- Thật đáng sợ!
Lập Phi run run lui về phía sau, hai mắt kinh hãi trước một đòn vừa rồi của con Hoang thú khổng lồ kia.
- Quá mạnh, hoả diễm của nó chỉ sợ ngang với dị hoả!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng rụt cổ, cảm thán mà nói.
Hoàng Minh lắc lắc đầu, Khủng Long bạo chúa ở nơi này lại càng biến thái, không những tu vi thượng vị thần đại viên mãn, lại còn có thể phun ra hoả diễm đáng sợ. So với kỉ băng hà của trái đất, quả thực là trò khôi hài rồi.
- Gràoo!
Chính vào lúc này một tiếng gầm lớn vang lên. Một con Hoang thú khổng lồ xuất hiện. Con hoang thú này thấp hơn con khủng long bạo chúa kia một nửa, thế nhưng thân thể to lớn khổng lồ. Trên đầu nó có hai chiếc sừng lớn, thân hình rắn chắc, hai bên tai bè ra giống như khiên. Toàn thân mang theo giáp sắc mạnh mẽ.
Con hoang thú Khủng Long bạo chúa kia cũng gầm lên, cảm giác được bản thân nó đang bị khiêu khích, lập tức một đoàn hoả diễm từ trong miệng nó phun ra. Hoả diễm mang theo khí tức nóng bỏng ngập trời phóng tới, cây cối đều bị thiêu huỷ thành tro tàn. Có thể thấy được đoàn hoả diễm kia khủng bố đến mức nào. Đối diện với hoả diễm khủng bố ấy, chỉ thấy con hoang thú kia cũng không kinh hãi, cái miệng lớn cũng há ra phun ra một đoàn thuỷ lưu mạnh mẽ. Hai luồng nguyên tố thuỷ hoả đối lập va chạm. Khói trắng bốc lên bao trùm phạm vi lớn. Không gian nơi này bị chấn động, phạm vi mấy ngàn mét đều bị san thành bình địa. Một phen giao đấu không ngờ kẻ tám lạnh người nửa cân. Hai con hoang thú lao vào nhau bắt đâu cận chiến. Tiếng nổ vang kèm theo địa chấn khiến người ta kinh hãi.
- Coi chừng!
Hư Trúc hai mắt nhíu chặt bất giác hô lớn. Bốn người không ai bảo ai đều lập tức bay lên trên trời. Chính vào lúc ấy ngọn núi lớn liền bị hai con hoang thú va tới sụp đổ. Tiếng nổ kinh thiên động địa.
- Trước rời khỏi nơi này!
Hoàng Minh lên tiếng nói, chọn một hướng cả bốn người lập tức bay đi.
Cuộc chiến phía sau vẫn đnag diễn ra kịch kiệt, thế nhưng đối với đám người Hoàng Minh đã không còn quan trọng. Bốn người di chuyển một hồi, trên đường gặp khá nhiều yêu thú phi hành, một hồi lại gặp một đàn yêu thú phi hành công kích, cả đám chật vật chạy trốn. Rốt cuộc phải hạ xuống di chuyển bên trong cánh rừng. Nơi này quả thực rộng lớn vô cùng, so với Hoàng Thiên đại lục cũng không biết lớn hơn hay nhỏ hơn.
- Nơi đây quả thực có rất nhiều linh thảo đã tuyệt tích a!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Hư Trúc liên tục cảm thán, cùng nhau ra tay nhanh chóng thu lấy không ít linh thảo. Nhất là Hư Trúc, ánh mắt hắn liên tục truy tìm Linh thảo. Mặc dù tìm thấy không ít linh thảo quý hiếm chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Thế nhưng Hoàng Minh vẫn có thể cảm nhận được Hư Trúc vẫn thất vọng. Không lẽ tìm được nhiều linh thảo như thế hắn vẫn không cao hứng.
- Chúng ta hiện tại nên tìm cách nào để trở về mới được!
Lập Phi lo lắng lên tiếng nói. Hoàng Minh cũng ngưng trọng, bọn hắn không ngờ bị truyền tống tới đây. Có lẽ tế đàn kia quả thực là một điểm truyền tống từ cổ xưa, không nghĩ bọn hắn lại có thể phát động truyền tống trận này.
- Trước tiên chúng ta nên từ từ quan sát, nơi đây kì ngộ nhiều nhưng nguy hiểm cũng rất nhiều!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lên tiếng. Hắn lúc này cũng không dám nói ra chính tại hắn mà bốn người xuất hiện tại đây.
