EDIT: TỬ SA
“Bởi vì huynh muội họ Vương chúng ta đều không phải là vật trong ao, gặp phải mưa gió liền hóa rồng. Bất quá, vô luận ta là người thay đổi phức tạp ra sao, ta vĩnh viễn sẽ luôn yêu thương muội bảo hộ muội, cùng với người Vương gia chúng ta.”
Vương Lam Phong thu lại lệ khí, ánh mặt trời tỏa sáng gương mặt hắn, quang ảnh giao thoa, gương mặt hắn trở nên nhu tình ấm áp.
Nhìn thấy sự quan tâm hắn đối với Vương gia và nàng.
Vương Tâm Doanh trong lòng cảm động, tình thân vẫn là thứ tình cảm vĩ đại nhất trên thế giới này.
“Cản ơn huynh, ca ca.”
“Cảm ơn cái gì, giữa huynh muội chúng ta không cần phải xã giao như thế. Đi thôi, về nhà, muội không phải buồn ngủ sao?”
Vương Lam Phong ưu nhã đứng dậy, thuận thế kéo nàng lên.
Vương Tâm Doanh vẫn là yếu bóng vía, liều mạng dựa lên trên ghế, trừng to mắt: “Đi? Ta không đi đâu.”
Hắn nhíu mày, không hiểu hỏi: “Lễ cập kê đều xong cả rồi, phần còn lại không quan trọng có thể không tham gia, muội không phải rất chán mấy cái lễ tiết thế này sao?”
Vương Tâm Doanh hai mắt tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào đám người mang thải lễ:
“Ca ca, huynh ngốc quá đi! Ta đến tham gia lễ cập kê, chịu đựng đến khổ cực như vầy, không thể là chịu không nha, tốt xấu gì cũng phải thu hồi chút thành phẩm, hừ hừ, vũ họa của bổn tiểu thư là thứ xem không sao? Lễ cập kê này phần nào cũng không quan trọng, chỉ có cái phần đưa thải lễ này mới là quan trọng của quan trọng. Ca ca, thứ tặng không chúng ta không cầm là quá thiệt rồi.”
Vương Tâm Doanh không thèm để ý tới phản ứng của hắn.
Vọt tới phía trước mặt, cười tít mắt đoạt lấy lễ vật trong tay đám nam nhân kia.
“Cảm tạ các vị đã ủng hộ, mọi người thực sự quá khách khí rồi, vốn tiểu nữ rất không muốn nhận lễ, nhưng mọi người nhiệt tình sục sôi đến như vậy, ta sao có thể cự tuyệt mọi người, đành phải miễn cưỡng nhận vậy!”
Vương Lam Phong trợn mắt há mồm, hóa ra muội muội hắn là một kẻ yêu tiền điên cuồng.
Nhìn nàng ngoài miệng nói không muốn.
Nhưng cư nhiên không chút khách khí cướp lấy lễ vật nhà người ta.
Aizz, thật chỉ biết đổ mồ hôi mà.
Vương Lam Phong đành sai mấy nha hoàn giúp nàng nhận lễ.
Chắp tay đứng ở một bên đợi.
Lúc này Đông Mộ Ngạn cùng Nam Kỳ Nghiệp đi tới, nhìn thấy bộ dạng hám lợi thấy tiền sáng mắt của Vương Tâm Doanh kia.
Đều có chút 囧 như thế này.
Bọn họ cũng không thể hiểu nổi nữ tử kia, sao có thể một khắc ở trên đài vẫn là tiên nữ vạn phần ưu nhã.
Vừa bước xuống liền biến thành nữ lưu manh phố phường.
“Bởi vì huynh muội họ Vương chúng ta đều không phải là vật trong ao, gặp phải mưa gió liền hóa rồng. Bất quá, vô luận ta là người thay đổi phức tạp ra sao, ta vĩnh viễn sẽ luôn yêu thương muội bảo hộ muội, cùng với người Vương gia chúng ta.”
Vương Lam Phong thu lại lệ khí, ánh mặt trời tỏa sáng gương mặt hắn, quang ảnh giao thoa, gương mặt hắn trở nên nhu tình ấm áp.
Nhìn thấy sự quan tâm hắn đối với Vương gia và nàng.
Vương Tâm Doanh trong lòng cảm động, tình thân vẫn là thứ tình cảm vĩ đại nhất trên thế giới này.
“Cản ơn huynh, ca ca.”
“Cảm ơn cái gì, giữa huynh muội chúng ta không cần phải xã giao như thế. Đi thôi, về nhà, muội không phải buồn ngủ sao?”
Vương Lam Phong ưu nhã đứng dậy, thuận thế kéo nàng lên.
Vương Tâm Doanh vẫn là yếu bóng vía, liều mạng dựa lên trên ghế, trừng to mắt: “Đi? Ta không đi đâu.”
Hắn nhíu mày, không hiểu hỏi: “Lễ cập kê đều xong cả rồi, phần còn lại không quan trọng có thể không tham gia, muội không phải rất chán mấy cái lễ tiết thế này sao?”
Vương Tâm Doanh hai mắt tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào đám người mang thải lễ:
“Ca ca, huynh ngốc quá đi! Ta đến tham gia lễ cập kê, chịu đựng đến khổ cực như vầy, không thể là chịu không nha, tốt xấu gì cũng phải thu hồi chút thành phẩm, hừ hừ, vũ họa của bổn tiểu thư là thứ xem không sao? Lễ cập kê này phần nào cũng không quan trọng, chỉ có cái phần đưa thải lễ này mới là quan trọng của quan trọng. Ca ca, thứ tặng không chúng ta không cầm là quá thiệt rồi.”
Vương Tâm Doanh không thèm để ý tới phản ứng của hắn.
Vọt tới phía trước mặt, cười tít mắt đoạt lấy lễ vật trong tay đám nam nhân kia.
“Cảm tạ các vị đã ủng hộ, mọi người thực sự quá khách khí rồi, vốn tiểu nữ rất không muốn nhận lễ, nhưng mọi người nhiệt tình sục sôi đến như vậy, ta sao có thể cự tuyệt mọi người, đành phải miễn cưỡng nhận vậy!”
Vương Lam Phong trợn mắt há mồm, hóa ra muội muội hắn là một kẻ yêu tiền điên cuồng.
Nhìn nàng ngoài miệng nói không muốn.
Nhưng cư nhiên không chút khách khí cướp lấy lễ vật nhà người ta.
Aizz, thật chỉ biết đổ mồ hôi mà.
Vương Lam Phong đành sai mấy nha hoàn giúp nàng nhận lễ.
Chắp tay đứng ở một bên đợi.
Lúc này Đông Mộ Ngạn cùng Nam Kỳ Nghiệp đi tới, nhìn thấy bộ dạng hám lợi thấy tiền sáng mắt của Vương Tâm Doanh kia.
Đều có chút 囧 như thế này.
Bọn họ cũng không thể hiểu nổi nữ tử kia, sao có thể một khắc ở trên đài vẫn là tiên nữ vạn phần ưu nhã.
Vừa bước xuống liền biến thành nữ lưu manh phố phường.
/135
|