Hàng rào ngăn của quận Phòng Ngủ Chính ngã ầm xuống, hàng trăm thây ma bị chất đống ào ào đổ như núi lở. Đám zombie tập trung bên ngoài cổng rất đông, tất cả đều từng là người sống bị nhiễm virus Z. Nhưng bây giờ bọn chúng đều đang thèm thuồng mùi thịt sống ở bên trong khu vực này.
Mọi chuyện đều xảy đến rất đột ngột. Tối đêm hôm trước, chính là thời điểm giới nghiêm trong toàn thành phố. Bởi vì nhà họ Thành diễn ra đại lễ, sinh nhật hai mươi mốt tuổi, ngày trưởng thành và cũng là hôn lễ của người thừa kế Thành Gia Bình, cậu chủ Barry. Ngoại trừ những người họ hàng và khách mời tham dự, toàn bộ người dân thường không ai được ra đường. Thậm chí hệ thống điện chiếu sáng cũng bị tắt hết. Không có máy móc nào hoạt động trừ những khu vực tối cần thiết như bệnh viện, ngân hàng, các kho lạnh, trung tâm nghiên cứu...
Đó là một đêm lễ đầy quỷ dị, với các nghi thức phản hiện đại. Các đống lửa lớn được đốt trong khuôn viên nhà họ Thành để chiếu sáng, các nghi thức diễn đúng như nó đã từng được cử hành cách đây hàng ngàn năm trước. Đám rước kiệu do người khiêng, những cỗ xe ngựa kéo chở đầy quà tặng. Mọi người đều phải mặt trang phục cổ truyền và việc đeo mặt nạ. Buổi tế thần trong lửa đỏ cùng với những điệu nhảy kỳ quái.
Khi kiệu rước cô dâu đang đi gần tới cổng, thì sự kiện đầu tiên xảy ra. Một đám thằn lằn xanh khổng lồ lao ra tấn công con người. Đội PROUD lập tức xông ra ngoài chiến đấu bảo vệ khách tham dự. Súng ống va chạm với răng nanh quái vật. Tuy nhiên, do quá đông người và hỗn loạn, không ít kẻ đã thiệt mạng.
Ngoài bọn thằn lằn còn có nhiều quái vật khác xuất hiện trong bóng đêm. Bọn chúng tấn công vào cỗ kiệu đỏ của cô dâu. Bên trong kiệu chỉ là một bé gái nhỏ cỡ chừng mười ba tuổi, có gương mặt xinh đẹp như một con búp bê sứ. Tuy Thành Gia Bình rất ngạc nhiên khi nhìn thấy mặt cô dâu nhỏ của mình, nhưng anh ta liền chạy ra ngoài bảo vệ cô bé.
- Barry, không được bước ra khỏi cổng. – Thanh Đồng hét lên.
Điạ phận trang viên của nhà họ Thành kỳ thực đã được giăng kết giới, có thể bảo vệ toàn bộ những người bên trong khỏi các loại yêu ma quỷ quái. Nhưng Barry hiển nhiên chẳng hề biết chuyện này, đó là chuyện chỉ có tộc trưởng mới biết được mà thôi. Barry giật lấy thanh trường kiếm từ tay nàng hầu đứng bên cạnh. Anh tuốt kiếm ra khỏi vỏ, bắt đầu chém con quái vật cản đường mình trước mắt gần nhất.
Đúng vậy, các bạn không hề nhìn lộn đâu, Barry chính là một tay kiếm thượng đẳng được huấn luyện từ nhỏ. Có lẽ bề ngoài lịch sự cùng với bộ complê thường trực khiến bạn nhìn nhận sai về vị giám đốc trẻ tuổi này. Anh ta được huấn luyện toàn diện từ võ thuật, kỹ thuật chiến đấu, văn học, lịch sử, kinh tế, chính trị ... Để trở thành người thừa kế của một đại gia tộc là một việc không hề dễ dàng tý nào. Đánh mất tuổi thơ trong những buổi huấn luyện ngặt nghèo và nghiêm khắc nhất. Suốt cuộc đời Barry, chắc chắn chỉ dành cho mỗi việc học tập mà thôi. Thất bại trong việc nuôi dạy đứa con lớn Thành Gia An, đã khiến Thành lão gia hơi cực đoan trong việc nuôi lớn đứa con thứ hai này của mình.
Cô dâu nhỏ Thanh Đồng nhẹ nhàng nhảy bay ra khỏi cỗ kiệu. Nàng giống như một chiếc bóng, len lỏi giữa đám đông hỗn loạn mà chẳng hề chạm vào ai. Thanh Đồng vừa chạy về phía Barry vừa hét lên.
- Gia Bình, mau chạy vào nhà đi.
Một cụm khói đen lờ mờ xuất hiện trước mặt nàng, giữa đám khói đen là hai đốm đỏ lửa như hai con mắt quỷ dị. Trên khuôn mặt búp bê không cảm xúc của nàng, lần đầu tiên xuất hiện nét sợ hãi. Bàn tay khói đen bóp cổ Thanh Đồng, nhấc nàng lên lơ lửng trên không.
- Thế nào? Sao lại yếu đuối như thế? Đã bao lâu rồi không uống máu?
Gương mặt Thanh Đồng nhăn nhó. Hẳn nhiên sự tiếp xúc với tên khói đen đã khiến nàng đau đớn không tầm thường.
Bên cạnh Barry còn có một nữ vệ sĩ cận thân, nàng chính là cô gái luôn mặc trang phục hầu gái, có nhiệm vụ cầm giữ thanh trường kiếm cho Barry. Nhờ có Jessica yểm hộ sau lưng, Barry đã nhanh chóng tiếp cận được trung tâm của vụ lộn xộn. Tuy kẻ địch là một đám khói, nhưng Barry vẫn tự tin chém thẳng vào cánh tay đang giữ chặt cổ Thanh Đồng.
