“Nhưng chắc thỉnh thoảng cũng nhớ người nhà chứ nhỉ, ví dụ như nhớ mẹ đang nấu ăn trước mặt, bà đang luộc trứng hay thèm nghe ông kể những chuyện xưa… Người một nhà ở chung với nhau thiệt là tốt a..!” Xán Xán nhanh chóng chuyển sang vấn đề nhân sinh, nói xong lòng tràn đầy mong đợi nhìn Cao Vũ.
Cảm động không? Nhớ nhà không? Vậy thì quay về ở với bố mẹ đi!!!!
Cao Vũ híp híp mắt, rất bình tĩnh nói “Mẹ anh không biết nấu ăn.”
“Không sao, còn bà ngoại mà!”
“Anh ăn món của bà ngoại liền bị dị ứng.”
Xán Xán xấu hổ “Thế còn ông…”
“Ông nội anh đúng là biết kể chuyên xưa..”
“Thật hả?” Cuối cùng cô cũng đoán đúng rồi a!
“Đáng tiếc ông đã qua đời gần mười năm rồi.”
Ách -_- [] [] []
Xán Xán đáng thương, lại một lần nữa phải từ bỏ hy vọng.
Không được! Cô quyết không thể buông tha! Hôm nay dù bằng bất cứ giá nào cũng phải đem bức tượng đại thần Cao Vũ này đuổi đi “ Vậy còn bố, bà nội, ông ngoại, cậu, chị họ thì sao? Anh một chút cũng không muốn ở cùng họ sao?”
Cao Vũ híp híp mắt “Em rốt cuộc muốn nói gì thế?”
“Em nghĩ…” Xán Xán khẽ cắn răng “Em hi vọng…”
“Hy vọng anh chuyển đi đúng không?”
Xán Xán sửng sốt, sao Cao Vũ lại biết?!
Không để tâm đến Xán Xán đang kinh ngạc, Cao Vũ nhấc mi “ Muốn anh chuyển đi cũng được…nhưng…”
“Nhưng sao?” Hy vọng đang ở trước mắt, dù lên núi đao xuống biến lửa cũng nguyện ý!
Cao Vũ bỗng nhiên mang tay điều khiển trò chơi ném cho Xán Xán, chỉ chỉ màn hình tivi “Nhưng em phải thắng anh đã!”
“Chơi điện tử ư?”
“Đúng vậy! Chỉ cần em thắng anh, ngày mai anh sẽ chuyển đi!”
“Được!” Xán Xán kích động đến phát khóc.
“Nhưng nếu anh thắng, em phải đáp ứng ba điều kiện của anh.” Nhà tư bản quả nhiên không bao giờ làm ăn lỗ vốn.
Xán Xán hồ nghi nhìn anh “Chuyện gì?”
Cao Vũ cười quỷ dị “Anh chưa nghĩ ra.” Sau đó giở bộ mặt khiêu khích.
Xán Xán suy nghĩ, vạn nhất nếu mình thua thì chẳng phải sẽ bị anh ta cho làm nô dịch hay sao? Nhưng nếu anh ta thua thì sao? Cái kế hoặc DXT kia có thể thành công viên mãn được rồi! Nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không biết phải thế nào.
“Sao? Không chịu thì thôi, dù sao anh cũng không mất mát gì.”
Tự ái trỗi dậy, Xán Xán bất chấp mọi thứ “Được! Tôi đồng ý!” Nói thế nào thì cô chơi điện tử cũng thuộc hạng siêu, không sợ!
Nhưng nửa giờ sau, Xán Xán đứng lên một cách khó khăn.
Cô bị đánh cho không còn một giọt máu, gục trên mặt đất, đi đời nhà ma rồi.
Mà Cao Vũ đâu? Đang cười híp mắt nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Tô Xán Xán chứ đâu “Em họ à, em đúng là thủ hạ lưu tình nha, không thèm đánh lại anh.”
Xán Xán nghiến răng nghiến lợi. Cô vừa vào trò chơi thì bị chém tơi bời, hết lần này đến lần khác bị chém đến gục trên mặt đất. Cao Vũ thậm chí không hề gấp gáp, cứ từ từ mà chém, vẻ mặt vô sỉ siêu cấp.
