Cầm đầu đám yêu ma là một người gầy như cây kiếm, tóc rối bời. Quả là Kiếm trưởng lão. Một người gầy teo, dáng người không cao, nước da đen hắc, sau lưng mọc hai cái cánh. Đúng là Bức trưởng lão. Đi theo đằng sau hai yêu ma này là rất nhiều yêu ma trưởng lão khác. Ví dụ như Hồ trưởng lão mà Lục Nguyên đã đánh bại. Xà trưởng lão vô cùng yêu mị. Văn trưởng lão vừa gầy lại vừa nhỏ. Hạc trưởng lão dáng người như tiên phong đạo cốt. Bạch Hồ trưởng lão hai mắt hận thù nhìn chằm chằm về phía Lục Nguyên. Người mà đặt giữa đám người cũng không nhìn thấy Pháp trưởng lão. Cùng với Hỏa trưởng lão vừa dữ tợn vừa to lớn. Thập đại trưởng lão ngoại trừ Điện trưởng lão đã chết trong tay Lục Nguyên thì cửu đại trưởng lão toàn bộ đã có mặt.
Lần này, đám yêu ma cùng với Hoa Sơn đã cử ra người có cảnh giới cao nhất trong Trường Sinh cảnh ra chiến đấu.
Ở đây tổng cộng có hơn ba mươi người. Bất luận người nào cũng rất mạnh, e rằng sẽ khiến người khác phải khiếp sợ.
Hoa Sơn cũng đã cử ra đội hình mạnh nhất của mình. Trận chiến này còn chưa bắt đầu, nhưng bất luận yêu ma hay là Hoa Sơn đều nín thở, không dám phát ra chút âm thanh nào. Quần hùng bên dưới nhìn ba mươi tám người trên trận chiến hư không.
Gió trên núi thổi phần phật.
Càng lúc càng lớn.
Mây đen trên bầu trời cũng càng lúc càng dầy.
Trong đám người ở đây, cơ bản đều xem Thạch Trùng Thiên của Kiếm tông là thủ lĩnh, đương nhiên sẽ không chịu để Đoạn Khánh Chi của Khí tông đứng đầu, trở thành một thủ lĩnh khác.
Độc Kiếm Tiên Thạch Trùng Thiên mở miệng nói:
- Yêu ma thập đại trường lão…. không đúng, phải gọi là cửu đại trưởng lão, trận chiến này đánh thế nào đây?
Kiếm trưởng lão trong Yêu ma cửu đại trưởng lão cười ha ha nói:
- Đánh thế nào sao? Rất đơn giản, hai bên chúng ta giao thủ một đối một, cuối cùng bên nào còn người thì tính là bên thắng.
- Cái gì!
Nghe thấy tin tức này, bọn người Kiếm tiên bên phía Hoa Sơn đều cả kinh.
Tình huống hiện tại, phía bên Kiếm tiên Hoa Sơn chỉ phái ra 29 người, còn phía bên yêu ma chỉ phái ra cửu đại trưởng lão, mà cửu đại trưởng lão lại lựa chọn phương thức chiến đấu bất lợi nhất với bọn họ, đánh tới lúc bên nào không còn người thì tính ra bên thắng, tại sao bọn chúng lại tự tin như vậy chứ.
Thạch Trùng Thiên nhìn về phía Kiếm trưởng lão, lại nhìn các trưởng lão khác:
- Kiếm trưởng lão nói thật chứ.
- Những lời ta nói đương nhiên là thật, ngươi cho rằng ta giống như người trong chính đạo các ngươi, ăn ở hai lòng hay sao.
Kiếm trưởng lão cười lạnh nói.
- Người trong yêu ma, vô cùng ma tính, nói lời không giữ lời, cũng là chuyện rất bình thường, chúng ta làm sao dám tin lời yêu ma các ngươi.
Thanh âm này xuất phát từ Hạ Chung Chi của Kiếm tông đông phong, Hạ Chung Chi chính là một kiếm tiên Trường Sinh bát trọng, tu vi cũng không tệ.
