Trời còn chưa sáng, Kỷ Trà Huyên liền cảm giác người bên cạnh đã tỉnh. Nàng cực kỳ cảnh giác, người bên cạnh chỉ hơi động, nàng cũng đã biết được.
Ép buộc cả đêm không nói, còn không hiểu được thế nào là thương hoa tiếc ngọc.
Triệu Tồn Hi đứng dậy, động tĩnh lớn hơn nhiều. Kỷ Trà Huyên mở mắt, dưới ánh nhìn của hắn không nhanh không chậm mặc lại quần áo.
Hoàng thượng vì sao nhìn thần thiếp như thế?
Triệu Tồn Hi nhìn khuôn mặt nàng vừa ửng đỏ lại có vừa vẻ vô tội, miệng phun ra ba chữ: Thay quần áo!
Kỷ Trà Huyên lập tức đứng dậy lấy qua long bào của Triệu Tồn Hi.
Sau khi giúp hắn mặc quần áo chỉnh tề, Triệu Tồn Hi gọi cung nữ từ bên ngoài chờ tiến vào. Thì phát hiện Kỷ Trà Huyên ở phía sau đang ngẩn người nhìn hắn: “Nhìn cái gì?”
Kỷ Trà Huyên lấy lại tinh thần, nói: Hoàng thượng chăm chỉ, dậy thật sớm!
Triệu Tồn Hi bây giờ mới biết được, nữ nhân này xem đồng hồ nước, lúc này mới là giờ dần. Đây vẫn là lần đầu tiên có người trước mặt hắn nói chuyện này: “Trời còn sớm, nàng ngủ thêm một lát đi!” Ngữ khí của Triệu Tồn Hi càng trở nên nhu hòa.
Kỷ Trà Huyên lập tức lắc đầu: Hoàng thượng đã dậy, thần thiếp sao có thể nào an tâm ngủ lại.
Triệu Tồn Hi liếc thấy nàng từ lúc đầu mệt mỏi hiện tại lại có tinh thần như vậy không kìm được nhìn nàng thêm vài lần.
Cung nữ đã sớm đứng chờ ngoài phòng từ lâu, Triệu Tồn Hi gọi các nàng vào hầu hạ hắn rửa mặt đâu vào đấy.
Sau khi rửa mặt xong, Triệu Tồn Hi bình tĩnh nói: “Sau khi thỉnh an Hoàng Hậu, nàng thay trẫm đến Vinh Thọ cung thỉnh an Thái hậu.”
Kỷ Trà Huyên gật đầu liên tục: Thần thiếp nhớ rồi.
Triệu Tồn Hi lại nhìn về phía thái giám đứng bên cạnh.
Thường Toàn Hóa, phái người đưa Kỷ tu hoa trở về.
Kỷ Trà Huyên sửng sốt, lúc này, Triệu Tồn Hi đã rời đi.
Thường Toàn Hóa lãnh đạm nói, không mang theo chút xu nịnh: “Chúc mừng Tu hoa chủ tử, kiệu đã chuẩn bị xong, mời chủ tử hồi cung.”
Kỷ Trà Huyên lấy lại tinh thần, nói: Làm phiền Thường tổng quản.
Ngồi trên cỗ kiệu, khóe miệng Kỷ Trà Huyên cong lên, thăng liền hai cấp, không sai!
Trở lại tẩm cung, bọn người Chi Thảo có vẻ còn chưa ngủ.
Thấy Kỷ Trà Huyên bị đưa về, các nàng có chút thất vọng. Thế nào mới sớm thế này đã bị đưa về? Cũng không biết là Kỷ Trà Huyên tự mình cự tuyệt.
Xuống kiệu, Chi Thảo lập tức đỡ lấy Kỷ Trà Huyên.
Kỷ Trà Huyên cũng không biết nói gì đối với việc này, cho Chi Thảo một ánh mắt trấn an, đi vào tẩm cung.
Ngồi trên ghế, Chi Thảo giúp Kỷ Trà Huyên chỉnh lại dung nhan.
