Bên trong không gian chiến đấu phía trước, có hơn trăm người. Bảy mươi kẻ mặc áo xám đang vây bắt ba mươi già trẻ bên trong. Trận chiến vô cùng ác liệt.
- Tộc trưởng!
- Cha!
Bỗng nhiên nhiều tiếng kêu thất thanh vang lên. Chỉ thấy một trung niên ngã xuống đất. Trung niên này bụng bị một thanh kiếm đâm qua, ngay lập tức ngã xuống. Một thân ảnh nhanh chóng phi tới, kiếm ảnh lập lòe sáng chói, ba tên ngăn cản trước mắt hắn liền bị đánh trọng thương lui lại. Thân ảnh kia nhanh chóng đỡ lấy người trung niên kéo vào bên trong. Hiện tại đã rơi vào tử cảnh, bên ngoài có hơn bảy mươi kẻ thù, tu vi cao cường. Phía bên trong lại chỉ còn có bốn năm nam tử có thể chiến đấu được, nhất là phía sau bọn hắn còn có một đám già trẻ. Máu tươi rơi xuống từng giọt từng giọt. Trên lưỡi kiếm của một thanh niên, một dòng máu theo mũi kiếm rớt xuống mặt đất.
- Ha ha ha, không hổ là đệ nhất thiên tài của U Chính Hải gia tộc. Không ngờ có thể nhất kiếm hạ ba người!
Tiếng cười âm lãnh vang lên. Một trung niên mặc áo bào xám lên tiếng. Hai mắt hắn lóe lên tia hàn quang, nhìn về phía thanh niên trước mắt, vô cùng âm độc. Thiên tài sao? Hôm nay nhất định phải biết chết hắn. Nhất là hai con mắt kia của hắn, đó chính là dấu hiệu của thức tỉnh huyết mạch cực hạn. Nhất định không thể lưu lại, nếu không đó chính là mầm họa lớn nhất.
Thanh niên kia đối diện với hơn bảy mươi kẻ địch lại vô cùng bình tĩnh, toàn thân áo bào đen bị gió thổi phần phật. Chỉ cần nhìn cũng có thể nhận thấy vẻ anh tuấn nhưng đầy lạnh lùng cơ trí. Đặc biệt là hai con mắt đỏ rực của hắn càng làm cho người ta sợ hãi. Hai con mắt đỏ, nếu có thể nhìn gần có thể nhận thấy ngoài con ngươi nhỏ màu đen, lại có hai ba dấu phẩy tạo thành hình tròn bao quanh con ngươi kia, vô cùng quỷ dị. Đây chính là thức tỉnh huyết mạch cực hạn của U Chính Hải gia tộc.
- Tác Hi, phải cẩn thận!
Trung niên kia lên tiếng nhắc nhở. Lúc này máu tươi đã chảy ra rất nhiều, chỉ sợ tính mạng hắn không còn bao lâu.
- Hừ, U Chính Hải gia tộc, hôm nay sẽ chỉ còn là lịch sử!
Tên trung niên áo xám kia hừ lạnh một tiếng, cánh tay giơ lên. Ngay lập tức hơn bảy mươi nhân ảnh lao vào, ánh kiếm lập lòe, sát khí bức người ập vào. Đây nhất định là một hồi tàn sát, thế nhưng....
- Ha ha ha, một đám phế vật, lùi lại cho lão tử!
Một tiếng cười sang sảng vang lên. Ngay lập tức năm thân ảnh ngự không mà lao đến, tốc độ rất nhanh. Chỉ thoáng chốc đã xuất hiện ở giữa vòng vây, bao lấy đám người bên trong. Dị biến phát sinh làm đám người áo xám bất chợt dừng lại. Năm người này chính là Cáp Sâm năm huynh đệ. Năm người Cáp Sâm vô cùng cường tráng, khí tức hung hãn khiến người ta sợ hãi. Nhất là nhìn thấy mấy cái búa to lớn kia, đám người áo xám có chút rung động tâm tình. Nguyên Anh tu sĩ. Tên trung niên áo xám có chút sợ hãi. Tại sao tự nhiên xuất hiện năm tên Nguyên anh tu sĩ, lại còn nhúng tay vào chuyện của bọn hắn.
- Thiếu gia đã nói, một tên cũng không tha!
Cáp Vân mở miệng cười hề hề.
- Lần đầu ra quân, không được để thiếu gia thất vọng!
Cáp Kiệt cũng kên tiếng, tính hiếu chiến ngay lập tức bộc lộ ra.
Tên trung niên sợ hãi, bọn hắn ở đây mạnh nhất cũng chỉ có mình hắn là Nguyên Anh tu sĩ mà thôi. Toàn bộ còn lại đều là Kim đan cùng luyện thể tu sĩ. Đối phương năm tên hung hãn này chui ở đâu ra vậy?
