Cung nữ dâng trà cho Kỷ Trà Huyên.
Kỷ Trà Huyên khách khí uống hết chén trà, Lưu hoàng hậu bất động thanh sắc, Vân tần mỉm cười, Đan tu hoa trong mắt lại hiện rõ ý cười nhạo.Không hổ là thứ xuất, không phải đồ trong cung mình cũng tùy tiện dám uống, nhưng nàng lại đánh giá cao nàng ta.
Lúc này, tiếng thái giám vang lên: Đức phi nương nương, Thường phi nương nương đến!
Kỷ Trà Huyên liền thấy hai vị quý phi đi đến, một người đoan trang mười phần sắc bén nhưng tư thế đoan trang sắc bén này lại không che lấp được phong thái thành thục xinh đẹp của nàng, đây chính là Hoàng Đức phi.
Nô tỳ thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Hoàng Đức phi hơi cúi người hành lễ nói.
Thường phi cũng tao nhã cúi người hành lễ: Hoàng hậu nương nương cát tường.
Lưu hoàng hậu mỉm cười nói: Hai vị muội muội miễn lễ.
Hoàng Đức phi khóe miệng cong lên, nhưng lại không để Hoàng hậu thấy được.
Thường phi đứng dậy.
Sau khi hai người ngồi xuống, Thường phi quét mắt qua Kỷ Trà Huyên kêu lên: Vị muội muội kia thật là lạ mắt.
Kỷ Trà Huyên lập tức đứng dậy, nàng quỳ xuống hành lễ nói: “Thần thiếp thỉnh an Đức phi nương nương, thỉnh an Thường phi nương nương.”
Lúc này Đức phi mới dời ánh mắt nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, nàng ta cũng không gọi nàng đứng lên, ngược lại quay sang hỏi Lưu hoàng hậu: “Vị này là người mới tiến cung? Không biết là ai?”
Kỷ Trà Huyên đã sớm đoán được đây là đang phủ đầu ra oai, kiếp trước nàng cũng ít nhiều xem mấy chuyện đấu đá trong cung.Thân hình không hoảng duy trì động tác hành lễ.
Mắt Lưu hoàng hậu sáng lên, ôn hòa nói: “Đức phi đã nhận ra được là người mới tiến cung, trước tiên nên cho Kỷ tu hoa đứng dậy mới đúng chứ.”
Hoàng Đức phi cười như không cười: “Hóa ra là sáng nay vừa mới được phong tu hoa, quả nhiên là khiến người yêu thích.”
Nàng ta vẫn không cho nàng đứng lên, sắc mặt Hoàng hậu có chút khó coi, Thường phi cũng cười nói: “Kỷ tu hoa thật sự là tri lễ, khó trách có thể khiến Thái hậu và Hoàng thượng yêu thích.”
Đức phi nghe xong, thu lại ý cười trên mặt, sau đó nói với Kỷ Trà Huyên: “Đứng lên đi!”
Kỷ Trà Huyên đứng lên, chân vừa quỳ không lâu, tự nhiên có chút run run.Được Tử Châu đỡ ngồi xuống, nàng cảm kích nhìn Thường phi một cái.
Thường phi giả vờ như không thấy, Đức phi hừ lạnh một tiếng.
Kế tiếp, chính là kịch trường của Hoàng hậu cùng Đức phi, trong từng lời nói như giấu đao giấu kiếm, từng câu đều làm đối phương mất mặt mất mũi.
Hoàng hậu cùng Đức phi bất hòa, quả nhiên khôngphải là lời đồn.
Đức phi sinh đại Hoàng tử, năm bảy tuổi đi học nổi tiếng là thông minh lanh lợi.Triệu Tồn Hi cũng cực kỳ coi trọng vị Hoàng tử này.Mà Hoàng hậu chỉ sinh được một vị công chúa, sau này tuy có nhận nuôi một vị Hoàng tử nhưng thân thể vị nhị Hoàng tử này yếu ớt, hơn nữa lại có vẻ chất phác.Tuy nhìn có vẻ tương đối nhưng Hoàng Đức phi lại là người có lợi thế hơn cả.
