“Thật thú vị, xem ra nàng lễ giáo vẫn là không tồi, chỉ bất quá là khinh thường lễ giáo rắc rối, cho nên hành động theo tính cách.”
Đông Mộ Ngạn nhẹ nhàng để quạt xếp trên môi, tươi cười nhàn nhã, một cổ phong lưu ý thái lộ rõ.
Khiến cho đám nữ tử xem lễ phía đối diện liên tiếp ghé mắt đến.
Đều là vì phong thái tuấn mỹ của hắn mà nghiêng ngã, một đám nữ tử nhìn lén hắn cũng cười khanh khách.
Nam Kỳ Nghiệp nhìn đám nữ tử trong sân, không chút khách khí nói: “Tiểu thư của Vương gia, nếu làm không được như thế, vậy đã hổ thẹn thay cho cánh cửa rồi, nàng còn không có ngốc đến mức ở trong loại trường hợp thế này mà khiến mình mất mặt đâu.”
Lễ nghi hoàn mỹ, kia vốn hẳn là thứ mà tiểu thư thế gia phải có.
Những người này có cái gì đáng kinh ngạc chứ, bất quá nàng của ngày thường cùng với hành vi hôm nay thật sự là khác biệt quá xa rồi.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là nàng có bao nhiêu ưu tú.
Người có thể làm được như nàng, ở Nam Phong quốc quơ một cái được một bó lớn.
Vương Tâm Doanh sau khi làm gương.
Một đám tiểu thư phía sau cũng giật mình tỉnh lại.
Làm những theo nhưng động tác giống nàng, ở trên chiếu riêng quỷ xuống.
Tán giả là một vị phu nhân hơn ba mươi tuổi đức dung vẹn toàn.
Sau khi rửa tay bắt đầy thay Vương Tâm Doanh buông tóc chải đầu.
Tóc đen xõa trên tử y, lược từ trên mái tóc anh ánh như tơ lướt qua.
Không nhìn thấy gương mặt của Vương Tâm Doanh, nhưng mọi người đều cảm thấy được tóc đen như nước bóng dáng tựa như một nàng tiên nữ.
Vừa có ý nghĩ như vậy, mọi người đều 囧.
Aizz, ác nữ sao có thể là tiên nữ chứ, hết thảy đều là ảo giác a.
Sau đó lão phu nhân danh vọng nhất Thiên Phong thành đảm đương vị trí chính tân.
Bà cao giọng ngâm tục lời chúc: “Lệnh nguyệt cát nhật, thủy gia nguyên phục. Khí nhĩ ấu chí, thuận nhĩ thành đức. Thọ khảo duy kỳ, giới nhỉ cảnh phúc.”
Sau đó từ trong chiếc hộp trên tay hữu ti lấy ra phát kê* cùng la mạt*.
*Phát kê, la mạc: nói chung là hai dụng cụ để tết và vấn tóc T_T…
Bắt đầu thay Vương Tâm Doanh tết tóc, sau đó lại vấn lên với phát kê cùng la mạt.
Sau khi hoàn tất, Vương Tâm Doanh đứng dậy cúi đầu với mọi người.
Tán giả lấy váy cánh đến.
Theo nàng đến gian thay đồ đổi thành váy cánh đi ra.
Thiếu nữ thanh lệ mặc váy cánh màu tím nhạt chậm rãi đi ra.
Cảm giác ngây thơ thanh thuần vốn có được tăng lên thành một cổ kiều mỵ của nữ tử.
Mọi người lại hơi giật mình.
Đột nhiên phát hiện Vương Tâm Doanh mặc váy cánh ttử sắc cư nhiên còn rất xinh đẹp.
Vì thế tiếng bàn tán lại sôi nổi vang lên.
Đông Mộ Ngạn nhẹ nhàng để quạt xếp trên môi, tươi cười nhàn nhã, một cổ phong lưu ý thái lộ rõ.
Khiến cho đám nữ tử xem lễ phía đối diện liên tiếp ghé mắt đến.
Đều là vì phong thái tuấn mỹ của hắn mà nghiêng ngã, một đám nữ tử nhìn lén hắn cũng cười khanh khách.
Nam Kỳ Nghiệp nhìn đám nữ tử trong sân, không chút khách khí nói: “Tiểu thư của Vương gia, nếu làm không được như thế, vậy đã hổ thẹn thay cho cánh cửa rồi, nàng còn không có ngốc đến mức ở trong loại trường hợp thế này mà khiến mình mất mặt đâu.”
Lễ nghi hoàn mỹ, kia vốn hẳn là thứ mà tiểu thư thế gia phải có.
Những người này có cái gì đáng kinh ngạc chứ, bất quá nàng của ngày thường cùng với hành vi hôm nay thật sự là khác biệt quá xa rồi.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là nàng có bao nhiêu ưu tú.
Người có thể làm được như nàng, ở Nam Phong quốc quơ một cái được một bó lớn.
Vương Tâm Doanh sau khi làm gương.
Một đám tiểu thư phía sau cũng giật mình tỉnh lại.
Làm những theo nhưng động tác giống nàng, ở trên chiếu riêng quỷ xuống.
Tán giả là một vị phu nhân hơn ba mươi tuổi đức dung vẹn toàn.
Sau khi rửa tay bắt đầy thay Vương Tâm Doanh buông tóc chải đầu.
Tóc đen xõa trên tử y, lược từ trên mái tóc anh ánh như tơ lướt qua.
Không nhìn thấy gương mặt của Vương Tâm Doanh, nhưng mọi người đều cảm thấy được tóc đen như nước bóng dáng tựa như một nàng tiên nữ.
Vừa có ý nghĩ như vậy, mọi người đều 囧.
Aizz, ác nữ sao có thể là tiên nữ chứ, hết thảy đều là ảo giác a.
Sau đó lão phu nhân danh vọng nhất Thiên Phong thành đảm đương vị trí chính tân.
Bà cao giọng ngâm tục lời chúc: “Lệnh nguyệt cát nhật, thủy gia nguyên phục. Khí nhĩ ấu chí, thuận nhĩ thành đức. Thọ khảo duy kỳ, giới nhỉ cảnh phúc.”
Sau đó từ trong chiếc hộp trên tay hữu ti lấy ra phát kê* cùng la mạt*.
*Phát kê, la mạc: nói chung là hai dụng cụ để tết và vấn tóc T_T…
Bắt đầu thay Vương Tâm Doanh tết tóc, sau đó lại vấn lên với phát kê cùng la mạt.
Sau khi hoàn tất, Vương Tâm Doanh đứng dậy cúi đầu với mọi người.
Tán giả lấy váy cánh đến.
Theo nàng đến gian thay đồ đổi thành váy cánh đi ra.
Thiếu nữ thanh lệ mặc váy cánh màu tím nhạt chậm rãi đi ra.
Cảm giác ngây thơ thanh thuần vốn có được tăng lên thành một cổ kiều mỵ của nữ tử.
Mọi người lại hơi giật mình.
Đột nhiên phát hiện Vương Tâm Doanh mặc váy cánh ttử sắc cư nhiên còn rất xinh đẹp.
Vì thế tiếng bàn tán lại sôi nổi vang lên.
/135
|