- Dương đại ca trêu chọc ta.
- Đây là lời nói thật, ngươi không tin thì hỏi Niệm Từ xem, Dung nhi có phải là một đại mỹ nữ không? Đương nhiên Niệm Từ của chúng ta cũng vậy.
Dương Lỗi mỉm cười nhìn hai nữ nói.
. . .
Vốn Dương Lỗi muốn sớm chấm dứt chuyện ở Quy Vân Trang một chút, bất quá cuối cùng nhất vẫn quyết định lưu lại thêm một tí, hơn nữa, hắn đã từng nói qua sẽ cùng Hoàng Dung Mục Niệm Từ hảo hảo đi du ngoạn phong cảnh Thái Hồ một chuyến, lúc trước bởi vì có chút gấp nên cũng không được tận hứng, cho nên buổi chiều liền lần nữa chèo thuyền du ngoạn trên Thái Hồ.
Ba người cùng một chỗ, quả thật cực kỳ vui vẻ.
Ngày thứ hai, hai chân Lục Thừa Phong đã tốt hơn phân nửa, đã sớm có thể đi lại, bất quá muốn triệt để khôi phục lại trạng thái trước khi bị thương cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, dù sao cũng phải có quá trình. Đương nhiên nếu như Dương Lỗi dùng Quang Minh Trị liệu phù thì cũng không cần thời gian dài như vậy làm gì.
Trong chính điện Quy Vân Trang, Dương Lỗi ngồi ở trên chủ vị.
- Kỳ thật lần này ta đến Quy Vân Trang, là có mục đích.
Dương Lỗi nhìn Lục Thừa Phong, ngừng chút lại nói tiếp:
- Ta muốn Quy Vân Trang các ngươi tiếp nhận sự lãnh đạo của ta, nói cách khác, ta muốn Quy Vân Trang trở thành thế lực dưới trướng ta, tranh giành thiên hạ cho ta.
- Cái này. . . Cái này Dương công tử có ý là?
Lục Thừa Phong trong nội tâm tuy rằng khiếp sợ, nhưng vẫn còn có chút không tin, cũng không dám đơn giản hạ quyết định, dù sao đây cũng không phải là chuyện nhỏ, ý trong lời nói thật sự quá rõ ràng, chính là muốn tạo phản, đây chính là tội lớn phải tru cửu tộc, cực kỳ đại nghịch bất đạo.
Khóe miệng Dương Lỗi có chút nhếch lên, nhìn mọi người, ngữ khí bình thản nói:
- Kỳ thật nói một cách khác, ta chính là muốn tạo phản, đả đảo Đại Tống vương triều này, đả bại Kim quốc, thu thập Mông Cổ, thành lập một vương triều thống nhất, khiến dân chúng thiên hạ không phải chịu nỗi khổ chiến loạn nữa, không bị những tên quan tham ô vơ vét bóc lột nữa.
- Nhưng. . . Cái này. . . Cái này. . . Dương công tử, Quy Vân Trang của ta tuy rằng là thủy tặc, nhưng nếu quả thật chống lại triều đình thì chỉ sợ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Lục Quán Anh nghe thế tuy rằng rất kích động, nhưng lại rõ ràng, nếu như chỉ dựa vào Quy Vân Trang của mình thì căn bản không có chút khả năng nào cả.
- Ha ha, nói như vậy, hôm nay Toàn Chân giáo, Cái Bang, còn có Thiết Chưởng Bang đều đã bị ta thu vào tay.
Dương Lỗi cười nói:
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Triệu Vương Hoàn Nhan Hồng Liệt của Kim quốc cũng sẽ trở thành thủ hạ của ta, Hoàn Nhan Khang không phải vẫn còn ở đây sao? Kỳ thật trước kia Hoàn Nhan Hồng Liệt, Hoàn Nhan Khang, Âu Dương Khắc đều là thủ hạ của ta, bất quá Âu Dương Khắc chờ ta vừa rời đi liền đi tìm thúc thúc hắn Âu Dương Phong, cho rằng Âu Dương Phong có thể đối phó ta, liền phản bội, hắn là người đầu tiên phản bội ta, cho nên ta sẽ giết chết hắn.
