Kiếm trưởng lão thật sự rất mạnh!
Lúc này đám người của Hoa Sơn đã hiểu rõ dụng ý của cướp đoạt Tấn Lôi kiếm pháp, đó chính là áp chế mạnh mẽ thể diện của phái Hoa Sơn, đả kích sĩ khí của phái Hoa Sơn. Sau trận chiến này, Kiếm trưởng lão chỉ sợ sẽ đại danh vang chấn, còn Hoa Sơn trở thành hòn đá lót đường để Kiếm trưởng lão thành danh. Hơn nữa gần đây, Hoa Sơn cũng không chiếm được ưu thế gì, âm thầm nghe nói đã hợp lưu với Thế Thiên Minh.
Lúc này bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ dụng ý của đám yêu ma, Kiếm trưởng lão dựa vào tu vi bán bộ đại đạo, chỉ sợ kiếm tiên phía bên Hoa Sơn không có người nào là đối thủ của hắn.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến:
- Kiếm trưởng lão, giống như hẹn ước lúc trước, nếu ngươi có thể đỡ được mười chiêu của ta, ta sẽ đưa cho ngươi hai bộ kiếm pháp đẳng cấp giống như Tấn Lôi kiếm pháp, thuận tiện đưa thêm 40 viên trung phẩm linh thạch, ngươi thấy thế nào.
Thanh âm này vừa phát ra đã khiến toàn trường khiếp sợ.
Lúc này, Kiếm trưởng lão đã thanh danh hiển hách, khí thế che trời.
Dưới tình huống như vậy, lại có người dám khiêu chiến Kiếm trưởng lão, quả nhiên là có dũng khí.
Hơn nữa, khẩu khí còn lớn như vậy, cho rằng Kiếm trưởng lão khó lòng đỡ được mười chiêu của hắn.
Đây quả nhiên là cuồng ngôn cực đại.
Trong lúc nhất thời, xung quanh đều trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người nhìn về phía người nói chuyện, chỉ thấy đó là một người thanh niên đứng ở vị trí gần bên Hoa Sơn kiếm tiên, trong tay người đó cầm một hồ lô rượu, vẻ mặt tự tại.
Lục Nguyên!
Lục Nguyên cười nói:
- Thế nào, Kiếm trưởng lão, có dũng khí đỡ mười chiêu của ta hay không?
Lục Nguyên đúng là đang tự tìm đường chết, mặc dù Lục Nguyên rất lợi hại, trước kia còn đánh bại Hổ trưởng lão trong thập đại trường lão, nhưng Hổ trưởng lão chỉ là nhân vật bình thường trong thập đại trường lão, còn Kiếm trưởng lão rõ ràng là người xếp nhóm đầu, thậm chí còn có thể là nhân vật xếp đầu tiên. Lục Nguyên ngươi lại dám khiêu chiến Kiếm trưởng lão, muốn thắng cũng rất khó, hơn nữa lại còn nói trong mười chiêu sẽ thu thập Kiếm trưởng lão, chuyện này bất luận từ góc độ nào đó mà nói cũng hoàn toàn không có khả năng.
- Lục Nguyên, không được.
Diệp Dương Dung quát.
Sở Phi và Độc Cô Diệp cũng đều quát như vậy, xem ra bọn họ đều cảm thấy Lục Nguyên đang tìm đường chết.
Lục Nguyên mỉm cười, nhẹ nhàng nhảy lên, đã đến chính giữa chiến trận hư không, tay đặt trên chuôi kiếm, mỉm cười nhìn về phía Kiếm trưởng lão:
- Thế nào, có dám không?
Kiếm trưởng lão vừa thấy Lục Nguyên, thân hình lập tức không ngừng biến hóa cực nhanh, làm cho người khác trở tay không kịp.
Nhưng bước chân Lục Nguyên vẫn không động đậy, chỉ đưa mắt nhìn Kiếm trưởng lão.
Quyết đấu của hai người này, một người căn bản không động thủ, chỉ đứng nhìn, còn một người khác thì không ngừng biến hóa thân hình, trên nhảy dưới tránh, quả nhiên cực kỳ cổ quái.