Một tiếng thét chói tai vang lên, tay tên quỷ khói đen quả nhiên bị chặt đứt. Thanh Đồng bị rớt mạnh xuống dưới đất, bàn tay khói trên cổ nàng cũng từ từ tan biến.
- Thì ra đây chính là thanh kiếm đó! – Tên quỷ khói đen quay lại căm tức nhìn Barry.
Tên quỷ giơ tay ra, Barry bị một lực hút không rõ kéo thẳng về phía tên Ôn thần. Y bóp cổ Barry, nhấc anh lên cũng giống như Thanh Đồng lúc nãy. Muôn ngàn đau đớn xuyên qua người Barry, đầu óc anh bùng nổ những thứ vô cùng khủng khiếp không hiểu nổi. Đó là nỗi đau do cái chạm của Ôn thần đem lại. Nó hút hết sinh lực của con người và mang tới toàn bộ những thứ từng được gọi là đau đớn và kinh hoàng.
Jessica giống như một cái bóng, đột nhiên xuất hiện bên cạnh chém vào tay Ôn thần. Thế nhưng thanh kiếm của cô chỉ nhẹ nhàng xuyên qua mảnh khói đen. Jessica bỡ ngỡ nhìn thân thể khó tin của y. Ôn thần hất văng Jessica vào cổng rào chắn.Phía bên má trái của cô xuất hiện một vết thâm đen do bị y chạm phải.
Thấy Jessica bị tấn công, Barry dường như bùng lên sức mạnh. Anh lia thanh kiếm qua tay Ôn thần khiến y hoảng sợ mà buông tay ra. Bloody Marry là thanh kiếm duy nhất có thể chém đứt bất cứ thứ gì trên đời này, kể cảkhi thứ đó thuộc về một thế giới khác.
Barry cầm kiếm đối mặt với Ôn thần. Tuy nhiên thân thể anh rất chật vật và suy yếu, hô hấp còn có chút khó khăn, trên cổ cũng hiện rõ vết thâm đen do Ôn thần để lại. Cái chạm tay của Ôn Thần đã làm cạn kiệt hết tất cả sinh lực trong người anh.
Ôn thần bước tới gần Barry hơn. Anh vung kiếm, thế nhưng động tác cực kỳ loạng choạng, không thể chém trúng y cái nào. Ôn thần chụp lấy cổ tay phải đang cầm kiếm của Barry.
- Ngươi đã chém ta một cái.
Đột nhiên Barry hét lên đau đớn. Chỗ cổ tay bị Ôn thần nắm chặt, da thịt Barry từ từ thối rửa, sau đó từng mảng từng mảng bắt đầu rơi xuống đất như bùn nhão. Cảm giác một người đang còn sống mà da thịt bị thối rửa, đau đớn khủng khiếp biết chừng nào. Chẳng mấy chốc cả cánh tay của Barry chỉ còn lại xương trắng. Thanh kiếm Bloody Marry rơi xuống đất.
Ôn thần khoái trá tận hưởng tiếng la hét thê thảm của kẻ bị mình hành hạ. Đó là một niềm vui thú đối với y. Đột nhiên Thanh Đồng xen vào giữa, đánh bật cánh tay khói đang giữ Barry ra. Barry đau đớn đứng không nổi, ôm chặt một bên bả vai đang nhức nhối của mình. Jessica mau chóng chạy lại đỡ lấy anh.
- Mau đưa hắn quay trở vào phiá trong cổng. – Thanh Đồng la lên. Nàng vẫn đứng ngăn cản giữ Ôn thần và Barry.
- Ngươi còn sức lực để ngăn cản ta sao? – Ôn thần cười to.
Y hất tay một cái, thanh Bloody Marry bay thẳng về phía Barry và Jessica. Barry tuy đang bị thương, nhưng vẫn phản ứng rất nhanh chóng. Anh kéo Jessica ra phía sau lưng mình. Thanh kiếm bị Ôn thần điều khiển cắm thẳng vào tim Barry, xuyên qua người anh. Ghim thật mạnh vào vai Jessica. Hai người bị xuyên dính với nhau đứng bất động trong chốc lát. Jessica bất ngờ đến đờ đẫn.
Trong một khoảnh khắcsau đó, tay Barry run run nắm lấy cán kiếm, anh rút mạnh thanh kiếm ra. Máu theo kiếm từ vết thương phun ra, vẽ một đường cong tuyệt mỹ trên mặt đất. Barry đặt thanh kiếm vào tay Jessica, rồi xô cô nàng vào bên trong cánh cổng. Anh ngã xuống. Một nhát kiếm xuyên qua tim không có cách gì có thể cứu chữa được.
- Không ... – Thanh Đồng hét lên đau đớn.
Nàng dự định chạy về phía Barry, nhưng đã bị Ôn thần nắm giữ lại.
- Làm cái gì, muốn đến cứu hắn hả? – Ôn Thần cười to lên độc ác. – Hắn là chủ nhân của ngươi ư? Tại sao lại để ngươi đói đến mức yếu ớt như thế này? Còn có đôi mắt ta cần tìm đâu?
- Ta xin ngươi, để cho ta cứu hắn. – Nàng quỵ luỵ cầu xin, nước mắt chan hoà trên mặt.
- Đôi mắt ta cần tìm đâu?
- Làm ơn, thả ta ra. Hồn của hắn sắp rời khỏi rồi.
- Đôi mắt ở đâu?
Chỉ có tiếng khóc nức nở trả lời y. Một hồi lâu sau, y mới buông Thanh Đồng ra. Nàng hốt hoảng chạy đến bên xác của Barry.
- Vô ích thôi. Hồn đã lìa khỏi xác rồi!
