Hoàng Minh trong đầu đã có vô số câu hỏi, hắn không nhịn được lên tiếng:
- Trận chiến diễn ra thế nào vậy tiền bối?
Quách Võ thân hình run rẩy nhè nhẹ, ánh mắt đục ngầu như sáng hơn. Lão mấy máy vài câu gì đó mà Hoàng Minh không nghe được, hắn rất kiên trì ngồi đợi. Mất năm sáu phút sau, Quách võ mới nói lên lời:
- Không cần hỏi ta, ta cho ngươi xem!
Quách Võ nói xong, phất tay lên. Một thủy tinh cầu to bằng hai quả bóng trôi nổi giữa không trung. Hoàng Minh không kịp cảm thán khả năng khống vật của lão thì hai mắt đã bị cuốn hút vào hình ảnh mà thủy tinh cầu đang phát. Thủy tinh cầu trong suốt không ngờ đang chiếu một cảnh tượng kinh thế hãi tục.
Trước mắt Hoàng Minh một chiến trường đẫm máu khủng khiếp. Hàng vạn nhân ảnh lao vào nhau, lúc nhúc như hai đàn kiến vậy. Máu chảy thành sông thật sự là có. Xác người xác thú đè lên nhau, kinh thế hãi tục. Hoàng Minh có cảm giác như một cuốn phim vô cùng đáng sợ, trên trời thiên sứ, yêu thú, tu sĩ chiến đấu ác liệt. Pháp khí, chiến kĩ, thần thông liên tiếp được thi triển. Cấm chú kinh khủng càn quét mọi nơi. Cảnh tượng liên tục biến đổi, lúc này không ngờ cảnh tượng lại là thập tứ kiếm đại chiến, Hoàng Minh phải há hốc miệng kinh sợ. Sức mạnh tàn phá của đám người này quá sức kinh nhân. Kiếm quang đầy trời, nơi nào bọn hắn đi qua, nơi đó thật sự là địa ngục. Hoàng Minh còn chưa kịp cảm thán, thủy tinh cầu lại chuyển cảnh. Trước mắt hắn lại là một cuộc đấu khác. Nơi này có cực nhiều yêu thú to lớn, Hoàng Minh phát hiện ra Thôn Ma Lang. Thôn Ma Lang lúc này như một sát thần, nó đi đến đâu, huyết vũ tràn ngập đến đấy. Ngay cả cự nhân tồc lớn gần trăm mét cũng bị nó đánh gục, Hoàng Minh da đầu có chút run lên. May mà hắn gặp đầu Thôn Ma Lang kia lúc nó suy yếu nhất. Đúng là trong cái rủi có cái may mà. Thủy tinh cầu lại chuyển cảnh, lúc này là một trận chiến khác. Trận chiến này khiến Hoàng Minh trợn mắt há mồm. Phải nói đây là trận chiến của thần linh mới đúng. Hơn mấy chục thân ảnh lao vào nhau, chiến kĩ, pháp thuật nổ đầy trời. Mỗi chưởng lực đều như muốn phá vỡ đất trời. Hoàng Minh còn đang nhập tâm theo dõi thì thủy tinh cầu tối lại, trở lên trong suốt. Sau đó Quách Võ thu về. Hoàng Minh nuối tiếc, hắn rõ ràng là đang xem đến nghiện mà. Hắn không nhịn được lại hỏi:
- Quách Tiền Bối, người khi đó đang đánh ở khu vực nào?
Câu hỏi của Hoàng Minh làm Quách Võ hơi biến sắc. Ngay sau đó lão thở ra một hơi, khuôn mặt có chút tái đi, chậm rãi nói:
- Ta sao? Ha ha ha ha....
Quách Võ cất tiếng cười lớn, thế nhưng Hoàng Minh lại cảm nhận được trong đó là bao nhiêu sự thê lương cùng đau khổ.
Mất một lúc sau, Quách Võ mới ngừng lại, đôi mắt hơi ướt nhòa. Giọng nói khàn khàn lại vang lên:
- Cả đời ta nuối tiếc nhất chính là đại chiến lần đó, ta không thể tham gia! Ta! Quách Võ! Một trong thập đại cao thủ của Thiên Phá Cung lại không thể tham gia chém giết ma tộc.
Hoàng Minh nghe được có chút khó hiểu, thế nhưng vẫn không lên tiếng hỏi. Hắn tin rằng, nhất định Quách Võ sẽ trả lời hắn. Đúng như Hoàng Minh nghĩ, Quách Võ sau đó thật sự tiếp tục nói:
- Ta lỡ đánh cược với Thiết Bích Hằng, nếu ta đánh thắng hắn, ta sẽ trở thành đệ nhất nhân trong lớp trẻ khi đó. Nếu ta thua, ta sẽ làm cho hắn một việc.
