Hoa Đào Nở Rộ

Chương 41 - Chương 40.2

/63


“Không có việc gì, cũng sắp có chuyện nhưng bị anh kéo lại chứ sao.” Khương Mộc Ninh khẽ nhíu mày, nhìn mấy vị lãnh đạo vội vàng chạy đến, cô hời hợt nói một câu.

Triệu Tiệm An vừa quay đầu lại cũng nhìn thấy Hàn Thừa, chủ nhiệm khoa và phó viện trưởng muộn hơn anh một chút vì đợi thang máy, anh trầm mặt, nhịn xuống sự tức giận trong lòng, chỉ vào Hàn Phỉ Phỉ đang vội vàng đứng dậy, nhìn về phía Hàn Thừa: “Viện trưởng Hàn, em hi vọng thầy có thể quản tốt con gái mình. Thật sự em không nghĩ ra lí do tại sao mà cô ta lại đến quấy rầy bạn gái em?”

“Ha ha, Tiệm An à, chuyện này là do Phỉ Phỉ không đúng, nó còn ít tuổi nên không hiểu chuyện, em, cả bạn học Khương đây cũng đừng nóng giận.” Hàn Thừa cười ha hả, xoay người nhìn về phía Hàn Phỉ Phỉ đang bày ra dáng vẻ khóe léo kia, lập tức thay đổi vẻ mặt: “Phỉ Phỉ, con nói xem đang xảy ra chuyện gì? Còn không xin lỗi Tiệm An và bạn học Khương đi.”

“Con cũng chỉ là nói đùa thôi…..” Hàn Phỉ Phỉ lẩm bẩm, cũng không tiến lên, ánh mắt nhìn qua Khương Mộc Ninh lại lườm cô một cái.

“Trong sân trường, vô duyên vô cớ đánh bạn học, chuyện này phải xử thế nào đây? Viện trưởng Hàn?” Triệu Tiệm An lạnh mặt nhìn Hàn Thừa đang lúng túng, lqd, anh cũng không thèm nhìn Hàn Phỉ Phỉ, chỉ cảm thấy ngọn lửa trong lòng đang bốc cao ba trượng.

“Cái này, Tiệm An à, cũng chỉ là đứa nhỏ không hiểu chuyện thôi………” Hàn Thừa cười ngượng nói.

“Không hiểu chuyện? Xin hỏi viện trưởng Hàn, con gái thầy mấy tuổi rồi? Là ba tuổi sao? Vậy mà lại dùng không hiểu chuyện để chối trách nhiệm? Cô ta quấy rầy em còn không đủ, hôm nay còn dám đánh bạn gái em? Mọi người đều cảm thấy em quá dễ tính sao? Cho nên mới càng ngày càng quá đáng?” Vẻ mặt Triệu Tiệm An càng ngày càng khó nhìn, lạnh lùng nhìn Hàn Thừa.

“Tất nhiên không phải……… Đây là lỗi của thầy….” Hàn Thừa nghĩ đến chuyện gắn ghép cho Triệu Tiệm An và con gái, ông chỉ cảm thấy rất hối hận, phẩm chất con gái như thế nào ông cũng được nghe nói ít nhiều, nhưng thấy Triệu Tiệm An ưu tú như vậy, lại nghĩ cũng hợp tuổi với con gái, khó tránh khỏi việc có chút tính toán, đây cũng là suy nghĩ của những người cha có con gái bình thường, nhưng ngược lại hôm nay là ông quá tùy tiện, để con gái ông để ý, nhưng cũng chỉ là đơn phương mà thôi.

“Ai, em yên tâm đi, sẽ không có lần sau.” Hàn Thừa nhẹ giọng thở dài, quay đầu nghiêm khắc nhìn Hàn Phỉ Phỉ: “Con qua đây, về nhà với cha.”

“Cha…..” Hàn Phỉ Phỉ dùng thủ đoạn nũng nịu, nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Hàn Thừa, trong lòng càng run rẩy.

“Bây giờ con lập tức về nhà cũng cha.” Hàn Thừa buồn bã trong lòng, nhưng ông cũng không muốn dạy con gái trước mặt mọi người, dù sao trong nhà có chuyện gì cũng nên đóng cửa bảo nhau.

