Người mới xuất hiện tại truyền tống trận không ai khác chính là Hoàng Minh. Hắn lúc này vẫn còn đau buồn vì không thể nói lời tạm biệt cùng người thân của mình. Thời gian quá mức eo hẹp. Nhưng có thể thấy bọn họ sống lại, Hoàng Minh hắn đã có thể yên tâm rồi.
- Mau bước xuống đi nhóc con, còn ngẩn người gì ở đấy?
Tiếng quát lớn vang lên kéo Hoàng Minh về hiện thực. Hắn lúc này mới quan sát xung quanh. Bốn tên chiến sĩ kì quái không giống nhau đang lớn tiếng quát. Những kẻ này gầy ốm có, to lớn có. Toàn bộ đều có hình dáng nhân loại, thế nhưng mỗi kẻ lại có một hoặc hai bộ phận kì quái. Đúng vậy, chẳng hạn như tên vừa lên tiếng quát Hoàng Minh. Kẻ này to lớn như hộ pháp, toàn thân đầy vẻ hung dữ. Mặc dù hình dáng nhân loại, nhưng trên trán hắn vẫn có một cái sừng như sừng hươu cực kì quái dị.
- Tiểu tử, ta nói ngươi đấy. Mau xuống đây, ngẩn ngơ cái gì?
Tên to lớn kia lại quát lên. Hoàng Minh không có lên tiếng gì, quy củ mà đi tới vị trí bọn hắn chỉ định. Nơi đây đã có hơn mười người đang chờ đợi rồi. Thấy Hoàng Minh đến, bọn hắn chỉ liếc mắt một cái rồi không thèm quan tâm nữa. Hoàng Minh cũng không có để ý, hắn ngồi xuống một vị trí còn trống. Vừa mới ngồi, người bên cạnh lập tức lên tiếng bắt chuyện:
- Này người anh em, từ đâu đến?
Hoàng Minh nghe hỏi liền quay sang. Người này là một thanh niên nam tử nhỏ gầy, hai mắt có chút tinh quái. Hắn khác với đám người kia, chính là giống nhân loại hơn một chút, toàn thân không có thứ gì biến hoá kì lạ. Như hiểu được ý của Hoàng Minh, người này liền lên tiếng nói:
- Ta là nhân loại, không phải yêu thú hay ma tộc!
Hoàng Minh ồ lên một tiếng liền đáp:
- Ngại quá, ta vừa mới lên tới quả thực có chút không thích nghi!
Thanh niên nam tử nhỏ gầy kia gật đầu đáp:
- Cũng đúng, ta là Đông Phương Sơn đến từ Mĩ Lạt đại lục. Huynh đệ, còn ngươi?
Hoàng Minh lần này cũng không có giấu giếm trả lời:
- Ta là Hoàng Minh, đến từ Hoàng Tiên đại lục!
Đông Phương Sơn còn đang định nói gì thì đã có tiếng quát lớn:
- Toàn bộ xếp hàng, tới giờ đi rồi!
Một trong bốn tên mặc giáp kia quát lớn. Hoàng Minh cũng không dám chậm trễ ngoan ngoãn đi tới xếp hàng.
- Kim trúc sinh mệnh?
Hoàng Minh kinh hãi, không ngờ ở đây lại gặp được kim trúc sinh mệnh. Hơn nữa đây chỉ là đám gác cổng mà thôi, vậy mà bọn hắn cũng có kim trúc sinh mệnh sao?
- Lên đi, chần chừ cái gì nữa?
Tên cao gầy lại quát, toàn bộ mười hai người đều nhanh chóng tiến vào bên trong. Kiến trúc bên tron quả thực rất đẹp mắt. Kim trúc sinh mệnh là một tính mạng kì lạ. Mặc dù nó không có khả năng chiến đấu công kích nhưng bù lại nó có tốc độ di chuyển rất khủng bố. Hơn nữa nó lại có khả năng biến đổi hình dáng cùng tái tạo đồ vật cần thiết trong sinh hoạt. Như lúc này, Hoàng Minh đang ngồi cạnh cửa sổ ngó ra bên ngoài.
- Ồ, lại có một chiếc kim trúc sinh mệnh sao?
Hoàng Minh ngạc nhiên đưa ánh mắt ra bên ngoài xem. Từ trong kim trúc sinh mệnh kia cũng đi ra bốn tên mặc giáp sắt, dường như là giao ca.
Mấy kẻ này nói qua một hồi rồi quay trở lại phi thuyền chính là kim trúc sinh mệnh biến thành.
- Khởi hành thôi!
Tiếng nói của tên trung niên to lớn vang lên. Kim trúc sinh mệnh hình phi thuyền này lập tức phóng đi với tốc độ cực nhanh.