Trên không trung Kiếm trưởng lão liên tục biến hóa ra không biết bao nhiêu thân hình, rốt cuộc cũng đành phải bất đắc dĩ đứng lại nói:
- Lục Nguyên, xem ra ta không cách nào đỡ được mười chiêu của ngươi.
Kiếm trưởng lão vừa rồi còn hung hăng càn quấy vô cùng, một kiếm giết chết Hạ Chung Chi Trường Sinh bát trọng, chín chiêu trọng thương Hạ Hoa Chi Trường Sinh cửu trọng, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên Trường Sinh thập trọng, khí thế ngút trời, quả thực rất có dáng dấp một người địch cả Hoa Sơn.
Nhưng hiện tại, kiếm của Lục Nguyên không động, người hắn cũng không động, lại làm cho Kiếm trưởng lão tự thừa nhận thất bại, không cách nào tiếp được mười chiêu của Lục Nguyên, quả nhiên làm cho người ta cảm thấy cực kỳ cổ quái.
Trong lúc nhất thời, các vị kiếm tiên Hoa Sơn đều cảm thấy rất khó hiểu, cũng chỉ có mấy người có thực lực thâm hậu nhất như bọn người Thạch Trùng Thiên, Lăng Lạc Thạch là âm thầm phỏng đoán, cảm thấy được thâm ý bên trong.
Thật sự là như vậy, khi Kiếm trưởng lão chuẩn bị tấn công Lục Nguyên, liền phát hiện khí thế của Lục Nguyên có gì đó kỳ lạ, sau khi Lục Nguyên ngông cuồng phát biểu sẽ thắng hắn trong mười chiêu, Kiếm trưởng lão càng chăm chú đánh giá cảm nhận. Nhưng hắn vừa cảm nhận đã cảm thấy rất hãi hùng. Hiện tại Lục Nguyên đang ở cảnh giới Chân kiếm vương, có thể khiến cho ngàn kiếm cúi đầu, bản thân Kiếm trưởng lão chính là kiếm yêu ngàn năm, nếu là cảnh giới kiếm vương vốn có cũng không có gì, nhưng hiện tại cảnh giới của Chân kiếm vương có áp chế nhất định đối với hắn.
Nếu chỉ đơn giản như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Kiếm trưởng lão không biết đã biến hóa bao nhiêu thân hình trên không trung, muốn dùng những tư thế này công kích Lục Nguyên, hắn cũng không phải kẻ sợ chết như Hạ Hoa Chi, nhưng bất luận hắn biến hóa như thế nào, Lục Nguyên vừa nhìn đã phát hiện ra chỗ sơ hở của hắn. Kiếm trưởng lão liên tục thay đổi mười mấy tư thế, nghĩ ra mấy trăm loại cách tiến công, nhưng đều bị Lục Nguyên dễ dàng phá giải.
Kiếm trưởng lão là tu yêu ngàn năm, tu vi kiếm đạo xác thực bất phàm, trong cảnh giới Trường Sinh chưa từng đụng phải người nào có chiêu thức thắng được hắn, càng không bị người nào phá giải như vậy, nhưng hiện tại đụng phải Lục Nguyên lại bị phá giải sạch sẽ, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, không biết trong lòng sợ hãi thế nào.
Lại cộng thêm hắn bị cảnh giới Chân kiếm vương của Lục Nguyên áp chế, bị phá thành như vậy, mơ hồ đã có ý thần phục Lục Nguyên, trong nháy mắt, tâm trí, dũng khí đều biến mất, không dám đánh tiếp, cho nên cũng chỉ có thể thừa nhận không đỡ được quá mười chiêu dưới kiếm của Lục Nguyên.
Lục Nguyên thấy hắn nhận thua cũng đồng ý buông tha.
Kiếm trưởng lão vừa thấy ánh mắt Lục Nguyên không còn nhìn về phía kẽ hở của mình, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lui về trong đám yêu ma.
Khí diễm của hắn đã bị Lục Nguyên đả kích không còn gì.
