Mấy ngày qua, Xán Xán đều bị chèn ép đến chết đi sống lại! Có thể nói, bão thì bất ngờ ập tới, còn cơn ác mộng thì nối đuôi nhau mà đến.
Chuyện xảy ra trong một đêm trăng thanh gió mát….
Xán Xán cơm nước xong thì rửa bát, lại còn thay Cao Vũ dọn dẹp phòng, rồi bị ánh mắt chợt lóe của Cao Vũ đuổi đi không cho làm phiền.
“Hừ! Khéo có ngày có người bị giết cho xem!” Mang theo cái suy nghĩ độc ác này, Xán Xán cười hô hô mở máy tính ra, rồi theo thói quen lên QQ ngay.
Không lâu sau, bên góc phải màn hình xuất hiện cái ảnh nhỏ nhìn là biết ngay của Nhan Như Ngọc.
Nhan Như Ngọc thì chúng ta đã biết , nhưng cô rốt cuộc là người thế nào ? Vâng! Cô chính là một chất xúc tác không thể thiếu của cuộc đời của Tiểu Bạch nữ ( TV: ý chỉ em XX đấy :”>), là một chuyên gia khơi mào những thói xấu của Tiểu Bạch nữ, là chất kích thích quả bom nổ chậm trong Tiểu Bạch nữ ( =)) )
Nhan Như Ngọc: Xán Xán! Mi cuối cùng cũng onl rồi!
Xán Xán: Sao thế?
Nhan Như Ngọc: Đặc biệt! Đặc biệt lắm nha!
Xán Xán: ?
Nhan Như Ngọc: Ta hôm nay nghe được một tin động trời, mi có muốn nghe không???
Xán Xán: Tin gì?
Nhan Như Ngọc: Ta nói trước nha, ta nói ra mi không được nổi giận nha!
Xán Xán: -_- [] [] []
Trong suy nghĩ của Xán Xán, ngoài hai tên Ma vương giang hồ ngoài kia ra, căn bản không gì có thể khiến cô tức giận được nữa.
Nhan Như Ngọc: Ta nói thiệt a! Mi đừng có nổi giận nha!
Xán Xán: Được rồi, mi nói mau đi.
Nhan Như Ngọc: Khương Kiệt muốn kết hôn!
Lúc thấy cái tên ấy xuất hiện trước mắt, Xán Xán liền ngây dại.
Khương Kiệt, cái tên này Tô Xán Xán chết cũng không quên.
Đó là loại người thế nào? Nói trắng ra thì hắn chính là mối tình đầu của Xán Xán. Lúc học trung học, Khương Kiệt ngồi sau Xán Xán, người ta hơi hot một tí, có vẻ OK, da trắng, cao ráo, đeo cặp kính trông khá lịch sự nên có nhiều em “động lòng”. Mà Xán Xán lúc đó “còn là” một thiếu nữ ngây thơ thuần khiết, hai người vì không có gì để nói nên lôi mấy cái đề mục ra mà thảo luận rồi dần trở nên thân thiết.
Dĩ nhiên, đối với loại người phản ứng chậm chạp như Xán Xán mà nói, cô từ đầu chỉ xem người ta là bạn bè. Nhưng tên Khương Kiệt kia lại không như thế, lão yêu kia cứ úp úp mở mở cười giỡn cùng Xán Xán khiến trong lớp bắt đầu lan truyền giữa hai người nhất định có chuyện, Xán Xán thì cũng xem như không có chuyện gì, nhưng Khương Kiệt hết lần này tới lần khác giở bộ dạng cười nói vui vẻ, Xán Xán bắt đầu hoài nghi liệu người ta có phải thật sự có ý với cô không?
Xán Xán cảm thấy căng thẳng, âm thầm quan sát mấy ngày, không phát hiện điều gì, đang định quên đi thì bỗng nhận được thư tỏ tình của Khương Kiệt. Xán Xán kích động a! Lớn như vậy rồi mà đây mới là lần đầu cô được tỏ tình a! Hơn nữa điều kiện của đối phương quả không tồi nha, bản thân thấy cũng có chút hảo cảm với hắn nên đã nhận lời.
Hai người vui vẻ hơn nửa năm, Xán Xán mặc dù lúc bắt đầu là bị động, nhưng Tiểu Bạch nữ có điểm tốt là sống ở đâu thì ở yên đấy, đối với việc tình cảm, Xán Xán đối xử rất thật lòng.
Không nghĩ tới việc này cuối cùng cũng xảy ra vấn đề.