Thế nhưng Thanh Đồng vẫn không đếm xỉa tới y. Nàng đưa bàn tay phải của mình lên, những ngón tay búp măng, nhỏ xíu, trắng phau nhưng lại vô cùng cứng chắc. Thanh Đồng thọc tay vào ngực mình, những ngón tay dễ thương nhỏ xíu đang cắt nát xương ức. Thanh Đồng banh lồng ngực mình ra, móclấy trái tim đỏ au nằm im không nhúc nhích. Nàng bóp nhẹ một chút, máu từ trong tim nhỏ ra, rơi vào trong miệng Barry.
- Vô ích thôi. Ta đã nói hồn của hắn đã rời khỏi xác.
Gương mặt Thanh Đồng thấm đẫm nước mắt, nàng vắt nhiều máu hơn nhiễu vào miệng Barry.
- Nếu ngươi yêu quý chủ nhân của mình đến như vậy, tại sao không chịu khai ra ngươi giấu đôi mắt đỏ ở đâu? – Ôn thần bực bội nói.- Đôi mắt đó có gì quan trọng đối với ngươi đến như vậy? Năm xưa không tiếc mạng mình tới cướp của ta, thậm chí còn phá huỷ thân xác yêu quý của ta. Khiến ta hai mươi mấy năm nay mới tập hợp đủ nguyên thần trở lại.
Không để lời nói của y vào tai, Thanh Đồng để lại trái tim mình vào lồng ngực. Nàng cúi xuống hôn lên trán Barry, sau đó liếm sạch máu ở vết thương trên ngực hắn. Mỗi con ma cà rồng khi uống máu một người, đều có thể nếm trải ký ức mà người đó lưu lại. Máu của Barry tràn đầy sinh lực của một thanh niên trẻ trung, có vị ngọt nhẹ của mối tình đầu ngây thơ, có hương thơm thoảng thoảng của một chàng trai đầy hoài bão. Thế nhưng tất cả tương lai của anh đã bị y xoá sạch. Thanh Đồng quay qua Ôn thần, nhìn y đầy giận dữ.Nàng bắt đầu tấn công.
Thanh Đồng đã không uống máu người hai mươi mấy năm rồi. Có người khiến nàng xấu hổ khi làm việc đó, thế nên nàng đã không uống máu nữa. Việc này đã làm cơ thể nàng suy kiệt rất nhiều. Thậm chí khi Ôn thần tấn công, nàng cũng không bảo vệ nổi người thân của mình. Nàng hận y, lại càng hận chính bản thân mình hơn.
Trước đó Ôn thần đã bị Thanh Đồng huỷ mất thể xác, vậy mà nàng lại sơ sót để nguyên thần của y tái tạo lại. Lần này nàng nhất quyết nghiền nát y, khiến y vạn kiếp bất phục. Một bên hừng hừng lửa căm thù, quyết tâm dùng mạng đền mạng. Một bên là quái vật không có thể xác, nên không thể phát huy hết sức mạnh của mình. Ôn thần đã bị Thanh Đồng ép đến bước đường cùng. Y lắc mình, làn khói đen hắc ám chụi tọt vào thể xác của Barry.
Bàn tay Thanh Đồng không ngừng truy kích tới, mỗi cú xoẹt qua đều có thể chặt đứt cả sắt thép. Tuy nhiên, khi chỉ còn cách cổ họng Barry có vài phân, nàng liền dừng tay lại. Dù đây chỉ còn là thể xác của Barry, nàng cũng không dám tổn thương đến anh.
Xác chết của Barry mở mắt, y nhoẻn miệng cười đắc ý. Máu của Thanh Đồng nhỏ vào miệng Barry tràn ra ngoài khoé miệng y. Trong mắt Barry rực cháy hai ngọn lửa đỏ thẫm. Barry không còn là một con người nữa rồi, mà chỉ là một thể xác cho Ôn thần trú ngụ.
- Thế nào? Không dám tấn công?
Vừa nói xong Ôn thần liền đấm tay mạnh vào bụng Thanh Đồng. Nàng nôn hết chút máu mà mình vừa mới uống ra.Ôn thần chiếm lấy thân xác của Barry đứng dậy. Y nắm mở bàn tay đã bị hoá thành xương trắng để kiểm tra.
- Cũng không tệ lắm. Cảm giác có thân thể dù sao cũng tốt hơn. Nếu biết trước, ta đã không huỷ hoại thể xác này nhiều đến vậy.
Barry đá mạnh vào bụng Thanh Đồng, khiến nàng lại ói ra thêm nhiều máu nữa.
- Quả nhiên không dám phản kháng. Ta không hiểu nổi ngươi nữa, tại sao lại cam tâm làm nô lệ cho con người? Cái dòng họ này đã lấy cái gì để ràng buộc ngươi?
Lại tiếp tục màn tra tấn thể xác. Bao nhiêu máu vừa mới uống bị y ép ói ra hết không còn miếng nào. Thanh Đồng lại tiếp tục suy kiệt, cả những vết thương ngoài da cũng không thể lành lại. Máu không thể chảy ra nữa, cả thân thể nàng khô kiệt, xám ngoét.
- Nói mau, đôi mắt giấu ở đâu?
Thanh Đồng chỉ nằm im chịu ngược đãi, nàng tuyệt đối không hé một lời.
Cuộc tàn sát xung quanhcũng đã đến hồi kết thúc. Những người sống sót đã kịp chạy vào hết địa phận của Thành gia. Cánh cổng rào bằng sắt khép lại, ngăn cách họ với bọn quái vật ở bên ngoài. Quả nhiên kết giới đã khiến bọn chúng không dám bước bào đây nửa bước. Toàn bộ các trưởng lão được cứu sống đều đang căm hận nhìn màn tàn sát ở bên ngoài. Chưa bao giờ gia tộc của bọn họ lại chịu tổn thất lớn đến như vậy. Tộc trưởng kế nhiệm đã bị giết, Ám Dạ phu nhân đang bị hành hạ. Họ chỉ có thể bất lực đứng nhìn sau cánh cổng rào. Bởi vì đối thủ không phải là người, mà chính là quỷ thần.