Dừng một chút, Dương Lỗi lại nói:
- Ta biết rõ Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng không phải dễ dàng khuất phục quy thuận như vậy, bất quá hắn sợ hãi ta lấy mạng hắn, cho nên trước kia cũng là vì bảo vệ tánh mạng thôi, lần này Âu Dương Phong quy thuận, khiến hắn tin tưởng tăng nhiều, lại không nghĩ rằng Âu Dương Phong bị ta dễ dàng thu thập, qua chút thời gian nữa ta sẽ gặp đến Kim quốc xem sao, nếu như hắn gian ngoan mất linh vậy thì ta cũng chỉ có thể lấy cái mạng nhỏ của hắn thôi.
Nói đến đây, Dương Lỗi toàn thân tản mát ra sát ý lạnh lùng.
- Toàn Chân giáo và Cái Bang? Cái này có thật không vậy?
Lục Thừa Phong hoàn toàn chấn kinh rồi, Toàn Chân giáo và Cái Bang, cho dù nói là đứng đầu trong chính đạo cũng không quá đáng, nếu như Toàn Chân giáo và Cái Bang cũng đã đáp ứng vậy thì Quy Vân Trang gia nhập cũng không phải là không được.
- Đúng vậy, hôm nay Toàn Chân thất tử của Toàn Chân giáo đã xuất động đi liên hệ các đại môn phái rồi, mà Thất công cũng đang tích cực làm chuẩn bị.
Dương Lỗi gật đầu nói nói.
- Phụ thân, ta thấy không bằng cứ tạo phản đi, dù sao triều đình này ta đã sớm nhìn không quen rồi, gian thần giữa đường, hôm nay quốc không ra quốc, chịu khổ đều là dân chúng.
Lục Quán Anh nhìn phụ thân mình nói.
- Cái này. . .
Lục Thừa Phong vẫn còn có chút do dự.
Dương Lỗi thấy bọn hắn như vậy cũng không bức bách, đây dù sao cũng không phải chuyện nhỏ, suy nghĩ kỹ càng cũng là chuyện nên làm.
- Phụ thân.
Lục Quán Anh thấy cha mình còn do dự lại hô.
- Không có việc gì, nếu quả thật không muốn, ta cũng không bắt buộc.
Dương Lỗi cười nhìn Lục Thừa Phong nói, kỳ thật thực lực của Quy Vân Trang cũng không mạnh lắm, nếu như mình nguyện ý thì có thể dễ dàng thu thập hết.
Kỳ thật nếu Dương Lỗi nguyện ý thì có thể dễ dàng đánh chết toàn bộ hoàng đế, đại thần của Tống triều, Kim quốc, Mông Cổ, nếu vậy thì chỉ cần bên mình có đủ binh lực liền có thể dễ dàng thống nhất. Đương nhiên cái này phải dưới tình huống mình có đầy đủ binh lực tướng lãnh mới được, nếu như không đủ binh lực tướng lãnh, giai tầng lãnh đạo thì dù có giết hết cao cầng Tống, kim, Mông Cổ thì cũng sẽ có phiền toái.
Do dự nửa ngày, Lục Thừa Phong nhìn Dương Lỗi, lại nhìn con mình một chút, cuối cùng vẫn gật đầu:
- Được rồi, Dương công tử, không, chúa công, hôm nay Quy Vân Trang liền quy thuận chúa công, vì chúa công ra sức khuyển mã.
- Tốt, tốt, ngươi yên tâm, ta có nắm chắc, về sau tất nhiên sẽ không khiến các ngươi thất vọng, qua ít ngày nữa các ngươi sẽ hiểu, đây chính là quyết định sáng suốt nhất cả đời các ngươi.
