Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 42 - Chương 39

/195


Ban đêm, kiệu đúng hạn chờ ở ngoài Tịnh Tư cư, đợi Lăng Nhã rửa mặt chải đầu xong thì đón đến Khắc Vân Khai Nguyệt quán. Lăng Nhã vừa bước vào đã thấy Dận Chân ngồi đọc sách trên ghế, trên bàn trước mặt hắn là một đĩa dưa mật ướp lạnh đã được cắt sẵn.

Thấy Lăng Nhã tiến vào, Dận Chân mỉm cười bỏ sách xuống, vẫy tay nói: “Mau tới đây nếm thử, đây là dưa mật Tây Vực vừa tiến cống, giòn ngọt ngon miệng, ta cố tình để lại cho nàng một trái.”

Dưa mật này trong phủ tổng cộng chỉ có mấy trái, chỉ đủ thưởng cho vài vị phúc tấn và Diệp thị, ngay cả thứ phúc tấn còn không có, vậy mà Dận Chân cố tình để giành cho nàng, nghĩ vậy trong lòng nàng thấy vô cùng ấm áp, nhận cây tăm bạc từ tay Dận Chân, nàng lấy một miếng cho vào miệng, nước mát tan ra bốn phía, hương vị còn thơm ngọt hơn dưa của Lý thị đưa đến tới mấy phần.

“Có ngọt không?” Dận Chân hỏi, trong mắt như đang chờ đợi.

Lăng Nhã nuốt miếng dưa trong miệng, nhẹ nhàng trả lời: “Rất ngọt, ngọt hơn bất kỳ loại trái cây nào thiếp thân đã từng ăn.”

“Nàng thích là tốt rồi, ăn nhiều một chút, tiếc là dưa này cắt ra rồi thì không để lâu được, nếu không có thể giữ lại nửa trái này, ngày mai ăn tiếp.” Dận Chân kéo Lăng Nhã ngồi lên đùi hắn, giọng nói có chút tiếc nuối.

“Trong lòng Tứ gia có thiếp thân, đối với thiếp thân mà nói thì không có gì quan trọng hơn.” Bàn tay trắng trẻo vòng qua ôm cổ của hắn, nàng khẽ cười: “Thiếp thân đã xác định là cả đời này làm bạn bên cạnh Tứ gia, cho nên không cần phải tranh sáng giành chiều, đúng không?”

“Nàng đang muốn nói gì đây?” Dận Chân vén tóc mai cho nàng, lạnh lẽo từ từ xuất hiện trong đáy mắt.

Trong lòng Lăng Nhã khẽ run, từ trên đùi hắn đứng lên, nhẹ nhàng hạ người xuống, nói: “Thiếp thân vốn hèn mọn, có thể được Tứ gia thương yêu đã không biết là phúc khí tu luyện từ mấy đời rồi, thật không dám nhận hậu đãi ngày càng nhiều của Tứ gia.”

Dận Chân là dạng người gì, sao không nhận ra được ý tứ trong lời nói của nàng, chân mày nhướn lên, ánh mắt sắc bén: “Cái nàng gọi là hậu đãi, chính là chuyện ta giữ nàng ở lại Khắc Vân Khai Nguyệt quán qua đêm ư?” Thấy Lăng Nhã im lặng không đáp, hắn càng khẳng định là mình đoán đúng: “Nói cho ta biết, là ai đã làm khó nàng?”

Lăng Nhã khẽ lắc đầu: “Dạ không có, do tự thiếp thân không muốn lặp đi lặp lại chuyện đó nhiều lần, như vậy sẽ phá vỡ quy củ trong phủ, huống chi nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, người ngoài không hiểu rõ sự tình sẽ nói Tứ gia sủng hạnh thiếp thất qua mức, không tuân quy củ, từ đó sinh ra thành kiến với Tứ gia.”

“Vậy thì ta nên cảm ơn nàng đã lo cho danh dự của ra rồi?” Giọng nói của Dận Chân có chút mỉa mai và chán ghét.

Hóa ra, nàng cũng chỉ là như thế… Bo bo giữ mình, ôi, ai cũng vậy, chỉ do hắn mong đợi quá nhiều, thế gian này chỉ có một Mi nhi, dễ gì có người thứ hai.

Hắn cũng chẳng có phúc khí của Dận Tự, có thể được Mi nhi toàn tâm toàn ý yêu thương mà không màng bất cứ thứ gì…

Mỗi nữ nhân quyến luyến bên người hắn, đều nghĩ tới bản thân mình đầu tiên, thậm chí là nghĩ cho gia tộc phía sau, Lăng Nhã là người duy nhất hắn nghĩ sẽ không như vậy…

Trong lời nói của Dận Chân có chút mất mát, khiến trái tim Lăng Nhã run rẩy, nàng phát hiện ra mình vừa phạm vào một sai lầm ngu xuẩn.

Nàng vẫn luôn suy đoán nắm bắt ý tứ của Dận Chân, nhưng lại quên đi điều quan trọng nhất: Dận Chân là A ca, một người từ nhỏ lớn lên trong sự lừa dối tranh giành giữa các A ca, có thủ đoạn mưu kế nào mà hắn chưa từng thấy, chỉ sợ là hắn đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của nàng. Với một Dận Chân khắc nghiệt


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status