Người bảo vệ gia tộc trước quỷ thần cũng chỉ có Ám Dạ phu nhân. Nhưng Ôn thần đã chiếm lấy thân thể của tân chủ nhân, khiến Ám Dạ phu nhân không thể phản kháng. Lời thề ràng buộc bằng máu, Ám Dạ phu nhân không bao giờ dám làm tổn thương bất kỳ vị chủ nhân họ Thành nào hết.
Màn tra hỏi của Ôn thần kéo dài thêm đến hai tiếng sau. Khi đó lại có một sự kiện mới xảy ra,trong số những người đã bị giết chết bên ngoài cổng đột nhiên sống dậy. Ôn thần nhướng mắt lên nhìn đầy vẻ thưởng thức.
- Có vẻ như trước lúc chết đã bị nhiễm thứ gì đó. Ta ngửi được trong không khí có mùi bụi bẩn. Sặc sụa và phiền phức! – Ôn thần bóp cổ Thanh Đồng, nâng khuôn mặt của nàng lên nhìn thẳng vào mắt y. – Gia đình của ngươi lại giở trò gì? Đã bỏ thứ bụi bặm gì trong không khí?
Thây ma bắt đầu đi về phía cánh cổng đang đứng đầy người sống kia. Một vị phu nhân trang sức hoa lệ cố gắng chen ra. Bà ta dùng sức giằng ra khỏi tay những người khác, mở cổng và chạy ra ngoài.
- Ông xã! – Vị phu nhân lao mình vào vòng tay của thây ma.
Kết cục cuối cùng là bà ta bị ăn đến chết. Những người sống sót đứng chết trân, không phản ứng nổi. Chỉ có vài cán bộ cao cấp biết được thứ này là gì. Đám người bên ngoài đã bị nhiễm Z virus trước khi chết.
Càng lúc càng có thêm nhiều xác chết sống dậy. Bọn xác chết tiến về cánh cổng bu đặc nghẹt, những người bên trong không dám đứng gần cổng nữa mà phải lùi ra xa. Lũ zombie tấn công đám quái vật; bọn quái vật cũng không kiên cữ gì, tấn công lại. Thế nhưng zombie là cái lũ cắn hoài không chết. Dù thân thể có bị cắn nát ra làm đôi thì vẫn ngoan cố tiến tới. Bọn quái vật có chút chần chừ.
Thân xác của Ôn thần cũng là cơ thể của con người, vì vậy y cũng bị đám zombie tấn công. Y đánh một thây ma văng ra lại có thêm một thây ma khác tiến tới. Càng lúc càng đông thây ma tập trung về phía này. Lũ zombie nguy hiểm nhất ở chỗ chúng rất đông, lại không biết sợ là gì. Ý thức duy nhất mà chúng có chỉ là mãi miết đi tìm thức ăn. Dù có đập nát thân thể một thây ma đi thì đám còn lại vẫn ào ào tiến tới. Tuy sức mạnh của chúng đối với Ôn thần chỉ giống như ruồi muỗi. Nhưng đám sâu bọ, ruồi muỗi này này lại hết sức phiền phức. Không thể chống lại hết cả đám, Ôn thần đâm ra buồn bực. Y vẫn còn chưa tra hỏi ra đôi mắt bị giấu ở đâu.
Ôn thần xốc lấy cái thân thể khô quắc của Thanh Đồng kẹp bên hông mình. Y đạp lên cái bóng dưới chân rồi từ từ tiến vào cõi u minh. Ôn thần trở về hang ổ của y để từ từ tra hỏi sau vậy. Đám quái vật cao cấp đều lần lượt làm theo Ôn thần rút đi hết. Chỉ có bọn cấp thấp như thằn lằn xanh bị bỏ lại. Lúc nãy là Ôn thần đem bọn chúng đến, nay y lại đột ngột bỏ đi, khiến chúng không biết làm sao trở về. Cả bọn theo lệnh của thủ lĩnh lần lượt kéo nhau rút lui đi chỗ khác. Chúng rất thích thịt, nhưng phải là thịt sống nha. Đám xác chết này ăn chẳng ngon miệng chút nào.
Lũ quái vật bỏ đi, để lại phía sau một chiến trường hỗn loạn.Có rất nhiều người đã bị giết chết, Nhưng càng có nhiều người hơn bị biến thành thây ma. Virus Z dường như đã bị phát tán trong thành phố vào thời gian trước đó. Hệ thống cách ly phòng thủ đã được kích hoạt. Thành phố Mái Ấm hoàn toàn bị cô lập, nhốt hết toàn bộ người sống và zombie ở chung với nhau một chỗ.
Những người sống sót cố gắng trốn chạy hay ít ra là chống lại zombie. Chỉ còn lại khoảng một phần tư người dân bị biến thành zombie, không rõ trong số những người còn sống đó có bao nhiêu người đã bị nhiễm bệnh. Trong những cộng đồng người trốn chạy, thỉnh thoảng có một người sẽ phát bệnh, và chỉ một thời gian ngắn sau đó cộng đồng trốn chạy lại bị biến thành một ổ thây ma mới.
Con người đứng lên cầm súng để bảo vệ bản thân mình. Năng lực sinh tồn bùng lên mạnh mẽ khiến họ không ngại thứ gì là tàn bạo. Người giết người, không, phải nói người giết zombie mới chính xác, các cuộc thanh trừng đẫm máu diễn ra. Người sống lại càng co cụm lại với nhau hơn. Chỉ trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, chỉ còn một nửa số người sống sót. Trong thành phố, hàng triệu thây ma đang vật vờ, lảng vảng đi tìm thức ăn.
Virus Z vốn không tồn tại trong môi trường bình thường, nó chỉ sống được trong môi trường chất lỏng và lây lan qua các thứdịch trong cơ thể người. Chẳng lẽ có người đã đầu độc vào nguồn nước trước đó?Thảm hoạ ở thành phố Mái Ấm là một cái thảm hoạ kép. Đằng sau đó vẫn còn nhiều nguyên nhân bí ẩn chưa được khám phá ra.
