Hỉ Doanh Môn

Chương 318 - Ngoại Truyện 1: Viên Mai Nhi.

/607


Viên Mai Nhi đã sớm nghe ma ma có kinh nghiệm trong nhà nói, thai của nàng có khả năng là một nhi tử.

Mặc dù có chút thấp thỏm, nhưng nàng vẫn rất vui mừng. Nếu là thật, đây chính là trưởng tử đầu tiên của Thôi gia, tương lai sẽ được thừa kế gia nghiệp, ai cũng kém hơn, bao gồm cả Thôi Cát Cát. Không nhìn mặt tắng cũng phải xem mặt phật, dù là lão phu nhân, cũng sẽ nhường nàng một bước. Chứ đừng nói chi là những người khác trong nhà này. Về phần Thôi Mẫn, hắn coi trọng con cháu như vậy, chắc hẳn hắn nhất định cũng rất vui mừng đi?

Trên thực tế, mặc dù còn không biết thai đầu tiên là nam hay nữ, người Thôi gia cũng tỏ vẻ vô cùng nhiệt tình. Thôi lão phu nhân miễn việc thỉnh an chào hỏi hằng ngày cho nàng, đồ tốt trong phòng, giống như nước chảy được đưa đến phòng của nàng; Thôi Cát Cát cũng không dám chọc giận nàng, ngay cả xuất hiện trước mặt nàng cũng rất ít, nàng tìm cớ răn dạy Thôi Cát Cát, Thôi Cát Cát cũng là thành thành thật thật mà đáp lại; Thôi Mẫn mặc kệ có bận bao nhiêu, mỗi ngày cũng sẽ bớt thời gian đi xem nàng một chút, hỏi nàng muốn ăn cái gì, nếu nàng mở miệng, cho dù là đồ gì đó không hợp mùa, hắn cũng sẽ trăm phương nghìn kế nghĩ cách. Cho dù không lấy được, cũng sẽ tìm đồ tốt khác để thay thế. Cơ thiếp trong nhà, thấy nàng từ xa đã thành thành thật thật thỉnh an chào hỏi, ngoan như thỏ, bọn hạ nhân càng thêm nịnh hót đến mức tột đỉnh.

Không thể không nói, loại cuộc sống được người khác nâng ở trong đám mây vô cùng thích ý, vì vậy, cho dù là bị yêu cầu không thể ra ngoài làm khách, nàng cũng đồng ý. Nàng có thể phân rõ cái gì mới là quan trọng nhất, đứa bé này, là người nàng có thể trông cậy cả đời, là chỗ dựa của cả đời nàng, lại càng là tất cả của nàng, vô luận như thế nào, đứa bé bình an sinh ra là quan trọng nhất. Huống chi, dù nàng không bước chân ra khỏi nhà, tự nhiên cũng có người chủ động tìm tới cửa nói chuyện với nàng, đưa lên đủ loại đồ chơi hiếm lạ cho nàng giải buồn.

Lúc trước nàng không dám tùy tiện thu lễ, đây là vì khắc sâu lần dạy dỗ từ lúc tân hôn. Một vị phu nhân tri phủ tới bái kiến nàng, tặng nàng một đôi núi ngọc để trang trí, mặc dù không lớn, tạo hình lại tuyệt đẹp, chất ngọc tốt đẹp, hiếm thấy nhất là màu sắc hoa văn vậy mà cũng giống nhau như đúc, có thể nói là trăm năm khó gặp. Lúc ấy nàng cũng vẫn có hơi sợ, sợ người ta có điều nhờ vả, nhưng người ta nói không có yêu cầu gì, chỉ là đưa cho nàng vui đùa một chút, nàng cũng liền yên tâm thoải mái nhận lấy.

Không biết tại sao, nàng không nói chuyện như vậy cho Thôi Mẫn, thời gian cũng chưa qua một đêm, Thôi Mẫn đã biết. Hắn buộc nàng trả lại núi ngọc đang cầm cho phu nhân tri phủ nhà, còn mắng nàng không hiểu chuyện, không có kiến thức ngay ở nhà người ta. Khiến cho nàng mất hết mặt mũi, từ đó về sau, nàng cũng không dám nhận đồ loạn, cũng không còn ai còn dám đưa nàng thứ gì đáng giá.

Nhưng mấy thứ này lại khác, giá trị không đáng vài đồng tiền, chẳng qua chỉ được cái hiếm lạ tinh xảo chơi vui mà thôi. Thôi Mẫn đến thăm nàng thì nàng sẽ đưa cho Thôi Mẫn nhìn, Thôi Mẫn cũng không có nói gì, lá gan của nàng liền lớn, cho đến một ngày nào đó, nàng phát hiện ngân phiếu năm ngàn lượng ở trong một cái ví tinh sảo. Đây là một thứ phu nhân Tri châu lưu lại lúc tới bái phỏng, nàng cũng biết chuyện như vậy không phải chuyện đùa, liền vội vàng gọi nha hoàn nhà mẹ đẻ phái tới lặng lẽ đi tìm người tặng quà, nhưng người ta đã sớm đi về, căn bản không tìm được người.

Nàng bị dọa đến cả người chảy mồ hôi lạnh, lo lắng đề phòng qua một thời gian, cũng không nghe được có động tĩnh gì, liền nghĩu, có lẽ người ta chỉ là muốn khoe tài thôi? Đây cũng không là gì, chỗ nàng phải dùng tiền cũng rất nhiều, vì vậy nàng cất tiền vào trap trong gối đầu. Dần dần, nàng cũng liền quên đi chuyện này, nên làm cái gì thì làm cái đó, ăn ngon ngủ ngon, mắt thấy bụng mỗi một ngày lớn, nàng vô cùng vui mừng.

Ngày lành như vậy, trải qua thật sự là vô cùng thích ý. Thứ duy nhất không được hoàn mỹ chính là, những oanh oanh yến yến kia của Thôi Mẫn thật sự là quá quyến rũ, nhân khoảng thời gian nàng có bầu, càng thêm hăng say quyến rũ Thôi Mẫn. Nàng rất sợ, sợ lúc ấy các nàng ta lấy được lòng Thôi Mẫn, lại sinh D%Đ^^L~Q+Đ hạ vô số thứ tử thứ nữ, giành gia sản tranh tình cảm cùng đứa bé trong bụng nàng, phía trên còn có một thứ trưởng tử, còn có hai nữ nhân đấu âm mưu cùng mình, thật là trước có sói, sau có hổ, may mà, các nàng ta cũng không truyền ra tin tức có thai. Cái này khiến nàng hơi yên lòng.

Nhưng Thôi Mẫn lại nạp một cơ thiếp, nữ nhân này, kể từ ngày vào cửa, nàng nhìn cũng không thuận mắt. Cũng không phải nữ nhân kia dáng dấp xinh đẹp hay là yêu mị gì, ngược lại, nữ nhân kia chẳng những xuất thân đàng hoàng, dáng dấp còn xinh đẹp như hoa, đoan trang hào phóng, phong cách văn nhã, tính tình vô cùng dịu ngoan, thích nói thích cười, vừa nhìn đã biết là từng được nuông chiều, dù là Thôi lão phu nhân cũng phá lệ mà thưởng cho nữ nhân kia một chuỗi vòng tay, nói mấy lời hay.

Mặc dù Thôi Mẫn chưa nói muốn nâng nữ nhân kia lên di nương, lại bảo nữ nhân kia kính trà cho nàng, trong lòng nàng không vui, sau khi nhận trà làm bộ lỡ tay làm đổ,


/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status