Thường phi thản nhiên cùng hai vị tiệp dư bên cạnh nói chuyện không tham dự vào.Mỗi khi Lưu hoàng hậu cùng Hoàng Đức phi kéo nàng vào câu chuyện lại bị nàng dễ dàng tránh ra.Kỷ Trà Huyên cảm thán trong lòng, vị Thường phi này quả thực không đơn giản.
Dần dần các vị phi tần mới tiến cung tốp năm tốp ba đi tới.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều trở nên chuyên chú, càng nhìn càng thấy một vài người xuất chúng trẻ tuổi, Kỷ Trà Huyên thoáng nhìn thấy không ít người xiết chặt khăn gấm trong tay.
Cuối cùng những ánh mắt đặt trên người nàng cũng rời đi, dù sao có nhiều người xuất chúng như thế mà nàng lại dựa vào được Thái hậu yêu thích liền cảm thấy thực ra nàng không được xuất sắc như vậy.
Ninh tu hoa cùng Chu tu hoa là vào cuối cùng, khi hai người này đi vào ngay cả Đức phi cũng thay đổi sắc mặt. Mẫu đơn phù dung, quốc sắc thiên hương hai vẻ đẹp đối lập nhau, nhưng cực kỳ xinh đẹp.
Tất cả mọi người nhìn về phía hai người này, nhưng có một người lại không nhìn đến, người này chính là Kỷ Trà Phù.
Kỷ Trà Huyên cảm giác được ánh mắt của người ngồi ở vị trí thấp hơn phía đối diện, Kỷ Trà Huyên cười cười với Kỷ Trà Phù.
Kỷ Trà Phù cúi đầu, trong lòng phức tạp.Bản thân thứ muội được sủng ái, nàng hẳn là nên vui mừng mới đúng. Nhiều người nhiều một phần trợ lực, về sau ởtrong cung nâng đỡ lẫn nhau sẽ tốt hơn.
Nhưng khi sáng nay biết được thánh chỉ của Hoàng thượng truyền đến các cung, không hiểu vì sao trong lòng nàng trào ra cảm giác chua xót không cam lòng, thật khó khăn mới bình phục tâm tình đi Chiêu Phượng cung bái kiến Hoàng hậu.
Khi phát hiện thứ muội đến sớm, trong lòng nàng thở nhẹ nhõm một hơi, dù sao nàng luôn lo lắng Kỷ Trà Huyên ỷ vào được sủng ái mà kiêu ngạo.Nhưng khi nhìn đến chỗ ngồi của mình, cảm giác không cam lòng của Kỳ Trà Phù càng sâu sắc.
Kỷ Trà Phù là một người có tính cách bình tĩnh, giờ phút này nàng lập tức hồi tưởng lại cách tổ mẫu dạy nàng phương pháp tĩnh tâm, nàng cố đem cảm xúc này đè ép xuống.
Lúc này thấy thứ muội cho nàng một nụ cười không chứa chút tạp chất lòng nàng đột nhiên thả lỏng. Làm sao có thể so đo, vinh quang của thứ muội cũng là vinh quang của Kỷ gia. Huống chi, tài mạo nàng lại hơn thứ muội một phần, chuyện sau này có ra sao ai có thể nói chắc chắn.
Chu tu hoa một mặt ngạo khí.
Ninh tu hoa chỉ im lặng, nhưng là nhất cử nhất động lộ ra khí chất của quý nữ danh môn thế gia, khí chất còn tôn quý hơn phi tần ở thâm cung vài năm.
Vừa tiến cung liền được phong địa vị cao, dung nhan lại chói mắt như thế, hơn nữa xuất thân còn cao quý hơn so với Hoàng hậu cùng Đức phi những người này sao có thể không chú ý.
