Thông Thiên Tháp khó khăn cực kỳ cao.
Đương nhiên trươc mắt cửa thứ ba không khó.
Dù số lượng một trăm năm mươi con nhưng thật tình không làm gì được Lục Nguyên, bị hắn dễ dàng xử lý. Giải quyết xong rồi Lục Nguyên ra khỏi cửa thứ ba đi cầu tháng nghỉ ngơi. Hắn phát hiện lần này mấy ngàn người đa số thuận lợi thông quan, nhưng sắc mặt không tốt lắm, hiển nhiên đã phân tích ra khó khăn của Thông Thiên Tháp.
Mộ Dung Hoàng Phục không chút để ý nói:
- Thú vị, đủ để bổn công tử chơi.
Đẩu Chuyển Tinh Di của gã khá là am hiểu loại tình huống này nên không thèm để ý.
- Thông Thiên Tháp, quả nhiên thú vị.
Ỷ Thiên quốc Ân Vô Kỵ hào sảng, gã luyện Cửu Dương thần công đến cực độ, pháp lực liên miên bất tận nên không thèm để ý.
- Ha ha, sướng, hy vọng càng sướng hơn!
Tiêu Phong Hùng xếp hạng nhất hớp ngụm rượu hét to. Vị tuyệt thế thiên tài đến từ Bách Bần quốc này bản thân vô cùng phóng khoáng, gặp tình huống gì đều không thèm để ý, như có khí phách thẳng tiến không lùi bước.
Mắt Lục Nguyên sáng lên, vị Tiêu Phong Hùng là kẻ yêu rượu, đối với hắn, người thích uống rượu đều có thể làm bằng hữu.
Người thích rượu rất hào sảng! Đây là đạo lý kết bạn của Lục Nguyên.
Lục Nguyên tiến vào cửa thứ tư Thông Thiên Tháp. Cửa này tiến vào thấy là địa hình cực kỳ lạ, có núi, có đá, hoàn toàn khác với trước, còn có hai trăm con yêu thú. Kỳ thực bây giờ Lục Nguyên có thể mượn hoàng kiếm đạo từ mặt đất hấp thu pháp lực, cộng thêm phòng thủ thổ hoàng kiếm đạo thì sẽ không tốn hao nhiều pháp lực.
Bây giờ tuyệt đối còn có thể chịu đựng được.
Nhưng đi tới một, hai ngàn yêu thú chất lượng cao thì e rằng không thể chống đỡ nổi.
Cho nên bây giờ mình phải ngẫm nghĩ xem làm sao chống được càng lâu.
Cách chống đỡ càng lâu theo tình hình trước mắt là học luân hồi. Còn nhớ Yến tổ sư từng nói luân hồi chính là lợi khí quần chiến, bây giờ luân hồi mình có ngũ đế ngũ hoàng kém một mộc hoàng kiếm đạo. Vậy bây giờ trước tiên tham ngộ mộc hoàng kiếm đạo ư? Nhưng làm sao tham ngộ mộc hoàng kiếm đạo đây?
Xem trước một chút kiếm ý mộc hệ mình lĩnh ngộ đã, tổng cộng là: ‘Thảo’, ‘Phong’, ‘Nhu’, ‘Nộ’, ‘Lôi’, ‘Mộc’, sáu loại.
Kỳ thực Lục Nguyên luôn thấy lạ, rốt cuộc kiếm ý mộc hệ là cái gì?
Ngươi nói mộc chủ sinh trưởng, cái này không sai, mộc kiếm ý, thảo kiếm ý đều thuộc loại sinh cơ to lớn.
Nhưng cố tình trong mộc hệ có loại gió chắc là không liên quan sinh trưởng bao nhiêu, nó cũng thuộc loại này.
Trừ điều đó ra còn có lôi rõ ràng không quan hệ đến sinh trưởng, thậm chí là hủy diệt sinh mạng, cũng thuộc về mộc hệ.
Mộc hoàng kiếm đạo rốt cuộc thuộc về cái gì?
Lục Nguyên hoàn toàn không hiểu nổi.