Hoàng Minh rất nhanh đã đoán ra sự việc, nói:
- Tiền bối đã thua?
Quách Võ gật đầu, thở ra một hơi dài nữa lại nói:
- Thật không ngờ, việc hắn muốn ta làm, chính là ở đây chờ đợi một người. Một lần chờ đã là hơn ngàn năm.
Hoàng Minh kinh hãi,rốt cuộc là Quách Võ đang chờ ai? Hắn lại hỏi:
- Tiền bối phải chờ ai? Tại sao một lần chờ lại hơn ngàn năm?
Quách Võ gật đầu, hai mắt nhìn về phía Hoàng Minh một lát, sau đó nói:
- Ta chờ một người, người đó là kẻ được chọn!
Kẻ được chọn?
Hai tai Hoàng Minh hơi ong ong lên. Trong đầu hắn chợt nhớ đến một khung cảnh trước kia. Khi đó Thôn Ma Lanh cũng nói với hắn khi sắp bị hắn thiêu đốt linh hồn. Thôn Ma Lang đã gào lên, nói rằng hắn chính là kẻ được chọn. Nếu thật sự như vậy, Hoàng Minh hắn có lẽ thật là kẻ được chọn ấy, nhưng kẻ được chọn này là thứ quái gì? Nghi hoặc trong lòng hắn càng lớn hơn. Hắn lại lên tiếng hỏi:
- Tiền bối, người nói kẻ được chọn ấy là ai?
Quách Võ nhìn Hoàng Minh một lát mới trả lời:
- Có thể là ngươi, cũng có thể là một ai khác...
Ý là sao? Hoàng Minh khó hiểu.
Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, Quách Võ lại lên tiếng giải thích.
- Kẻ được chọn chính là kẻ xông qua mười năm tầng tháp trận này. Cho nên, ngươi cũng có thể là kẻ được chọn.
Hoàng Minh kinh ngạc, thì ra là vậy, kẻ được chọn là kẻ có thể xông qua mười năm tầng tháp trận này. Có khi nào chính là hắn không. Hoàng Minh yy một trận. Sau đó nghiêm túc hỏi:
- Tiền bối, trước ta đã có bao nhiêu người tới được đây?
- Ba người!
Quách Võ lên tiếng trả lời.
- Trận chiến diễn ra thế nào vậy tiền bối?
Quách Võ thân hình run rẩy nhè nhẹ, ánh mắt đục ngầu như sáng hơn. Lão mấy máy vài câu gì đó mà Hoàng Minh không nghe được, hắn rất kiên trì ngồi đợi. Mất năm sáu phút sau, Quách võ mới nói lên lời:
- Không cần hỏi ta, ta cho ngươi xem!
Quách Võ nói xong, phất tay lên. Một thủy tinh cầu to bằng hai quả bóng trôi nổi giữa không trung. Hoàng Minh không kịp cảm thán khả năng khống vật của lão thì hai mắt đã bị cuốn hút vào hình ảnh mà thủy tinh cầu đang phát. Thủy tinh cầu trong suốt không ngờ đang chiếu một cảnh tượng kinh thế hãi tục.
Trước mắt Hoàng Minh một chiến trường đẫm máu khủng khiếp. Hàng vạn nhân ảnh lao vào nhau, lúc nhúc như hai đàn kiến vậy. Máu chảy thành sông thật sự là có. Xác người xác thú đè lên nhau, kinh thế hãi tục. Hoàng Minh có cảm giác như một cuốn phim vô cùng đáng sợ, trên trời thiên sứ, yêu thú, tu sĩ chiến đấu ác liệt. Pháp khí, chiến kĩ, thần thông liên tiếp được thi triển. Cấm chú kinh khủng càn quét mọi nơi. Cảnh tượng liên tục biến đổi, lúc này không ngờ cảnh tượng lại là thập tứ kiếm đại chiến, Hoàng Minh phải há hốc miệng kinh sợ. Sức mạnh tàn phá của đám người này quá sức kinh nhân. Kiếm quang đầy trời, nơi nào bọn hắn đi qua, nơi đó thật sự là địa ngục. Hoàng Minh còn chưa kịp cảm thán, thủy tinh cầu lại chuyển cảnh. Trước mắt hắn lại là một cuộc đấu khác. Nơi này có cực nhiều yêu thú to lớn, Hoàng Minh phát hiện ra Thôn Ma Lang. Thôn Ma Lang lúc này như một sát thần, nó đi đến đâu, huyết vũ tràn ngập đến đấy. Ngay cả cự nhân tồc lớn gần trăm mét cũng bị nó đánh gục, Hoàng Minh da đầu có chút run lên. May mà hắn gặp đầu Thôn Ma Lang kia lúc nó suy yếu nhất. Đúng là trong cái rủi có cái may mà. Thủy tinh cầu lại chuyển cảnh, lúc này là một trận chiến khác. Trận chiến này khiến Hoàng Minh trợn mắt há mồm. Phải nói đây là trận chiến của thần linh mới đúng. Hơn mấy chục thân ảnh lao vào nhau, chiến kĩ, pháp thuật nổ đầy trời. Mỗi chưởng lực đều như muốn phá vỡ đất trời. Hoàng Minh còn đang nhập tâm theo dõi thì thủy tinh cầu tối lại, trở lên trong suốt. Sau đó Quách Võ thu về. Hoàng Minh nuối tiếc, hắn rõ ràng là đang xem đến nghiện mà. Hắn không nhịn được lại hỏi:
- Quách Tiền Bối, người khi đó đang đánh ở khu vực nào?
