- Tiểu tử, khá lắm, không ngờ tránh thoát hai đòn. Có lẽ ngươi có thân pháp gì đó quỷ dị, nếu đã thế, ta có món quà này cho ngươi!
Quách Võ nói xong, bắt đầu nâng canh tay chuẩn bị đòn thứ ba. Hoàng Minh ánh mắt hơi nhíu lại, hắn đã sử dụng thế thân thuật cùng dịch chuyển tức thời rồi. Đòn thứ ba này hắn đã không còn khả năng tránh né. Nếu vậy, trực tiếp đối đầu đi. Nghĩ là làm, ngay lập tức Hoàng Minh triển khai thế công.
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Ngay lập tức hơn một trăm Hoàng Minh xuất hiện. Quách Võ ồ lên một tiếng, thế nhưng hai tay vẫn huy động nhanh hơn. Một đóa hoa sen trắng từ từ xuất hiện, chẳng mấy chốc tỏa ra quang mang sáng rực. Quách Võ lên tiếng:
- Tiểu bối, đón thử một đòn liên hoa phật pháp của ta!
Lời vừa dứt, Quách Võ buông tay, đóa hoa sen lập tức chậm rãi bay đến. Hoàng Minh lúc này đã chuẩn bị xong rồi. Mấy chục Hoàng Minh lao tới, trên tay đều mang theo một quả cầu lớn:
- Rasengan!
- Chidori!
Ầm ầm ầm, liên tục những tiếng nổ vang làm rung động không gian. Toàn bộ Hoàng Minh phân thân lao lên đều tan biến. Đóa hoa sen vẫn chậm rãi lao tới, tốc độ không nhanh nhưng áp lực nó mang đến thật lớn. Nhất là trong không gian không rộng lớn này.
Đám phân thân đều bị hủy, thế nhưng chúng cũng có mang lại tác dụng nhất định, quang mang màu sắc của đóa hoa đều nhạt đi một phần.
- Ta không tin không cản được!
Trên mặt đất chỉ còn hai tên Hoàng Minh cuối cùng. Một tên đang chụm hai tay, nguồn năng lượng dồi dào nhanh chóng tạo thành một quả cầu trắng sáng. Tên còn lại không biết từ khi nào đã xuất hiện một bộ cung, tên đã lên dây, một màu đỏ rực từ mũi dây tràn đầy sức mạnh.
- Kamejoko!
- Bá Vương Tường Phụng tiễn!
Một đòn ánh sáng hùng mạnh lão tới đóa hoa sen, khí thế vô cùng. Đi sau lại là một con Phượng Hoàng đỏ rực, làm cho người ta cảm giác sợ hãi. Những cái lông bay phát sáng một màu lửa. Quách Võ vô cùng chấn động. Không chỉ chấn động về một đòn kia của Hoàng Minh. Mà cả một tên kia cũng làm lão chấn động. Vì một đòn này, lão nhận ra!
Ầm ầm. Trên không trung một vụ khủng khiếp làm chắn động cả tầng mười ba. Phía bên ngoài toàn bộ Linh Vân Tông đều kinh hãi nhìn về Tháp Trận mà hô lên. Chi thấy Tháp Trận rung lên một hồi, sau đó chậm rãi yên lặng lại. Ở bên trong, Hoàng Minh rõ ràng là đứng không vững ngã vật xuống. Toàn bộ những chiêu vừa rồi đã làm hắn cạn kiệt linh lực. Không thể đứng được nữa. Thế nhưng lúc hắn ngẩng mặt lên. Một cánh hoa nhỏ trong suốt đã bay đến trước người hắn.
Bùm!Cánh hoa sen rơi trên người hắn thì phát nổ. Hoàng Minh bay đi mười mét, thân thể đập vào vách tường. Hắn phun ra một ngụm máu lớn. Thân thể đau đớn vô cùng. Lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ vụn. Hắn vô lực đứng dậy. Thật khủng khiếp. Hoàng Minh lại phun ra một ngụm máu nữa. Lúc này, hắn mới đỡ hơn một chút. Khó khăn lắm hắn mới ngồi dậy được, nhanh chóng điều tức lại. Quách Võ đã hạ xuống đất. Lão vẫn giữ nguyên tư thế ngồi như vậy, chăm chú nhìn về phía Hoàng Minh đang điều tức.
Nửa tiếng sau Hoàng Minh mới thở ra một hơi. Lúc này hắn mới có khí lực, bỏ vào miệng mấy viên đan dược, sâu đó cười khổ nói:
- Quách tiền bối à, đòn vừa rồi người là dùng ba phần công lực sao?