Kỷ Trà Huyên nói: “Hoàng thượng thăng ta thành tu hoa, đoán chừng hừng đông sẽ có thánh chỉ truyền xuống!”
Mắt Chi Thảo sáng lên, hưng phấn nói: “Chúc mừng tiểu thư!” Hoàng cung bao nhiêu phi tần thị tẩm Hoàng thượng đều chỉ ban cho họ chút lễ, rất ít người có thể được thăng phân vị, lúc này lại thăng liền hai cấp có thể thấy Hoàng thượng rất vừa lòng với tiểu thư.”
Kỷ Trà Huyên mệt mỏi nói: “Ta ngủ thêm một lát, giờ thần phải đi thỉnh an Hoàng hậu không thể chậm trễ.”
Chi Thảo nói: Tiểu thư yên tâm, nô tì sẽ xem kĩ giờ giấc.
Kỷ Trà Huyên lại dặn dò: “Em đem chuyện ta được thăng phân vị lơ đãng nói cho những người khác trong cung, nhìn xem trong số bọn họ ai vụng trộm ra khỏi Tĩnh An cung.”
Chi Thảo cả kinh, sau đó liên tục gật đầu.
Kỷ Trà Huyên nằm trên phản, nhắm hai mắt lại.
Trời dần sáng lên Kỷ Trà Huyên cũng vừa tỉnh ngủ. Chi Thảo vừa khéo đi vào phòng, vội vàng nâng Kỷ Trà Huyên ra ngồi ở bàn trang điểm.
Thế nào? Có mấy người đi ra ngoài một mình?
Chi Thảo nói: Hồng Châu cùng Tiểu Đinh Tử đi ra ngoài một lúc.
Em có bị người khác phát hiện không?
Chi Thảo nói: “Không có, mọi người đều cho rằng nô tì gác đêm cho tiểu thư.”
Kỷ Trà Huyên thở dài: “Chú ý hai người này nhiều hơn, mặt khác cũng phải đề phòng những người khác, hôm nay em ở lại trong cung trông coi bọn họ, để Tử Châu và Tiểu Thuật Tử theo ta đi Chiêu Phượng cung.”
Chi Thảo gật đầu.
Tiểu thư muốn trang điểm như thế nào?
Kỷ Trà Huyên nói: “Không cần dụng tâm nhiều như ngày hôm qua, ta trang điểm thế nào cũng không so được với phần đông phi tần.”
Chi Thảo vội vàng khuyên giải an ủi: Tiểu thư cũng rất xinh đẹp, không cần tự coi nhẹ mình.
Kỷ Trà Huyên cười nói: “Ta biết, nếu Hoàng thượng là người háo sắc thì cũng sẽ không thăng phẩm vị cho ta.”
Chi Thảo thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Chỉ chốc lát sau, Kỷ Trà Huyên được Chi Thảo trang điểm xong rồi.
Nàng vốn có dung mạo thanh thuần dễ nhìn.
Vân vê tóc mai, đột nhiên bên ngoài có thái giám kêu lớn: Thánh chỉ đến!
Kỷ Trà Huyên cùng Chi Thảo vội vàng đi đến trong điện lĩnh chỉ.
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Kỷ quý nhân lễ nghi gia giáo rất được lòng trẫm, tấn phong Kỷ quý nhân thành lục phẩm tu hoa, khâm thử!”
Thần thiếp lĩnh chỉ, tạ ơn Hoàng thượng!
Thường Toàn Hóa giao thánh chỉ cho Kỷ Trà Huyên, nói thêm: “Hoàng thượng có thưởng ban cho Kỷ tu hoa ba đôi vòng ngọc trân châu, một thanh ngọc trâm, sáu thất nam cẩm…” Đọc liên tiếp danh sách ban cho, Kỷ Trà Huyên tạ ơn sau đó để thái giám đứng phía sau cầm xuống.