Dương Lỗi vẫn có chút mừng rỡ, tuy rằng Quy Vân Trang đối với Dương Lỗi mà nói cũng không phải là thế lực lớn gì cả.
- Hoàn Nhan Khang?
Dương Lỗi cười nhìn hắn:
- Không nghĩ tới là ta đi?
- Thiếu... Thiếu gia?
Hoàn Nhan Khang nhìn Dương Lỗi, cũng kinh ngạc, nhưng lập tức nhân tiện nói:
- Thiếu gia, ngươi là tới cứu ta sao?
- Ngươi thật lớn mật?
Dương Lỗi chợt quát lớn:
- Đừng cho là ta không biết các ngươi nghĩ gì? Ngươi cùng phụ vương ngươi Hoàn Nhan Hồng Liệt, còn có Âu Dương Khắc căn bản không định chính thức quy thuận ta, các ngươi cho là có Tây Độc Âu Dương Phong là có thể đối phó được ta, cho là hắn có thể làm gì ta? Nói cho ngươi biết a, hôm nay Âu Dương Phong đã bị ta đánh chạy, nếu như không phải ta tha hắn một mạng thì hiện giờ Tây Độc cũng đã giống như cháu hắn Âu Dương Khắc, trở thành một cỗ thi thể rồi.
Hoàn Nhan Khang nghe vậy ngây ngốc một chút, Âu Dương Khắc bị giết, Âu Dương Phong bị đánh đi, quá kinh khủng, Hoàn Nhan Khang là một người tập võ, võ công Âu Dương Phong như thế nào, hắn rất là rõ ràng, hôm nay Âu Dương Khắc bị giết, Âu Dương Phong rút đi, có thể thấy võ công Dương Lỗi khủng bố cỡ nào, hoặc là hắn sử dụng yêu thuật quỷ dị kia, nhưng bất kể như thế nào, từ trong lời nói của hắn có thể biết được một tin tức, đó chính là Âu Dương Phong căn bản không lọt được vào mắt hắn.
- Đây là lời nói thật, ngươi không tin thì hỏi Niệm Từ xem, Dung nhi có phải là một đại mỹ nữ không? Đương nhiên Niệm Từ của chúng ta cũng vậy.
Dương Lỗi mỉm cười nhìn hai nữ nói.
. . .
Vốn Dương Lỗi muốn sớm chấm dứt chuyện ở Quy Vân Trang một chút, bất quá cuối cùng nhất vẫn quyết định lưu lại thêm một tí, hơn nữa, hắn đã từng nói qua sẽ cùng Hoàng Dung Mục Niệm Từ hảo hảo đi du ngoạn phong cảnh Thái Hồ một chuyến, lúc trước bởi vì có chút gấp nên cũng không được tận hứng, cho nên buổi chiều liền lần nữa chèo thuyền du ngoạn trên Thái Hồ.
Ba người cùng một chỗ, quả thật cực kỳ vui vẻ.
Ngày thứ hai, hai chân Lục Thừa Phong đã tốt hơn phân nửa, đã sớm có thể đi lại, bất quá muốn triệt để khôi phục lại trạng thái trước khi bị thương cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, dù sao cũng phải có quá trình. Đương nhiên nếu như Dương Lỗi dùng Quang Minh Trị liệu phù thì cũng không cần thời gian dài như vậy làm gì.
Trong chính điện Quy Vân Trang, Dương Lỗi ngồi ở trên chủ vị.
- Kỳ thật lần này ta đến Quy Vân Trang, là có mục đích.
Dương Lỗi nhìn Lục Thừa Phong, ngừng chút lại nói tiếp:
- Ta muốn Quy Vân Trang các ngươi tiếp nhận sự lãnh đạo của ta, nói cách khác, ta muốn Quy Vân Trang trở thành thế lực dưới trướng ta, tranh giành thiên hạ cho ta.
- Cái này. . . Cái này Dương công tử có ý là?