Vô số suy nghĩ quay trong đầu óc. Nộ! Thảo! Nhu! Phong! Lôi! Mộc! Rốt cuộc chính giữa điểm chung là cái gì? Lục Nguyên tiếp tục vung kiếm ý, nhưng lần này không còn mục đích đánh bại hai trăm con yêu thú mà để tôi luyện kiếm pháp, thành tuuwj kiếm đạo của mình. Cho nên hắn ra tay không nhanh, đôi khi kích một kiếm, đôi khi chắn một kiếm.
Tất nhiên đám yêu thú không khách sáo, nhưng Lục Nguyên tay phải lấy Dưỡng Ngô kiếm pháp luyện kiếm, tay trái lấy Trấn Nhạc linh kiếm dùng thổ hoàng kiếm đạo chắn, những yêu thú đâu đánh túng Lục Nguyên được.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Lúc này có tin tức thoáng hiện: ‘Cách thời gian ba ngày còn một canh giờ cuối cùng.’
Á, nhứo rồi, trong một cửa chỉ có thể ở ba ngày, nếu thời gian đến rồi mà chưa phá quan thì coi như ngừng thành tích. Lục Nguyên không dám xem thường, dù sao đây là cuộc chiến mấu chốt để tiến vào trung ương thiên triều, hắn tiện tay nhanh chóng đâm chết hơn mười con yêu thú còn lại, rất nhanh tiến vào cầu thang.
Lần này vào cầu thang hắn phát hiện không náo nhiệt như mấy lần trước, lạnh tanh, chỉ vài chục người tại đây. Sao tự dưng chỉ có bao nhiêu người?
Những người khác đâu? Lục Nguyên suy nghĩ mới hiểu, mình ở cửa tứ tư kéo thời gian ba ngày, những người khác sớm xông quan đi tiếm, ở đâu còn chờ đợi mình chứ. Hắn hỏi ra mới biết mấy chục người còn lại là bị cửa thứ tư đào thải.
Thông Thiên Tháp rốt cuộc bắt đầu đào thải người, đây là cửa thứ tư.
Bây giờ Lục Nguyên bởi vì xông quan quá chậm, thứ hạng không ngừng rớt ra sau, bây giờ đã là hạng thứ năm ngàn tám trăm ba mươi lăm, so với mới vào tháp rơi tám trăm hạng. Tất nhiên Lục Nguyên không thèm để ý, dù sao năm mươi bốn cửa mỗi cửa thời hạn ba ngày, dù bây giờ tạm rớt hạng thì có thể tiếp tục xông quan, chẳng sao cả, sớm muộn gì rồi sẽ lấy trở về.
Thông Thiên Tháp!
Cao ngất đâm mây, trong Thông Thiên Tháp đang tiến hành từng trận kịch chiến.
Bây giờ vọt lên mạnh mẽ nhất là Tiêu Phong Hùng. Người này đúng là phóng khoáng tuyệt thế, đã xông đến cửa thứ hai mươi ba, công pháp của gã khá đặc biệt, là Hàng Long nhị thập bát chưởng, từng chưởng đánh ra như có vài chân long đang bay, uy lực rồng chân chính.
Lực lượng chân long ở trong tay gã đánh hướng yêu thú các đường. Hàng Long nhị thập bát chưởng là trấn thế học, nhất chưởng động mà phong lôi kinh.
Mỗi chưởng đều hiện chân long, đối mặt công kích của gã, yêu thú dễ dàng bị đập bẹp.
Vốn tốc độ của gã có thể nhanh hơn nữa nhưng người này trời sinh thích rượu, thường đánh một cửa xong phải ra ngoài uống hớp rượu, khiến người câm nín.
Tuy nhiên, người này tuổi mới bấy nhiêu mà pháp lực hùng hồn đến thế, chưởng pháp khủng bố như vậy, coi như là quốc chủ Đại Dung quốc, Chu Trung Dung cũng sẽ chấn kinh. quốc chủ Đại Dung cảm giác Tiêu Phong Hùng sau này e rằng trên mình rất nhiều, đây là một nhân vật tiềm lực lớn vô cùng. quốc chủ Đại Dung có trực giác này là vì gã dùng tâm pháp nhị lưu, đem pháp lực luyện đến mức này, hơn nữa trước đó nghe nói cuộc đời gã không có kỳ ngộ, thế mà luyện đến tận đây.