Liếc nhìn về đám người U Chính Hải gia tộc. Tên trung niên áo xám kia ngay lập tức hét lên:
- Giết!
Đám người như thiêu thân lao đến, mục tiêu chính của bọn hắn chính là tên thanh niên kia. Nhất định phải giết hắn, có chết cũng phải giết được hắn. Hơn bảy mươi người cước bộ lại tiếp tục gia tăng. Cáp Sâm cười lạnh, một đám giun dế không biết tự lượng sức.
- Giết!
Cáp Sâm hô lớn, đại búa nhanh chóng cánh tới tên gần nhất, một búa đập nát thân thể hắn, máu me be bét. Một kích tất sát. Nguyên Anh kì cùng Kim đan kì tất nhiên không phải cùng một cấp bậc. Năm người Cáp Sâm đối phó với một đám cấp thấp tu sĩ này lại vô cùng nhẹ nhàng.
Không hề có chút khó khăn nào. Từng tên từng tên bị đập bị chém, một màn này làm cho những người bên trong đều kinh sợ. Mặc dù không biết năm vị cao thủ hung hãn này là ai, thế nhưng bọn hắn là đang bảo vệ cho đám người họ.
- Ngươi dám!
Cáp Sâm hét lớn, đại búa nhanh chóng đánh tới. Tên trung niên áo xám kia hoảng sợ lui lại. Vừa rồi hắn nhân cơ hội hỗn loạn, phóng tới chính là muốn hạ sát thanh niên kia. Thế nhưng không ngờ bị Cáp Sâm phát hiện. Hắn nhanh chóng quay đầu bỏ chạy. Hiện tại đám người của hắn đã bị giết hầu như không còn mấy người. Chiến đấu rõ ràng nhanh như vậy sắp kết thúc, rõ ràng là tu vi hai bên quá chênh lệch. Tên trung niên áo xám một kích bị cản lại. Hắn ngay lập tức thối lui, ngự không phi hành, muốn chạy trốn. Cáp Sâm vẻ mặt điên cuồng, lập tức muốn đuổi theo. Thế nhưng phát hiện ra tên áo xám đó không ngờ bị khựng lại, sau đó ngay lập tức bị ném bay xuống đất. Ầm một cái, thân thể bị hung hăng giao phối với mặt đất một trận, bụi đất bay lên mù mịt.
- Tộc trưởng!
- Cha!
Bỗng nhiên nhiều tiếng kêu thất thanh vang lên. Chỉ thấy một trung niên ngã xuống đất. Trung niên này bụng bị một thanh kiếm đâm qua, ngay lập tức ngã xuống. Một thân ảnh nhanh chóng phi tới, kiếm ảnh lập lòe sáng chói, ba tên ngăn cản trước mắt hắn liền bị đánh trọng thương lui lại. Thân ảnh kia nhanh chóng đỡ lấy người trung niên kéo vào bên trong. Hiện tại đã rơi vào tử cảnh, bên ngoài có hơn bảy mươi kẻ thù, tu vi cao cường. Phía bên trong lại chỉ còn có bốn năm nam tử có thể chiến đấu được, nhất là phía sau bọn hắn còn có một đám già trẻ. Máu tươi rơi xuống từng giọt từng giọt. Trên lưỡi kiếm của một thanh niên, một dòng máu theo mũi kiếm rớt xuống mặt đất.
- Ha ha ha, không hổ là đệ nhất thiên tài của U Chính Hải gia tộc. Không ngờ có thể nhất kiếm hạ ba người!
Tiếng cười âm lãnh vang lên. Một trung niên mặc áo bào xám lên tiếng. Hai mắt hắn lóe lên tia hàn quang, nhìn về phía thanh niên trước mắt, vô cùng âm độc. Thiên tài sao? Hôm nay nhất định phải biết chết hắn. Nhất là hai con mắt kia của hắn, đó chính là dấu hiệu của thức tỉnh huyết mạch cực hạn. Nhất định không thể lưu lại, nếu không đó chính là mầm họa lớn nhất.
Thanh niên kia đối diện với hơn bảy mươi kẻ địch lại vô cùng bình tĩnh, toàn thân áo bào đen bị gió thổi phần phật. Chỉ cần nhìn cũng có thể nhận thấy vẻ anh tuấn nhưng đầy lạnh lùng cơ trí. Đặc biệt là hai con mắt đỏ rực của hắn càng làm cho người ta sợ hãi. Hai con mắt đỏ, nếu có thể nhìn gần có thể nhận thấy ngoài con ngươi nhỏ màu đen, lại có hai ba dấu phẩy tạo thành hình tròn bao quanh con ngươi kia, vô cùng quỷ dị. Đây chính là thức tỉnh huyết mạch cực hạn của U Chính Hải gia tộc.