Trong trận chiến hư không, tiếng gió thổi phần phật.
Kiếm trưởng lão trước đó còn vô cùng uy phong, giết chết Hạ Chung Chi, hẹn trong mười chiêu trấn trụ Hạ Hoa Chi, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên đệ nhất Kiếm tông, khí thế vô cùng ngạo mạn, nhưng không biết tại sao, lại bị Lục Nguyên hù dọa, không dám tiếp ứng mười chiêu giao hẹn với Lục Nguyên. Nguyên do bên trong, Lục Nguyên và Kiếm trưởng lão đều biết rất rõ, khí thế của hai người giao phong, kiếm khí tương giao, đương nhiên là minh bạch.
Nhưng những người khác cơ bản không hiểu, lại có mấy người như có điều suy nghĩ.
Cũng chính vì phần lớn mọi người không hiểu rõ, cho nên đều cảm thấy kỳ quái, vì sao Kiếm trưởng lão lại nhận thua Lục Nguyên.
Mặc dù đám người bên phía Hoa Sơn không rõ vì sao Kiếm trưởng lão lại nhận thua, tự nhận bản thân không tiếp được mười chiêu của Lục Nguyên, nhưng nghĩ lại, đây cũng là một chuyện rất tốt, nếu không có Lục Nguyên đứng ra, chỉ sợ khí thế của bên Hoa Sơn tiên môn cũng bị áp chế hoàn toàn, còn hiện tại đương nhiên sẽ không phát sinh loại chuyện này.
Đến lúc này, đám người có Trường Sinh cảnh mạnh nhất phía bên Hoa Sơn và đám người có Trường Sinh cảnh mạnh nhất phía bên Yêu ma vừa vặn đang ở trạng thái cân bằng tạm thời.
Lúc này một quang điểm tựa hồ nhàn nhạt phóng thích ra.
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy trên chiếc nhẫn tay phải trên di thể Hạ Chung Chi, có một luồng quang mang nhàn nhạt phóng thích ra.
Lúc này đám người của Hoa Sơn đã hiểu rõ dụng ý của cướp đoạt Tấn Lôi kiếm pháp, đó chính là áp chế mạnh mẽ thể diện của phái Hoa Sơn, đả kích sĩ khí của phái Hoa Sơn. Sau trận chiến này, Kiếm trưởng lão chỉ sợ sẽ đại danh vang chấn, còn Hoa Sơn trở thành hòn đá lót đường để Kiếm trưởng lão thành danh. Hơn nữa gần đây, Hoa Sơn cũng không chiếm được ưu thế gì, âm thầm nghe nói đã hợp lưu với Thế Thiên Minh.
Lúc này bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ dụng ý của đám yêu ma, Kiếm trưởng lão dựa vào tu vi bán bộ đại đạo, chỉ sợ kiếm tiên phía bên Hoa Sơn không có người nào là đối thủ của hắn.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến:
- Kiếm trưởng lão, giống như hẹn ước lúc trước, nếu ngươi có thể đỡ được mười chiêu của ta, ta sẽ đưa cho ngươi hai bộ kiếm pháp đẳng cấp giống như Tấn Lôi kiếm pháp, thuận tiện đưa thêm 40 viên trung phẩm linh thạch, ngươi thấy thế nào.
Thanh âm này vừa phát ra đã khiến toàn trường khiếp sợ.
Lúc này, Kiếm trưởng lão đã thanh danh hiển hách, khí thế che trời.
Dưới tình huống như vậy, lại có người dám khiêu chiến Kiếm trưởng lão, quả nhiên là có dũng khí.
Hơn nữa, khẩu khí còn lớn như vậy, cho rằng Kiếm trưởng lão khó lòng đỡ được mười chiêu của hắn.
Đây quả nhiên là cuồng ngôn cực đại.
Trong lúc nhất thời, xung quanh đều trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người nhìn về phía người nói chuyện, chỉ thấy đó là một người thanh niên đứng ở vị trí gần bên Hoa Sơn kiếm tiên, trong tay người đó cầm một hồ lô rượu, vẻ mặt tự tại.