Kiếm trưởng lão bình thản liếc nhìn Hạ Chung Chi:
- Ngươi thật ra cũng biết Kiếm trưởng lão ta, nào, chúng ta thân mật một chút.
Thân hình Kiếm trưởng lão khẽ động, công kích thẳng tới phía Thạch Trùng Thiên. Thạch Trùng Thiên nhìn thấy tình huống này, cũng không khỏi giật mình, lập tức rút kiếm đề phòng, hắn cũng biết thực lực của Kiếm trưởng lão rất mạnh, chỉ sợ không thua kém mình.
Mọi người đều nhìn thấy kiếm của Kiếm trưởng lão đã tiến sát người Thạch Trùng Thiên, chuẩn bị giao thủ với Thạch Trùng Thiên, nhưng bất ngờ lại thấy Kiếm trưởng lão trở tay đâm thẳng về hướng Hạ Chung Chi, thay đổi mau lẹ bất ngờ này khiến những người khác căn bản không kịp phản ứng. Hạ Chung Chi vội vàng xuất thủ ngăn cản, nhưng trong nháy mắt trường kiếm của Kiếm trưởng lão đã phá vỡ phòng ngự của Hạ Chung Chi, chém đầu hắn rơi xuống đất.
Động tác dứt khoát, kiếm pháp tuyệt đỉnh, xuất thủ cực nhanh.
Trong thoáng chốc, phía bên Hoa Sơn im lặng như tờ, bọn họ tuyệt đối không ngờ thực lực của Kiếm trưởng lão lại cường đại như vậy, khi đối địch thì biến ảo khó lường. Kiếm trưởng lão tiến lui bất ngờ, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên, thực chất là giết chết Hạ Chung Chi, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, quả nhiên là uy mãnh vô song, giống như Quan Vũ trảm Nhan Lương ở nhân gian.
Kiếm trưởng lão quay lại chỗ cũ, cười lớn ngạo nghễ, kiếm chiêu vừa rồi thật sự đã đánh bạt khí thế của đám người Hoa Sơn.
Khí thế mạnh mẽ làm lòng người run sợ.
Khi Lục Nguyên đang định ra tay, lúc này, trong đám người Đông Phong kiếm tiên lại có một người đi ra:
- Kiếm trưởng lão, ngươi gian trá lừa gạt, đánh lén người khác, là loại người gì chứ.
Người này chính là kiếm tiên Hạ Hoa Chi của Đông Phong, Trường Sinh cửu trọng, là huynh trưởng của Hạ Chung Chi, hắn nhìn thấy đệ đệ của mình chết trong tay Kiếm trưởng lão, không khỏi đau lòng, bất giác đứng dậy.
Kiếm trưởng lão hừ lạnh nói:
- Theo ý ngươi nói, vừa rồi là ta đánh lén, vậy nếu chính diện giao thủ, ngươi có thể tiếp được mấy chiêu của ta? Nếu ngươi có thể tiếp được mười chiêu của ta thì xem như ngươi là nhân vật không tệ, ta sẽ giao trả Tấn Lôi kiếm pháp lại cho Hoa Sơn các ngươi, còn tặng cho ngươi thập toàn đại bổ đan quý hiếm của ta.
Tranh chấp lần này giữa bọn họ chính là Tấn Lôi kiếm pháp, nếu người nào thắng được trận chiến này sẽ có được Tấn Lôi kiếm pháp, chuyện này kêu người ta không động tâm sao được. Còn có thập toàn đại bổ đan, nghe nói ở yêu ma giới có một loại đan dược, hấp thu tà khí giữa thiên địa mà thành, một khi đã luyện thành sẽ hóa thành dược lực cực kỳ hữu ích, có thể gia tăng rất nhiều pháp lực, loại thập toàn đại bổ đan này vô cùng trân quý.