“Xán Xán, anh lần này làm bài thi thử không tốt, bố mẹ không vui. Mấy tháng nữa là phải thi tốt nghiệp rồi, anh đã suy nghĩ rất lâu, cảm thấy việc thi tốt nghiệp trung học là chuyện đại sự trong đời, lúc này hoàn toàn không muốn nghĩ đến chuyện gì khác. Cho nên…em nên biết anh muốn nói gì, em là một cô gái tốt, nếu như sau này có duyên, chúng ta lại học cùng trường đại học thì có thể lại tiếp tục làm bạn” ( TV : đàn ông =)) )
Lúc Xán Xán phát hiện tờ giấy này trong ngăn kéo, cả người cô như ngơ ngác.
Tới giai đoạn tình cảm này lại ném cho một tờ giấy, đừng nói chưa tới được một năm, chỉ một tờ giấy đã vô tình đập tan giấc mộng đẹp của Xán Xán. Cô có thể không đau lòng sao? Lần thứ hai làm bài thi thử, đến phiên thành tích của Xán Xán tuột dốc không phanh. Cô suy nghĩ rất nhiều rốt cuộc cũng quyết định tìm Khương Kiệt để hỏi cho rõ ràng! Nhưng không phải người ta đã nói rồi sao, vì thi tốt nghiệp trung học, vì tiền đồ nên đã không muốn yêu đương gì nữa. Khi đó, Xán Xán tin Khương Kiệt mà cố gắng kiềm nén tình cảm bản thân.
Nhưng không tới nửa tháng, Xán Xán từ đau lòng đã biến thành nỗi căm giận.
Thi tốt nghiệp trung học cái rắm! Tiếp tục làm bạn cái rắm! Tất cả chỉ là những cái cớ a! Sự thật là cái tên khốn kia sau khi đá Xán Xán liền theo đuổi em hoa khôi, thư tình dành cho em này so với tờ giấy khó coi kia của Xán Xán xem ra còn dụng tâm nhiều hơn.
Xán Xán tức giận a! Thiếu chút nữa chạy đi tìm Khương Kiệt mà giằng co, cũng may Nhan Như Ngọc ngăn cô nên mới không làm ra chuyện mất mặt.
“Tô Xán Xán! Tên khốn như hắn mi đi hỏi thì có ích lợi gì? Người ta chẳng phải đã đá mi rồi sao? Chi bằng mi nhân cơ hội này mà cố gắng học tập, thi tốt hơn cả tên kia!” Bạn xấu đôi khi cũng rất tốt với mình.
Thế nên Xán Xán biến đau thương thành sức mạnh, đem hết tình cảm vùi đầu vào việc học. Không ngờ Nhan Như Ngọc lại nói đúng, kết quả thi tốt nghiệp trung học đã có, Xán Xán thi được gần sáu điểm, điểm số này trong lớp mặc dù không phải thuộc dạng cao nhất nhưng so với cái tên Khương Kiệt khốn kiếp kia vẫn cao hơn một điểm a! (AA: aiz, thiệt là thỏa mãn a =)) ) Với thành tích đó, Xán Xán thấy Khương Kiệt lần này nhất định là mốc mặt rồi, khỏi phải nói, dĩ nhiên là Xán Xán ta đã bớt giận chút đỉnh!
Hôm đó, Xán Xán nghe được người ngồi cạnh Khương Kiệt nói thế này.
“Ai da, trình độ của mi mà lại thi được điểm như vậy a..”
“Fuck! Không biết tên khốn nào xì bánh xe của ta, hại ta ngày nào cũng đẩy xe đạp về nhà, lãng phí bao nhiêu là thời gian học bài!”
“Không thể nào, mi có chọc giận ai không?”
“Làm sao ta biết được? Hơn nữa hôm thi số học ta không tìm được thước đo, ta nhớ rõ ràng có mang theo, hại ta hôm đó làm sai!”
“Thật là xui xẻo a…”
Xán Xán dọn đồ trong ngăn kéo xong xuôi, nét mặt vẫn không thay đổi, cùng Nhan Như Ngọc rời khỏi lớp học cuối cấp.
“Xán Xán, mi ném gì vậy?”