Nhưng đâu có cách nào khác! Là do bản thân không bằng người ta a!!!!
“Em họ, phiền em giúp anh dọn dẹp phòng nha.”
“Anh không có tay à?” Vẫn còn chưa thoát khỏi cảnh tượng “bị giết” kia.
“Em chẳng phải đã đồng ý ba điều kiện rồi à?”
Trán Xán Xán bắt đầu đổ mồ hôi.
“Việc đầu tiên là việc quét dọn phòng anh từ nay về sau do em đảm nhiệm!”
Tâm địa thật ác độc! Nỗi căm giận trong lòng Xán Xán không gì sánh kịp!
“Em họ sao thế?”
Không được! Xán Xán ngươi nhất định không thể bị ác ma xui khiến! Cô quyết định “trở mặt.”
“Em họ nếu như muốn trở mặt, em sẽ đem chuyện tốt hôm nay kể cho Noãn Noãn nghe…”
“Quét dọn thì quét dọn! Tôi sợ anh hả!” Xán Xán đáp ứng một cách không cam tâm.
“Việc thứ hai, sau này không được tò mò, không được phép quấy rầy anh và Noãn Noãn”
Xán Xán phát hiện người trước mặt mình căn bản không phải nhà tư bản mà là…hồ ly tinh! Hơn nữa còn là con hồ ly tinh đạo hạnh ngàn năm !
“Được! Tôi đồng ý! Còn việc thứ ba?” Đằng nào cũng rơi vào tay hồ ly rồi , sợ cái gì nữa [2]
“Việc thứ ba…” Cao Vũ chần chừ.
“Là gì?” Đừng nói là bắt cô đi giết người phóng hỏa, làm chuyện trái pháp luật nha ? Xán Xán khẩn trương.
“Việc thứ ba bao giờ nghĩ ra thì nói.” Cao Vũ cười thần bí “Em họ có thể đi rồi.”
“Đi đâu?”
“Quét dọn phòng anh chứ đi đâu nữa.”
Đến đây, kế hoạch DXT đã tuyên bố hoàn toàn phá sản, Xán Xán chính thức biến thành nông dân nghèo sống dưới ách địa chủ dã man.
Cảm động không? Nhớ nhà không? Vậy thì quay về ở với bố mẹ đi!!!!
Cao Vũ híp híp mắt, rất bình tĩnh nói “Mẹ anh không biết nấu ăn.”
“Không sao, còn bà ngoại mà!”
“Anh ăn món của bà ngoại liền bị dị ứng.”
Xán Xán xấu hổ “Thế còn ông…”
“Ông nội anh đúng là biết kể chuyên xưa..”
“Thật hả?” Cuối cùng cô cũng đoán đúng rồi a!
“Đáng tiếc ông đã qua đời gần mười năm rồi.”
Ách -_- [] [] []
Xán Xán đáng thương, lại một lần nữa phải từ bỏ hy vọng.
Không được! Cô quyết không thể buông tha! Hôm nay dù bằng bất cứ giá nào cũng phải đem bức tượng đại thần Cao Vũ này đuổi đi “ Vậy còn bố, bà nội, ông ngoại, cậu, chị họ thì sao? Anh một chút cũng không muốn ở cùng họ sao?”
Cao Vũ híp híp mắt “Em rốt cuộc muốn nói gì thế?”
“Em nghĩ…” Xán Xán khẽ cắn răng “Em hi vọng…”
“Hy vọng anh chuyển đi đúng không?”
Xán Xán sửng sốt, sao Cao Vũ lại biết?!
Không để tâm đến Xán Xán đang kinh ngạc, Cao Vũ nhấc mi “ Muốn anh chuyển đi cũng được…nhưng…”
“Nhưng sao?” Hy vọng đang ở trước mắt, dù lên núi đao xuống biến lửa cũng nguyện ý!
Cao Vũ bỗng nhiên mang tay điều khiển trò chơi ném cho Xán Xán, chỉ chỉ màn hình tivi “Nhưng em phải thắng anh đã!”
