Lúc bấy giờ, bốn người như chết sững trước cảnh tượng trước mắt. Trước mặt bọn hắn lúc này là một thế giới vô cùng bắt mắt. Từng cây đại thụ khổng lồ, từng con sông vắt chéo xanh ngắt. Bốn người bọn hắn lúc này đứng ở trên cao, hang động này ở trên một đỉnh núi, quả thực đem toàn bộ cảnh vật thu vào tầm mắt. Chỉ là nơi này lại có những thân ảnh quả thực làm cho người ta phải run rẩy. Nhất là Hoàng Minh, hắn chỉ có thể trợn mắt nhìn những thân ảnh khổng lồ kia đang đi đi lại lại trước mắt hắn.
- Khủng long, không ngờ lại là khủng long a! Thế giới này còn có thể điên cuồng hơn không?
Đúng thế, trước mắt Hoàng Minh cùng ba người Lập Phi, Hư Trúc và Thư Đồ Sư Lĩnh Chi chính là từng đàn, từng đàn khủng long khổng lồ.
- Hoang thú, đây là Hoang thú trong truyền thuyết a!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi không giống Hoàng Minh. Hắn lập tức hét lớn mà nói, ánh mắt như muốn rớt ra. Thân hình hắn run rẩy, đây có lẽ là phát hiện lớn nhất cả cuộc đời hắn. Thế giới này lại vẫn còn Hoang thú, Hoang Thú trong truyền thuyết.
Nghe Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nói, Hư Trúc cùng Lập Phi cũng kinh thán không thôi. Không giống nhue Hoàng Minh, Hoang thú tại tiên giới là truyền thuyết xa xưa nhất.
Đồn rằng Hoang thú nắm trong tay thực lực cường đại cùng thân thể khổng lồ. Bọn chúng không có trí tuệ như Yêu thú, không có khả năng biến ảo như Linh thú. Thế nhưng Hoang thú lại mang bản tính hoang dã mạnh mẽ cùng sức mạnh đáng sợ nhất. Hoang thú sinh ra đã có tu vi thần cấp, thế nhưng chúng không có tiến hoá thành nhân loại giống yêu thú cùng linh thú. Chúng sinh ra đã là thần, giữ nguyên hình thái Hoang thú khổng lồ, nắm giữ pháp tắc thiên địa. Truyền thuyết từng nói qua, nếu không phải thời kì hồng hoang gặp biến cố tại nạn khủng khiếp, Hoang Thú chính là tồn tại mạnh nhất không có giống loài nào có thể sánh bằng.
- Hoang thú?
Hoàng Minh hiếu kì nhìn ba người Lập Phi, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Hư Trúc. Đối với người đến từ địa cầu như hắn, đám kia chính là khủng long a. Hắn không có nghiên cứu tìm hiểu gì mấy về đám khủng long thời tiền sử này, thế nhưng vẫn có thể nhận biết ra một số con khủng long a.
Phía bên dưới là một mảng sinh thái khủng long đa dạng. Thân thể khổng lồ giống như ngọn núi không ngừng di động. Có loài đi trên mặt đất, có loài bay trên bầu trời. Có loài lớn hơn ngọn núi, cũng có loài nhỏ bé như bàn tay.
- Bọn nó quả thực toàn bộ đều có tu vi thần cấp!
Lập Phi cảm ứng một hồi, lập tức cảm thán mà nói. Bốn ngừoi bọn hắn xuất hiện tại nơi này cũng không manh đến chấn động gì đối với đám Hoang thú bên dưới cả. Chính là thi thoảng có con hoang thú khổng lồ đi lại khiến mặt đất rung lên, có cảm giác như động đất vậy.
- Chúng ta dường như phát hiện một thế giới còn sót lại của Hồng Hoang thế giới rồi!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lên tiếng mà nói. Hắn vừa kích động lại vừa sợ hãi. Kích động vì khám phá ra thế giới này, nhưng nhìn đám hoang thú kia hắn thật sự sợ hãi.
Rầm rầm rầm!