Lục Nguyên!
Lục Nguyên cười nói:
- Thế nào, Kiếm trưởng lão, có dũng khí đỡ mười chiêu của ta hay không?
Lục Nguyên đúng là đang tự tìm đường chết, mặc dù Lục Nguyên rất lợi hại, trước kia còn đánh bại Hổ trưởng lão trong thập đại trường lão, nhưng Hổ trưởng lão chỉ là nhân vật bình thường trong thập đại trường lão, còn Kiếm trưởng lão rõ ràng là người xếp nhóm đầu, thậm chí còn có thể là nhân vật xếp đầu tiên. Lục Nguyên ngươi lại dám khiêu chiến Kiếm trưởng lão, muốn thắng cũng rất khó, hơn nữa lại còn nói trong mười chiêu sẽ thu thập Kiếm trưởng lão, chuyện này bất luận từ góc độ nào đó mà nói cũng hoàn toàn không có khả năng.
- Lục Nguyên, không được.
Diệp Dương Dung quát.
Sở Phi và Độc Cô Diệp cũng đều quát như vậy, xem ra bọn họ đều cảm thấy Lục Nguyên đang tìm đường chết.
Lục Nguyên mỉm cười, nhẹ nhàng nhảy lên, đã đến chính giữa chiến trận hư không, tay đặt trên chuôi kiếm, mỉm cười nhìn về phía Kiếm trưởng lão:
- Thế nào, có dám không?
Kiếm trưởng lão vừa thấy Lục Nguyên, thân hình lập tức không ngừng biến hóa cực nhanh, làm cho người khác trở tay không kịp.
Nhưng bước chân Lục Nguyên vẫn không động đậy, chỉ đưa mắt nhìn Kiếm trưởng lão.
Quyết đấu của hai người này, một người căn bản không động thủ, chỉ đứng nhìn, còn một người khác thì không ngừng biến hóa thân hình, trên nhảy dưới tránh, quả nhiên cực kỳ cổ quái.
Trên không trung Kiếm trưởng lão liên tục biến hóa ra không biết bao nhiêu thân hình, rốt cuộc cũng đành phải bất đắc dĩ đứng lại nói:
- Lục Nguyên, xem ra ta không cách nào đỡ được mười chiêu của ngươi.
Kiếm trưởng lão vừa rồi còn hung hăng càn quấy vô cùng, một kiếm giết chết Hạ Chung Chi Trường Sinh bát trọng, chín chiêu trọng thương Hạ Hoa Chi Trường Sinh cửu trọng, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên Trường Sinh thập trọng, khí thế ngút trời, quả thực rất có dáng dấp một người địch cả Hoa Sơn.
Nhưng hiện tại, kiếm của Lục Nguyên không động, người hắn cũng không động, lại làm cho Kiếm trưởng lão tự thừa nhận thất bại, không cách nào tiếp được mười chiêu của Lục Nguyên, quả nhiên làm cho người ta cảm thấy cực kỳ cổ quái.
Trong lúc nhất thời, các vị kiếm tiên Hoa Sơn đều cảm thấy rất khó hiểu, cũng chỉ có mấy người có thực lực thâm hậu nhất như bọn người Thạch Trùng Thiên, Lăng Lạc Thạch là âm thầm phỏng đoán, cảm thấy được thâm ý bên trong.
Thật sự là như vậy, khi Kiếm trưởng lão chuẩn bị tấn công Lục Nguyên, liền phát hiện khí thế của Lục Nguyên có gì đó kỳ lạ, sau khi Lục Nguyên ngông cuồng phát biểu sẽ thắng hắn trong mười chiêu, Kiếm trưởng lão càng chăm chú đánh giá cảm nhận. Nhưng hắn vừa cảm nhận đã cảm thấy rất hãi hùng. Hiện tại Lục Nguyên đang ở cảnh giới Chân kiếm vương, có thể khiến cho ngàn kiếm cúi đầu, bản thân Kiếm trưởng lão chính là kiếm yêu ngàn năm, nếu là cảnh giới kiếm vương vốn có cũng không có gì, nhưng hiện tại cảnh giới của Chân kiếm vương có áp chế nhất định đối với hắn.