Sau khi Thường Toàn Hóa rời đi, mọi người trong Tĩnh An cung đều mang theo không khí vui mừng. Chủ tử càng được sủng ái, nô tài bọn họ mới có thể sống yên ổn.
Chi Thảo, đem những thứ Hoàng thượng ban cho đặt vào một chỗ.
Chi Thảo vội vàng gật đầu.
Tử Châu, Tiểu Thuật Tử, hai người các ngươi theo ta đi Chiêu Phượng cung thỉnh an Hoàng hậu nương nương.
Tiểu Thuật Tử rất kinh hỉ, lập tức lớn tiếng kêu một câu: Dạ!
Tử Châu cũng có chút vui vẻ, cảm giác giống như Hồng Châu đang liếc nàng, sắc mặt của Tử Châu vẫn như cũ nhàn nhạt.
Kỷ Trà Huyên cười trong lòng.
Chiêu Phượng điện, người đến không nhiều lắm.
Thấy Kỷ Trà Huyên vừa đến thì ba bốn vị phi tần đang nói chuyện cùng Hoàng hậu đều im lặng không nói gì nữa.
Kỷ Trà Huyên hành lễ: “Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương thiên tuế cát tường.”
Lưu hoàng hậu mỉm cười nói: Kỷ muội muội mau đứng lên.
Tạ Hoàng hậu nương nương.
Kỷ Trà Huyên vừa đứng dậy, lập tức có giọng nói không hài lòng vang lên.
“Kỷ tu hoa hầu hạ Hoàng thượng vất vả, thế nhưng còn đến sớm thỉnh an khiến thần thiếp là người cũ có chút xấu hổ.”
Kỷ Trả Huyên nhìn về phía người vừa nói, bộ dạng kiều mị rất xinh đẹp, có điều quần áo và trang sức nàng dùng quá mức hoa lệ.
Kỷ Trà Huyên không biết người này là ai, nhưng xem cách ăn mặc của nàng ta hẳn không phải là phi tần, hơn nữa chỗ ngồi cũng không gần phía trên, đoán chừng nàng ta cũng không phải chủ vị của một cung.
Kỷ Trà Huyên đã sớm biết nàng được sủng ái, người cũ người mới trong cung có bao nhiêu bất mãn, đang ở tình cảnh này nếu để lộ điểm yếu của mình sẽ làm cho người ta khinh thường. Thức thời nói: “Xin tỷ tỷ chú ý lời nói. Hầu hạ Hoàng thượng là vinh hạnh của các vị tỷ muội, hai chữ vất vả thần thiếp không dám đảm đương.”
Người này rõ ràng sửng sốt, nàng ta không nghĩ tới một người mới như thế hiển nhiên không để lại cho nàng ta chút mặt mũi.
Trên mặt Lưu hoàng hậu cũng trở nên nghiêm túc: Đan muội muội quả thật nên chú ý miệng mình một chút.
Ra là Đan tu hoa, nàng ta lăn lộn ba năm mới được thăng là tu hoa, vậy mà Kỷ Trà Huyên vừa mới tiến cung một ngày liền bằng cấp với nàng ta, khó trách nàng ta thiếu kiên nhẫn.
Có điều nàng ta vẫn được sủng ái, cho nên mới dám mạnh miệng như vậy.
Đan tu hoa vội vàng cúi đầu: Hoàng hậu nương nương giáo huấn rất phải.
Lưu hoàng hậu vừa lòng.
Khi Đan tu hoa ngẩng đầu lên hung hăng trừng mắt nhìn Kỷ Trà Huyên một cái.
Lưu hoàng hậu nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, khen ngợi: Kỷ muội muội quả nhiên là người biết quy củ.
Kỷ Trà Huyên mỉm cười nói: Thần thiếp mới vừa vào cung, còn cần hoàng hậu nương nương cùng các vị tỷ tỷ dạy bảo nhiều.
Lưu hoàng hậu gật đầu.