Nhất là Hoàng hậu cùng Đức phi.
Hoàng hậu hiền lành ân cần hỏi thăm hai vị, Đức phi cũng sắc bén nhìn hai người. Có điều sắc mặt cùng khí sắc của Ninh tu hoa vẫn không thay đổi, Chu tu hoa nhìn Đức phi liếc mắt một cái, trên mặt cũng không có ý lùi bước sợ hãi.
Hai người cùng Hoàng hậu tự nói, cũng bắt đầu chào hỏi các vị phi tần.
Khi các nàng đi đến bên cạnh Kỷ Trà Huyên, nàng từ trên chỗ ngồi đứng lên cùng các nàng thi lễ, về mặt xưng hô Kỷ Trà Huyên chủ động gọi “tỷ tỷ”. Ai cũng rõ ràng, nếu không ngoài ý muốn, hai vị này sau khi thị tẩm ít nhất cũng sẽ thăng một cấp.
Ninh tu hoa hướng nàng gật đầu.
Chu tu hoa nhìn kỹ Kỷ Trà Huyên.
Sau một hồi gặp mặt Ninh tu hoa và Chu tu hoa ngồi xuống, gặp qua người mới, những người này ngược lại chưa có tâm tình ngồi tán gẫu.
Lưu hoàng hậu trong lòng thở dài, một câu Mệt mỏi .Mọi người vội vàng hướng Hoàng hậu cáo từ.
Hậu cung cũng có quy tắc ngầm trong khi Đức phi cùng Thường phi chưa rời đi, mọi người cũng không tiện bước ra ngoài, Đức phi nhìn những thiếu nữ thanh xuân đang đứng đó, trong lòng cực kỳ phẫn hận, Hoàng hậu quả là hiền lành tuyển những mỹ nhân xuất chúng nhất trong thiên hạ vào cung.
Đức phi đi rồi, Thường phi liếc mắt nhìn Kỷ Trà Phùmột cái.
Kỷ Trà Phù nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, theo sauThường phi rời đi.
Vân tần cùng hai vị tiệp dư cũng rời đi, Đan tu hoa đoạt vị trí dẫn đầu đi ra, giống như tưởng hiện giờ nàngta là người đứng đầu trong bốn vị tu hoa ở đây.
Đích thực, nàng ta có phong hào, so Kỷ Trà Huyên cùng Chu tu hoa càng tôn quý.
Nhưng là so sánh với Ninh tu hoa... Kỷ Trà Huyên quétmắt nhìn Ninh tu hoa một cái, Ninh tu hoa nhàn nhạt nói: Hai vị muội muội, cùng nhau đi như thế nào?
Xem đi, Ninh tu hoa thật có thể nói.
Chu tu hoa cũng không có khách khí, nói: Cùng nhau đi.
Kỷ Trà Huyên nói: Vẫn là hai vị tỷ tỷ đi trước, tẩm cung của muội khá xa cung điện của hai vị tỷ tỷ.
Ninh tu hoa cùng Chu tu hoa như thể nhớ tới, vị Kỷ tu hoanày nhưng là ở tại Tĩnh An cung cách xa Hoàng thượng nhất.
Tâm tình hai người buông lỏng, Chu tu hoa cười nói: Một khi đã như vậy, ta cùng Ninh tỷ tỷ đi trước.
Kỷ Trà Huyên cúi người.Nhìn theo hai người này rời đi.
Ánh mắt của mọi người trong điện đều nhìn Kỷ Trà Huyên.
Kỷ Trà Huyên nhấc chân chuẩn bị rời đi.
Kỷ tỷ tỷ, muội muội có thể đi cùng người không?