Nếu chỉ đơn giản như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Kiếm trưởng lão không biết đã biến hóa bao nhiêu thân hình trên không trung, muốn dùng những tư thế này công kích Lục Nguyên, hắn cũng không phải kẻ sợ chết như Hạ Hoa Chi, nhưng bất luận hắn biến hóa như thế nào, Lục Nguyên vừa nhìn đã phát hiện ra chỗ sơ hở của hắn. Kiếm trưởng lão liên tục thay đổi mười mấy tư thế, nghĩ ra mấy trăm loại cách tiến công, nhưng đều bị Lục Nguyên dễ dàng phá giải.
Kiếm trưởng lão là tu yêu ngàn năm, tu vi kiếm đạo xác thực bất phàm, trong cảnh giới Trường Sinh chưa từng đụng phải người nào có chiêu thức thắng được hắn, càng không bị người nào phá giải như vậy, nhưng hiện tại đụng phải Lục Nguyên lại bị phá giải sạch sẽ, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, không biết trong lòng sợ hãi thế nào.
Lại cộng thêm hắn bị cảnh giới Chân kiếm vương của Lục Nguyên áp chế, bị phá thành như vậy, mơ hồ đã có ý thần phục Lục Nguyên, trong nháy mắt, tâm trí, dũng khí đều biến mất, không dám đánh tiếp, cho nên cũng chỉ có thể thừa nhận không đỡ được quá mười chiêu dưới kiếm của Lục Nguyên.
Lục Nguyên thấy hắn nhận thua cũng đồng ý buông tha.
Kiếm trưởng lão vừa thấy ánh mắt Lục Nguyên không còn nhìn về phía kẽ hở của mình, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lui về trong đám yêu ma.
Khí diễm của hắn đã bị Lục Nguyên đả kích không còn gì.
Trong trận chiến hư không, tiếng gió thổi phần phật.
Kiếm trưởng lão trước đó còn vô cùng uy phong, giết chết Hạ Chung Chi, hẹn trong mười chiêu trấn trụ Hạ Hoa Chi, đùa giỡn Thạch Trùng Thiên đệ nhất Kiếm tông, khí thế vô cùng ngạo mạn, nhưng không biết tại sao, lại bị Lục Nguyên hù dọa, không dám tiếp ứng mười chiêu giao hẹn với Lục Nguyên. Nguyên do bên trong, Lục Nguyên và Kiếm trưởng lão đều biết rất rõ, khí thế của hai người giao phong, kiếm khí tương giao, đương nhiên là minh bạch.
Nhưng những người khác cơ bản không hiểu, lại có mấy người như có điều suy nghĩ.
Cũng chính vì phần lớn mọi người không hiểu rõ, cho nên đều cảm thấy kỳ quái, vì sao Kiếm trưởng lão lại nhận thua Lục Nguyên.
Mặc dù đám người bên phía Hoa Sơn không rõ vì sao Kiếm trưởng lão lại nhận thua, tự nhận bản thân không tiếp được mười chiêu của Lục Nguyên, nhưng nghĩ lại, đây cũng là một chuyện rất tốt, nếu không có Lục Nguyên đứng ra, chỉ sợ khí thế của bên Hoa Sơn tiên môn cũng bị áp chế hoàn toàn, còn hiện tại đương nhiên sẽ không phát sinh loại chuyện này.
Đến lúc này, đám người có Trường Sinh cảnh mạnh nhất phía bên Hoa Sơn và đám người có Trường Sinh cảnh mạnh nhất phía bên Yêu ma vừa vặn đang ở trạng thái cân bằng tạm thời.
Lúc này một quang điểm tựa hồ nhàn nhạt phóng thích ra.
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy trên chiếc nhẫn tay phải trên di thể Hạ Chung Chi, có một luồng quang mang nhàn nhạt phóng thích ra.
/1562
|