Quách Võ gật đầu, Liên Hoa phật pháp quả thực là lão chỉ mới dùng ba phần thực lực thôi. Hoàng Minh thở ra một hơi. Đúng là lão quái vật, toàn bộ kĩ năng mạnh nhất của hắn đã đánh ra toàn bộ. Vậy mà vẫn không cản được một đòn, chỉ có thể làm nó suy yếu đi. Kinh hãi nhất là ăn một cánh lá đã lấy đi của hắn nửa cái mạng. Nếu mà ăn cả đóa hoa kia thì sao? Hoàng Minh rùng mình một cái thầm than may mắn. Hiện tại thân thể hắn đã khôi phục được chút sức lực.
- Tiền bối, vãn bối là đã qua khảo hạch rồi đúng không?
Hoàng Minh lên tiếng hỏi.
Quách Võ gật đầu, nói:
- Ngươi đã qua cửa của ta. Ta có vật này cho ngươi!
Vậy gì? Hoàng Minh ồ lên một tiếng. Còn có ban thưởng sao?
Quách Võ lấy từ trong người ra một phù lục. Ngay lập tức lá phù lục này bay chậm chậm tới, Hoàng Minh đưa tay ra đón đỡ. Một tấm phù lục màu xám. Bên trên khăc rất nhiều loại hoa văn kì quái.Hoàng Minh ngay lập tức nhận được thông báo.
- Tinh tinh, nhận được Quán Thần phù.
Phẩm chất: Bình thường.
Quán Thần phù được nén một đòn mạnh mẽ của chính người luyện ra phù. Công dụng một lần. Người luyện: Quách Võ.
Hoàng Minh ồ lên vui mừng, thứ tốt ha! Một đòn của Quách Võ sao? Hoàng Minh gật gù. Hắn đã nếm trải qua ba chiêu của lão. Chiêu nào cũng phải dùng hai chữ kinh khủng để diễn tả.
Quách Võ không biết là Hoàng Minh đã nhận ra. Thế nên lão lên tiếng nói:
- Đây là Quán Thần phù do ta nhờ một vị luyện phù sư chế tạo. Ở đó có chứa một đòn chín phần công lực của ta. Đó là phần thưởng của ngươi khi qua tầng này. Thế nhưng hiện tại ta khuyên ngươi một chút, nên dừng ở đây thôi, không nên cố quá tầng mười bốn!
Quách Võ nói xong, bắt đầu nâng canh tay chuẩn bị đòn thứ ba. Hoàng Minh ánh mắt hơi nhíu lại, hắn đã sử dụng thế thân thuật cùng dịch chuyển tức thời rồi. Đòn thứ ba này hắn đã không còn khả năng tránh né. Nếu vậy, trực tiếp đối đầu đi. Nghĩ là làm, ngay lập tức Hoàng Minh triển khai thế công.
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Ngay lập tức hơn một trăm Hoàng Minh xuất hiện. Quách Võ ồ lên một tiếng, thế nhưng hai tay vẫn huy động nhanh hơn. Một đóa hoa sen trắng từ từ xuất hiện, chẳng mấy chốc tỏa ra quang mang sáng rực. Quách Võ lên tiếng:
- Tiểu bối, đón thử một đòn liên hoa phật pháp của ta!
Lời vừa dứt, Quách Võ buông tay, đóa hoa sen lập tức chậm rãi bay đến. Hoàng Minh lúc này đã chuẩn bị xong rồi. Mấy chục Hoàng Minh lao tới, trên tay đều mang theo một quả cầu lớn:
- Rasengan!
- Chidori!
Ầm ầm ầm, liên tục những tiếng nổ vang làm rung động không gian. Toàn bộ Hoàng Minh phân thân lao lên đều tan biến. Đóa hoa sen vẫn chậm rãi lao tới, tốc độ không nhanh nhưng áp lực nó mang đến thật lớn. Nhất là trong không gian không rộng lớn này.
Đám phân thân đều bị hủy, thế nhưng chúng cũng có mang lại tác dụng nhất định, quang mang màu sắc của đóa hoa đều nhạt đi một phần.
- Ta không tin không cản được!
Trên mặt đất chỉ còn hai tên Hoàng Minh cuối cùng. Một tên đang chụm hai tay, nguồn năng lượng dồi dào nhanh chóng tạo thành một quả cầu trắng sáng. Tên còn lại không biết từ khi nào đã xuất hiện một bộ cung, tên đã lên dây, một màu đỏ rực từ mũi dây tràn đầy sức mạnh.
- Kamejoko!
