Trước nói về mộc, mộc hệ là sự sống.
Phong, vốn nên là nhu hòa không chỗ không ở.
Lôi, hủy diệt, hung tàn.
Ba thứ này nhìn sao cũng không liên quan mới đúng.
Như vậy rốt cuộc là tại sao?
Hắn vắt hết óc nguy ngẫm, lờ mờ có chút manh mối thì phát hiện có nhắc nhở thời gian: ‘Thời gian một canh giờ ba ngày cuối cùng sắp kết thúc, nếu không thành công xông quan thì sẽ đánh mất tư cách.’
Nghe gợi ý này Lục Nguyên tăng nhanh tốc độ giải quyết đối thủ còn lại.
Cửa thứ sá uđối thủ là ba trăm con yêu thú, thực lực tăng mạnh nhất định.
Cửa thứ bảy đối thủ là ba trăm năm mươi con yêu thú, thực lực lại tăng lên.
Lục Nguyên từng cửa một tôi luyện kiếm thuật của mình, say trong kiếm đạo. Mỗi một cửa đều ở đủ ba ngyaf nên thứ hạng của hắn rơi ngày càng thấp. Lục Nguyên không để ý lắm, tiếp tục trùng kích, mỗi lần trở lại cầu tháng thì phát hiện người nán lại bị đào thải ngày càng nhiều. Người bị đào thảo khá tò mò, có người ở lại lâu như vậy mới thành công xông quan, hiển nhiên đem Lục Nguyên xem thành suýt chút không qua nổi cửa, cửa sau rồi sẽ bị đào thải.
Cửa thứ tám, đây đã là ngày thứ mười bốn từ khi vào đây. Người trùng kích mặt trên khá nhiều, bị đào thải cực kỳ nhiều.
Nhưng Lục Nguyên không mấy để ý, giờ sắn đã sờ được manh mối mộc hoàng kiếm đạo.
Các loại suy nghĩ xông vào óc, dường như mình thấy trên trời sấm đánh ầm ầm, cỏ từ dưới đất chui lên trên, lá cây đâm chồi, gió thổi trong thiên địa, gió mang theo hạt mầm, phấn hoa phát tán khắp nơi.
Thiên bắt đầu!
Sự sống đang dâng trào!
Sự sống ngày càng dạt dào.
Không lâu sau, sấm sét to lớn vang lên, đánh chết không biết bao nhiêu cây cối, túc sát phong thổi bay lá cây, mùa đông lạnh lẽo tới rồi, thảo chết một đám lại một đám, cây héo tàn tránh né gó rét.
Đây chính là mộc hoàng kiếm đạo! Mộc hoàng kiếm đạo! Không đơn thuần là sinh tử luân hồi, luân luân hồi hồi. Kỳ thực cái gọi là luân hồi kiếm đạo tức sinh tử tử luân hồi lấy mộc hoàng kiếm đạo làm chủ thể. Luân hồi kiếm đạo có lối đi đặc sắc, không lấy kim hoàng kiếm đạo sắc bén làm chủ, không lấy bạo liệt hỏa hoàng kiếm đạo làm chủ, không lấy có thể bao dụng vạn vật thủy hoàng kiếm đạo làm chủ mà là sinh tử luân hồi mộc hoàng kiếm đạo làm chủ..
Mộc hoàng kiếm đạo rốt cuộc thành!
Lục nguyên thở ra một hơi dài, thành tựu mộc hoàng kiếm đạo thật không dễ dàng, bây giờ trước thử tác dụng của mộc hoàng kiếm đạo xem sao. Lục Nguyên lập tức bắt đầu thử tác dụng của mộc hoàng kiếm đạo, thử một cái phát hiện hóa ra mộc hoàng kiếm đạo là dùng như thế này. Cái gọi là mộc hoàng kiếm đạo có thể dùng pháp lực chữa trị vết thương.
