Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 115 - Hỉ Sự

/195


Ngày hôm sau, mưa tạnh cũng là lúc tin tức Lý thị treo cổ tự sát trong phòng củi được truyền đi khắp Ung Quận vương phủ, trái ngược với sự hưng tai nhạc họa của người khác, ở Hàm Nguyên cư, một tiếng khóc xé lòng vang vọng bi ai, là Linh Tịch.

Sáng sớm hôm đó, Lăng Nhã đã rửa mặt chải đầu xong, đang chuẩn bị luyện chữ, tuy không còn bị cấm túc, nhưng luyện chữ có thể giúp nàng tĩnh tâm an thần, nên nàng cũng chưa từng ngừng lại; khi nghe được Thủy Tú bưng đồ ăn vào hưng phấn kể lại việc Lý thị tự sát, tay Lăng Nhã ngừng lại, buông bút lông sói xuống, ngẩng đầu ngạc nhiên: “Nàng ta đã chết?”

Thủy Tú gật đầu lia lịa, vừa lấy thức ăn trong hộp ra, vừa nói: “Vừa nãy lúc nô tỳ tới phòng bếp, mọi người đang bàn tán xôn xao, nghe nói tối qua sau khi đích phúc tấn đưa Linh Tịch cách cách tới thăm nàng ta, thì nửa đêm Lý thị liền treo cổ tự sát trong phòng củi, chắc là cảm thấy mình tội nghiệt nặng nề, lại sợ phải tới Tông Nhân Phủ chịu tội, nên tự sát để kết thúc mọi thứ. Cao quản gia đã cho người đưa thi thể của nàng ta tới bãi tha ma để chôn rồi, từ lúc Vương gia biết chuyện này tới nay, vẫn chưa nói gì cả.”

Mặc Ngọc sắp xếp lại giấy bút trên bàn, giọng thờ ơ: “Loại người tâm địa độc ác như nàng ta chết cũng đáng, chẳng tội nghiệp chút nào.”

“Tự sát thật sao?” Lăng Nhã cảm thấy hơi kỳ lạ, với những gì nàng hiểu về Lý thị, Lý thị nhất định không phải là một người dễ bỏ cuộc, tuy nói là bị giam cầm ở Tông Nhân Phủ, cả đời thảm hại, nhưng tốt xấu gì nàng ta cũng là Ngạch nương của Linh Tịch, nói không chừng sau này Dận Chân vì thương yêu Linh Tịch mà sẽ khoan thứ cho nàng.

“Dĩ nhiên là thật, nghe đâu lúc Cao quản gia tới thì Lý thị đã lủng lẳng trên trần nhà rồi, lưỡi duỗi dài ra ngoài, đúng là dọa người.” Thủy Tú nghĩ nghĩ một lát rồi tự thắc mắc: “Nhưng có một việc cũng hơi lạ, nô tỳ nghe nói, người tự sát đều sẽ nhắm hết hai mắt, nhưng người chứng kiến kể lại, lúc đó, đôi mắt của Lý thị mở trừng trừng, giống như không cam lòng, nên mới chết không nhắm mắt, đến tận khi thi thể bị khiêng ra ngoài, hai mắt vẫn còn mở to, đáng sợ tới mức nhiều người không dám nhìn, còn có...”

Thủy Nguyệt đang múc cháo bách hợp, nghe Thủy Tú kể thì nổi hết da gà, vội vàng ngắt lời: “Đủ rồi đủ rồi, chủ tử còn chưa ăn sáng mà ngươi đã ở đây tả người chết không ngừng, còn nói tới mức ghê rợn như vậy, ảnh hưởng tới khẩu vị của chủ tử, lúc đó thì hỏi tội mình ngươi.”

“Không sao.” Lăng Nhã nhận lấy chén cháo còn nóng hổi rồi hỏi Thủy Tú thêm vài câu, càng nghe nàng càng cảm thấy cái chết của Lý thị không giống như tự sát, nhưng cũng không phải có người sát hại, lúc đó, tới thăm nàng ta cũng chỉ có đích phúc tấn và Linh Tịch, là hai người hoàn toàn vô hại, đúng là khó hiểu.

Nhưng dù sao thì Lý thị chết, đối với nàng cũng có thể xem là một tin tốt, một nữ nhân lòng dạ thâm độc như vậy, chỉ cần còn sống thêm một ngày, thì tai họa ngầm vẫn còn thêm một ngày, chỉ thương cho Linh Tịch, đứa nhỏ này tuy thân là kim chi ngọc diệp, nhưng đời lại nhiều chông gai, haizz...

Lăng Nhã lắc đầu tiếc nuối, vừa mới dùng được một muỗng cháo thì đã thấy Ôn Như Ngôn đi vào, nàng vội đứng dậy đón, biết được Ôn Như Ngôn cũng chưa ăn sáng, nàng sai Thủy Nguyệt múc thêm một chén, Ôn Như Ngôn nhận lấy, nếm một miếng rồi cười: “Tuy nói là giống nhau, nhưng ta vẫn cảm thấy thức ăn chỗ muội muội lại ngon hơn.”


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status