Ba tên thưa gửi xong mới nhận thấy sát khí trên mặt bang chủ của họ ngày càng tăng,lại thấy hắn đứng ở ngay cửa mà bang chủ không cho người bắt,chứng tỏ,chứng tỏ họ đã sắp toi rồi.Trong nháy mắt,mặt 3 tên lộ ra đầy vẻ sợ hãi.Bang chủ của họ đang gằn từng chữ:
-Người-sao-lại-ở-đây???
3 tên thầm xác định,vận họ đến đây là hết.Mà có phải họ muốn thế đâu,tại,tại...xe hỏng đúng lúc nên 3 người mới đi sửa,kẻ gọi,người lấy dụng cụ...thành ra ai cũng nghĩ có người trông hắn rồi nên mới để hắn chạy thoát.Tuy nhiên,nếu hiện tại họ nói vậy chắc ngay lập tức sẽ bị phanh thây mất.
-Vào vấn đề chính đi,Tuyết.Tại sao em bắt bọn anh tới đây???
-Em...Em không thích cô ta,cô ta không xứng với anh.Vả lại,anh có vị hôn thê rồi.
-Vị hôn thê???Em chưa từng gặp cô ta,cũng không biết cô ta là người thế nào mà để anh cưới cô ta???Em cũng biết rằng anh không thích bị ép buộc,đặc biệt là hôn nhân chính trị...Tiểu Phàm là cô gái tốt,anh yêu cô ấy.Vì vậy,chuyện hôm nay,anh mong sẽ không tiếp diễn nữa.
-Thôi được,em sẽ suy nghĩ.Xin lỗi vì chuyện hôm nay.
Lăng Tuyết nói xong liền tiến lấy ôm nó,nhỏ giọng thì thào: Xin chào mừng,chị dâu tương lai...
Nó choáng,chưa hồn vì câu nói anh yêu cô ấy của hắn,lại chịu đả kích vì câu nói chị dâu này.Nó thầm nghĩ,anh em tên oan gia này tuyệt đối phải tránh xa,nếu không sau này ngày nào nó cũng lên cơn đau tim mất.
Ba người rời khỏi,đi thẳng đến shop đồ Dior.Nó bị Lăng tuyết ép mặc một bộ váy trắng,lệch vai,chân váy ngắn,thiết kế bồng bềnh,đuôi váy dài đính pha lê lấp lánh.Nó than ngắn,thở dài:
-Nè,hai người tha cho tui đi,chỉ ăn một bữa cơm thôi,có cần thiết cóc ghẻ biến thành thiên nga,ăn mặc cầu kỳ thế này không????
Lăng Tuyết đen mặt:
-Anh,cô ấy vẫn chưa biết???
-Biết gì???Nó ngu ngơ.
-Hôm nay không phải chỉ là bữa ăn đàng hoàng không đâu,mà là công bố về hôn ước của anh trai tôi và vị hôn thê của anh ấy.Sự kiện này rất được truyền thông quan tâm,vì thế cô phải mặc như vậy,hiểu chưa???
Trời ạ,lũ nhà giàu này thật phiền phức.Có mỗi cái hôn ước,cưới là được rồi,bày đặt gì chứ???Nó đang định phun ra ý nghĩ của mình thì điện thoại reo: Tít...tít... .Vội mở điện thoại,nó chết lặng: Tiểu Phàm,30 phút nữa đến nhà hàng Denny,hôm nay tổ chức công bố hôn ước của con và Lăng gia,nếu không đến thì đừng gặp mẹ nữa.Còn nữa,đừng viện lý do,tấm ảnh hôm nay con xuất hiện ở sân bay mẹ nhìn thấy rồi,con cũng đừng gây chuyện trong buổi gặp.
Nó muốn lập tức nuốt lại ý nghĩ lúc nãy.Mới nói xong,giờ không phải nó cũng vậy hay sao???Như chợt nhớ ra điều gì đó,nó vội quay sang hỏi hắn:
-Buổi gặp diễn ra ở đâu???
-Nhà hàng Denny.
Nghe được câu trả lời này,nó nghi ngờ,có lẽ không trùng hợp thế chứ???Thôi kệ,biết đâu nhà hàng có nhiều tầng,tổ chức liên tiếp vài cái sự kiện chắc cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ???Nó ngập ngừng quay qua chỗ hắn :
-Chúng ta thỏa hiệp chút nhé...Tôi giúp anh phá hôn ước của anh,anh cũng giúp tôi phá hôn ước của tôi,được không???