Mộc hoàng kiếm đạo ở chỗ sinh tử, có năng lực chữa trị, từ chết biến sống, dùng nhiều pháp lực nhờ mộc hoàng kiếm đạo có thể chớp mắt chữa trị lành vết thương. Lục Nguyên thử một lần, cố ý để một ác điêu cào trúng vai mình, lập tức xuất hiện năm vết máu, vết thương vừa dài vừa sâu. Hắn lập tức vận mộc hoàng kiếm đạo, chỉ thấy mộc hoàng kiếm đạo lấy tốc độ mắt thường trông thấy trị lành vết thương, pháp lực nhanh chóng giảm xuống.
Thật mạnh!
Trong luyện thể kỳ có tàn chi trọng sinh cùng tác dụng, nhưng tàn chi trọng sinh cần thời gian quá dài, pháp lực quá lớn, chữa trị vết thương ít nhất cần một canh giờ. mộc hoàng kiếm đạo thì chớp mắt lành lặn, đây là khái niệm hoàn toàn khác nhau, chẳng qua tiêu hao pháp lực dữ chút. Nhưng sau này chỉ cần pháp lực cường thì không cần để ý tiêu hao này.
Giờ mình rốt cuộc thành toàn bộ ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo, không thiếu một cái, không lọt nửa cái.
Luân hồi kiếm đạo, rốt cuộc sắp thành.
Thập đại thiết tắc luân hồi.
Lục Nguyên bắt đầu thí nghiệm, phá hiện luân hồi pháp tắc mình chỉ vừa bắt đầu sờ soạng ra, cần nắm giữ từng bước cụ thể, tất nhiên cái này không cần mất nhiều thời gian ngộ đạo, ở trong chiến đấu từ từ thích ứng cách dùng luân hồi kiếm đạo là được.
Dù sao còn đến hơn bốn mươi tầng Thông Thiên Tháp, có rất nhiêu yêu thú, mình có thể từ từ thử.
Lục Nguyên không chút vội vã.
Trong lòng tràn ngập mừng rỡ.
Mộc hoàng kiếm đạo thành, rốt cuộc có thể nắm giữ luân hồi.
Còn nhớ lúc ấy theo Yến tổ sư học ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo thì nghĩ rằng năm mươi loại kiếm ý chẳng biết khi nào mới xong. Lúc đó mình vẫn là luyện thể kỳ, bây giờ đã luyện thành ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo, nắm giữ ban đầu luân hồi một trong thập đại thiết tắc.
Cảnh giới kiếm hoàng! Mình rốt cuộc tới rồi.
Kiếm hoàng kiếm hoàng! Kiếm trong hoàng!
Cái gọi là kiếm hoàng kiếm cảnh, chính là kiếm đạo cảnh giới đếm ngược trạm thứ ba, mặt sau còn có cảnh giới kiếm thánh, cùng với cảnh giới kiếm thần.
Kiếm hoàng! Tại tu tiên giới đã là cực kỳ hiếm hoi, tại Tấn quốc chỉ có hai kiếm hoàng, một là Lục Nguyên, một là Chu Thanh Huyền. Trên cơ bản thất quốc tối đa chỉ có một, hai kiếm hoàng, dù là tại trung ương thiên triều thì nghe nói kiếm hoàng thuộc loại hiếm có. Nghe nói kiếm hoàng đã hiếm mà kiếm thánh càng khó hơn. Cái gọi là kiếm thánh là lĩnh ngộ từ hai thập đại thiết tắc trở lên có thể xưng là kiếm thánh. Trên cơ bản kiếm thánh càng ngộ nhiều thập đại thiết tắc thì càng siêu, kiếm thánh chín thiết tắc là đứng ở đỉnh cao kiếm đạo.
Còn ngươi nói cảnh giới kiếm thần, tuy tồn tại trong truyền thuyết nhưng căn bản không có, không biết trung ương thiên triều có không.
Mình tới cảnh giới kiếm hoàng ích lợi lớn nhất là sau này muốn vượt qua hai tầng cảnh giứoi thì đơn giản như xắt rau. Lúc ở Việt Lộc Sơn đối mặt nhân vật cao hơn mình hai tầng, như Việt Nữ Tiểu Thanh, Mộ Dung Thất, Chung Hạ Minh thì có thắng có thua, chưa chắc đắc thắng. Cuộc chiến Thế Thiên Minh tấn công Hoa Sơn, một là vì lúc đó Phương Tà, Nguyên Lăng Thượng Nhân không phải đỉnh cao cùng cảnh giới, hai là khi ấy tín niệm của Lục Nguyên quá cường đại, là phát huy siêu bình thường.