- Hoàng Minh, cảm thấy thế nào rồi?
Đông Phương Sơn bước tới ngồi ở đối diện hỏi. Hoàng Minh gật đầu đáp:
- Có chút kinh ngạc, hiện tại bọn họ đưa chúng ta đi đâu?
Đông Phương Sơn gật đầu đáp:
- Trước khi lên tiên giới ta cũng đã tìm hiểu qua điển tịch. Không biết Hoàng Tiên đại lục của ngươi có bao nhiêu cường giả đã phi thăng tiên giới, chứ Mĩ Lạt đại lục của ta thì nhiều lắm. Các vị tiền bối mặc dù không thể quay lại đại lục nhưng cũng tìm được cách phát tán được thông tin về tiên giới cho hậu bối. Để ta nơi cho ngươi nghe!
Hoàng Minh gật đầu bắt đầu chờ đợi Đông Phương Sơn kể chuyện.
Tiên giới chính là một địa phương cực kì lớn, nếu không muốn nói là khủng bố đến đáng sợ. Tại nơi này nếu một thượng vị thần muốn đi từ đầu này đến cuối tiên giới kia chắc phải mất đến ngàn năm. Nếu sử dụng kim trúc sinh mệnh cũng phải mấy trăm năm mới có thể đi hết tiên giới. Chỉ nghe đến đây Hoàng Minh đã hít một hơi khí lạnh. Không ngờ lớn như vậy, dùng đến mấy trăm năm để đi hết tiên giới ư?
Tiên giới là nơi tranh đấu khốc liệt, các bộ lạc lớn nhỏ mấy ngàn mấy vạn người. Cứ mỗi một ngọn núi lớn lại có một đoàn cướp chiếm lấy làm vua. Cho nên kẻ mới phi thăng tiên giới hoàn toàn được bảo hộ trước khi gia nhập một bộ lạc nào đó. Đây là chính sách ưu tiên của các vị chủ thần đặt ra cho phi thăng giả. Vậy ra đây là nguyên nhân có một màn này của Hoàng Minh.
- Hơn nữa Là Thần thức ở đây chỉ có thể điều tra trong phạm vi một trăm mét mà thôi. Đây chính là hạ vị thần điểm giới hạn!
Đông Phương Sơn lên tiếng nói. Hoàng Minh nghe thấy vậy liền lập tức phát ra thần thức kiểm tra, quả thực là chỉ có thể điều tra phương viên trăm mét.
- Mau bước xuống đi nhóc con, còn ngẩn người gì ở đấy?
Tiếng quát lớn vang lên kéo Hoàng Minh về hiện thực. Hắn lúc này mới quan sát xung quanh. Bốn tên chiến sĩ kì quái không giống nhau đang lớn tiếng quát. Những kẻ này gầy ốm có, to lớn có. Toàn bộ đều có hình dáng nhân loại, thế nhưng mỗi kẻ lại có một hoặc hai bộ phận kì quái. Đúng vậy, chẳng hạn như tên vừa lên tiếng quát Hoàng Minh. Kẻ này to lớn như hộ pháp, toàn thân đầy vẻ hung dữ. Mặc dù hình dáng nhân loại, nhưng trên trán hắn vẫn có một cái sừng như sừng hươu cực kì quái dị.
- Tiểu tử, ta nói ngươi đấy. Mau xuống đây, ngẩn ngơ cái gì?
Tên to lớn kia lại quát lên. Hoàng Minh không có lên tiếng gì, quy củ mà đi tới vị trí bọn hắn chỉ định. Nơi đây đã có hơn mười người đang chờ đợi rồi. Thấy Hoàng Minh đến, bọn hắn chỉ liếc mắt một cái rồi không thèm quan tâm nữa. Hoàng Minh cũng không có để ý, hắn ngồi xuống một vị trí còn trống. Vừa mới ngồi, người bên cạnh lập tức lên tiếng bắt chuyện:
- Này người anh em, từ đâu đến?
Hoàng Minh nghe hỏi liền quay sang. Người này là một thanh niên nam tử nhỏ gầy, hai mắt có chút tinh quái. Hắn khác với đám người kia, chính là giống nhân loại hơn một chút, toàn thân không có thứ gì biến hoá kì lạ. Như hiểu được ý của Hoàng Minh, người này liền lên tiếng nói:
- Ta là nhân loại, không phải yêu thú hay ma tộc!
Hoàng Minh ồ lên một tiếng liền đáp:
- Ngại quá, ta vừa mới lên tới quả thực có chút không thích nghi!