Kỷ Trà Huyên quay đầu lại, nhất thời buồn cười, Trương Vũ Oánh, Trương tài tử, vài ngày trước nàng tacòn kêu nàng là muội muội
Kỷ Trà Huyên khách khí uống hết chén trà, Lưu hoàng hậu bất động thanh sắc, Vân tần mỉm cười, Đan tu hoa trong mắt lại hiện rõ ý cười nhạo.Không hổ là thứ xuất, không phải đồ trong cung mình cũng tùy tiện dám uống, nhưng nàng lại đánh giá cao nàng ta.
Lúc này, tiếng thái giám vang lên: Đức phi nương nương, Thường phi nương nương đến!
Kỷ Trà Huyên liền thấy hai vị quý phi đi đến, một người đoan trang mười phần sắc bén nhưng tư thế đoan trang sắc bén này lại không che lấp được phong thái thành thục xinh đẹp của nàng, đây chính là Hoàng Đức phi.
Nô tỳ thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Hoàng Đức phi hơi cúi người hành lễ nói.
Thường phi cũng tao nhã cúi người hành lễ: Hoàng hậu nương nương cát tường.
Lưu hoàng hậu mỉm cười nói: Hai vị muội muội miễn lễ.
Hoàng Đức phi khóe miệng cong lên, nhưng lại không để Hoàng hậu thấy được.
Thường phi đứng dậy.
Sau khi hai người ngồi xuống, Thường phi quét mắt qua Kỷ Trà Huyên kêu lên: Vị muội muội kia thật là lạ mắt.
Kỷ Trà Huyên lập tức đứng dậy, nàng quỳ xuống hành lễ nói: “Thần thiếp thỉnh an Đức phi nương nương, thỉnh an Thường phi nương nương.”
Lúc này Đức phi mới dời ánh mắt nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, nàng ta cũng không gọi nàng đứng lên, ngược lại quay sang hỏi Lưu hoàng hậu: “Vị này là người mới tiến cung? Không biết là ai?”
Kỷ Trà Huyên đã sớm đoán được đây là đang phủ đầu ra oai, kiếp trước nàng cũng ít nhiều xem mấy chuyện đấu đá trong cung.Thân hình không hoảng duy trì động tác hành lễ.
Mắt Lưu hoàng hậu sáng lên, ôn hòa nói: “Đức phi đã nhận ra được là người mới tiến cung, trước tiên nên cho Kỷ tu hoa đứng dậy mới đúng chứ.”
Hoàng Đức phi cười như không cười: “Hóa ra là sáng nay vừa mới được phong tu hoa, quả nhiên là khiến người yêu thích.”
Nàng ta vẫn không cho nàng đứng lên, sắc mặt Hoàng hậu có chút khó coi, Thường phi cũng cười nói: “Kỷ tu hoa thật sự là tri lễ, khó trách có thể khiến Thái hậu và Hoàng thượng yêu thích.”
Đức phi nghe xong, thu lại ý cười trên mặt, sau đó nói với Kỷ Trà Huyên: “Đứng lên đi!”
Kỷ Trà Huyên đứng lên, chân vừa quỳ không lâu, tự nhiên có chút run run.Được Tử Châu đỡ ngồi xuống, nàng cảm kích nhìn Thường phi một cái.
Thường phi giả vờ như không thấy, Đức phi hừ lạnh một tiếng.
Kế tiếp, chính là kịch trường của Hoàng hậu cùng Đức phi, trong từng lời nói như giấu đao giấu kiếm, từng câu đều làm đối phương mất mặt mất mũi.
Hoàng hậu cùng Đức phi bất hòa, quả nhiên khôngphải là lời đồn.
Đức phi sinh đại Hoàng tử, năm bảy tuổi đi học nổi tiếng là thông minh lanh lợi.Triệu Tồn Hi cũng cực kỳ coi trọng vị Hoàng tử này.Mà Hoàng hậu chỉ sinh được một vị công chúa, sau này tuy có nhận nuôi một vị Hoàng tử nhưng thân thể vị nhị Hoàng tử này yếu ớt, hơn nữa lại có vẻ chất phác.Tuy nhìn có vẻ tương đối nhưng Hoàng Đức phi lại là người có lợi thế hơn cả.