Hắn mặc dù chẳng hiểu được gì nhưng cũng gật đầu.Khỏi phải nói,nó vui mừng khôn xiết,tâm trạng còn tốt đến mức giục hắn và Lăng Tuyết mau chóng thay đồ đến nhà hàng Denny.Nó rất chờ mong vở kịch tối nay...
-Người-sao-lại-ở-đây???
3 tên thầm xác định,vận họ đến đây là hết.Mà có phải họ muốn thế đâu,tại,tại...xe hỏng đúng lúc nên 3 người mới đi sửa,kẻ gọi,người lấy dụng cụ...thành ra ai cũng nghĩ có người trông hắn rồi nên mới để hắn chạy thoát.Tuy nhiên,nếu hiện tại họ nói vậy chắc ngay lập tức sẽ bị phanh thây mất.
-Vào vấn đề chính đi,Tuyết.Tại sao em bắt bọn anh tới đây???
-Em...Em không thích cô ta,cô ta không xứng với anh.Vả lại,anh có vị hôn thê rồi.
-Vị hôn thê???Em chưa từng gặp cô ta,cũng không biết cô ta là người thế nào mà để anh cưới cô ta???Em cũng biết rằng anh không thích bị ép buộc,đặc biệt là hôn nhân chính trị...Tiểu Phàm là cô gái tốt,anh yêu cô ấy.Vì vậy,chuyện hôm nay,anh mong sẽ không tiếp diễn nữa.
-Thôi được,em sẽ suy nghĩ.Xin lỗi vì chuyện hôm nay.
Lăng Tuyết nói xong liền tiến lấy ôm nó,nhỏ giọng thì thào: Xin chào mừng,chị dâu tương lai...
Nó choáng,chưa hồn vì câu nói anh yêu cô ấy của hắn,lại chịu đả kích vì câu nói chị dâu này.Nó thầm nghĩ,anh em tên oan gia này tuyệt đối phải tránh xa,nếu không sau này ngày nào nó cũng lên cơn đau tim mất.
Ba người rời khỏi,đi thẳng đến shop đồ Dior.Nó bị Lăng tuyết ép mặc một bộ váy trắng,lệch vai,chân váy ngắn,thiết kế bồng bềnh,đuôi váy dài đính pha lê lấp lánh.Nó than ngắn,thở dài:
-Nè,hai người tha cho tui đi,chỉ ăn một bữa cơm thôi,có cần thiết cóc ghẻ biến thành thiên nga,ăn mặc cầu kỳ thế này không????
Lăng Tuyết đen mặt:
-Anh,cô ấy vẫn chưa biết???
-Biết gì???Nó ngu ngơ.
-Hôm nay không phải chỉ là bữa ăn đàng hoàng không đâu,mà là công bố về hôn ước của anh trai tôi và vị hôn thê của anh ấy.Sự kiện này rất được truyền thông quan tâm,vì thế cô phải mặc như vậy,hiểu chưa???
Trời ạ,lũ nhà giàu này thật phiền phức.Có mỗi cái hôn ước,cưới là được rồi,bày đặt gì chứ???Nó đang định phun ra ý nghĩ của mình thì điện thoại reo: Tít...tít... .Vội mở điện thoại,nó chết lặng: Tiểu Phàm,30 phút nữa đến nhà hàng Denny,hôm nay tổ chức công bố hôn ước của con và Lăng gia,nếu không đến thì đừng gặp mẹ nữa.Còn nữa,đừng viện lý do,tấm ảnh hôm nay con xuất hiện ở sân bay mẹ nhìn thấy rồi,con cũng đừng gây chuyện trong buổi gặp.
Nó muốn lập tức nuốt lại ý nghĩ lúc nãy.Mới nói xong,giờ không phải nó cũng vậy hay sao???Như chợt nhớ ra điều gì đó,nó vội quay sang hỏi hắn:
-Buổi gặp diễn ra ở đâu???
-Nhà hàng Denny.
Nghe được câu trả lời này,nó nghi ngờ,có lẽ không trùng hợp thế chứ???Thôi kệ,biết đâu nhà hàng có nhiều tầng,tổ chức liên tiếp vài cái sự kiện chắc cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ???Nó ngập ngừng quay qua chỗ hắn :
-Chúng ta thỏa hiệp chút nhé...Tôi giúp anh phá hôn ước của anh,anh cũng giúp tôi phá hôn ước của tôi,được không???
Hắn mặc dù chẳng hiểu được gì nhưng cũng gật đầu.Khỏi phải nói,nó vui mừng khôn xiết,tâm trạng còn tốt đến mức giục hắn và Lăng Tuyết mau chóng thay đồ đến nhà hàng Denny.Nó rất chờ mong vở kịch tối nay...
/20
|