Mọi chuyện đều xảy đến rất đột ngột. Tối đêm hôm trước, chính là thời điểm giới nghiêm trong toàn thành phố. Bởi vì nhà họ Thành diễn ra đại lễ, sinh nhật hai mươi mốt tuổi, ngày trưởng thành và cũng là hôn lễ của người thừa kế Thành Gia Bình, cậu chủ Barry. Ngoại trừ những người họ hàng và khách mời tham dự, toàn bộ người dân thường không ai được ra đường. Thậm chí hệ thống điện chiếu sáng cũng bị tắt hết. Không có máy móc nào hoạt động trừ những khu vực tối cần thiết như bệnh viện, ngân hàng, các kho lạnh, trung tâm nghiên cứu...
Đó là một đêm lễ đầy quỷ dị, với các nghi thức phản hiện đại. Các đống lửa lớn được đốt trong khuôn viên nhà họ Thành để chiếu sáng, các nghi thức diễn đúng như nó đã từng được cử hành cách đây hàng ngàn năm trước. Đám rước kiệu do người khiêng, những cỗ xe ngựa kéo chở đầy quà tặng. Mọi người đều phải mặt trang phục cổ truyền và việc đeo mặt nạ. Buổi tế thần trong lửa đỏ cùng với những điệu nhảy kỳ quái.
Khi kiệu rước cô dâu đang đi gần tới cổng, thì sự kiện đầu tiên xảy ra. Một đám thằn lằn xanh khổng lồ lao ra tấn công con người. Đội PROUD lập tức xông ra ngoài chiến đấu bảo vệ khách tham dự. Súng ống va chạm với răng nanh quái vật. Tuy nhiên, do quá đông người và hỗn loạn, không ít kẻ đã thiệt mạng.
Ngoài bọn thằn lằn còn có nhiều quái vật khác xuất hiện trong bóng đêm. Bọn chúng tấn công vào cỗ kiệu đỏ của cô dâu. Bên trong kiệu chỉ là một bé gái nhỏ cỡ chừng mười ba tuổi, có gương mặt xinh đẹp như một con búp bê sứ. Tuy Thành Gia Bình rất ngạc nhiên khi nhìn thấy mặt cô dâu nhỏ của mình, nhưng anh ta liền chạy ra ngoài bảo vệ cô bé.
- Barry, không được bước ra khỏi cổng. – Thanh Đồng hét lên.
Điạ phận trang viên của nhà họ Thành kỳ thực đã được giăng kết giới, có thể bảo vệ toàn bộ những người bên trong khỏi các loại yêu ma quỷ quái. Nhưng Barry hiển nhiên chẳng hề biết chuyện này, đó là chuyện chỉ có tộc trưởng mới biết được mà thôi. Barry giật lấy thanh trường kiếm từ tay nàng hầu đứng bên cạnh. Anh tuốt kiếm ra khỏi vỏ, bắt đầu chém con quái vật cản đường mình trước mắt gần nhất.
Đúng vậy, các bạn không hề nhìn lộn đâu, Barry chính là một tay kiếm thượng đẳng được huấn luyện từ nhỏ. Có lẽ bề ngoài lịch sự cùng với bộ complê thường trực khiến bạn nhìn nhận sai về vị giám đốc trẻ tuổi này. Anh ta được huấn luyện toàn diện từ võ thuật, kỹ thuật chiến đấu, văn học, lịch sử, kinh tế, chính trị ... Để trở thành người thừa kế của một đại gia tộc là một việc không hề dễ dàng tý nào. Đánh mất tuổi thơ trong những buổi huấn luyện ngặt nghèo và nghiêm khắc nhất. Suốt cuộc đời Barry, chắc chắn chỉ dành cho mỗi việc học tập mà thôi. Thất bại trong việc nuôi dạy đứa con lớn Thành Gia An, đã khiến Thành lão gia hơi cực đoan trong việc nuôi lớn đứa con thứ hai này của mình.
Cô dâu nhỏ Thanh Đồng nhẹ nhàng nhảy bay ra khỏi cỗ kiệu. Nàng giống như một chiếc bóng, len lỏi giữa đám đông hỗn loạn mà chẳng hề chạm vào ai. Thanh Đồng vừa chạy về phía Barry vừa hét lên.
- Gia Bình, mau chạy vào nhà đi.
Một cụm khói đen lờ mờ xuất hiện trước mặt nàng, giữa đám khói đen là hai đốm đỏ lửa như hai con mắt quỷ dị. Trên khuôn mặt búp bê không cảm xúc của nàng, lần đầu tiên xuất hiện nét sợ hãi. Bàn tay khói đen bóp cổ Thanh Đồng, nhấc nàng lên lơ lửng trên không.
- Thế nào? Sao lại yếu đuối như thế? Đã bao lâu rồi không uống máu?
Gương mặt Thanh Đồng nhăn nhó. Hẳn nhiên sự tiếp xúc với tên khói đen đã khiến nàng đau đớn không tầm thường.
Bên cạnh Barry còn có một nữ vệ sĩ cận thân, nàng chính là cô gái luôn mặc trang phục hầu gái, có nhiệm vụ cầm giữ thanh trường kiếm cho Barry. Nhờ có Jessica yểm hộ sau lưng, Barry đã nhanh chóng tiếp cận được trung tâm của vụ lộn xộn. Tuy kẻ địch là một đám khói, nhưng Barry vẫn tự tin chém thẳng vào cánh tay đang giữ chặt cổ Thanh Đồng.
Một tiếng thét chói tai vang lên, tay tên quỷ khói đen quả nhiên bị chặt đứt. Thanh Đồng bị rớt mạnh xuống dưới đất, bàn tay khói trên cổ nàng cũng từ từ tan biến.