Thường phi thản nhiên cùng hai vị tiệp dư bên cạnh nói chuyện không tham dự vào.Mỗi khi Lưu hoàng hậu cùng Hoàng Đức phi kéo nàng vào câu chuyện lại bị nàng dễ dàng tránh ra.Kỷ Trà Huyên cảm thán trong lòng, vị Thường phi này quả thực không đơn giản.
Dần dần các vị phi tần mới tiến cung tốp năm tốp ba đi tới.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều trở nên chuyên chú, càng nhìn càng thấy một vài người xuất chúng trẻ tuổi, Kỷ Trà Huyên thoáng nhìn thấy không ít người xiết chặt khăn gấm trong tay.
Cuối cùng những ánh mắt đặt trên người nàng cũng rời đi, dù sao có nhiều người xuất chúng như thế mà nàng lại dựa vào được Thái hậu yêu thích liền cảm thấy thực ra nàng không được xuất sắc như vậy.
Ninh tu hoa cùng Chu tu hoa là vào cuối cùng, khi hai người này đi vào ngay cả Đức phi cũng thay đổi sắc mặt. Mẫu đơn phù dung, quốc sắc thiên hương hai vẻ đẹp đối lập nhau, nhưng cực kỳ xinh đẹp.
Tất cả mọi người nhìn về phía hai người này, nhưng có một người lại không nhìn đến, người này chính là Kỷ Trà Phù.
Kỷ Trà Huyên cảm giác được ánh mắt của người ngồi ở vị trí thấp hơn phía đối diện, Kỷ Trà Huyên cười cười với Kỷ Trà Phù.
Kỷ Trà Phù cúi đầu, trong lòng phức tạp.Bản thân thứ muội được sủng ái, nàng hẳn là nên vui mừng mới đúng. Nhiều người nhiều một phần trợ lực, về sau ởtrong cung nâng đỡ lẫn nhau sẽ tốt hơn.
Nhưng khi sáng nay biết được thánh chỉ của Hoàng thượng truyền đến các cung, không hiểu vì sao trong lòng nàng trào ra cảm giác chua xót không cam lòng, thật khó khăn mới bình phục tâm tình đi Chiêu Phượng cung bái kiến Hoàng hậu.
Khi phát hiện thứ muội đến sớm, trong lòng nàng thở nhẹ nhõm một hơi, dù sao nàng luôn lo lắng Kỷ Trà Huyên ỷ vào được sủng ái mà kiêu ngạo.Nhưng khi nhìn đến chỗ ngồi của mình, cảm giác không cam lòng của Kỳ Trà Phù càng sâu sắc.
Kỷ Trà Phù là một người có tính cách bình tĩnh, giờ phút này nàng lập tức hồi tưởng lại cách tổ mẫu dạy nàng phương pháp tĩnh tâm, nàng cố đem cảm xúc này đè ép xuống.
Lúc này thấy thứ muội cho nàng một nụ cười không chứa chút tạp chất lòng nàng đột nhiên thả lỏng. Làm sao có thể so đo, vinh quang của thứ muội cũng là vinh quang của Kỷ gia. Huống chi, tài mạo nàng lại hơn thứ muội một phần, chuyện sau này có ra sao ai có thể nói chắc chắn.
Chu tu hoa một mặt ngạo khí.
Ninh tu hoa chỉ im lặng, nhưng là nhất cử nhất động lộ ra khí chất của quý nữ danh môn thế gia, khí chất còn tôn quý hơn phi tần ở thâm cung vài năm.
Vừa tiến cung liền được phong địa vị cao, dung nhan lại chói mắt như thế, hơn nữa xuất thân còn cao quý hơn so với Hoàng hậu cùng Đức phi những người này sao có thể không chú ý.