Ân Vô Kỵ đuổi sát phía sau, xông đến cửa thứ hai mươi mốt. Dùng Thủy Kính thuật xem thì mỗi một chưởng Ân Vô Kỵ đánh ra đều là lực chí dương, đây hoàn toàn là thuần dương, lực chí dương, công pháp như vậy dù chuyển đến trong trung ương thiên triều cũng là không tệ, gã cũng là tuyệt thế thiên tài.
Tiếp sau là Quách Khản, ngây ngốc ngờ ngệch nhưng cũng là nhân vật, xông đến cửa thứ mười chín.
………..
Mộ Dung Hoàng Phục xông đến cửa thứ mười bảy.
……..
Mạc Tử Hạc trùng kích cửa thứ mười ba.
………
Không ngờ Đào Hoa quốc Hoàng Dung Dung trùng kích cửa thứ mười.
……….
Việt Nữ Tiểu Thanh trùng kích cửa thứ mười.
………..
Còn Lục Nguyên bây giờ đang trùng kích cửa thứ năm. Cửa thứ năm tổng cộng hai trăm năm mươi con yêu thú, thực lực tăng mạnh chút. Lục Nguyên thi triển mộc hệ kiếm pháp, đôi khi dùng Cuồng Phong kiếm pháp, đôi khi dùng Nộ Lôi kiếm pháp, đôi khi dùng Mật Kiếm bảy mươi hai thức, đôi khi dùng Nhu Vân kiếm pháp, đôi khi dùng Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp.
Các đường kiếm pháp không ngừng thi triển trong tay hắn, cùng lúc đó, hắn vắt óc suy nghĩ.
Rốt cuộc cái gì là mộc hoàng kiếm đạo?
Thảo! Phong! Nhu! Nộ! Lôi! Mộc! Cuối cùng điểm chung là cái gì?
Lục Nguyên vừa thi triển kiếm pháp vừa nghĩ.
Mộc hệ chia làm ba loại: mộc, phong, lôi, ba thứ này rốt cuộc có gì khác lạ? Có thể lấy gió đặt trong mộc cũng có thể lấy mộc đặt trong gió, nộ có thể đặt trong lôi đi.
Đương nhiên trươc mắt cửa thứ ba không khó.
Dù số lượng một trăm năm mươi con nhưng thật tình không làm gì được Lục Nguyên, bị hắn dễ dàng xử lý. Giải quyết xong rồi Lục Nguyên ra khỏi cửa thứ ba đi cầu tháng nghỉ ngơi. Hắn phát hiện lần này mấy ngàn người đa số thuận lợi thông quan, nhưng sắc mặt không tốt lắm, hiển nhiên đã phân tích ra khó khăn của Thông Thiên Tháp.
Mộ Dung Hoàng Phục không chút để ý nói:
- Thú vị, đủ để bổn công tử chơi.
Đẩu Chuyển Tinh Di của gã khá là am hiểu loại tình huống này nên không thèm để ý.
- Thông Thiên Tháp, quả nhiên thú vị.
Ỷ Thiên quốc Ân Vô Kỵ hào sảng, gã luyện Cửu Dương thần công đến cực độ, pháp lực liên miên bất tận nên không thèm để ý.
- Ha ha, sướng, hy vọng càng sướng hơn!
Tiêu Phong Hùng xếp hạng nhất hớp ngụm rượu hét to. Vị tuyệt thế thiên tài đến từ Bách Bần quốc này bản thân vô cùng phóng khoáng, gặp tình huống gì đều không thèm để ý, như có khí phách thẳng tiến không lùi bước.
Mắt Lục Nguyên sáng lên, vị Tiêu Phong Hùng là kẻ yêu rượu, đối với hắn, người thích uống rượu đều có thể làm bằng hữu.
Người thích rượu rất hào sảng! Đây là đạo lý kết bạn của Lục Nguyên.
Lục Nguyên tiến vào cửa thứ tư Thông Thiên Tháp. Cửa này tiến vào thấy là địa hình cực kỳ lạ, có núi, có đá, hoàn toàn khác với trước, còn có hai trăm con yêu thú. Kỳ thực bây giờ Lục Nguyên có thể mượn hoàng kiếm đạo từ mặt đất hấp thu pháp lực, cộng thêm phòng thủ thổ hoàng kiếm đạo thì sẽ không tốn hao nhiều pháp lực.