Nhan sắc của nàng ở trong hậu cung không thuộc dạng xuất chúng, vừa vào cung đã cùng Đan tu hoa chống đối, hiển nhiên là người lợi hại. Đêm qua nàng cũng không ở Diên thành cung đến sáng có thể thấy được hoàng thượng cũng không sủng ái nhiều. Chuyện thăng vị này Hoàng hậu đã sớm đoán trước, dù sao cũng có thể nói là người được Thái hậu ưu ái
“Kỷ muội muội còn chưa gặp qua các tỷ muội trong cung, thừa dịp chưa tới giờ mọi người làm quen với nhau một chút.”
Kỷ Trà Huyên gật đầu: Tạ ơn hoàng hậu nương nương chỉ bảo.
Lưu hoàng hậu mỉm cười, ghế ngồi bên trái và phải gần Lưu hoàng hậu nhất vẫn còn trống, chỉ vào vị trí thứ hai bên tay phải nàng là một vị nữ tử dịu dàng nói: “Đây là Vân tần.”
Kỷ Trà Huyên vội vàng cúi người hành lễ: Gặp qua Vân tần nương nương.
Tứ phẩm tần vị tuy rằng không thể nắm giữ một cung nhưng cũng có địa vị cao, có thể nuôi nấng hoàng tử công chúa cũng được tự mình quản lý một trong hai mươi tư hiên trong cung, có thể nói là có địa bàn riêng của bản thân.
Vân tần hướng về phía Kỷ Trà Huyên gật gật đầu: Kỷ tu hoa mời đứng lên.
Hoàng hậu lại chỉ hai vị ngồi ở cùng nhau, tuổi thoạt nhìn hơi lớn, nói: Này hai vị là Ngô tiệp dư cùng Ngụy tiệp dư.
Kỷ Trà Huyên cũng quỳ xuống hành lễ với các nàng, hai người này thoạt nhìn rất ôn hòa vội vàng kêu nàng đứng dậy.
Còn lại hai vị cung tần ngồi ở cuối cùng tự động đứng lên, hành lễ với Kỷ Trà Huyên, một trước một sau nói: “Thần thiếp thỉnh an Kỷ tu hoa.”
Kỷ Trà Huyên lập tức hiểu rõ, người lên tiếng đầu tiên hẳn là Ninh quý nhân, người còn lại chính là Hàn mỹ nhân trong cung không có tiếng tăm nhất. Kỳ thực còn có một ít cung nữ được thăng làm thái nữ và thường tại, bất quá thân phận các nàng thấp hèn, với không tới cấp bậc có thể thỉnh an hoàng hậu, cho nên vẫn chưa xuất hiện.
Hai vị muội muội xin đứng lên.
Ninh quý nhân cùng Hàn mỹ nhân đứng dậy.
Lưu hoàng hậu thấy thế: Kỷ muội muội ngồi xuống đi.
Kỷ Trà Huyên lại thi lễ, sau đó ngồi xuống chỗ đối diện Đan tu hoa.
Chú thích:
1. Đồng hồ nước: Đồng hồ nước chia làm 2 phần: phần nhỏ nước và phần hứng nước. Phần nhỏ nước chia làm từ 2 đến 4 tầng, mỗi tầng có lỗ nhỏ để nước nhỏ giọt, cuối cùng nhỏ vào phần hứng. Phần hứng có mũi tên đứng, trên mũi tên khắc 100 khắc, mực nước từ từ dâng lên, hiện ra con số khắc để hiển thị thời gian. Một ngày đêm 24 tiếng đồng hồ chia làm 100 khắc, tức tương đương với hiện nay là 1440 phút. Có thể thấy mỗi khắc tương đương với hiện nay là 14,4 phút. Cho nên “Ngọ thời tam khắc” 午时三刻 tương đương với hiện nay là lúc 1 giờ 43,2 phút. Người xưa chia một đêm chia làm 5 canh, mỗi canh 2 tiếng đồng hồ, từ 19 giờ bắt đầu tính canh.
2. Canh Dần: tương đương với canh 5 tức là từ 3 giờ sáng đến 5 giờ sáng.
/75
|