Hạ Hoa Chi nghe thấy cũng rất chấn động, nhưng hắn vừa định động thủ, nhìn về phía Kiếm trưởng lão, chỉ cảm thấy thân hình của Kiếm trưởng lão giống như là một ngọn kiếm sơn vô cùng hùng vĩ, kiếm thế mãnh liệt đè xuống người hắn, tựa hồ như muốn chôn sống hắn ở đó, luồng khí thế này tại sao lại khủng khiếp như vậy chứ.
Lúc này Hạ Hoa Chi biết rõ, Kiếm trưởng lão đã gieo hạt giống thất bại vaèo lòng mình, nếu thật sự giao thủ với hắn, chỉ sợ trong mười chiêu rất có khả năng sẽ bị hắn chém chết.
Hắn lại nhớ tới đệ đệ Hạ Chung Chi cũng bị một kiếm của Kiếm trưởng lão giết chết, mặc dù hắn mạnh hơn đệ đệ, nhưng khả năng chống đỡ trong mười chiêu là rất nhỏ.
Hạ Hoa Chi vốn cũng không phải kẻ nhát gan như vậy, nhưng sau khi bị Kiếm trưởng lão gieo hạt giống thất bại vào trong lòng, càng nghĩ càng thấy sợ.
- Ngươi có dám giao thủ không?
Kiếm trưởng lão lại lạnh lùng quát.
Hạ Hoa Chi suy nghĩ mông lung, chần chờ không thôi, sợ mất thể diện muốn xông tới nhưng lại sợ chết.
- Thật là buồn cười, ngay cả dũng khí chống trả mười chiêu của ta cũng không có, vậy mà cũng dám khiêu chiến ta.
Kiếm trưởng lão cười lạnh nói.
Chỉ trong nháy mắt, Kiếm trưởng lão đã giết chết Hạ Chung Chi, áp chế Hạ Hoa Chi, đùa giỡn người đứng đầu Đông Phong chư kiếm tiên Thạch Trùng Thiên, chỉ dựa vào lực lượng một người mà làm được như thế, quả nhiên là vô cùng cao minh. Hắn làm như vậy đã khiến người của Hoa Sơn biết được tu vi của hắn chính là bán bộ đại đạo. Kiếm trưởng lão vốn cũng từng xuất thủ, nhưng từ trước đến giờ chưa bao giờ thể hiện tu vi bán bộ đại đạo như vậy, ngoại trừ lần đối đầu với Lục Nguyên, hiện tại mọi người mới phát hiện người này có tu vi bán bộ đại đạo.
Lần này, đám yêu ma cùng với Hoa Sơn đã cử ra người có cảnh giới cao nhất trong Trường Sinh cảnh ra chiến đấu.
Ở đây tổng cộng có hơn ba mươi người. Bất luận người nào cũng rất mạnh, e rằng sẽ khiến người khác phải khiếp sợ.
Hoa Sơn cũng đã cử ra đội hình mạnh nhất của mình. Trận chiến này còn chưa bắt đầu, nhưng bất luận yêu ma hay là Hoa Sơn đều nín thở, không dám phát ra chút âm thanh nào. Quần hùng bên dưới nhìn ba mươi tám người trên trận chiến hư không.
Gió trên núi thổi phần phật.
Càng lúc càng lớn.
Mây đen trên bầu trời cũng càng lúc càng dầy.
Trong đám người ở đây, cơ bản đều xem Thạch Trùng Thiên của Kiếm tông là thủ lĩnh, đương nhiên sẽ không chịu để Đoạn Khánh Chi của Khí tông đứng đầu, trở thành một thủ lĩnh khác.
Độc Kiếm Tiên Thạch Trùng Thiên mở miệng nói:
- Yêu ma thập đại trường lão…. không đúng, phải gọi là cửu đại trưởng lão, trận chiến này đánh thế nào đây?