Bây giờ tuyệt đối còn có thể chịu đựng được.
Nhưng đi tới một, hai ngàn yêu thú chất lượng cao thì e rằng không thể chống đỡ nổi.
Cho nên bây giờ mình phải ngẫm nghĩ xem làm sao chống được càng lâu.
Cách chống đỡ càng lâu theo tình hình trước mắt là học luân hồi. Còn nhớ Yến tổ sư từng nói luân hồi chính là lợi khí quần chiến, bây giờ luân hồi mình có ngũ đế ngũ hoàng kém một mộc hoàng kiếm đạo. Vậy bây giờ trước tiên tham ngộ mộc hoàng kiếm đạo ư? Nhưng làm sao tham ngộ mộc hoàng kiếm đạo đây?
Xem trước một chút kiếm ý mộc hệ mình lĩnh ngộ đã, tổng cộng là: ‘Thảo’, ‘Phong’, ‘Nhu’, ‘Nộ’, ‘Lôi’, ‘Mộc’, sáu loại.
Kỳ thực Lục Nguyên luôn thấy lạ, rốt cuộc kiếm ý mộc hệ là cái gì?
Ngươi nói mộc chủ sinh trưởng, cái này không sai, mộc kiếm ý, thảo kiếm ý đều thuộc loại sinh cơ to lớn.
Nhưng cố tình trong mộc hệ có loại gió chắc là không liên quan sinh trưởng bao nhiêu, nó cũng thuộc loại này.
Trừ điều đó ra còn có lôi rõ ràng không quan hệ đến sinh trưởng, thậm chí là hủy diệt sinh mạng, cũng thuộc về mộc hệ.
Mộc hoàng kiếm đạo rốt cuộc thuộc về cái gì?
Lục Nguyên hoàn toàn không hiểu nổi.
Vô số suy nghĩ quay trong đầu óc. Nộ! Thảo! Nhu! Phong! Lôi! Mộc! Rốt cuộc chính giữa điểm chung là cái gì? Lục Nguyên tiếp tục vung kiếm ý, nhưng lần này không còn mục đích đánh bại hai trăm con yêu thú mà để tôi luyện kiếm pháp, thành tuuwj kiếm đạo của mình. Cho nên hắn ra tay không nhanh, đôi khi kích một kiếm, đôi khi chắn một kiếm.
Tất nhiên đám yêu thú không khách sáo, nhưng Lục Nguyên tay phải lấy Dưỡng Ngô kiếm pháp luyện kiếm, tay trái lấy Trấn Nhạc linh kiếm dùng thổ hoàng kiếm đạo chắn, những yêu thú đâu đánh túng Lục Nguyên được.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Lúc này có tin tức thoáng hiện: ‘Cách thời gian ba ngày còn một canh giờ cuối cùng.’
Á, nhứo rồi, trong một cửa chỉ có thể ở ba ngày, nếu thời gian đến rồi mà chưa phá quan thì coi như ngừng thành tích. Lục Nguyên không dám xem thường, dù sao đây là cuộc chiến mấu chốt để tiến vào trung ương thiên triều, hắn tiện tay nhanh chóng đâm chết hơn mười con yêu thú còn lại, rất nhanh tiến vào cầu thang.
Lần này vào cầu thang hắn phát hiện không náo nhiệt như mấy lần trước, lạnh tanh, chỉ vài chục người tại đây. Sao tự dưng chỉ có bao nhiêu người?
Những người khác đâu? Lục Nguyên suy nghĩ mới hiểu, mình ở cửa tứ tư kéo thời gian ba ngày, những người khác sớm xông quan đi tiếm, ở đâu còn chờ đợi mình chứ. Hắn hỏi ra mới biết mấy chục người còn lại là bị cửa thứ tư đào thải.
Thông Thiên Tháp rốt cuộc bắt đầu đào thải người, đây là cửa thứ tư.