Đúng vào lúc này một con Hoang thú thân hình khổng lồ từ xa lao tới. Con Hoang thú này thân thể mặc dù không lớn bằng mấy con Hoang thú trước mắt, thế nhưng lại phát ra sát khí nồng đậm. Không khí yên bình tại nơi này lập tức bị phá vỡ. Từng đoàn Hoang thú ầm ầm bỏ chạy tán loạn, cảnh tượng hỗn loạn không thôi. Con hoang thú kia rốt cuộc đã tới gần, Hoàng Minh đã có thể nhìn rõ hình dáng của nó. Thân thể cao lớn đứng thẳng, hai chi trước nhỏ hơn ở phía trước, móng vuốt cực kì sắc nhọn. Hai chân sau lớn hơn đang không ngừng chạy về phía bên này. Đôi mắt to như chuông đồng đỏ đậm, cái miệng lớn há rộng lộ ra hàm răng nhọn hoắt sắc bén. Một luồng khí màu đỏ từ miệng nó không ngừng phả ra, có lẽ chính là hoả diễm.
- Mợ nó, Khủng long bạo chúa a!
Hoàng Minh kinh thán, có chút đứng ngồi không yên a. Nếu nói về độ hung bạo của thời kì tiền sử thì Khủng Long bạo chúa đích xác nằm trong top đầu a. Không có mấy loại khủng long có thể đối đầu với nó, hiển nhiên ở thế giới này cũng vậy. Chỉ cần nhìn tình cảnh hỗn loạn bên dưới liền có thể hoàn toàn nhận ra rồi.
- Hoang thú đạt tới thượng vị thần đại viên mãn!
Hư Trúc vốn ít nói, lúc này cũng không thể nhịn được mà nói ra. Hắn vừa mới đạt tới Thượng vị thần đại viên mãn không lâu, thế nên liền có thể nhận ra tu vi của con Hoang thú này.
- Grao!
Con Hoang thú này gầm lớn, từ miệng phun ra một đoàn hoả diễm nóng rực nhắm tới một đoàn hoang thú đang bỏ chạy trước mắt. Đoàn hoả diễm này cực kì đáng sợ, vừa tới liền thiêu đốt ba con yêu thú đi ở sau cùng làm bọn chúng kêu lên thảm thiết. Thế nhưng chúng chỉ có thể kêu gào trong mấy giây mà thôi liền lập tức ngã vật ra mặt đất đè nát không ít cổ thụ. Mùi thịt cháy khét lập tức thoang thoảng cả một khu vực.
- Khủng long, không ngờ lại là khủng long a! Thế giới này còn có thể điên cuồng hơn không?
Đúng thế, trước mắt Hoàng Minh cùng ba người Lập Phi, Hư Trúc và Thư Đồ Sư Lĩnh Chi chính là từng đàn, từng đàn khủng long khổng lồ.
- Hoang thú, đây là Hoang thú trong truyền thuyết a!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi không giống Hoàng Minh. Hắn lập tức hét lớn mà nói, ánh mắt như muốn rớt ra. Thân hình hắn run rẩy, đây có lẽ là phát hiện lớn nhất cả cuộc đời hắn. Thế giới này lại vẫn còn Hoang thú, Hoang Thú trong truyền thuyết.
Nghe Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nói, Hư Trúc cùng Lập Phi cũng kinh thán không thôi. Không giống nhue Hoàng Minh, Hoang thú tại tiên giới là truyền thuyết xa xưa nhất.
Đồn rằng Hoang thú nắm trong tay thực lực cường đại cùng thân thể khổng lồ. Bọn chúng không có trí tuệ như Yêu thú, không có khả năng biến ảo như Linh thú. Thế nhưng Hoang thú lại mang bản tính hoang dã mạnh mẽ cùng sức mạnh đáng sợ nhất. Hoang thú sinh ra đã có tu vi thần cấp, thế nhưng chúng không có tiến hoá thành nhân loại giống yêu thú cùng linh thú. Chúng sinh ra đã là thần, giữ nguyên hình thái Hoang thú khổng lồ, nắm giữ pháp tắc thiên địa. Truyền thuyết từng nói qua, nếu không phải thời kì hồng hoang gặp biến cố tại nạn khủng khiếp, Hoang Thú chính là tồn tại mạnh nhất không có giống loài nào có thể sánh bằng.