- Cẩn thận!
Hoàng Minh bất giác cảm thấy không ổn, ánh mắt hắn lập tức hướng về phía phía sau bụi cây rậm rạp đối diện.
- Chuyện gì vậy?
Lập Phi lo lắng, thân hình có chút căng cứng đầy sự đề phòng. Bốn người đều hướng ánh mắt về phía đối diện.
Xoạt xoạt!
Từ trong bụi rậm từ từ nhô ra một thân hình. Hoàng Minh nhận ra thân ảnh này, nó chính là một loài khủng long đáng sợ. Loại khủng long này không khác gì khủng long bạo chúa là mấy, chỉ là kích thước của bọn nó nhỏ hơn rất nhiều lần. Như đầu khủng long vừa mới xuất hiện này, nó đích xác chỉ cao hơn hai mét mà thôi. Nó là loài ăn tạp, thế nhưng đáng sợ là, loài khủng long này chính là sống theo quần thể.
Đúng như Hoàng Minh biết được, từ phía sau con khủng long này chậm rãi đi ra mấy đầu khác. Còn chưa dừng lại ở đó, nhân số của bọn chúng càng ngày càng nhiều.
- Không ổn rồi!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lắc đầu nói không ổn. Mấy con hoang thú này cũng không kém phần dữ tợn. Nước miếng của bọn chúng đang chảy ra ròng ròng. Hai mắt đỏ rực, tu vi không ngờ đều là thượng vị thần, thấp nhất cũng là trung vị thần cảnh giới.
- Chạy thôi!
Hư Trúc không nói hai lời lập tức quay đầu muốn rời đi.
- Đừng phản kháng, ta thu mọi người vào thế giới của ta!
Hoàng Minh quát lớn, ba người lập tức gật đầu. Hoàng Minh phất tay một cái, ba người Lập Phi, Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đều không phản kháng lực hút biến mất.
Thấy con mồi biến mất kì lạ, đám hoang thú kia gào lên lập tức tấn công về phía Hoàng Minh.
- Hừ, muốn truy ta, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Hoàng Minh lập tức biến mất ở phía xa. Đám hoang thú này điên cuồng đuổi theo, dường như đã bị chọc nổi giận.
Lập Phi run run lui về phía sau, hai mắt kinh hãi trước một đòn vừa rồi của con Hoang thú khổng lồ kia.
- Quá mạnh, hoả diễm của nó chỉ sợ ngang với dị hoả!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng rụt cổ, cảm thán mà nói.
Hoàng Minh lắc lắc đầu, Khủng Long bạo chúa ở nơi này lại càng biến thái, không những tu vi thượng vị thần đại viên mãn, lại còn có thể phun ra hoả diễm đáng sợ. So với kỉ băng hà của trái đất, quả thực là trò khôi hài rồi.
- Gràoo!
Chính vào lúc này một tiếng gầm lớn vang lên. Một con Hoang thú khổng lồ xuất hiện. Con hoang thú này thấp hơn con khủng long bạo chúa kia một nửa, thế nhưng thân thể to lớn khổng lồ. Trên đầu nó có hai chiếc sừng lớn, thân hình rắn chắc, hai bên tai bè ra giống như khiên. Toàn thân mang theo giáp sắc mạnh mẽ.
Con hoang thú Khủng Long bạo chúa kia cũng gầm lên, cảm giác được bản thân nó đang bị khiêu khích, lập tức một đoàn hoả diễm từ trong miệng nó phun ra. Hoả diễm mang theo khí tức nóng bỏng ngập trời phóng tới, cây cối đều bị thiêu huỷ thành tro tàn. Có thể thấy được đoàn hoả diễm kia khủng bố đến mức nào. Đối diện với hoả diễm khủng bố ấy, chỉ thấy con hoang thú kia cũng không kinh hãi, cái miệng lớn cũng há ra phun ra một đoàn thuỷ lưu mạnh mẽ. Hai luồng nguyên tố thuỷ hoả đối lập va chạm. Khói trắng bốc lên bao trùm phạm vi lớn. Không gian nơi này bị chấn động, phạm vi mấy ngàn mét đều bị san thành bình địa. Một phen giao đấu không ngờ kẻ tám lạnh người nửa cân. Hai con hoang thú lao vào nhau bắt đâu cận chiến. Tiếng nổ vang kèm theo địa chấn khiến người ta kinh hãi.
- Coi chừng!