Lục Thừa Phong trong nội tâm tuy rằng khiếp sợ, nhưng vẫn còn có chút không tin, cũng không dám đơn giản hạ quyết định, dù sao đây cũng không phải là chuyện nhỏ, ý trong lời nói thật sự quá rõ ràng, chính là muốn tạo phản, đây chính là tội lớn phải tru cửu tộc, cực kỳ đại nghịch bất đạo.
Khóe miệng Dương Lỗi có chút nhếch lên, nhìn mọi người, ngữ khí bình thản nói:
- Kỳ thật nói một cách khác, ta chính là muốn tạo phản, đả đảo Đại Tống vương triều này, đả bại Kim quốc, thu thập Mông Cổ, thành lập một vương triều thống nhất, khiến dân chúng thiên hạ không phải chịu nỗi khổ chiến loạn nữa, không bị những tên quan tham ô vơ vét bóc lột nữa.
- Nhưng. . . Cái này. . . Cái này. . . Dương công tử, Quy Vân Trang của ta tuy rằng là thủy tặc, nhưng nếu quả thật chống lại triều đình thì chỉ sợ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Lục Quán Anh nghe thế tuy rằng rất kích động, nhưng lại rõ ràng, nếu như chỉ dựa vào Quy Vân Trang của mình thì căn bản không có chút khả năng nào cả.
- Ha ha, nói như vậy, hôm nay Toàn Chân giáo, Cái Bang, còn có Thiết Chưởng Bang đều đã bị ta thu vào tay.
Dương Lỗi cười nói:
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Triệu Vương Hoàn Nhan Hồng Liệt của Kim quốc cũng sẽ trở thành thủ hạ của ta, Hoàn Nhan Khang không phải vẫn còn ở đây sao? Kỳ thật trước kia Hoàn Nhan Hồng Liệt, Hoàn Nhan Khang, Âu Dương Khắc đều là thủ hạ của ta, bất quá Âu Dương Khắc chờ ta vừa rời đi liền đi tìm thúc thúc hắn Âu Dương Phong, cho rằng Âu Dương Phong có thể đối phó ta, liền phản bội, hắn là người đầu tiên phản bội ta, cho nên ta sẽ giết chết hắn.
Dừng một chút, Dương Lỗi lại nói:
- Ta biết rõ Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng không phải dễ dàng khuất phục quy thuận như vậy, bất quá hắn sợ hãi ta lấy mạng hắn, cho nên trước kia cũng là vì bảo vệ tánh mạng thôi, lần này Âu Dương Phong quy thuận, khiến hắn tin tưởng tăng nhiều, lại không nghĩ rằng Âu Dương Phong bị ta dễ dàng thu thập, qua chút thời gian nữa ta sẽ gặp đến Kim quốc xem sao, nếu như hắn gian ngoan mất linh vậy thì ta cũng chỉ có thể lấy cái mạng nhỏ của hắn thôi.
Nói đến đây, Dương Lỗi toàn thân tản mát ra sát ý lạnh lùng.
- Toàn Chân giáo và Cái Bang? Cái này có thật không vậy?
Lục Thừa Phong hoàn toàn chấn kinh rồi, Toàn Chân giáo và Cái Bang, cho dù nói là đứng đầu trong chính đạo cũng không quá đáng, nếu như Toàn Chân giáo và Cái Bang cũng đã đáp ứng vậy thì Quy Vân Trang gia nhập cũng không phải là không được.
- Đúng vậy, hôm nay Toàn Chân thất tử của Toàn Chân giáo đã xuất động đi liên hệ các đại môn phái rồi, mà Thất công cũng đang tích cực làm chuẩn bị.
Dương Lỗi gật đầu nói nói.
- Phụ thân, ta thấy không bằng cứ tạo phản đi, dù sao triều đình này ta đã sớm nhìn không quen rồi, gian thần giữa đường, hôm nay quốc không ra quốc, chịu khổ đều là dân chúng.
Lục Quán Anh nhìn phụ thân mình nói.