Bây giờ bước vào cảnh giới kiếm hoàng, Lục Nguyên chính thức có năng lực thắng kẻ hơn mình hai tầng dễ như uống nước vậy.
Tấn quốc, Thủy Kính châu.
- Chuyện gì vậy? mười bốn người có sáu đã thất bại trong xông quan Thông Thiên Tháp, thành tích ngừng.
- Đúng vậy, sáu người này phần một thử thách pháp lực thành tích tốt lắm mà, bây giờ xông quan Thông Thiên Tháp cực ít, họ đã đánh mất hy vọng thử thách cuối rồi.
- Còn lại tám người, nhưng xem xếp hạng của tám người thì không khả năng xông lên mặt trên Thông Thiên Tháp, rất khó tiến vào thử thách cuối.
- Bây giờ xông lên trước nhất là ai?
- Là Nguyên Dương Thượng Nhân, bây giờ hắn đang xông cửa thứ mười một, thứ hạng là ba ngàn sáu trăm năm mươi ba.
- Hơn ba ngàn người hả? xem ra rất khó vào hai trăm bốn mươi hàng đầu.
- Vậy Hoa Sơn Lục chưởng môn thứ hạng bao nhiêu?
- Hắn hả, giờ ở hạng sáu ngàn chín trăm ba mươi mốt.
- Sao vậy trời? Hắn là đệ nhất Tấn quốc chúng ta, tại sao rớt xuống hạng sáu ngàn chín trăm ba mươi mốt chứ?
- Không phải đồn nói hắn là tuyệt thế thiên tài ư? Sao sắp thành bảy ngàn rồi?
- Đúng vậy, xem ra Tấn quốc chúng ta lần này toàn quân bị diệt rồi.
- Lại toàn quân bị diệt sao?
Phong, vốn nên là nhu hòa không chỗ không ở.
Lôi, hủy diệt, hung tàn.
Ba thứ này nhìn sao cũng không liên quan mới đúng.
Như vậy rốt cuộc là tại sao?
Hắn vắt hết óc nguy ngẫm, lờ mờ có chút manh mối thì phát hiện có nhắc nhở thời gian: ‘Thời gian một canh giờ ba ngày cuối cùng sắp kết thúc, nếu không thành công xông quan thì sẽ đánh mất tư cách.’
Nghe gợi ý này Lục Nguyên tăng nhanh tốc độ giải quyết đối thủ còn lại.
Cửa thứ sá uđối thủ là ba trăm con yêu thú, thực lực tăng mạnh nhất định.
Cửa thứ bảy đối thủ là ba trăm năm mươi con yêu thú, thực lực lại tăng lên.
Lục Nguyên từng cửa một tôi luyện kiếm thuật của mình, say trong kiếm đạo. Mỗi một cửa đều ở đủ ba ngyaf nên thứ hạng của hắn rơi ngày càng thấp. Lục Nguyên không để ý lắm, tiếp tục trùng kích, mỗi lần trở lại cầu tháng thì phát hiện người nán lại bị đào thải ngày càng nhiều. Người bị đào thảo khá tò mò, có người ở lại lâu như vậy mới thành công xông quan, hiển nhiên đem Lục Nguyên xem thành suýt chút không qua nổi cửa, cửa sau rồi sẽ bị đào thải.
Cửa thứ tám, đây đã là ngày thứ mười bốn từ khi vào đây. Người trùng kích mặt trên khá nhiều, bị đào thải cực kỳ nhiều.
Nhưng Lục Nguyên không mấy để ý, giờ sắn đã sờ được manh mối mộc hoàng kiếm đạo.
Các loại suy nghĩ xông vào óc, dường như mình thấy trên trời sấm đánh ầm ầm, cỏ từ dưới đất chui lên trên, lá cây đâm chồi, gió thổi trong thiên địa, gió mang theo hạt mầm, phấn hoa phát tán khắp nơi.