Bây giờ Lục Nguyên bởi vì xông quan quá chậm, thứ hạng không ngừng rớt ra sau, bây giờ đã là hạng thứ năm ngàn tám trăm ba mươi lăm, so với mới vào tháp rơi tám trăm hạng. Tất nhiên Lục Nguyên không thèm để ý, dù sao năm mươi bốn cửa mỗi cửa thời hạn ba ngày, dù bây giờ tạm rớt hạng thì có thể tiếp tục xông quan, chẳng sao cả, sớm muộn gì rồi sẽ lấy trở về.
Thông Thiên Tháp!
Cao ngất đâm mây, trong Thông Thiên Tháp đang tiến hành từng trận kịch chiến.
Bây giờ vọt lên mạnh mẽ nhất là Tiêu Phong Hùng. Người này đúng là phóng khoáng tuyệt thế, đã xông đến cửa thứ hai mươi ba, công pháp của gã khá đặc biệt, là Hàng Long nhị thập bát chưởng, từng chưởng đánh ra như có vài chân long đang bay, uy lực rồng chân chính.
Lực lượng chân long ở trong tay gã đánh hướng yêu thú các đường. Hàng Long nhị thập bát chưởng là trấn thế học, nhất chưởng động mà phong lôi kinh.
Mỗi chưởng đều hiện chân long, đối mặt công kích của gã, yêu thú dễ dàng bị đập bẹp.
Vốn tốc độ của gã có thể nhanh hơn nữa nhưng người này trời sinh thích rượu, thường đánh một cửa xong phải ra ngoài uống hớp rượu, khiến người câm nín.
Tuy nhiên, người này tuổi mới bấy nhiêu mà pháp lực hùng hồn đến thế, chưởng pháp khủng bố như vậy, coi như là quốc chủ Đại Dung quốc, Chu Trung Dung cũng sẽ chấn kinh. quốc chủ Đại Dung cảm giác Tiêu Phong Hùng sau này e rằng trên mình rất nhiều, đây là một nhân vật tiềm lực lớn vô cùng. quốc chủ Đại Dung có trực giác này là vì gã dùng tâm pháp nhị lưu, đem pháp lực luyện đến mức này, hơn nữa trước đó nghe nói cuộc đời gã không có kỳ ngộ, thế mà luyện đến tận đây.
Ân Vô Kỵ đuổi sát phía sau, xông đến cửa thứ hai mươi mốt. Dùng Thủy Kính thuật xem thì mỗi một chưởng Ân Vô Kỵ đánh ra đều là lực chí dương, đây hoàn toàn là thuần dương, lực chí dương, công pháp như vậy dù chuyển đến trong trung ương thiên triều cũng là không tệ, gã cũng là tuyệt thế thiên tài.
Tiếp sau là Quách Khản, ngây ngốc ngờ ngệch nhưng cũng là nhân vật, xông đến cửa thứ mười chín.
………..
Mộ Dung Hoàng Phục xông đến cửa thứ mười bảy.
……..
Mạc Tử Hạc trùng kích cửa thứ mười ba.
………
Không ngờ Đào Hoa quốc Hoàng Dung Dung trùng kích cửa thứ mười.
……….
Việt Nữ Tiểu Thanh trùng kích cửa thứ mười.
………..
Còn Lục Nguyên bây giờ đang trùng kích cửa thứ năm. Cửa thứ năm tổng cộng hai trăm năm mươi con yêu thú, thực lực tăng mạnh chút. Lục Nguyên thi triển mộc hệ kiếm pháp, đôi khi dùng Cuồng Phong kiếm pháp, đôi khi dùng Nộ Lôi kiếm pháp, đôi khi dùng Mật Kiếm bảy mươi hai thức, đôi khi dùng Nhu Vân kiếm pháp, đôi khi dùng Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp.
Các đường kiếm pháp không ngừng thi triển trong tay hắn, cùng lúc đó, hắn vắt óc suy nghĩ.
Rốt cuộc cái gì là mộc hoàng kiếm đạo?
Thảo! Phong! Nhu! Nộ! Lôi! Mộc! Cuối cùng điểm chung là cái gì?
Lục Nguyên vừa thi triển kiếm pháp vừa nghĩ.
Mộc hệ chia làm ba loại: mộc, phong, lôi, ba thứ này rốt cuộc có gì khác lạ? Có thể lấy gió đặt trong mộc cũng có thể lấy mộc đặt trong gió, nộ có thể đặt trong lôi đi.
/1562
|