Chương 2060
Diệp Quân nói: “Không nhiều lắm”.
Từ Chân nói: “Vậy chúng ta đi bộ sang đó, dù sao cũng không xa, lát nữa vào đó ngộ nhỡ có phiền phức thì sao?”
Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu, hắn kéo Từ Chân đi, đi được vài bước dường như nghĩ đến điều gì, hắn quay đầu nhìn Từ Chân: “Ta cõng tỷ nhé”.
Hắn vừa nói vừa ngồi xổm xuống.
Từ Chân cười nói: “Được”.
Nói xong, cô ta leo lên lưng Diệp Quân.
Diệp Quân cũng không nghĩ nhiều, cõng Từ Chân đi về phía đằng xa.
Trên đường đi, Diệp Quân hỏi: “Chân tỷ, tỷ từng ngược dòng thời gian chưa?”
Từ Chân lắc đầu: “Chưa từng”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Từ Chân cười nói: “Không có hứng thú”.
Diệp Quân cười khổ: “Được thôi”.
Từ Chân nói: “Con đường cậu đi là kiếm đạo vô địch à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Từ Chân khẽ gật đầu, không nói gì.
Diệp Quân nói: “Sao thế?”
Từ Chân nói: “Con đường này hơi khó đi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Từ Chân cười nói: “Mong đợi đến ngày cậu vô địch”.
Diệp Quân khẽ cười, không nói gì, tăng nhanh bước chân.
Không lâu sau, hai người lên đến đỉnh núi, từ vị trí này không có đường đi đến hang động.
Diệp Quân chỉ có thể vận khí ngự kiếm đi xuống, thoáng chốc hai người đã xuất hiện trước cửa hang động.
Trong hang động là màn đêm tối như mực, chẳng thấy gì cả.
Diệp Quân nhìn Từ Chân, Từ Chân bỗng lấy một thứ đen thui ra.
Diệp Quân tò mò: “Đây là gì?”
Từ Chân không nói gì mà ấn một cái nút, bỗng chốc một chùm sáng bắn ra chiếu sáng phía trước.
Diệp Quân: “…”
Từ Chân kéo Diệp Quân đi về phía hang động, hang động này rất sâu, đi một lúc mà vẫn chưa đến điểm kết thúc.
Diệp Quân nhìn xung quanh, vẫn khá phòng bị.
Hắn cũng không dám lơ là xem thường ngôi sao màu xanh này.
Chẳng mấy chốc hai người đi tới một cái cổng đá, Từ Chân bước đến trước cổng đá, đặt tay phải lên cổng đá, nhẹ nhàng đẩy ra.
Két!
Cánh cửa đá mở ra, đập vào mắt là một đại điện u ám, trong đại điện này có khá nhiều cột đá, trên mỗi cột đá này đều có một người, những người này như là một thể với cột đá, cực kỳ quỷ dị.
Diệp Quân nhìn xung quanh, bốn bề trống rỗng, cực kỳ u ám, khiến người ta có cảm giác kỳ dị.
Diệp Quân nói: “Không nhiều lắm”.
Từ Chân nói: “Vậy chúng ta đi bộ sang đó, dù sao cũng không xa, lát nữa vào đó ngộ nhỡ có phiền phức thì sao?”
Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu, hắn kéo Từ Chân đi, đi được vài bước dường như nghĩ đến điều gì, hắn quay đầu nhìn Từ Chân: “Ta cõng tỷ nhé”.
Hắn vừa nói vừa ngồi xổm xuống.
Từ Chân cười nói: “Được”.
Nói xong, cô ta leo lên lưng Diệp Quân.
Diệp Quân cũng không nghĩ nhiều, cõng Từ Chân đi về phía đằng xa.
Trên đường đi, Diệp Quân hỏi: “Chân tỷ, tỷ từng ngược dòng thời gian chưa?”
Từ Chân lắc đầu: “Chưa từng”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Từ Chân cười nói: “Không có hứng thú”.
Diệp Quân cười khổ: “Được thôi”.
Từ Chân nói: “Con đường cậu đi là kiếm đạo vô địch à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Từ Chân khẽ gật đầu, không nói gì.
Diệp Quân nói: “Sao thế?”
Từ Chân nói: “Con đường này hơi khó đi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Từ Chân cười nói: “Mong đợi đến ngày cậu vô địch”.
Diệp Quân khẽ cười, không nói gì, tăng nhanh bước chân.
Không lâu sau, hai người lên đến đỉnh núi, từ vị trí này không có đường đi đến hang động.
Diệp Quân chỉ có thể vận khí ngự kiếm đi xuống, thoáng chốc hai người đã xuất hiện trước cửa hang động.
Trong hang động là màn đêm tối như mực, chẳng thấy gì cả.
Diệp Quân nhìn Từ Chân, Từ Chân bỗng lấy một thứ đen thui ra.
Diệp Quân tò mò: “Đây là gì?”
Từ Chân không nói gì mà ấn một cái nút, bỗng chốc một chùm sáng bắn ra chiếu sáng phía trước.
Diệp Quân: “…”
Từ Chân kéo Diệp Quân đi về phía hang động, hang động này rất sâu, đi một lúc mà vẫn chưa đến điểm kết thúc.
Diệp Quân nhìn xung quanh, vẫn khá phòng bị.
Hắn cũng không dám lơ là xem thường ngôi sao màu xanh này.
Chẳng mấy chốc hai người đi tới một cái cổng đá, Từ Chân bước đến trước cổng đá, đặt tay phải lên cổng đá, nhẹ nhàng đẩy ra.
Két!
Cánh cửa đá mở ra, đập vào mắt là một đại điện u ám, trong đại điện này có khá nhiều cột đá, trên mỗi cột đá này đều có một người, những người này như là một thể với cột đá, cực kỳ quỷ dị.
Diệp Quân nhìn xung quanh, bốn bề trống rỗng, cực kỳ u ám, khiến người ta có cảm giác kỳ dị.
/4376
|