- Thì ra đây chính là thanh kiếm đó! – Tên quỷ khói đen quay lại căm tức nhìn Barry.
Tên quỷ giơ tay ra, Barry bị một lực hút không rõ kéo thẳng về phía tên Ôn thần. Y bóp cổ Barry, nhấc anh lên cũng giống như Thanh Đồng lúc nãy. Muôn ngàn đau đớn xuyên qua người Barry, đầu óc anh bùng nổ những thứ vô cùng khủng khiếp không hiểu nổi. Đó là nỗi đau do cái chạm của Ôn thần đem lại. Nó hút hết sinh lực của con người và mang tới toàn bộ những thứ từng được gọi là đau đớn và kinh hoàng.
Jessica giống như một cái bóng, đột nhiên xuất hiện bên cạnh chém vào tay Ôn thần. Thế nhưng thanh kiếm của cô chỉ nhẹ nhàng xuyên qua mảnh khói đen. Jessica bỡ ngỡ nhìn thân thể khó tin của y. Ôn thần hất văng Jessica vào cổng rào chắn.Phía bên má trái của cô xuất hiện một vết thâm đen do bị y chạm phải.
Thấy Jessica bị tấn công, Barry dường như bùng lên sức mạnh. Anh lia thanh kiếm qua tay Ôn thần khiến y hoảng sợ mà buông tay ra. Bloody Marry là thanh kiếm duy nhất có thể chém đứt bất cứ thứ gì trên đời này, kể cảkhi thứ đó thuộc về một thế giới khác.
Barry cầm kiếm đối mặt với Ôn thần. Tuy nhiên thân thể anh rất chật vật và suy yếu, hô hấp còn có chút khó khăn, trên cổ cũng hiện rõ vết thâm đen do Ôn thần để lại. Cái chạm tay của Ôn Thần đã làm cạn kiệt hết tất cả sinh lực trong người anh.
Ôn thần bước tới gần Barry hơn. Anh vung kiếm, thế nhưng động tác cực kỳ loạng choạng, không thể chém trúng y cái nào. Ôn thần chụp lấy cổ tay phải đang cầm kiếm của Barry.
- Ngươi đã chém ta một cái.
Đột nhiên Barry hét lên đau đớn. Chỗ cổ tay bị Ôn thần nắm chặt, da thịt Barry từ từ thối rửa, sau đó từng mảng từng mảng bắt đầu rơi xuống đất như bùn nhão. Cảm giác một người đang còn sống mà da thịt bị thối rửa, đau đớn khủng khiếp biết chừng nào. Chẳng mấy chốc cả cánh tay của Barry chỉ còn lại xương trắng. Thanh kiếm Bloody Marry rơi xuống đất.
Ôn thần khoái trá tận hưởng tiếng la hét thê thảm của kẻ bị mình hành hạ. Đó là một niềm vui thú đối với y. Đột nhiên Thanh Đồng xen vào giữa, đánh bật cánh tay khói đang giữ Barry ra. Barry đau đớn đứng không nổi, ôm chặt một bên bả vai đang nhức nhối của mình. Jessica mau chóng chạy lại đỡ lấy anh.
- Mau đưa hắn quay trở vào phiá trong cổng. – Thanh Đồng la lên. Nàng vẫn đứng ngăn cản giữ Ôn thần và Barry.
- Ngươi còn sức lực để ngăn cản ta sao? – Ôn thần cười to.
Y hất tay một cái, thanh Bloody Marry bay thẳng về phía Barry và Jessica. Barry tuy đang bị thương, nhưng vẫn phản ứng rất nhanh chóng. Anh kéo Jessica ra phía sau lưng mình. Thanh kiếm bị Ôn thần điều khiển cắm thẳng vào tim Barry, xuyên qua người anh. Ghim thật mạnh vào vai Jessica. Hai người bị xuyên dính với nhau đứng bất động trong chốc lát. Jessica bất ngờ đến đờ đẫn.
Trong một khoảnh khắcsau đó, tay Barry run run nắm lấy cán kiếm, anh rút mạnh thanh kiếm ra. Máu theo kiếm từ vết thương phun ra, vẽ một đường cong tuyệt mỹ trên mặt đất. Barry đặt thanh kiếm vào tay Jessica, rồi xô cô nàng vào bên trong cánh cổng. Anh ngã xuống. Một nhát kiếm xuyên qua tim không có cách gì có thể cứu chữa được.
- Không ... – Thanh Đồng hét lên đau đớn.
Nàng dự định chạy về phía Barry, nhưng đã bị Ôn thần nắm giữ lại.
- Làm cái gì, muốn đến cứu hắn hả? – Ôn Thần cười to lên độc ác. – Hắn là chủ nhân của ngươi ư? Tại sao lại để ngươi đói đến mức yếu ớt như thế này? Còn có đôi mắt ta cần tìm đâu?
- Ta xin ngươi, để cho ta cứu hắn. – Nàng quỵ luỵ cầu xin, nước mắt chan hoà trên mặt.
- Đôi mắt ta cần tìm đâu?
- Làm ơn, thả ta ra. Hồn của hắn sắp rời khỏi rồi.
- Đôi mắt ở đâu?
Chỉ có tiếng khóc nức nở trả lời y. Một hồi lâu sau, y mới buông Thanh Đồng ra. Nàng hốt hoảng chạy đến bên xác của Barry.
- Vô ích thôi. Hồn đã lìa khỏi xác rồi!
Thế nhưng Thanh Đồng vẫn không đếm xỉa tới y. Nàng đưa bàn tay phải của mình lên, những ngón tay búp măng, nhỏ xíu, trắng phau nhưng lại vô cùng cứng chắc. Thanh Đồng thọc tay vào ngực mình, những ngón tay dễ thương nhỏ xíu đang cắt nát xương ức. Thanh Đồng banh lồng ngực mình ra, móclấy trái tim đỏ au nằm im không nhúc nhích. Nàng bóp nhẹ một chút, máu từ trong tim nhỏ ra, rơi vào trong miệng Barry.