Câu hỏi của Hoàng Minh làm Quách Võ hơi biến sắc. Ngay sau đó lão thở ra một hơi, khuôn mặt có chút tái đi, chậm rãi nói:
- Ta sao? Ha ha ha ha....
Quách Võ cất tiếng cười lớn, thế nhưng Hoàng Minh lại cảm nhận được trong đó là bao nhiêu sự thê lương cùng đau khổ.
Mất một lúc sau, Quách Võ mới ngừng lại, đôi mắt hơi ướt nhòa. Giọng nói khàn khàn lại vang lên:
- Cả đời ta nuối tiếc nhất chính là đại chiến lần đó, ta không thể tham gia! Ta! Quách Võ! Một trong thập đại cao thủ của Thiên Phá Cung lại không thể tham gia chém giết ma tộc.
Hoàng Minh nghe được có chút khó hiểu, thế nhưng vẫn không lên tiếng hỏi. Hắn tin rằng, nhất định Quách Võ sẽ trả lời hắn. Đúng như Hoàng Minh nghĩ, Quách Võ sau đó thật sự tiếp tục nói:
- Ta lỡ đánh cược với Thiết Bích Hằng, nếu ta đánh thắng hắn, ta sẽ trở thành đệ nhất nhân trong lớp trẻ khi đó. Nếu ta thua, ta sẽ làm cho hắn một việc.
Hoàng Minh rất nhanh đã đoán ra sự việc, nói:
- Tiền bối đã thua?
Quách Võ gật đầu, thở ra một hơi dài nữa lại nói:
- Thật không ngờ, việc hắn muốn ta làm, chính là ở đây chờ đợi một người. Một lần chờ đã là hơn ngàn năm.
Hoàng Minh kinh hãi,rốt cuộc là Quách Võ đang chờ ai? Hắn lại hỏi:
- Tiền bối phải chờ ai? Tại sao một lần chờ lại hơn ngàn năm?
Quách Võ gật đầu, hai mắt nhìn về phía Hoàng Minh một lát, sau đó nói:
- Ta chờ một người, người đó là kẻ được chọn!
Kẻ được chọn?
Hai tai Hoàng Minh hơi ong ong lên. Trong đầu hắn chợt nhớ đến một khung cảnh trước kia. Khi đó Thôn Ma Lanh cũng nói với hắn khi sắp bị hắn thiêu đốt linh hồn. Thôn Ma Lang đã gào lên, nói rằng hắn chính là kẻ được chọn. Nếu thật sự như vậy, Hoàng Minh hắn có lẽ thật là kẻ được chọn ấy, nhưng kẻ được chọn này là thứ quái gì? Nghi hoặc trong lòng hắn càng lớn hơn. Hắn lại lên tiếng hỏi:
- Tiền bối, người nói kẻ được chọn ấy là ai?
Quách Võ nhìn Hoàng Minh một lát mới trả lời:
- Có thể là ngươi, cũng có thể là một ai khác...
Ý là sao? Hoàng Minh khó hiểu.
Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, Quách Võ lại lên tiếng giải thích.
- Kẻ được chọn chính là kẻ xông qua mười năm tầng tháp trận này. Cho nên, ngươi cũng có thể là kẻ được chọn.
Hoàng Minh kinh ngạc, thì ra là vậy, kẻ được chọn là kẻ có thể xông qua mười năm tầng tháp trận này. Có khi nào chính là hắn không. Hoàng Minh yy một trận. Sau đó nghiêm túc hỏi:
- Tiền bối, trước ta đã có bao nhiêu người tới được đây?
- Ba người!
Quách Võ lên tiếng trả lời.
/797
|