Hãn Thê Hộ Gia

Chương 13 - Chương 4.3

/28


Thời gian bọn họ im lặng chưa lâu thì có một giọng nói phá vỡ bầu không khí này.

Đại gia! Phu nhân! Tiểu thiếu gia đang sốt cao!

Bố Ngự Đình và Trương Vi Vi liếc mắt nhìn nhau, sự xấu hổ biến mất trong nháy mắt, hai người cùng lúc xuống giường, trước tiên hắn giúp nàng lấy quần áo, chính mình lại tiền tay mặc quần áo vào, chuẩn bị một chút rồi mới để cho mấy người nha hoàn tiến vào.

Tuy rằng trên mặt nàng vẫn chưa hết đỏ, nhưng vẫn sốt ruột nghiêm túc hỏi: Sao lại như vậy? Sao tự dưng lại sốt cao? Mời đại phu chưa? Còn có...

Nàng vội vàng hỏi cho rõ ràng, tay Bố Ngự Đình đặt trên vai nàng, giọng nói hơi khàn từ từ nói: Chậm một chút, để nha hoàn nói cho rõ, không cần lo lắng, Nguyên Ca nhi sẽ không sao đâu.

Nàng ngẩn ra, tâm trạng lo lắng bối rối vừa rồi cũng dần bình tĩnh lại, nàng cắn môi, tay nhỏ không tự chủ được giữ chặt ống tay áo hắn.

Hắn vỗ nhẹ vai nàng, sau đó nắm tay nàng đi ra khỏi phòng, Nói cẩn thận một chút, thiếu gia vì sao lại sốt cao? Sốt bao lâu rồi?

Xuân Thảo lúc này nhanh chóng đi sau hai người nói: Đã gọi đại phu, một khắc trước mới phát hiện tiểu thiếu gia sốt cao, ban đầu nhiệt độ không cao, bà vú còn tưởng rằng do trong phòng quá nóng, lại phát hiện cả người tiểu thiếu gia càng ngày càng nóng, lúc này mới cảm thấy không đúng, mới báo lại.

Bởi vì có hắn làm bạn bên người, khi đi đến phòng con trai, nhìn thấy con trai sốt cao nằm trên giường, ngoại trừ ánh mắt mang theo sự lo lắng cũng không quá kích động, mà đón lấy khăn ướt trên tay bà vú, ngồi bên giường, nhẹ nhàng thay con trai lau người giải nhiệt.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng có rất nhiều người đi qua đi lại, Trương Vi Vi cũng không quan tâm chỉ ngồi bên giường, còn Bố Ngự Đình vẫn kiên định canh giữ bên người thê tử, ánh mắt cũng lo lắng nhìn con trai.

Đời trước, hắn chưa từng nhìn bọn họ như vậy, tình cảm đối với bọn họ thậm chí còn kém hơn so với người nhà của hắn, về sau con trai mất tích không rõ, nàng cũng đến biệt viện ở, đến chết hắn cũng không gặp lại hai người lần nào, lúc đó trong lòng mới có chút hối hận.

Hiện giờ, nhìn bọn họ, hắn chỉ cảm thấy trong lòng có một cảm xúc muốn trào ra ngoài.

Đây là vợ của hắn, là con của hắn...

Rất nhanh đại phu liền tới, xác định chỉ là phong hàn bình thường, uống chút thuốc, hạ sốt liền không có việc gì, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.

Xuân Thảo đưa đại phu rời đi, rồi bốc thuốc, sắc thuốc, Xuân Liễu mang theo bà vú đi dọn dẹp một phòng mới, để cho tiểu thiếu gia đổi sang phòng mới, gian phòng hiện giờ cần phải dọn dẹp sạch sẽ một lần, trách để lưu lại mầm bệnh.

Trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ ngồi bên giường nhìn hài tử, tiếng gõ mõ cầm canh từ xa vọng lại, mặc dù Trương Vi Vi có chút mệt, lại nhìn về phía Bố Ngự Đình nói: Chẳng phải ngày mai chàng phải đi ra ngoài sao, chàng về phòng nghỉ ngơi trước đi, thiếp ở đây với con là được rồi.

Bố Ngự Đình lắc đầu, Chẳng lẽ Nguyên Ca nhi không phải con của ta sao? Sao có thể để mình nàng ở lại còn ta đi ngủ chứ?

Chàng bận rộn nhiều việc, thiếp lại không có việc gì phải làm, để thiếp ở lại là được...

Hắn ngắt lời nàng, cầm lấy khăn trên trán Nguyên Ca nhi đặt vào chậu nước




/28

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status