Kiếm trưởng lão trong Yêu ma cửu đại trưởng lão cười ha ha nói:
- Đánh thế nào sao? Rất đơn giản, hai bên chúng ta giao thủ một đối một, cuối cùng bên nào còn người thì tính là bên thắng.
- Cái gì!
Nghe thấy tin tức này, bọn người Kiếm tiên bên phía Hoa Sơn đều cả kinh.
Tình huống hiện tại, phía bên Kiếm tiên Hoa Sơn chỉ phái ra 29 người, còn phía bên yêu ma chỉ phái ra cửu đại trưởng lão, mà cửu đại trưởng lão lại lựa chọn phương thức chiến đấu bất lợi nhất với bọn họ, đánh tới lúc bên nào không còn người thì tính ra bên thắng, tại sao bọn chúng lại tự tin như vậy chứ.
Thạch Trùng Thiên nhìn về phía Kiếm trưởng lão, lại nhìn các trưởng lão khác:
- Kiếm trưởng lão nói thật chứ.
- Những lời ta nói đương nhiên là thật, ngươi cho rằng ta giống như người trong chính đạo các ngươi, ăn ở hai lòng hay sao.
Kiếm trưởng lão cười lạnh nói.
- Người trong yêu ma, vô cùng ma tính, nói lời không giữ lời, cũng là chuyện rất bình thường, chúng ta làm sao dám tin lời yêu ma các ngươi.
Thanh âm này xuất phát từ Hạ Chung Chi của Kiếm tông đông phong, Hạ Chung Chi chính là một kiếm tiên Trường Sinh bát trọng, tu vi cũng không tệ.
Kiếm trưởng lão bình thản liếc nhìn Hạ Chung Chi:
- Ngươi thật ra cũng biết Kiếm trưởng lão ta, nào, chúng ta thân mật một chút.
Thân hình Kiếm trưởng lão khẽ động, công kích thẳng tới phía Thạch Trùng Thiên. Thạch Trùng Thiên nhìn thấy tình huống này, cũng không khỏi giật mình, lập tức rút kiếm đề phòng, hắn cũng biết thực lực của Kiếm trưởng lão rất mạnh, chỉ sợ không thua kém mình.
Mọi người đều nhìn thấy kiếm của Kiếm trưởng lão đã tiến sát người Thạch Trùng Thiên, chuẩn bị giao thủ với Thạch Trùng Thiên, nhưng bất ngờ lại thấy Kiếm trưởng lão trở tay đâm thẳng về hướng Hạ Chung Chi, thay đổi mau lẹ bất ngờ này khiến những người khác căn bản không kịp phản ứng. Hạ Chung Chi vội vàng xuất thủ ngăn cản, nhưng trong nháy mắt trường kiếm của Kiếm trưởng lão đã phá vỡ phòng ngự của Hạ Chung Chi, chém đầu hắn rơi xuống đất.
Động tác dứt khoát, kiếm pháp tuyệt đỉnh, xuất thủ cực nhanh.
Trong thoáng chốc, phía bên Hoa Sơn im lặng như tờ, bọn họ tuyệt đối không ngờ thực lực của Kiếm trưởng lão lại cường đại như vậy, khi đối địch thì biến ảo khó lường. Kiếm trưởng lão tiến lui bất ngờ, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên, thực chất là giết chết Hạ Chung Chi, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, quả nhiên là uy mãnh vô song, giống như Quan Vũ trảm Nhan Lương ở nhân gian.
Kiếm trưởng lão quay lại chỗ cũ, cười lớn ngạo nghễ, kiếm chiêu vừa rồi thật sự đã đánh bạt khí thế của đám người Hoa Sơn.
Khí thế mạnh mẽ làm lòng người run sợ.
Khi Lục Nguyên đang định ra tay, lúc này, trong đám người Đông Phong kiếm tiên lại có một người đi ra:
- Kiếm trưởng lão, ngươi gian trá lừa gạt, đánh lén người khác, là loại người gì chứ.