- Bá Vương Tường Phụng tiễn!
Một đòn ánh sáng hùng mạnh lão tới đóa hoa sen, khí thế vô cùng. Đi sau lại là một con Phượng Hoàng đỏ rực, làm cho người ta cảm giác sợ hãi. Những cái lông bay phát sáng một màu lửa. Quách Võ vô cùng chấn động. Không chỉ chấn động về một đòn kia của Hoàng Minh. Mà cả một tên kia cũng làm lão chấn động. Vì một đòn này, lão nhận ra!
Ầm ầm. Trên không trung một vụ khủng khiếp làm chắn động cả tầng mười ba. Phía bên ngoài toàn bộ Linh Vân Tông đều kinh hãi nhìn về Tháp Trận mà hô lên. Chi thấy Tháp Trận rung lên một hồi, sau đó chậm rãi yên lặng lại. Ở bên trong, Hoàng Minh rõ ràng là đứng không vững ngã vật xuống. Toàn bộ những chiêu vừa rồi đã làm hắn cạn kiệt linh lực. Không thể đứng được nữa. Thế nhưng lúc hắn ngẩng mặt lên. Một cánh hoa nhỏ trong suốt đã bay đến trước người hắn.
Bùm!Cánh hoa sen rơi trên người hắn thì phát nổ. Hoàng Minh bay đi mười mét, thân thể đập vào vách tường. Hắn phun ra một ngụm máu lớn. Thân thể đau đớn vô cùng. Lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ vụn. Hắn vô lực đứng dậy. Thật khủng khiếp. Hoàng Minh lại phun ra một ngụm máu nữa. Lúc này, hắn mới đỡ hơn một chút. Khó khăn lắm hắn mới ngồi dậy được, nhanh chóng điều tức lại. Quách Võ đã hạ xuống đất. Lão vẫn giữ nguyên tư thế ngồi như vậy, chăm chú nhìn về phía Hoàng Minh đang điều tức.
Nửa tiếng sau Hoàng Minh mới thở ra một hơi. Lúc này hắn mới có khí lực, bỏ vào miệng mấy viên đan dược, sâu đó cười khổ nói:
- Quách tiền bối à, đòn vừa rồi người là dùng ba phần công lực sao?
Quách Võ gật đầu, Liên Hoa phật pháp quả thực là lão chỉ mới dùng ba phần thực lực thôi. Hoàng Minh thở ra một hơi. Đúng là lão quái vật, toàn bộ kĩ năng mạnh nhất của hắn đã đánh ra toàn bộ. Vậy mà vẫn không cản được một đòn, chỉ có thể làm nó suy yếu đi. Kinh hãi nhất là ăn một cánh lá đã lấy đi của hắn nửa cái mạng. Nếu mà ăn cả đóa hoa kia thì sao? Hoàng Minh rùng mình một cái thầm than may mắn. Hiện tại thân thể hắn đã khôi phục được chút sức lực.
- Tiền bối, vãn bối là đã qua khảo hạch rồi đúng không?
Hoàng Minh lên tiếng hỏi.
Quách Võ gật đầu, nói:
- Ngươi đã qua cửa của ta. Ta có vật này cho ngươi!
Vậy gì? Hoàng Minh ồ lên một tiếng. Còn có ban thưởng sao?
Quách Võ lấy từ trong người ra một phù lục. Ngay lập tức lá phù lục này bay chậm chậm tới, Hoàng Minh đưa tay ra đón đỡ. Một tấm phù lục màu xám. Bên trên khăc rất nhiều loại hoa văn kì quái.Hoàng Minh ngay lập tức nhận được thông báo.
- Tinh tinh, nhận được Quán Thần phù.
Phẩm chất: Bình thường.
Quán Thần phù được nén một đòn mạnh mẽ của chính người luyện ra phù. Công dụng một lần. Người luyện: Quách Võ.
Hoàng Minh ồ lên vui mừng, thứ tốt ha! Một đòn của Quách Võ sao? Hoàng Minh gật gù. Hắn đã nếm trải qua ba chiêu của lão. Chiêu nào cũng phải dùng hai chữ kinh khủng để diễn tả.
Quách Võ không biết là Hoàng Minh đã nhận ra. Thế nên lão lên tiếng nói:
- Đây là Quán Thần phù do ta nhờ một vị luyện phù sư chế tạo. Ở đó có chứa một đòn chín phần công lực của ta. Đó là phần thưởng của ngươi khi qua tầng này. Thế nhưng hiện tại ta khuyên ngươi một chút, nên dừng ở đây thôi, không nên cố quá tầng mười bốn!
/797
|