện tại, mà có thể là cả tương lai, Khải Minh không hy vọng có thể dụ hoặc đến cô. Như vậy chỉ có thể mạnh bạo, vợ chồng nghèo hèn trăm sự việc, một người đàn ông công việc còn không có thì có thể đem lại tương lai cho người phụ nữ ấy sao?
“Đồ đê tiện.” Hạ Cơ nhìn Khải Minh với ánh mắt tràn ngập khinh thường.
Khải Minh đau đớn một chút, trước kia ánh mắt của cô luôn tràn ngập sùng bái cùng tình yêu, hiện tại thì sao? Này hết thảy đều là do hắn tự làm tự chịu, hắn chỉ có thể tự trách mình. Một khi Hạ Cơ trở lại bên người hắn, hắn nhất định đền bù gấp bội những trách nhiệm trước kia, khiến cô mỗi ngày đều có thể vui vẻ. Hạ Cơ không có chú ý tới Khải Minh nhíu mày, chỉ biết hắn là một tên tiểu nhân.
“Rời khỏi hắn ta, hai người các em đều tốt hết cả.” Khải Minh nhìn Hạ Cơ chăm chú. Khuôn mặt cô không còn giống như lúc trước đơn thuần chưa hiểu thế sự, giờ lại thêm nhiều tầng đạo lí đối nhân xử thế. Giống như quả đào vừa mới chín, chờ người khác ngắt lấy.
“Anh cảm thấy tôi là loại người này? Anh lấy cái này uy hiếp tôi, vậy thì quá không thú vị. Nếu như tôi để ý những đồ vật ngoài thân đó, thì lúc trước tôi sẽ không cùng anh ly hôn.” Hạ Cơ ngữ khí kiên định.
Khải Minh lại cảm thấy cô kiên cường thật chói mắt. Cô ấy vậy mà lại che chở cho một nam nhân khác như thế. “Em không để bụng, vậy còn hắn ta, em có thể từ bỏ, nhưng nếu mà anh nói, chỉ cần hắn từ bỏ em là có thể một lần nữa có được công việc lương một năm trăm vạn, em đoán hắn ta sẽ lựa chọn như thế nào? Cho dù em ở trong lòng hắn có quan trọng như vậy, hắn vì em cái gì đều từ bỏ. Nhưng em có thể nhẫn tâm thấy hắn từ một người tài giỏi được mọi người cực kỳ hâm mộ biến thành một du dân bị người người phỉ nhổ sao?”
Hạ Cơ trầm mặc. Cô đương nhiên biết Bạch Triết tính tình quật cường, càng sẽ không vì tiền từ bỏ cô, nhưng mà đó là kiêu ngạo của cậu, sự nghiệp của cậu, nếu như đều mất đi vậy tình yêu của hai người còn có thể mỹ mãn giống hiện tại sao?
“Làm như vậy thì tốt sao?” Hạ Cơ thật là không rõ, nếu hắn đã thích quan hệ yêu đương tự do, hiện tại lại không ai quản hắn. Sao tới chỗ này làm người xấu. “Cho dù tôi cùng anh ấy chia tay, cũng sẽ không cùng anh hợp lại, anh không rõ sao?”
“Mặc dù biết không có khả năng, nhưng vẫn muốn làm, lỡ như em hồi tâm chuyển ý thì sao?” Khải Minh bị buộc không có biện pháp.
......
Bạch Triết cũng biết nguyên nhân mình bị đuổi là bởi vì Khải Minh, nhưng mà căn bản cậu không để bụng. Mỗi ngày quét tước nhà cửa sạch sẽ, còn nuôi không ít cây hoa thảo, rất có phong phạm của lão cán bộ về hưu dưỡng già. Ngày thường cùng bạn bè đi ra ngoài ăn ăn uống uống, mỗi ngày buổi tối trở về phụ Hạ Cơ nấu cơm, cuộc sống gia đình này, không quá khó chịu.
Nhưng mà cậu càng bình tĩnh, Hạ Cơ trong lòng càng sốt ruột. Không duyên không cớ mất một công việc hoàn hảo như vậy, cậu sao có thể thờ ơ chứ.
“Khụ, anh không chuẩn bị tìm một công việc khác sao?” Hạ Cơ rốt cuộc hỏi ra miệng. Cho dù tổn thương đến lòng tự trọng của cậu, cũng là vì tốt cho cậu. Một tên nhóc mỗi ngày đều du đãng bên ngoài như vậy thì giống cái dạng gì chứ? Huống chi Bạch Triết là một thanh niên đầy hứa hẹn.
“Anh còn không vội, em gấp làn gì. Em thiếu tiền?” Bạch Triết vẫn là dạng phó lão thái gia.
- -----------------------
-28.07.19-
/21
|