Thiên bắt đầu!
Sự sống đang dâng trào!
Sự sống ngày càng dạt dào.
Không lâu sau, sấm sét to lớn vang lên, đánh chết không biết bao nhiêu cây cối, túc sát phong thổi bay lá cây, mùa đông lạnh lẽo tới rồi, thảo chết một đám lại một đám, cây héo tàn tránh né gó rét.
Đây chính là mộc hoàng kiếm đạo! Mộc hoàng kiếm đạo! Không đơn thuần là sinh tử luân hồi, luân luân hồi hồi. Kỳ thực cái gọi là luân hồi kiếm đạo tức sinh tử tử luân hồi lấy mộc hoàng kiếm đạo làm chủ thể. Luân hồi kiếm đạo có lối đi đặc sắc, không lấy kim hoàng kiếm đạo sắc bén làm chủ, không lấy bạo liệt hỏa hoàng kiếm đạo làm chủ, không lấy có thể bao dụng vạn vật thủy hoàng kiếm đạo làm chủ mà là sinh tử luân hồi mộc hoàng kiếm đạo làm chủ..
Mộc hoàng kiếm đạo rốt cuộc thành!
Lục nguyên thở ra một hơi dài, thành tựu mộc hoàng kiếm đạo thật không dễ dàng, bây giờ trước thử tác dụng của mộc hoàng kiếm đạo xem sao. Lục Nguyên lập tức bắt đầu thử tác dụng của mộc hoàng kiếm đạo, thử một cái phát hiện hóa ra mộc hoàng kiếm đạo là dùng như thế này. Cái gọi là mộc hoàng kiếm đạo có thể dùng pháp lực chữa trị vết thương.
Mộc hoàng kiếm đạo ở chỗ sinh tử, có năng lực chữa trị, từ chết biến sống, dùng nhiều pháp lực nhờ mộc hoàng kiếm đạo có thể chớp mắt chữa trị lành vết thương. Lục Nguyên thử một lần, cố ý để một ác điêu cào trúng vai mình, lập tức xuất hiện năm vết máu, vết thương vừa dài vừa sâu. Hắn lập tức vận mộc hoàng kiếm đạo, chỉ thấy mộc hoàng kiếm đạo lấy tốc độ mắt thường trông thấy trị lành vết thương, pháp lực nhanh chóng giảm xuống.
Thật mạnh!
Trong luyện thể kỳ có tàn chi trọng sinh cùng tác dụng, nhưng tàn chi trọng sinh cần thời gian quá dài, pháp lực quá lớn, chữa trị vết thương ít nhất cần một canh giờ. mộc hoàng kiếm đạo thì chớp mắt lành lặn, đây là khái niệm hoàn toàn khác nhau, chẳng qua tiêu hao pháp lực dữ chút. Nhưng sau này chỉ cần pháp lực cường thì không cần để ý tiêu hao này.
Giờ mình rốt cuộc thành toàn bộ ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo, không thiếu một cái, không lọt nửa cái.
Luân hồi kiếm đạo, rốt cuộc sắp thành.
Thập đại thiết tắc luân hồi.
Lục Nguyên bắt đầu thí nghiệm, phá hiện luân hồi pháp tắc mình chỉ vừa bắt đầu sờ soạng ra, cần nắm giữ từng bước cụ thể, tất nhiên cái này không cần mất nhiều thời gian ngộ đạo, ở trong chiến đấu từ từ thích ứng cách dùng luân hồi kiếm đạo là được.
Dù sao còn đến hơn bốn mươi tầng Thông Thiên Tháp, có rất nhiêu yêu thú, mình có thể từ từ thử.
Lục Nguyên không chút vội vã.
Trong lòng tràn ngập mừng rỡ.
Mộc hoàng kiếm đạo thành, rốt cuộc có thể nắm giữ luân hồi.
Còn nhớ lúc ấy theo Yến tổ sư học ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo thì nghĩ rằng năm mươi loại kiếm ý chẳng biết khi nào mới xong. Lúc đó mình vẫn là luyện thể kỳ, bây giờ đã luyện thành ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo, nắm giữ ban đầu luân hồi một trong thập đại thiết tắc.