- Tác Hi, phải cẩn thận!
Trung niên kia lên tiếng nhắc nhở. Lúc này máu tươi đã chảy ra rất nhiều, chỉ sợ tính mạng hắn không còn bao lâu.
- Hừ, U Chính Hải gia tộc, hôm nay sẽ chỉ còn là lịch sử!
Tên trung niên áo xám kia hừ lạnh một tiếng, cánh tay giơ lên. Ngay lập tức hơn bảy mươi nhân ảnh lao vào, ánh kiếm lập lòe, sát khí bức người ập vào. Đây nhất định là một hồi tàn sát, thế nhưng....
- Ha ha ha, một đám phế vật, lùi lại cho lão tử!
Một tiếng cười sang sảng vang lên. Ngay lập tức năm thân ảnh ngự không mà lao đến, tốc độ rất nhanh. Chỉ thoáng chốc đã xuất hiện ở giữa vòng vây, bao lấy đám người bên trong. Dị biến phát sinh làm đám người áo xám bất chợt dừng lại. Năm người này chính là Cáp Sâm năm huynh đệ. Năm người Cáp Sâm vô cùng cường tráng, khí tức hung hãn khiến người ta sợ hãi. Nhất là nhìn thấy mấy cái búa to lớn kia, đám người áo xám có chút rung động tâm tình. Nguyên Anh tu sĩ. Tên trung niên áo xám có chút sợ hãi. Tại sao tự nhiên xuất hiện năm tên Nguyên anh tu sĩ, lại còn nhúng tay vào chuyện của bọn hắn.
- Thiếu gia đã nói, một tên cũng không tha!
Cáp Vân mở miệng cười hề hề.
- Lần đầu ra quân, không được để thiếu gia thất vọng!
Cáp Kiệt cũng kên tiếng, tính hiếu chiến ngay lập tức bộc lộ ra.
Tên trung niên sợ hãi, bọn hắn ở đây mạnh nhất cũng chỉ có mình hắn là Nguyên Anh tu sĩ mà thôi. Toàn bộ còn lại đều là Kim đan cùng luyện thể tu sĩ. Đối phương năm tên hung hãn này chui ở đâu ra vậy?
Liếc nhìn về đám người U Chính Hải gia tộc. Tên trung niên áo xám kia ngay lập tức hét lên:
- Giết!
Đám người như thiêu thân lao đến, mục tiêu chính của bọn hắn chính là tên thanh niên kia. Nhất định phải giết hắn, có chết cũng phải giết được hắn. Hơn bảy mươi người cước bộ lại tiếp tục gia tăng. Cáp Sâm cười lạnh, một đám giun dế không biết tự lượng sức.
- Giết!
Cáp Sâm hô lớn, đại búa nhanh chóng cánh tới tên gần nhất, một búa đập nát thân thể hắn, máu me be bét. Một kích tất sát. Nguyên Anh kì cùng Kim đan kì tất nhiên không phải cùng một cấp bậc. Năm người Cáp Sâm đối phó với một đám cấp thấp tu sĩ này lại vô cùng nhẹ nhàng.
Không hề có chút khó khăn nào. Từng tên từng tên bị đập bị chém, một màn này làm cho những người bên trong đều kinh sợ. Mặc dù không biết năm vị cao thủ hung hãn này là ai, thế nhưng bọn hắn là đang bảo vệ cho đám người họ.
- Ngươi dám!
Cáp Sâm hét lớn, đại búa nhanh chóng đánh tới. Tên trung niên áo xám kia hoảng sợ lui lại. Vừa rồi hắn nhân cơ hội hỗn loạn, phóng tới chính là muốn hạ sát thanh niên kia. Thế nhưng không ngờ bị Cáp Sâm phát hiện. Hắn nhanh chóng quay đầu bỏ chạy. Hiện tại đám người của hắn đã bị giết hầu như không còn mấy người. Chiến đấu rõ ràng nhanh như vậy sắp kết thúc, rõ ràng là tu vi hai bên quá chênh lệch. Tên trung niên áo xám một kích bị cản lại. Hắn ngay lập tức thối lui, ngự không phi hành, muốn chạy trốn. Cáp Sâm vẻ mặt điên cuồng, lập tức muốn đuổi theo. Thế nhưng phát hiện ra tên áo xám đó không ngờ bị khựng lại, sau đó ngay lập tức bị ném bay xuống đất. Ầm một cái, thân thể bị hung hăng giao phối với mặt đất một trận, bụi đất bay lên mù mịt.
/797
|