“Không có gì, thước đo không dùng nữa ấy mà.” Xán Xán ngẩng đầu, cười với Nhan Như Ngọc một tiếng, “Như Ngọc! Nay Thiên tỷ tỷ mời khách, chúng ta đi ca đi” (AA: đừng chọc giận con gái a!) ( TV : ta thích em XX này nha =)) )
**
Thật ra thì đã nhiều năm rồi, Xán Xán cũng đã hết giận, nghe nói cái tên Khương Kiệt kia cuối cùng cũng không học lại, chỉ biết tiêu tiền, bắt đầu nhiều mối quan hệ, cuối cùng cũng vào được một trường thương mại quốc tế với số điểm ấy, dù sao bố mẹ người ta cũng có tiền mà, chả trách được.
Nhưng là hôm nay, nghe thấy tin Khương Kiệt muốn kết hôn , Xán Xán trong lòng vẫn là có chút tư vị không được vui cho lắm. Dù sao, mối tình đầu đối với con gái là khó quên nhất. Có một triết gia phương Tây đã nói: nam nhân là cái đinh, nữ nhân tấm ván gỗ, khi nhổ đinh khỏi tấm ván gỗ, trên ván gỗ sẽ mãi mãi lưu lại một vết thương không cách nào xóa được.
Xán Xán tuy không phải loại sâu sắc, nhưng cũng không cách nào xem như chưa có gì xảy ra!
Trên màn hình máy tính, Nhan Như Ngọc vừa mới báo tin.
Nhan Như Ngọc: Xán Xán, mi không sao chớ? Tại sao không trả lời ta?
Xán Xán: Không có chuyện gì đâu: ) Mi biết hắn bao giờ kết hôn không?
Nhan Như Ngọc: Hình như là mùng bảy tháng sau, hôm nay ta nhận được thiếp mời .
Mùng bảy sao? Còn có một tuần.
Nhan Như Ngọc: Cái tên khốn này cũng ghê gớm lắm, nghe nói ngay cả bạn học cấp hai hắn cũng mời, chả biết dùng tiền của ai, bố mẹ hắn quả thực là rất đáng thương nha.
Xán Xán: ha ha.
Nhan Như Ngọc: Đúng rồi! Nói cho mi biết, hắn cũng gửi thiếp mời cho mi đấy nhưng không liên lạc được, cho nên gửi ở chỗ ta. Mi có tham dự không?
Xán Xán không đáp.
Nhan Như Ngọc: Xem ra chúng ta không nên đi, còn muốn tặng quà, chẳng phải là lãng phí tiền sao?
Một phút đồng hồ sau.
Xán Xán: Đi! Sao lại không đi? Chúng ta đi ăn bù lại những thứ hắn còn thiếu ta!
Chuyện xảy ra trong một đêm trăng thanh gió mát….
Xán Xán cơm nước xong thì rửa bát, lại còn thay Cao Vũ dọn dẹp phòng, rồi bị ánh mắt chợt lóe của Cao Vũ đuổi đi không cho làm phiền.
“Hừ! Khéo có ngày có người bị giết cho xem!” Mang theo cái suy nghĩ độc ác này, Xán Xán cười hô hô mở máy tính ra, rồi theo thói quen lên QQ ngay.
Không lâu sau, bên góc phải màn hình xuất hiện cái ảnh nhỏ nhìn là biết ngay của Nhan Như Ngọc.
Nhan Như Ngọc thì chúng ta đã biết , nhưng cô rốt cuộc là người thế nào ? Vâng! Cô chính là một chất xúc tác không thể thiếu của cuộc đời của Tiểu Bạch nữ ( TV: ý chỉ em XX đấy :”>), là một chuyên gia khơi mào những thói xấu của Tiểu Bạch nữ, là chất kích thích quả bom nổ chậm trong Tiểu Bạch nữ ( =)) )
Nhan Như Ngọc: Xán Xán! Mi cuối cùng cũng onl rồi!
Xán Xán: Sao thế?
Nhan Như Ngọc: Đặc biệt! Đặc biệt lắm nha!
Xán Xán: ?
Nhan Như Ngọc: Ta hôm nay nghe được một tin động trời, mi có muốn nghe không???
Xán Xán: Tin gì?
Nhan Như Ngọc: Ta nói trước nha, ta nói ra mi không được nổi giận nha!
Xán Xán: -_- [] [] []
Trong suy nghĩ của Xán Xán, ngoài hai tên Ma vương giang hồ ngoài kia ra, căn bản không gì có thể khiến cô tức giận được nữa.
Nhan Như Ngọc: Ta nói thiệt a! Mi đừng có nổi giận nha!
Xán Xán: Được rồi, mi nói mau đi.
Nhan Như Ngọc: Khương Kiệt muốn kết hôn!
Lúc thấy cái tên ấy xuất hiện trước mắt, Xán Xán liền ngây dại.