- Cái này. . .
Lục Thừa Phong vẫn còn có chút do dự.
Dương Lỗi thấy bọn hắn như vậy cũng không bức bách, đây dù sao cũng không phải chuyện nhỏ, suy nghĩ kỹ càng cũng là chuyện nên làm.
- Phụ thân.
Lục Quán Anh thấy cha mình còn do dự lại hô.
- Không có việc gì, nếu quả thật không muốn, ta cũng không bắt buộc.
Dương Lỗi cười nhìn Lục Thừa Phong nói, kỳ thật thực lực của Quy Vân Trang cũng không mạnh lắm, nếu như mình nguyện ý thì có thể dễ dàng thu thập hết.
Kỳ thật nếu Dương Lỗi nguyện ý thì có thể dễ dàng đánh chết toàn bộ hoàng đế, đại thần của Tống triều, Kim quốc, Mông Cổ, nếu vậy thì chỉ cần bên mình có đủ binh lực liền có thể dễ dàng thống nhất. Đương nhiên cái này phải dưới tình huống mình có đầy đủ binh lực tướng lãnh mới được, nếu như không đủ binh lực tướng lãnh, giai tầng lãnh đạo thì dù có giết hết cao cầng Tống, kim, Mông Cổ thì cũng sẽ có phiền toái.
Do dự nửa ngày, Lục Thừa Phong nhìn Dương Lỗi, lại nhìn con mình một chút, cuối cùng vẫn gật đầu:
- Được rồi, Dương công tử, không, chúa công, hôm nay Quy Vân Trang liền quy thuận chúa công, vì chúa công ra sức khuyển mã.
- Tốt, tốt, ngươi yên tâm, ta có nắm chắc, về sau tất nhiên sẽ không khiến các ngươi thất vọng, qua ít ngày nữa các ngươi sẽ hiểu, đây chính là quyết định sáng suốt nhất cả đời các ngươi.
Dương Lỗi vẫn có chút mừng rỡ, tuy rằng Quy Vân Trang đối với Dương Lỗi mà nói cũng không phải là thế lực lớn gì cả.
- Hoàn Nhan Khang?
Dương Lỗi cười nhìn hắn:
- Không nghĩ tới là ta đi?
- Thiếu... Thiếu gia?
Hoàn Nhan Khang nhìn Dương Lỗi, cũng kinh ngạc, nhưng lập tức nhân tiện nói:
- Thiếu gia, ngươi là tới cứu ta sao?
- Ngươi thật lớn mật?
Dương Lỗi chợt quát lớn:
- Đừng cho là ta không biết các ngươi nghĩ gì? Ngươi cùng phụ vương ngươi Hoàn Nhan Hồng Liệt, còn có Âu Dương Khắc căn bản không định chính thức quy thuận ta, các ngươi cho là có Tây Độc Âu Dương Phong là có thể đối phó được ta, cho là hắn có thể làm gì ta? Nói cho ngươi biết a, hôm nay Âu Dương Phong đã bị ta đánh chạy, nếu như không phải ta tha hắn một mạng thì hiện giờ Tây Độc cũng đã giống như cháu hắn Âu Dương Khắc, trở thành một cỗ thi thể rồi.
Hoàn Nhan Khang nghe vậy ngây ngốc một chút, Âu Dương Khắc bị giết, Âu Dương Phong bị đánh đi, quá kinh khủng, Hoàn Nhan Khang là một người tập võ, võ công Âu Dương Phong như thế nào, hắn rất là rõ ràng, hôm nay Âu Dương Khắc bị giết, Âu Dương Phong rút đi, có thể thấy võ công Dương Lỗi khủng bố cỡ nào, hoặc là hắn sử dụng yêu thuật quỷ dị kia, nhưng bất kể như thế nào, từ trong lời nói của hắn có thể biết được một tin tức, đó chính là Âu Dương Phong căn bản không lọt được vào mắt hắn.
/1190
|