- Vô ích thôi. Ta đã nói hồn của hắn đã rời khỏi xác.
Gương mặt Thanh Đồng thấm đẫm nước mắt, nàng vắt nhiều máu hơn nhiễu vào miệng Barry.
- Nếu ngươi yêu quý chủ nhân của mình đến như vậy, tại sao không chịu khai ra ngươi giấu đôi mắt đỏ ở đâu? – Ôn thần bực bội nói.- Đôi mắt đó có gì quan trọng đối với ngươi đến như vậy? Năm xưa không tiếc mạng mình tới cướp của ta, thậm chí còn phá huỷ thân xác yêu quý của ta. Khiến ta hai mươi mấy năm nay mới tập hợp đủ nguyên thần trở lại.
Không để lời nói của y vào tai, Thanh Đồng để lại trái tim mình vào lồng ngực. Nàng cúi xuống hôn lên trán Barry, sau đó liếm sạch máu ở vết thương trên ngực hắn. Mỗi con ma cà rồng khi uống máu một người, đều có thể nếm trải ký ức mà người đó lưu lại. Máu của Barry tràn đầy sinh lực của một thanh niên trẻ trung, có vị ngọt nhẹ của mối tình đầu ngây thơ, có hương thơm thoảng thoảng của một chàng trai đầy hoài bão. Thế nhưng tất cả tương lai của anh đã bị y xoá sạch. Thanh Đồng quay qua Ôn thần, nhìn y đầy giận dữ.Nàng bắt đầu tấn công.
Thanh Đồng đã không uống máu người hai mươi mấy năm rồi. Có người khiến nàng xấu hổ khi làm việc đó, thế nên nàng đã không uống máu nữa. Việc này đã làm cơ thể nàng suy kiệt rất nhiều. Thậm chí khi Ôn thần tấn công, nàng cũng không bảo vệ nổi người thân của mình. Nàng hận y, lại càng hận chính bản thân mình hơn.
Trước đó Ôn thần đã bị Thanh Đồng huỷ mất thể xác, vậy mà nàng lại sơ sót để nguyên thần của y tái tạo lại. Lần này nàng nhất quyết nghiền nát y, khiến y vạn kiếp bất phục. Một bên hừng hừng lửa căm thù, quyết tâm dùng mạng đền mạng. Một bên là quái vật không có thể xác, nên không thể phát huy hết sức mạnh của mình. Ôn thần đã bị Thanh Đồng ép đến bước đường cùng. Y lắc mình, làn khói đen hắc ám chụi tọt vào thể xác của Barry.
Bàn tay Thanh Đồng không ngừng truy kích tới, mỗi cú xoẹt qua đều có thể chặt đứt cả sắt thép. Tuy nhiên, khi chỉ còn cách cổ họng Barry có vài phân, nàng liền dừng tay lại. Dù đây chỉ còn là thể xác của Barry, nàng cũng không dám tổn thương đến anh.
Xác chết của Barry mở mắt, y nhoẻn miệng cười đắc ý. Máu của Thanh Đồng nhỏ vào miệng Barry tràn ra ngoài khoé miệng y. Trong mắt Barry rực cháy hai ngọn lửa đỏ thẫm. Barry không còn là một con người nữa rồi, mà chỉ là một thể xác cho Ôn thần trú ngụ.
- Thế nào? Không dám tấn công?
Vừa nói xong Ôn thần liền đấm tay mạnh vào bụng Thanh Đồng. Nàng nôn hết chút máu mà mình vừa mới uống ra.Ôn thần chiếm lấy thân xác của Barry đứng dậy. Y nắm mở bàn tay đã bị hoá thành xương trắng để kiểm tra.
- Cũng không tệ lắm. Cảm giác có thân thể dù sao cũng tốt hơn. Nếu biết trước, ta đã không huỷ hoại thể xác này nhiều đến vậy.
Barry đá mạnh vào bụng Thanh Đồng, khiến nàng lại ói ra thêm nhiều máu nữa.
- Quả nhiên không dám phản kháng. Ta không hiểu nổi ngươi nữa, tại sao lại cam tâm làm nô lệ cho con người? Cái dòng họ này đã lấy cái gì để ràng buộc ngươi?
Lại tiếp tục màn tra tấn thể xác. Bao nhiêu máu vừa mới uống bị y ép ói ra hết không còn miếng nào. Thanh Đồng lại tiếp tục suy kiệt, cả những vết thương ngoài da cũng không thể lành lại. Máu không thể chảy ra nữa, cả thân thể nàng khô kiệt, xám ngoét.
- Nói mau, đôi mắt giấu ở đâu?
Thanh Đồng chỉ nằm im chịu ngược đãi, nàng tuyệt đối không hé một lời.
Cuộc tàn sát xung quanhcũng đã đến hồi kết thúc. Những người sống sót đã kịp chạy vào hết địa phận của Thành gia. Cánh cổng rào bằng sắt khép lại, ngăn cách họ với bọn quái vật ở bên ngoài. Quả nhiên kết giới đã khiến bọn chúng không dám bước bào đây nửa bước. Toàn bộ các trưởng lão được cứu sống đều đang căm hận nhìn màn tàn sát ở bên ngoài. Chưa bao giờ gia tộc của bọn họ lại chịu tổn thất lớn đến như vậy. Tộc trưởng kế nhiệm đã bị giết, Ám Dạ phu nhân đang bị hành hạ. Họ chỉ có thể bất lực đứng nhìn sau cánh cổng rào. Bởi vì đối thủ không phải là người, mà chính là quỷ thần.