Nhất là Hoàng hậu cùng Đức phi.
Hoàng hậu hiền lành ân cần hỏi thăm hai vị, Đức phi cũng sắc bén nhìn hai người. Có điều sắc mặt cùng khí sắc của Ninh tu hoa vẫn không thay đổi, Chu tu hoa nhìn Đức phi liếc mắt một cái, trên mặt cũng không có ý lùi bước sợ hãi.
Hai người cùng Hoàng hậu tự nói, cũng bắt đầu chào hỏi các vị phi tần.
Khi các nàng đi đến bên cạnh Kỷ Trà Huyên, nàng từ trên chỗ ngồi đứng lên cùng các nàng thi lễ, về mặt xưng hô Kỷ Trà Huyên chủ động gọi “tỷ tỷ”. Ai cũng rõ ràng, nếu không ngoài ý muốn, hai vị này sau khi thị tẩm ít nhất cũng sẽ thăng một cấp.
Ninh tu hoa hướng nàng gật đầu.
Chu tu hoa nhìn kỹ Kỷ Trà Huyên.
Sau một hồi gặp mặt Ninh tu hoa và Chu tu hoa ngồi xuống, gặp qua người mới, những người này ngược lại chưa có tâm tình ngồi tán gẫu.
Lưu hoàng hậu trong lòng thở dài, một câu Mệt mỏi .Mọi người vội vàng hướng Hoàng hậu cáo từ.
Hậu cung cũng có quy tắc ngầm trong khi Đức phi cùng Thường phi chưa rời đi, mọi người cũng không tiện bước ra ngoài, Đức phi nhìn những thiếu nữ thanh xuân đang đứng đó, trong lòng cực kỳ phẫn hận, Hoàng hậu quả là hiền lành tuyển những mỹ nhân xuất chúng nhất trong thiên hạ vào cung.
Đức phi đi rồi, Thường phi liếc mắt nhìn Kỷ Trà Phùmột cái.
Kỷ Trà Phù nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, theo sauThường phi rời đi.
Vân tần cùng hai vị tiệp dư cũng rời đi, Đan tu hoa đoạt vị trí dẫn đầu đi ra, giống như tưởng hiện giờ nàngta là người đứng đầu trong bốn vị tu hoa ở đây.
Đích thực, nàng ta có phong hào, so Kỷ Trà Huyên cùng Chu tu hoa càng tôn quý.
Nhưng là so sánh với Ninh tu hoa... Kỷ Trà Huyên quétmắt nhìn Ninh tu hoa một cái, Ninh tu hoa nhàn nhạt nói: Hai vị muội muội, cùng nhau đi như thế nào?
Xem đi, Ninh tu hoa thật có thể nói.
Chu tu hoa cũng không có khách khí, nói: Cùng nhau đi.
Kỷ Trà Huyên nói: Vẫn là hai vị tỷ tỷ đi trước, tẩm cung của muội khá xa cung điện của hai vị tỷ tỷ.
Ninh tu hoa cùng Chu tu hoa như thể nhớ tới, vị Kỷ tu hoanày nhưng là ở tại Tĩnh An cung cách xa Hoàng thượng nhất.
Tâm tình hai người buông lỏng, Chu tu hoa cười nói: Một khi đã như vậy, ta cùng Ninh tỷ tỷ đi trước.
Kỷ Trà Huyên cúi người.Nhìn theo hai người này rời đi.
Ánh mắt của mọi người trong điện đều nhìn Kỷ Trà Huyên.
Kỷ Trà Huyên nhấc chân chuẩn bị rời đi.
Kỷ tỷ tỷ, muội muội có thể đi cùng người không?
Kỷ Trà Huyên quay đầu lại, nhất thời buồn cười, Trương Vũ Oánh, Trương tài tử, vài ngày trước nàng tacòn kêu nàng là muội muội
/75
|