Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 118 - Bệnh

/195


Trời dần tối, mặt trăng lơ lửng từ từ treo cao, tinh tú ngập trời, xuyên qua màn mưa vừa tạnh, chiếu rọi vào cửa sổ, hòa quyện với ánh nến chập chờn, mênh mang như sương khói.

“Thiếp thân cũng hi vọng có thể vì Tứ gia mà khai chi tán diệp, sinh hạ Lân nhi.” Nàng trả lời hắn bằng một nụ cười ấm áp, tay nhẹ nhàng xoa bụng nhỏ, hài nhi... Mong là ở đây thật sự có một hài nhi đang hình thành, để khỏi bõ công mong đợi.

Qua thời gian đợi chờ dài dằng dặc, Chu Dung dắt theo một vị Thái y khoảng bốn mươi tuổi tiến vào, nhìn thấy không phải là Dung Viễn, Lăng Nhã nhẹ nhàng thở hắt ra, nói gì thì nói, Dung Viễn trước sau vẫn chưa buông bỏ được chuyện cũ, để hắn đích thân chẩn ra hỉ mạch của nàng, vậy chẳng khác nào rắc muối lên miệng vết thương chưa lành của hắn, nàng đâu thể nhẫn tâm như vậy chứ?

Bên kia, Chu Dung đang khom người bẩm: “Hồi bẩm Tứ gia, Từ Thái y không có ở đó, nên nô tài thỉnh Trần Thái y tới thỉnh mạch cho Lăng phúc tấn.” Lời Chu Dung vừa dứt, vị Thái y theo sau lưng hắn không dám chậm trễ, vội tiến lên một bước hành lễ: “Vi thần Trần Nhất Trạch thỉnh an Ung Quận vương, Ung Quận vương cát tường.”

Trần Thái y đã biết mục đích mình được mời tới đây từ miệng Chu Dung, nên lúc Dận Chân bảo hắn đứng lên, hắn lập tức lấy hòm thuốc đeo bên mình ra, đợi Lăng Nhã đặt tay lên bàn xong thì lấy sợ chỉ quấn quanh cổ tay nàng, bắt đầu chẩn mạch xem rốt cuộc có phải là hỉ mạch hay không.

Vì thận trọng, Trần Thái y bắt mạch ước chừng đâu hết thời gian nửa chén trà mới thu tay lại, Dận Chân đợi tới mức không còn đủ kiên nhẫn, vội lên tiếng hỏi: “Sao rồi? Là hỉ mạch hay sao?”

Trần Thái y mặt mày tươi rói, tiến tới trước mặt Dận Chân, chắp tay: “Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia, Lăng phúc tấn đã có thai hơn một tháng, trước mắt thai tượng rất ổn định, không có gì bất ổn.” Ngày tháng cũng không hề sai lệch với những ngày cuối cùng Dận Chân lâm hạnh nàng, lại có Trần Thái y chẩn mạch xác nhận, chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng Dận Chân cũng đã tiêu tan, mặt đầy vui mừng, sau khi tiễn Trần Thái y ra ngoài, hắn kéo tay Lăng Nhã lại, nói không ngừng: “Nhã nhi, nàng có nghe thấy không? Nàng đang mang hài tử của chúng ta, tốt quá tốt quá.”

“Thiếp thân nghe được.” Trong lòng Lăng Nhã cũng tràn ngập vui mừng, giúp Dận Chân hất bím tóc đang rũ trước ngực ra sau lưng, mặc cho dây buộc tóc màu xanh da trời vướng vào ngón tay, trong lòng nàng trào dâng một niềm vui khó tả, rốt cuộc thì nàng cũng đã có hài tử của chính mình rồi.

Nàng ngẩng đầu lên, trong khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, lòng nàng đột nhiên thấy cảm động và thấu hiểu, mặc kệ ai đúng ai sai, cuối cùng vẫn là mình muốn ở bên cạnh hắn cả đời, là người nàng sẽ nắm tay đi hết kiếp nhân sinh.

Cùng lúc đó, mấy người Lý Vệ nhìn nhau, mỉm cười quỳ xuống chúc mừng, Dận Chân đang rất vui, lệnh cho


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status