Người bảo vệ gia tộc trước quỷ thần cũng chỉ có Ám Dạ phu nhân. Nhưng Ôn thần đã chiếm lấy thân thể của tân chủ nhân, khiến Ám Dạ phu nhân không thể phản kháng. Lời thề ràng buộc bằng máu, Ám Dạ phu nhân không bao giờ dám làm tổn thương bất kỳ vị chủ nhân họ Thành nào hết.
Màn tra hỏi của Ôn thần kéo dài thêm đến hai tiếng sau. Khi đó lại có một sự kiện mới xảy ra,trong số những người đã bị giết chết bên ngoài cổng đột nhiên sống dậy. Ôn thần nhướng mắt lên nhìn đầy vẻ thưởng thức.
- Có vẻ như trước lúc chết đã bị nhiễm thứ gì đó. Ta ngửi được trong không khí có mùi bụi bẩn. Sặc sụa và phiền phức! – Ôn thần bóp cổ Thanh Đồng, nâng khuôn mặt của nàng lên nhìn thẳng vào mắt y. – Gia đình của ngươi lại giở trò gì? Đã bỏ thứ bụi bặm gì trong không khí?
Thây ma bắt đầu đi về phía cánh cổng đang đứng đầy người sống kia. Một vị phu nhân trang sức hoa lệ cố gắng chen ra. Bà ta dùng sức giằng ra khỏi tay những người khác, mở cổng và chạy ra ngoài.
- Ông xã! – Vị phu nhân lao mình vào vòng tay của thây ma.
Kết cục cuối cùng là bà ta bị ăn đến chết. Những người sống sót đứng chết trân, không phản ứng nổi. Chỉ có vài cán bộ cao cấp biết được thứ này là gì. Đám người bên ngoài đã bị nhiễm Z virus trước khi chết.
Càng lúc càng có thêm nhiều xác chết sống dậy. Bọn xác chết tiến về cánh cổng bu đặc nghẹt, những người bên trong không dám đứng gần cổng nữa mà phải lùi ra xa. Lũ zombie tấn công đám quái vật; bọn quái vật cũng không kiên cữ gì, tấn công lại. Thế nhưng zombie là cái lũ cắn hoài không chết. Dù thân thể có bị cắn nát ra làm đôi thì vẫn ngoan cố tiến tới. Bọn quái vật có chút chần chừ.
Thân xác của Ôn thần cũng là cơ thể của con người, vì vậy y cũng bị đám zombie tấn công. Y đánh một thây ma văng ra lại có thêm một thây ma khác tiến tới. Càng lúc càng đông thây ma tập trung về phía này. Lũ zombie nguy hiểm nhất ở chỗ chúng rất đông, lại không biết sợ là gì. Ý thức duy nhất mà chúng có chỉ là mãi miết đi tìm thức ăn. Dù có đập nát thân thể một thây ma đi thì đám còn lại vẫn ào ào tiến tới. Tuy sức mạnh của chúng đối với Ôn thần chỉ giống như ruồi muỗi. Nhưng đám sâu bọ, ruồi muỗi này này lại hết sức phiền phức. Không thể chống lại hết cả đám, Ôn thần đâm ra buồn bực. Y vẫn còn chưa tra hỏi ra đôi mắt bị giấu ở đâu.
Ôn thần xốc lấy cái thân thể khô quắc của Thanh Đồng kẹp bên hông mình. Y đạp lên cái bóng dưới chân rồi từ từ tiến vào cõi u minh. Ôn thần trở về hang ổ của y để từ từ tra hỏi sau vậy. Đám quái vật cao cấp đều lần lượt làm theo Ôn thần rút đi hết. Chỉ có bọn cấp thấp như thằn lằn xanh bị bỏ lại. Lúc nãy là Ôn thần đem bọn chúng đến, nay y lại đột ngột bỏ đi, khiến chúng không biết làm sao trở về. Cả bọn theo lệnh của thủ lĩnh lần lượt kéo nhau rút lui đi chỗ khác. Chúng rất thích thịt, nhưng phải là thịt sống nha. Đám xác chết này ăn chẳng ngon miệng chút nào.
Lũ quái vật bỏ đi, để lại phía sau một chiến trường hỗn loạn.Có rất nhiều người đã bị giết chết, Nhưng càng có nhiều người hơn bị biến thành thây ma. Virus Z dường như đã bị phát tán trong thành phố vào thời gian trước đó. Hệ thống cách ly phòng thủ đã được kích hoạt. Thành phố Mái Ấm hoàn toàn bị cô lập, nhốt hết toàn bộ người sống và zombie ở chung với nhau một chỗ.
Những người sống sót cố gắng trốn chạy hay ít ra là chống lại zombie. Chỉ còn lại khoảng một phần tư người dân bị biến thành zombie, không rõ trong số những người còn sống đó có bao nhiêu người đã bị nhiễm bệnh. Trong những cộng đồng người trốn chạy, thỉnh thoảng có một người sẽ phát bệnh, và chỉ một thời gian ngắn sau đó cộng đồng trốn chạy lại bị biến thành một ổ thây ma mới.
Con người đứng lên cầm súng để bảo vệ bản thân mình. Năng lực sinh tồn bùng lên mạnh mẽ khiến họ không ngại thứ gì là tàn bạo. Người giết người, không, phải nói người giết zombie mới chính xác, các cuộc thanh trừng đẫm máu diễn ra. Người sống lại càng co cụm lại với nhau hơn. Chỉ trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, chỉ còn một nửa số người sống sót. Trong thành phố, hàng triệu thây ma đang vật vờ, lảng vảng đi tìm thức ăn.
Virus Z vốn không tồn tại trong môi trường bình thường, nó chỉ sống được trong môi trường chất lỏng và lây lan qua các thứdịch trong cơ thể người. Chẳng lẽ có người đã đầu độc vào nguồn nước trước đó?Thảm hoạ ở thành phố Mái Ấm là một cái thảm hoạ kép. Đằng sau đó vẫn còn nhiều nguyên nhân bí ẩn chưa được khám phá ra.
/76
|