“Chơi điện tử ư?”
“Đúng vậy! Chỉ cần em thắng anh, ngày mai anh sẽ chuyển đi!”
“Được!” Xán Xán kích động đến phát khóc.
“Nhưng nếu anh thắng, em phải đáp ứng ba điều kiện của anh.” Nhà tư bản quả nhiên không bao giờ làm ăn lỗ vốn.
Xán Xán hồ nghi nhìn anh “Chuyện gì?”
Cao Vũ cười quỷ dị “Anh chưa nghĩ ra.” Sau đó giở bộ mặt khiêu khích.
Xán Xán suy nghĩ, vạn nhất nếu mình thua thì chẳng phải sẽ bị anh ta cho làm nô dịch hay sao? Nhưng nếu anh ta thua thì sao? Cái kế hoặc DXT kia có thể thành công viên mãn được rồi! Nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không biết phải thế nào.
“Sao? Không chịu thì thôi, dù sao anh cũng không mất mát gì.”
Tự ái trỗi dậy, Xán Xán bất chấp mọi thứ “Được! Tôi đồng ý!” Nói thế nào thì cô chơi điện tử cũng thuộc hạng siêu, không sợ!
Nhưng nửa giờ sau, Xán Xán đứng lên một cách khó khăn.
Cô bị đánh cho không còn một giọt máu, gục trên mặt đất, đi đời nhà ma rồi.
Mà Cao Vũ đâu? Đang cười híp mắt nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Tô Xán Xán chứ đâu “Em họ à, em đúng là thủ hạ lưu tình nha, không thèm đánh lại anh.”
Xán Xán nghiến răng nghiến lợi. Cô vừa vào trò chơi thì bị chém tơi bời, hết lần này đến lần khác bị chém đến gục trên mặt đất. Cao Vũ thậm chí không hề gấp gáp, cứ từ từ mà chém, vẻ mặt vô sỉ siêu cấp.
Nhưng đâu có cách nào khác! Là do bản thân không bằng người ta a!!!!
“Em họ, phiền em giúp anh dọn dẹp phòng nha.”
“Anh không có tay à?” Vẫn còn chưa thoát khỏi cảnh tượng “bị giết” kia.
“Em chẳng phải đã đồng ý ba điều kiện rồi à?”
Trán Xán Xán bắt đầu đổ mồ hôi.
“Việc đầu tiên là việc quét dọn phòng anh từ nay về sau do em đảm nhiệm!”
Tâm địa thật ác độc! Nỗi căm giận trong lòng Xán Xán không gì sánh kịp!
“Em họ sao thế?”
Không được! Xán Xán ngươi nhất định không thể bị ác ma xui khiến! Cô quyết định “trở mặt.”
“Em họ nếu như muốn trở mặt, em sẽ đem chuyện tốt hôm nay kể cho Noãn Noãn nghe…”
“Quét dọn thì quét dọn! Tôi sợ anh hả!” Xán Xán đáp ứng một cách không cam tâm.
“Việc thứ hai, sau này không được tò mò, không được phép quấy rầy anh và Noãn Noãn”
Xán Xán phát hiện người trước mặt mình căn bản không phải nhà tư bản mà là…hồ ly tinh! Hơn nữa còn là con hồ ly tinh đạo hạnh ngàn năm !
“Được! Tôi đồng ý! Còn việc thứ ba?” Đằng nào cũng rơi vào tay hồ ly rồi , sợ cái gì nữa [2]
“Việc thứ ba…” Cao Vũ chần chừ.
“Là gì?” Đừng nói là bắt cô đi giết người phóng hỏa, làm chuyện trái pháp luật nha ? Xán Xán khẩn trương.
“Việc thứ ba bao giờ nghĩ ra thì nói.” Cao Vũ cười thần bí “Em họ có thể đi rồi.”
“Đi đâu?”
“Quét dọn phòng anh chứ đi đâu nữa.”
Đến đây, kế hoạch DXT đã tuyên bố hoàn toàn phá sản, Xán Xán chính thức biến thành nông dân nghèo sống dưới ách địa chủ dã man.
/165
|