Khương Kiệt, cái tên này Tô Xán Xán chết cũng không quên.
Đó là loại người thế nào? Nói trắng ra thì hắn chính là mối tình đầu của Xán Xán. Lúc học trung học, Khương Kiệt ngồi sau Xán Xán, người ta hơi hot một tí, có vẻ OK, da trắng, cao ráo, đeo cặp kính trông khá lịch sự nên có nhiều em “động lòng”. Mà Xán Xán lúc đó “còn là” một thiếu nữ ngây thơ thuần khiết, hai người vì không có gì để nói nên lôi mấy cái đề mục ra mà thảo luận rồi dần trở nên thân thiết.
Dĩ nhiên, đối với loại người phản ứng chậm chạp như Xán Xán mà nói, cô từ đầu chỉ xem người ta là bạn bè. Nhưng tên Khương Kiệt kia lại không như thế, lão yêu kia cứ úp úp mở mở cười giỡn cùng Xán Xán khiến trong lớp bắt đầu lan truyền giữa hai người nhất định có chuyện, Xán Xán thì cũng xem như không có chuyện gì, nhưng Khương Kiệt hết lần này tới lần khác giở bộ dạng cười nói vui vẻ, Xán Xán bắt đầu hoài nghi liệu người ta có phải thật sự có ý với cô không?
Xán Xán cảm thấy căng thẳng, âm thầm quan sát mấy ngày, không phát hiện điều gì, đang định quên đi thì bỗng nhận được thư tỏ tình của Khương Kiệt. Xán Xán kích động a! Lớn như vậy rồi mà đây mới là lần đầu cô được tỏ tình a! Hơn nữa điều kiện của đối phương quả không tồi nha, bản thân thấy cũng có chút hảo cảm với hắn nên đã nhận lời.
Hai người vui vẻ hơn nửa năm, Xán Xán mặc dù lúc bắt đầu là bị động, nhưng Tiểu Bạch nữ có điểm tốt là sống ở đâu thì ở yên đấy, đối với việc tình cảm, Xán Xán đối xử rất thật lòng.
Không nghĩ tới việc này cuối cùng cũng xảy ra vấn đề.
“Xán Xán, anh lần này làm bài thi thử không tốt, bố mẹ không vui. Mấy tháng nữa là phải thi tốt nghiệp rồi, anh đã suy nghĩ rất lâu, cảm thấy việc thi tốt nghiệp trung học là chuyện đại sự trong đời, lúc này hoàn toàn không muốn nghĩ đến chuyện gì khác. Cho nên…em nên biết anh muốn nói gì, em là một cô gái tốt, nếu như sau này có duyên, chúng ta lại học cùng trường đại học thì có thể lại tiếp tục làm bạn” ( TV : đàn ông =)) )
Lúc Xán Xán phát hiện tờ giấy này trong ngăn kéo, cả người cô như ngơ ngác.
Tới giai đoạn tình cảm này lại ném cho một tờ giấy, đừng nói chưa tới được một năm, chỉ một tờ giấy đã vô tình đập tan giấc mộng đẹp của Xán Xán. Cô có thể không đau lòng sao? Lần thứ hai làm bài thi thử, đến phiên thành tích của Xán Xán tuột dốc không phanh. Cô suy nghĩ rất nhiều rốt cuộc cũng quyết định tìm Khương Kiệt để hỏi cho rõ ràng! Nhưng không phải người ta đã nói rồi sao, vì thi tốt nghiệp trung học, vì tiền đồ nên đã không muốn yêu đương gì nữa. Khi đó, Xán Xán tin Khương Kiệt mà cố gắng kiềm nén tình cảm bản thân.
Nhưng không tới nửa tháng, Xán Xán từ đau lòng đã biến thành nỗi căm giận.
Thi tốt nghiệp trung học cái rắm! Tiếp tục làm bạn cái rắm! Tất cả chỉ là những cái cớ a! Sự thật là cái tên khốn kia sau khi đá Xán Xán liền theo đuổi em hoa khôi, thư tình dành cho em này so với tờ giấy khó coi kia của Xán Xán xem ra còn dụng tâm nhiều hơn.
Xán Xán tức giận a! Thiếu chút nữa chạy đi tìm Khương Kiệt mà giằng co, cũng may Nhan Như Ngọc ngăn cô nên mới không làm ra chuyện mất mặt.
“Tô Xán Xán! Tên khốn như hắn mi đi hỏi thì có ích lợi gì? Người ta chẳng phải đã đá mi rồi sao? Chi bằng mi nhân cơ hội này mà cố gắng học tập, thi tốt hơn cả tên kia!” Bạn xấu đôi khi cũng rất tốt với mình.