Cảnh giới kiếm hoàng! Mình rốt cuộc tới rồi.
Kiếm hoàng kiếm hoàng! Kiếm trong hoàng!
Cái gọi là kiếm hoàng kiếm cảnh, chính là kiếm đạo cảnh giới đếm ngược trạm thứ ba, mặt sau còn có cảnh giới kiếm thánh, cùng với cảnh giới kiếm thần.
Kiếm hoàng! Tại tu tiên giới đã là cực kỳ hiếm hoi, tại Tấn quốc chỉ có hai kiếm hoàng, một là Lục Nguyên, một là Chu Thanh Huyền. Trên cơ bản thất quốc tối đa chỉ có một, hai kiếm hoàng, dù là tại trung ương thiên triều thì nghe nói kiếm hoàng thuộc loại hiếm có. Nghe nói kiếm hoàng đã hiếm mà kiếm thánh càng khó hơn. Cái gọi là kiếm thánh là lĩnh ngộ từ hai thập đại thiết tắc trở lên có thể xưng là kiếm thánh. Trên cơ bản kiếm thánh càng ngộ nhiều thập đại thiết tắc thì càng siêu, kiếm thánh chín thiết tắc là đứng ở đỉnh cao kiếm đạo.
Còn ngươi nói cảnh giới kiếm thần, tuy tồn tại trong truyền thuyết nhưng căn bản không có, không biết trung ương thiên triều có không.
Mình tới cảnh giới kiếm hoàng ích lợi lớn nhất là sau này muốn vượt qua hai tầng cảnh giứoi thì đơn giản như xắt rau. Lúc ở Việt Lộc Sơn đối mặt nhân vật cao hơn mình hai tầng, như Việt Nữ Tiểu Thanh, Mộ Dung Thất, Chung Hạ Minh thì có thắng có thua, chưa chắc đắc thắng. Cuộc chiến Thế Thiên Minh tấn công Hoa Sơn, một là vì lúc đó Phương Tà, Nguyên Lăng Thượng Nhân không phải đỉnh cao cùng cảnh giới, hai là khi ấy tín niệm của Lục Nguyên quá cường đại, là phát huy siêu bình thường.
Bây giờ bước vào cảnh giới kiếm hoàng, Lục Nguyên chính thức có năng lực thắng kẻ hơn mình hai tầng dễ như uống nước vậy.
Tấn quốc, Thủy Kính châu.
- Chuyện gì vậy? mười bốn người có sáu đã thất bại trong xông quan Thông Thiên Tháp, thành tích ngừng.
- Đúng vậy, sáu người này phần một thử thách pháp lực thành tích tốt lắm mà, bây giờ xông quan Thông Thiên Tháp cực ít, họ đã đánh mất hy vọng thử thách cuối rồi.
- Còn lại tám người, nhưng xem xếp hạng của tám người thì không khả năng xông lên mặt trên Thông Thiên Tháp, rất khó tiến vào thử thách cuối.
- Bây giờ xông lên trước nhất là ai?
- Là Nguyên Dương Thượng Nhân, bây giờ hắn đang xông cửa thứ mười một, thứ hạng là ba ngàn sáu trăm năm mươi ba.
- Hơn ba ngàn người hả? xem ra rất khó vào hai trăm bốn mươi hàng đầu.
- Vậy Hoa Sơn Lục chưởng môn thứ hạng bao nhiêu?
- Hắn hả, giờ ở hạng sáu ngàn chín trăm ba mươi mốt.
- Sao vậy trời? Hắn là đệ nhất Tấn quốc chúng ta, tại sao rớt xuống hạng sáu ngàn chín trăm ba mươi mốt chứ?
- Không phải đồn nói hắn là tuyệt thế thiên tài ư? Sao sắp thành bảy ngàn rồi?
- Đúng vậy, xem ra Tấn quốc chúng ta lần này toàn quân bị diệt rồi.
- Lại toàn quân bị diệt sao?
/1562
|