- Hoang thú?
Hoàng Minh hiếu kì nhìn ba người Lập Phi, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Hư Trúc. Đối với người đến từ địa cầu như hắn, đám kia chính là khủng long a. Hắn không có nghiên cứu tìm hiểu gì mấy về đám khủng long thời tiền sử này, thế nhưng vẫn có thể nhận biết ra một số con khủng long a.
Phía bên dưới là một mảng sinh thái khủng long đa dạng. Thân thể khổng lồ giống như ngọn núi không ngừng di động. Có loài đi trên mặt đất, có loài bay trên bầu trời. Có loài lớn hơn ngọn núi, cũng có loài nhỏ bé như bàn tay.
- Bọn nó quả thực toàn bộ đều có tu vi thần cấp!
Lập Phi cảm ứng một hồi, lập tức cảm thán mà nói. Bốn ngừoi bọn hắn xuất hiện tại nơi này cũng không manh đến chấn động gì đối với đám Hoang thú bên dưới cả. Chính là thi thoảng có con hoang thú khổng lồ đi lại khiến mặt đất rung lên, có cảm giác như động đất vậy.
- Chúng ta dường như phát hiện một thế giới còn sót lại của Hồng Hoang thế giới rồi!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lên tiếng mà nói. Hắn vừa kích động lại vừa sợ hãi. Kích động vì khám phá ra thế giới này, nhưng nhìn đám hoang thú kia hắn thật sự sợ hãi.
Rầm rầm rầm!
Đúng vào lúc này một con Hoang thú thân hình khổng lồ từ xa lao tới. Con Hoang thú này thân thể mặc dù không lớn bằng mấy con Hoang thú trước mắt, thế nhưng lại phát ra sát khí nồng đậm. Không khí yên bình tại nơi này lập tức bị phá vỡ. Từng đoàn Hoang thú ầm ầm bỏ chạy tán loạn, cảnh tượng hỗn loạn không thôi. Con hoang thú kia rốt cuộc đã tới gần, Hoàng Minh đã có thể nhìn rõ hình dáng của nó. Thân thể cao lớn đứng thẳng, hai chi trước nhỏ hơn ở phía trước, móng vuốt cực kì sắc nhọn. Hai chân sau lớn hơn đang không ngừng chạy về phía bên này. Đôi mắt to như chuông đồng đỏ đậm, cái miệng lớn há rộng lộ ra hàm răng nhọn hoắt sắc bén. Một luồng khí màu đỏ từ miệng nó không ngừng phả ra, có lẽ chính là hoả diễm.
- Mợ nó, Khủng long bạo chúa a!
Hoàng Minh kinh thán, có chút đứng ngồi không yên a. Nếu nói về độ hung bạo của thời kì tiền sử thì Khủng Long bạo chúa đích xác nằm trong top đầu a. Không có mấy loại khủng long có thể đối đầu với nó, hiển nhiên ở thế giới này cũng vậy. Chỉ cần nhìn tình cảnh hỗn loạn bên dưới liền có thể hoàn toàn nhận ra rồi.
- Hoang thú đạt tới thượng vị thần đại viên mãn!
Hư Trúc vốn ít nói, lúc này cũng không thể nhịn được mà nói ra. Hắn vừa mới đạt tới Thượng vị thần đại viên mãn không lâu, thế nên liền có thể nhận ra tu vi của con Hoang thú này.
- Grao!
Con Hoang thú này gầm lớn, từ miệng phun ra một đoàn hoả diễm nóng rực nhắm tới một đoàn hoang thú đang bỏ chạy trước mắt. Đoàn hoả diễm này cực kì đáng sợ, vừa tới liền thiêu đốt ba con yêu thú đi ở sau cùng làm bọn chúng kêu lên thảm thiết. Thế nhưng chúng chỉ có thể kêu gào trong mấy giây mà thôi liền lập tức ngã vật ra mặt đất đè nát không ít cổ thụ. Mùi thịt cháy khét lập tức thoang thoảng cả một khu vực.
/797
|