Thế nên Xán Xán biến đau thương thành sức mạnh, đem hết tình cảm vùi đầu vào việc học. Không ngờ Nhan Như Ngọc lại nói đúng, kết quả thi tốt nghiệp trung học đã có, Xán Xán thi được gần sáu điểm, điểm số này trong lớp mặc dù không phải thuộc dạng cao nhất nhưng so với cái tên Khương Kiệt khốn kiếp kia vẫn cao hơn một điểm a! (AA: aiz, thiệt là thỏa mãn a =)) ) Với thành tích đó, Xán Xán thấy Khương Kiệt lần này nhất định là mốc mặt rồi, khỏi phải nói, dĩ nhiên là Xán Xán ta đã bớt giận chút đỉnh!
Hôm đó, Xán Xán nghe được người ngồi cạnh Khương Kiệt nói thế này.
“Ai da, trình độ của mi mà lại thi được điểm như vậy a..”
“Fuck! Không biết tên khốn nào xì bánh xe của ta, hại ta ngày nào cũng đẩy xe đạp về nhà, lãng phí bao nhiêu là thời gian học bài!”
“Không thể nào, mi có chọc giận ai không?”
“Làm sao ta biết được? Hơn nữa hôm thi số học ta không tìm được thước đo, ta nhớ rõ ràng có mang theo, hại ta hôm đó làm sai!”
“Thật là xui xẻo a…”
Xán Xán dọn đồ trong ngăn kéo xong xuôi, nét mặt vẫn không thay đổi, cùng Nhan Như Ngọc rời khỏi lớp học cuối cấp.
“Xán Xán, mi ném gì vậy?”
“Không có gì, thước đo không dùng nữa ấy mà.” Xán Xán ngẩng đầu, cười với Nhan Như Ngọc một tiếng, “Như Ngọc! Nay Thiên tỷ tỷ mời khách, chúng ta đi ca đi” (AA: đừng chọc giận con gái a!) ( TV : ta thích em XX này nha =)) )
**
Thật ra thì đã nhiều năm rồi, Xán Xán cũng đã hết giận, nghe nói cái tên Khương Kiệt kia cuối cùng cũng không học lại, chỉ biết tiêu tiền, bắt đầu nhiều mối quan hệ, cuối cùng cũng vào được một trường thương mại quốc tế với số điểm ấy, dù sao bố mẹ người ta cũng có tiền mà, chả trách được.
Nhưng là hôm nay, nghe thấy tin Khương Kiệt muốn kết hôn , Xán Xán trong lòng vẫn là có chút tư vị không được vui cho lắm. Dù sao, mối tình đầu đối với con gái là khó quên nhất. Có một triết gia phương Tây đã nói: nam nhân là cái đinh, nữ nhân tấm ván gỗ, khi nhổ đinh khỏi tấm ván gỗ, trên ván gỗ sẽ mãi mãi lưu lại một vết thương không cách nào xóa được.
Xán Xán tuy không phải loại sâu sắc, nhưng cũng không cách nào xem như chưa có gì xảy ra!
Trên màn hình máy tính, Nhan Như Ngọc vừa mới báo tin.
Nhan Như Ngọc: Xán Xán, mi không sao chớ? Tại sao không trả lời ta?
Xán Xán: Không có chuyện gì đâu: ) Mi biết hắn bao giờ kết hôn không?
Nhan Như Ngọc: Hình như là mùng bảy tháng sau, hôm nay ta nhận được thiếp mời .
Mùng bảy sao? Còn có một tuần.
Nhan Như Ngọc: Cái tên khốn này cũng ghê gớm lắm, nghe nói ngay cả bạn học cấp hai hắn cũng mời, chả biết dùng tiền của ai, bố mẹ hắn quả thực là rất đáng thương nha.
Xán Xán: ha ha.
Nhan Như Ngọc: Đúng rồi! Nói cho mi biết, hắn cũng gửi thiếp mời cho mi đấy nhưng không liên lạc được, cho nên gửi ở chỗ ta. Mi có tham dự không?
Xán Xán không đáp.
Nhan Như Ngọc: Xem ra chúng ta không nên đi, còn muốn tặng quà, chẳng phải là lãng phí tiền sao?
Một phút đồng hồ sau.
Xán Xán: Đi! Sao lại không đi? Chúng ta đi ăn bù lại những thứ hắn còn thiếu ta!
/165
|