Thanh niên nam tử nhỏ gầy kia gật đầu đáp:
- Cũng đúng, ta là Đông Phương Sơn đến từ Mĩ Lạt đại lục. Huynh đệ, còn ngươi?
Hoàng Minh lần này cũng không có giấu giếm trả lời:
- Ta là Hoàng Minh, đến từ Hoàng Tiên đại lục!
Đông Phương Sơn còn đang định nói gì thì đã có tiếng quát lớn:
- Toàn bộ xếp hàng, tới giờ đi rồi!
Một trong bốn tên mặc giáp kia quát lớn. Hoàng Minh cũng không dám chậm trễ ngoan ngoãn đi tới xếp hàng.
- Kim trúc sinh mệnh?
Hoàng Minh kinh hãi, không ngờ ở đây lại gặp được kim trúc sinh mệnh. Hơn nữa đây chỉ là đám gác cổng mà thôi, vậy mà bọn hắn cũng có kim trúc sinh mệnh sao?
- Lên đi, chần chừ cái gì nữa?
Tên cao gầy lại quát, toàn bộ mười hai người đều nhanh chóng tiến vào bên trong. Kiến trúc bên tron quả thực rất đẹp mắt. Kim trúc sinh mệnh là một tính mạng kì lạ. Mặc dù nó không có khả năng chiến đấu công kích nhưng bù lại nó có tốc độ di chuyển rất khủng bố. Hơn nữa nó lại có khả năng biến đổi hình dáng cùng tái tạo đồ vật cần thiết trong sinh hoạt. Như lúc này, Hoàng Minh đang ngồi cạnh cửa sổ ngó ra bên ngoài.
- Ồ, lại có một chiếc kim trúc sinh mệnh sao?
Hoàng Minh ngạc nhiên đưa ánh mắt ra bên ngoài xem. Từ trong kim trúc sinh mệnh kia cũng đi ra bốn tên mặc giáp sắt, dường như là giao ca.
Mấy kẻ này nói qua một hồi rồi quay trở lại phi thuyền chính là kim trúc sinh mệnh biến thành.
- Khởi hành thôi!
Tiếng nói của tên trung niên to lớn vang lên. Kim trúc sinh mệnh hình phi thuyền này lập tức phóng đi với tốc độ cực nhanh.
- Hoàng Minh, cảm thấy thế nào rồi?
Đông Phương Sơn bước tới ngồi ở đối diện hỏi. Hoàng Minh gật đầu đáp:
- Có chút kinh ngạc, hiện tại bọn họ đưa chúng ta đi đâu?
Đông Phương Sơn gật đầu đáp:
- Trước khi lên tiên giới ta cũng đã tìm hiểu qua điển tịch. Không biết Hoàng Tiên đại lục của ngươi có bao nhiêu cường giả đã phi thăng tiên giới, chứ Mĩ Lạt đại lục của ta thì nhiều lắm. Các vị tiền bối mặc dù không thể quay lại đại lục nhưng cũng tìm được cách phát tán được thông tin về tiên giới cho hậu bối. Để ta nơi cho ngươi nghe!
Hoàng Minh gật đầu bắt đầu chờ đợi Đông Phương Sơn kể chuyện.
Tiên giới chính là một địa phương cực kì lớn, nếu không muốn nói là khủng bố đến đáng sợ. Tại nơi này nếu một thượng vị thần muốn đi từ đầu này đến cuối tiên giới kia chắc phải mất đến ngàn năm. Nếu sử dụng kim trúc sinh mệnh cũng phải mấy trăm năm mới có thể đi hết tiên giới. Chỉ nghe đến đây Hoàng Minh đã hít một hơi khí lạnh. Không ngờ lớn như vậy, dùng đến mấy trăm năm để đi hết tiên giới ư?
Tiên giới là nơi tranh đấu khốc liệt, các bộ lạc lớn nhỏ mấy ngàn mấy vạn người. Cứ mỗi một ngọn núi lớn lại có một đoàn cướp chiếm lấy làm vua. Cho nên kẻ mới phi thăng tiên giới hoàn toàn được bảo hộ trước khi gia nhập một bộ lạc nào đó. Đây là chính sách ưu tiên của các vị chủ thần đặt ra cho phi thăng giả. Vậy ra đây là nguyên nhân có một màn này của Hoàng Minh.
- Hơn nữa Là Thần thức ở đây chỉ có thể điều tra trong phạm vi một trăm mét mà thôi. Đây chính là hạ vị thần điểm giới hạn!
Đông Phương Sơn lên tiếng nói. Hoàng Minh nghe thấy vậy liền lập tức phát ra thần thức kiểm tra, quả thực là chỉ có thể điều tra phương viên trăm mét.
/797
|