Khương Mộc Ninh dùng ánh mắt vừa đồng tình vừa vui vẻ đưa tiễn Hàn Phỉ Phỉ đang cúi đầu đi theo Hàn Thừa, thấy Triệu Tiệm An đang chào tạm biệt những người còn lại, lúc này cô mới đi tới, chào hỏi với chủ nhiệm Phùng mà cô biết, lqd, dưới ánh mắt hiền lành tràn đầy tươi cười của ông, cô ngoan ngoãn đi cùng Triệu Tiệm An.

“Mộc Ninh, hôm nay Hàn Thừa đã nói với anh thầy ấy tính cho Hàn Phỉ Phỉ đi du học ở nước Anh, thủ tục cũng làm xong rồi, nhưng mà bản thân Hàn Phỉ Phỉ còn chưa biết, thầy ấy muốn làm xong mới nói với cô ta.” Triệu Tiệm An nắm tay Khương Mộc Ninh đi về phía bãi đỗ xe, vốn tâm trạng rất tốt, bây giờ bị Hàn Phỉ Phỉ phá không còn gì.

“Không phải cô ta mới học năm hai sao? Sao hiện tại lại được đi du học ở Anh?” Khương Mộc Ninh cũng chỉ đơn giản là nghi ngờ, đối với Hàn Phỉ Phỉ, cô không có nhiều cảm giác, cô ta còn không liên quan đến cô hơn Chân Mẫn Du nhiều, chỉ là một người tự đơn phương có chút buồn cười thôi.

“Làm sinh viên trao đổi đến nước Anh hai năm.”

Khương Mộc Ninh ngẩn ra, lập tức nở nụ cười.

Quả nhiên là dựa vào số tuổi nghề của cha, Hàn Phỉ Phỉ thành tích bình thường, ngoại trừ có số lượng bạn trai đứng đầu đại học Z thì cô ta không có chút sở trường nào, vậy mà có thể đánh thắng rất nhiều sinh viên ưu tú, lấy được một tên trong danh sách sinh viên trao đổi.

Mà Khương Mộc Ninh cô có được tính là một trong những người giúp đỡ cô ta không?

Khoảng cách từ thành phố H đến thành phố J gần hơn đến thành phố N, khoảng bốn giờ đi xe, Khương Mộc Ninh cúi gằm đầu có chút buồn ngủ, đợi đến khi Triệu Tiệm An gọi cô dậy thì đã đến thành phố N.

“Mộc Ninh, hết cao tốc, đi khoảng nửa tiếng nữa là đến nhà anh rồi, Triệu Tiệm An nhân lúc chờ đèn đỏ khi vừa hết cao tốc anh hơi giật giật cái cổ, nhìn về phía Khương Mộc Ninh vẫn đang mơ mơ màng màng, anh cười cười dùng tay vén mấy sợi tóc của cô ra sau tai.

“Nhanh quá…., oa, sao anh không tìm một khu nghỉ ngơi trên đường?” lúc này Khương Mộc Ninh mới nghĩ tới.

Triệu Tiệm An cười cười khởi động xe, chạy chậm theo dòng xe cộ về nhà: “Vừa rồi em ngủ sâu quá nên anh dứt khoát không dừng lại.”

Thật ra trước đây một mình anh lái xe về nhà chưa bao giờ nghỉ ngơi, hôm nay đề nghị đi nửa đường tìm chỗ nghỉ cũng là sợ Khương Mộc Ninh ngồi xe mệt muốn cho cô xuống xe hoạt động một chút thôi.

Khương Mộc Ninh hơi cúi đầu, có chút xấu hổ. Thật ra tối hôm qua cô ngủ rất ngon, nhưng mà buồn chán, bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ thôi.

Đợi đến khi dòng xe cộ vắng dần, Khương Mộc Ninh mới bắt đầu thấy khẩn trương nắm chặt dây an toàn, cô cố gắng hít sâu vài lần, miễn cưỡng lắm mới bình tĩnh được trái tim đang loạn nhịp, lúc này xe


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status