Hư Trúc hai mắt nhíu chặt bất giác hô lớn. Bốn người không ai bảo ai đều lập tức bay lên trên trời. Chính vào lúc ấy ngọn núi lớn liền bị hai con hoang thú va tới sụp đổ. Tiếng nổ kinh thiên động địa.
- Trước rời khỏi nơi này!
Hoàng Minh lên tiếng nói, chọn một hướng cả bốn người lập tức bay đi.
Cuộc chiến phía sau vẫn đnag diễn ra kịch kiệt, thế nhưng đối với đám người Hoàng Minh đã không còn quan trọng. Bốn người di chuyển một hồi, trên đường gặp khá nhiều yêu thú phi hành, một hồi lại gặp một đàn yêu thú phi hành công kích, cả đám chật vật chạy trốn. Rốt cuộc phải hạ xuống di chuyển bên trong cánh rừng. Nơi này quả thực rộng lớn vô cùng, so với Hoàng Thiên đại lục cũng không biết lớn hơn hay nhỏ hơn.
- Nơi đây quả thực có rất nhiều linh thảo đã tuyệt tích a!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Hư Trúc liên tục cảm thán, cùng nhau ra tay nhanh chóng thu lấy không ít linh thảo. Nhất là Hư Trúc, ánh mắt hắn liên tục truy tìm Linh thảo. Mặc dù tìm thấy không ít linh thảo quý hiếm chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Thế nhưng Hoàng Minh vẫn có thể cảm nhận được Hư Trúc vẫn thất vọng. Không lẽ tìm được nhiều linh thảo như thế hắn vẫn không cao hứng.
- Chúng ta hiện tại nên tìm cách nào để trở về mới được!
Lập Phi lo lắng lên tiếng nói. Hoàng Minh cũng ngưng trọng, bọn hắn không ngờ bị truyền tống tới đây. Có lẽ tế đàn kia quả thực là một điểm truyền tống từ cổ xưa, không nghĩ bọn hắn lại có thể phát động truyền tống trận này.
- Trước tiên chúng ta nên từ từ quan sát, nơi đây kì ngộ nhiều nhưng nguy hiểm cũng rất nhiều!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lên tiếng. Hắn lúc này cũng không dám nói ra chính tại hắn mà bốn người xuất hiện tại đây.
- Cẩn thận!
Hoàng Minh bất giác cảm thấy không ổn, ánh mắt hắn lập tức hướng về phía phía sau bụi cây rậm rạp đối diện.
- Chuyện gì vậy?
Lập Phi lo lắng, thân hình có chút căng cứng đầy sự đề phòng. Bốn người đều hướng ánh mắt về phía đối diện.
Xoạt xoạt!
Từ trong bụi rậm từ từ nhô ra một thân hình. Hoàng Minh nhận ra thân ảnh này, nó chính là một loài khủng long đáng sợ. Loại khủng long này không khác gì khủng long bạo chúa là mấy, chỉ là kích thước của bọn nó nhỏ hơn rất nhiều lần. Như đầu khủng long vừa mới xuất hiện này, nó đích xác chỉ cao hơn hai mét mà thôi. Nó là loài ăn tạp, thế nhưng đáng sợ là, loài khủng long này chính là sống theo quần thể.
Đúng như Hoàng Minh biết được, từ phía sau con khủng long này chậm rãi đi ra mấy đầu khác. Còn chưa dừng lại ở đó, nhân số của bọn chúng càng ngày càng nhiều.
- Không ổn rồi!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lắc đầu nói không ổn. Mấy con hoang thú này cũng không kém phần dữ tợn. Nước miếng của bọn chúng đang chảy ra ròng ròng. Hai mắt đỏ rực, tu vi không ngờ đều là thượng vị thần, thấp nhất cũng là trung vị thần cảnh giới.
- Chạy thôi!
Hư Trúc không nói hai lời lập tức quay đầu muốn rời đi.
- Đừng phản kháng, ta thu mọi người vào thế giới của ta!
Hoàng Minh quát lớn, ba người lập tức gật đầu. Hoàng Minh phất tay một cái, ba người Lập Phi, Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đều không phản kháng lực hút biến mất.
Thấy con mồi biến mất kì lạ, đám hoang thú kia gào lên lập tức tấn công về phía Hoàng Minh.
- Hừ, muốn truy ta, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Hoàng Minh lập tức biến mất ở phía xa. Đám hoang thú này điên cuồng đuổi theo, dường như đã bị chọc nổi giận.
/797
|