Hãn Thê Hộ Gia

Chương 17 - Chương 6.1

/28


Bố Ngự Đình mấy ngày nay ngày đêm chạy về nhà, không nghĩ tới phủ cũng chưa về, liền nghe hạ nhân bẩm báo Trương Vi Vi sáng sớm đã đến miếu nương nương, hắn ngay cả cửa nhà cũng chưa bước đến, trực tiếp cưỡi ngựa hướng về phía ngoài thành.

Hắn đã cùng người nhà đến vài lần, cho nên không đi đường trước, mà là đi đường nhỏ dành cho xe ngựa.

Không nghĩ tới vừa xuống ngựa không bao lâu, liền nhìn thấy Bố Yến Tây mang theo Thẩm Tuệ Tâm và một tiểu nha hoàn lén lút đi về phía quán trà bên đường, hắn vừa mới xuất hiện, ngay cả nói cũng chưa nói, đã bị Bố Yến Tây kéo đi, nói là muốn dẫn hắn đi xem chứng cứ thê tử chính mình không ở yên trong nhà.

Bọn họ chọn một nhã gian ở bên cạnh, cách một bức tường mỏng lại mở cửa sổ, loáng thoáng có thể nghe được cuộc nói chuyện của hai người.

Cả người Bố Ngự Đình vẫn mang theo mệt mỏi đi đường, nhưng suy nghĩ của hắn vẫn rõ ràng, đối với những lời ban đầu Bố Yến Tây nói ở cửa quán trà, hắn không tin, Trương Vi Vi là người như thế nào, so với người khác hắn là người hiểu rõ nhất, nhưng mà, nghe đối thoại của hai người phòng bên cạnh, trong lòng hắn tuy không hề lay động, nhưng hắn vẫn mất hứng.

Biết thê tử của mình bị nam nhân khác mơ ước, không có một trượng phu nào có thể chịu được.

Trong lòng hắn nghĩ gì không ai biết, nhưng sắc mặt âm trầm của hắn khiến cho Thẩm Tuệ Tâm và Bố Yến Tây mừng thầm, nhất là Thẩm Tuệ Tâm, nàng ta cảm thấy mưu kế của chính mình có hiệu quả, ngày đuổi Trương Vi Vi ra khỏi cửa không còn xa nữa.

Vẻ mặt của các nàng không sao che giấu được, Bố Ngự Đình nhìn rất rõ ràng, trong lòng tỏa ra sự phiền chán, khiến cho hắn nhịn không được đứng lên, đi ra ngoài.

Bố Yến Tây và Thẩm Tuệ Tâm cũng đi theo ra ngoài, Bố Yến Tây thấy hắn đứng ở trước cửa nhã gian Trương Vi Vi ngồi, cho rằng hắn muốn bắt gian, liền hỏi cũng không hỏi, trực tiếp mở cửa liền giận dữ mắng mỏ.

Bố Ngự Đình tuy cảm thấy hành động của nàng ta có chút quá phận, nhưng cũng chẳng muốn sửa lại, chỉ đứng ở phía sau, nhìn nữ nhân của mình vẻ mặt bình tĩnh đứng lên.

A, so sánh, ngược lại vẻ mặt của nam nhân kia càng thêm lo lắng! Nhìn cảnh ngược này khiến cho hắn nhịn không được muốn cười.

Trương Vi Vi còn không mở miệng nói chuyện, Bố Yến Tây đã lớn tiếng mắng chửi: Trương Vi Vi, ngươi còn không thấy thẹn với lòng, đại ca ta vừa ra khỏi cửa, ngươi đã vội vã ra ngoài tìm nam nhân! Cũng là ông trời có mắt, mới để cho ta gặp được, bằng không cũng không biết ngươi sẽ làm bộ làm tịch lừa gạt bao lâu!

Trương Vi Vi cười yếu ớt, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng. Tiểu cô tử, cơm có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy, người nào tìm nam nhân? Một tiểu cô nương như ngươi cả ngày không nghĩ đến chuyện gì tốt hơn, sao toàn nghĩ đến chuyện xấu vậy?

Bố Yến Tây bị nàng mắng, nhịn không được mặt đỏ lên, chỉ vào mặt nàng, lớn tiếng chửi, Nói chính là ngươi đấy! Còn nói ta chuyên nghĩ chuyện xấu, cũng không nhìn xem chính mình, đã bị ta bắt ngay tại chỗ, chẳng lẽ còn nghĩ nói sao?! Ta nói cho ngươi biết, đừng nói ngươi là nữ nhi Tri phủ, dù hoàng thượng có tới, cũng đứng về phía ta, người vô sỉ như ngươi, ta phải bảo đại ca ta hưu ngươi.

Xuân Thảo cùng Xuân Liễu nghe thấy liền tức giận, phu nhân các nàng không ở riêng với Ôn thiếu gia, lời nói cũng không có chút thất lễ, vị đại tiểu thư này rõ ràng là bịa đặt sinh sự!

Ôn Hoài Nam thân là người đọc sách, không thể nghe một cô nương mở miệng ngậm miệng đều là ô ngôn uế ngữ, hơn nữa còn đem nước bẩn hắt lên người Trương Vi Vi, nhịn không được đứng dậy.

Vị cô nương này, cô đừng tùy ý vu tội cho chúng ta, đây là hoàn toàn bịa đặt, cố ý gây chuyện.

Cái gì mà bịa đặt, chúng ta đều nghe thấy nàng gọi ngươi là Nam ca ca, chẳng lẽ không phải là chứng cớ sao? Bố Yến Tây ngẩng đầu phản bác.

Ngươi... Ôn Hoài Nam chưa từng cùng nữ nhân cãi nhau, lúc này thật sự không nói được gì, nhất thời gương mặt tức đến bỏ bừng.

Trương Vi Vi cũng không quản Bố Yến Tây, dù sao có nói lý cũng không được, tự mình nhìn về phía Bố Ngự Đình đứng đằng sau, trong lòng nàng có chút lo lắng, bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh hỏi: Còn chàng? Chàng cũng là tới bắt gian sao?

Bố Ngự Đình giống như hoàn toàn không nhìn thấy cảnh vừa rồi, mở đôi mắt có chút mệt ra, sau đó khóe môi khẽ nâng lên, lại có chút phong trần trên mặt, dáng vẻ hào




/28

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status