Người này chính là kiếm tiên Hạ Hoa Chi của Đông Phong, Trường Sinh cửu trọng, là huynh trưởng của Hạ Chung Chi, hắn nhìn thấy đệ đệ của mình chết trong tay Kiếm trưởng lão, không khỏi đau lòng, bất giác đứng dậy.
Kiếm trưởng lão hừ lạnh nói:
- Theo ý ngươi nói, vừa rồi là ta đánh lén, vậy nếu chính diện giao thủ, ngươi có thể tiếp được mấy chiêu của ta? Nếu ngươi có thể tiếp được mười chiêu của ta thì xem như ngươi là nhân vật không tệ, ta sẽ giao trả Tấn Lôi kiếm pháp lại cho Hoa Sơn các ngươi, còn tặng cho ngươi thập toàn đại bổ đan quý hiếm của ta.
Tranh chấp lần này giữa bọn họ chính là Tấn Lôi kiếm pháp, nếu người nào thắng được trận chiến này sẽ có được Tấn Lôi kiếm pháp, chuyện này kêu người ta không động tâm sao được. Còn có thập toàn đại bổ đan, nghe nói ở yêu ma giới có một loại đan dược, hấp thu tà khí giữa thiên địa mà thành, một khi đã luyện thành sẽ hóa thành dược lực cực kỳ hữu ích, có thể gia tăng rất nhiều pháp lực, loại thập toàn đại bổ đan này vô cùng trân quý.
Hạ Hoa Chi nghe thấy cũng rất chấn động, nhưng hắn vừa định động thủ, nhìn về phía Kiếm trưởng lão, chỉ cảm thấy thân hình của Kiếm trưởng lão giống như là một ngọn kiếm sơn vô cùng hùng vĩ, kiếm thế mãnh liệt đè xuống người hắn, tựa hồ như muốn chôn sống hắn ở đó, luồng khí thế này tại sao lại khủng khiếp như vậy chứ.
Lúc này Hạ Hoa Chi biết rõ, Kiếm trưởng lão đã gieo hạt giống thất bại vaèo lòng mình, nếu thật sự giao thủ với hắn, chỉ sợ trong mười chiêu rất có khả năng sẽ bị hắn chém chết.
Hắn lại nhớ tới đệ đệ Hạ Chung Chi cũng bị một kiếm của Kiếm trưởng lão giết chết, mặc dù hắn mạnh hơn đệ đệ, nhưng khả năng chống đỡ trong mười chiêu là rất nhỏ.
Hạ Hoa Chi vốn cũng không phải kẻ nhát gan như vậy, nhưng sau khi bị Kiếm trưởng lão gieo hạt giống thất bại vào trong lòng, càng nghĩ càng thấy sợ.
- Ngươi có dám giao thủ không?
Kiếm trưởng lão lại lạnh lùng quát.
Hạ Hoa Chi suy nghĩ mông lung, chần chờ không thôi, sợ mất thể diện muốn xông tới nhưng lại sợ chết.
- Thật là buồn cười, ngay cả dũng khí chống trả mười chiêu của ta cũng không có, vậy mà cũng dám khiêu chiến ta.
Kiếm trưởng lão cười lạnh nói.
Chỉ trong nháy mắt, Kiếm trưởng lão đã giết chết Hạ Chung Chi, áp chế Hạ Hoa Chi, đùa giỡn người đứng đầu Đông Phong chư kiếm tiên Thạch Trùng Thiên, chỉ dựa vào lực lượng một người mà làm được như thế, quả nhiên là vô cùng cao minh. Hắn làm như vậy đã khiến người của Hoa Sơn biết được tu vi của hắn chính là bán bộ đại đạo. Kiếm trưởng lão vốn cũng từng xuất thủ, nhưng từ trước đến giờ chưa bao giờ thể hiện tu vi bán bộ đại đạo như vậy, ngoại trừ lần đối đầu với Lục Nguyên, hiện tại mọi người mới phát hiện người này có tu vi bán bộ đại đạo.
/1562
|