Sau khi tạm biệt Nhiên,nó sửa soạn quần áo để đi học.Vì lúc rời nhà hắn đã là 6h30,gần vô lớp rồi nên nó phải dùng tốc độ nhanh nhất có thể để đến trường.Phương tiện của nó là xe đạp điện,một loại xe thông dụng với học sinh bình thường,dòng xe nó dùng là 133h,không đắt lắm,chỉ khoảng hơn 10 triệu thôi.Đừng thắc mắc tại sao nó là con nhà giàu lại đi loại xe cổ này nhé,đơn giản thôi,vì nó muốn che dấu thân phận..Ngay cả suất học ở học viện cũng là nhờ học bổng,chứ đừng nói đến dùng giá thế để vào.Để hồ sơ của mình thật giống người bình thường,lúc mới trốn tới,nó không học ở trường quý tộc mà học ở trường phổ thông bình thường tại một huyện nhỏ.
Đúng như những gì nó nghĩ,nó còn chưa đặt chân vào trường thì bác bảo vệ đã không nương tình mà đóng cổng lại rồi.Nó ngoan cố không chịu đi về ,cũng không ngốc đến nỗi mặt dày ở trước cổng làm cảnh.Cách thôg dụng nhất mà nó vẫn hay áp dụng từ trước tới nay chính là trèo tường.Lùi xe và để nhờ xe nhà dân gần đó,công việc này với nó vô cùng dễ dàng bởi nó có tài ăn nói tốt.Nó vòng ra sau trường,nơi mà tường thấp nhất,chỉ khoảng 2m thôi.
Theo dự tính,nó còn khoảng 10 phút để leo vào trường trước trống tiết 1.Túy đây là nơi thấp nhất rồi,nhưng nó cố gắng lắm cũng chỉ có thể đặt một chân lên tường...loay hoay,loay hoay mãi,nó vẫn không tài nào leo lên được..
Đời căn bản là bất công mà.Nó cố gắng hư vậy,nỗ lực như vậy,mà không bằng cái tên kia..hắn đến sau nó,vậy mà chỉ nhảy nhẹ nhàng đã có thể qua một cách trót lọt.Không có thời gian rảnh để so bì ai may mắn,ai bất công,cô dẹp bỏ tự tôn,xuống nước năn nỉ tên kia giúp mình:
-Bạn gì đẹp đẹp như thiên sứ ơi,có thể giúp mình leo lên không???
Cái gì???đẹp??Con nhỏ này phải nói rõ chứ.Hắn là nam,khen hoặc nịnh thì cũng nên dùng từ chuẩn như kiểu soái hoặc đẹp trai gì gì chứ,nói mỗi từ đẹp dễ gây hiểu lầm lắm.Hắn đang định quay lại xem kẻ nào vừa thốt ra câu nịnh không ý nghĩa như vậy thì..4 mắt chạm nhau..Chớp chớp...
Nó đang tính kế chạy bởi...sáng nay trước khi rời khỏi,nó đã châm thủng lốp xe của hắn,có lẽ vì vậy hắn mới đi muộn.Bây giờ nó còn mặt dày nhờ người ta giúp đỡ,thật sự rất mất mặt..Hắn cũng không khá hơn,cố kìm nén tức giận khi nghĩ đến chuyện con xe yêu quý của hắn bị hỏng,rồi ra vẻ..TA ĐÂY QUÂN TỬ KHÔNG CHẤP KẺ TIỂU NHÂN...đưa tay kéo nó lên đứng chung chỗ.Giây phút ấy,cả nó và hắn đều hơi bất ngờ,nó và hắn dều nghe tiếng con tim không yên vị , muốn nhảy ra ngoài.Đỏ mặt,nó vội quay mặt đi,không hiếu trời xui đất khiến kiểu gì mà nó ngã.Giây phút thập tử nhất sinh,nó quơ vội vào thứ gì đó,không ngờ lại vơ phải hắn ngã chung..
RẦM...
Âm thanh chói tai vang lên,nó và hắn đã yên vị dưới đất.nó và hắn đều không sao.Không biết ai tốt zợ,mang nệm ra luôn.Nhưng nó và hắn nhanh chóng nhận ra,chỗ hai người ngã khi không có thêm hai ông bảo vệ..phen này tiêu thật rồi...
Đúng như những gì nó nghĩ,nó còn chưa đặt chân vào trường thì bác bảo vệ đã không nương tình mà đóng cổng lại rồi.Nó ngoan cố không chịu đi về ,cũng không ngốc đến nỗi mặt dày ở trước cổng làm cảnh.Cách thôg dụng nhất mà nó vẫn hay áp dụng từ trước tới nay chính là trèo tường.Lùi xe và để nhờ xe nhà dân gần đó,công việc này với nó vô cùng dễ dàng bởi nó có tài ăn nói tốt.Nó vòng ra sau trường,nơi mà tường thấp nhất,chỉ khoảng 2m thôi.
Theo dự tính,nó còn khoảng 10 phút để leo vào trường trước trống tiết 1.Túy đây là nơi thấp nhất rồi,nhưng nó cố gắng lắm cũng chỉ có thể đặt một chân lên tường...loay hoay,loay hoay mãi,nó vẫn không tài nào leo lên được..
Đời căn bản là bất công mà.Nó cố gắng hư vậy,nỗ lực như vậy,mà không bằng cái tên kia..hắn đến sau nó,vậy mà chỉ nhảy nhẹ nhàng đã có thể qua một cách trót lọt.Không có thời gian rảnh để so bì ai may mắn,ai bất công,cô dẹp bỏ tự tôn,xuống nước năn nỉ tên kia giúp mình:
-Bạn gì đẹp đẹp như thiên sứ ơi,có thể giúp mình leo lên không???
Cái gì???đẹp??Con nhỏ này phải nói rõ chứ.Hắn là nam,khen hoặc nịnh thì cũng nên dùng từ chuẩn như kiểu soái hoặc đẹp trai gì gì chứ,nói mỗi từ đẹp dễ gây hiểu lầm lắm.Hắn đang định quay lại xem kẻ nào vừa thốt ra câu nịnh không ý nghĩa như vậy thì..4 mắt chạm nhau..Chớp chớp...
Nó đang tính kế chạy bởi...sáng nay trước khi rời khỏi,nó đã châm thủng lốp xe của hắn,có lẽ vì vậy hắn mới đi muộn.Bây giờ nó còn mặt dày nhờ người ta giúp đỡ,thật sự rất mất mặt..Hắn cũng không khá hơn,cố kìm nén tức giận khi nghĩ đến chuyện con xe yêu quý của hắn bị hỏng,rồi ra vẻ..TA ĐÂY QUÂN TỬ KHÔNG CHẤP KẺ TIỂU NHÂN...đưa tay kéo nó lên đứng chung chỗ.Giây phút ấy,cả nó và hắn đều hơi bất ngờ,nó và hắn dều nghe tiếng con tim không yên vị , muốn nhảy ra ngoài.Đỏ mặt,nó vội quay mặt đi,không hiếu trời xui đất khiến kiểu gì mà nó ngã.Giây phút thập tử nhất sinh,nó quơ vội vào thứ gì đó,không ngờ lại vơ phải hắn ngã chung..
RẦM...
Âm thanh chói tai vang lên,nó và hắn đã yên vị dưới đất.nó và hắn đều không sao.Không biết ai tốt zợ,mang nệm ra luôn.Nhưng nó và hắn nhanh chóng nhận ra,chỗ hai người ngã khi không có thêm hai ông bảo vệ..phen này tiêu thật rồi...
/20
|