EDIT: TỬ SA
Vì thế tiếng bàn tán lại sôi nổi vang lên.
Các tiểu thư xinh đẹp khác mặc dù rất xuất sắc, nhưng mà nữ nhân được nhận sự tranh luận ở đây chỉ có mỗi Vương Tâm Doanh.
Không ai đoạt được sự nổi bật của nàng.
Sau nghi thức phần đầu sẽ là phần hai.
Chính tân tháo phát kê của Vương Tâm Doanh xuống, cắm lên trên mười hai trâm cài lưu kim thải điệp, sau đó tán giả giúp nàng thay váy phượng vĩ tà cong tử sắc.
Khi đi ra, hương vị thiếu nữ đã nhạt đi rất nhiều.
Chiếc váy phượng vĩ phớt trên mặt đất, càng tôn lên dáng đi thướt tha của nàng.
Mười hai chiếc trâm cài làm cho dung quang nàng tỏa sáng, có loại cảm giác giống như ánh sáng do minh châu phát ra.
“Thật xinh đẹp.” Không biết là ai đã kìm lòng không được mà thốt lên một tiếng.
Sau đó dẫn đến càng nhiều tiếng kinh ngạc cùng tán thưởng.
Ngay cả Đông Mộ Ngạn lẫn Nam Kỳ Nghiệp cũng bị cái vẻ đẹp lần lượt thay đổi này của Vương Tâm Doanh gợi lên hứng thú.
Đông Mộ Ngạn lay lay quạt xếp, đôi mắt đào hoa lộ ra một chút thưởng thức.
“Phát hiện nữ nhân này chính là rất thông minh, hiểu cách lợi dụng sự tương phản tâm lý của người khác, từng bước khiến người ta kinh diễm, đoạt lấy sự nổi bật.”
Nam Kỳ Nghiệp uống nữ nhi hồng trong chén ngọc.
Ánh mắt vẫn không rời khỏi Vương Tâm Doanh.
Rượu nóng vào lòng, khiến hai mắt hắn như mê ly lại như lạnh nhạt.
“Từ một ác nữ thổ phỉ chịu sự khinh bỉ, đã biến thành mỹ nhân ưu nhã kinh diễm toàn bộ, xác thực là một tiết mục rất khiến người ta ngoài ý muốn. Nữ nhân này có rất nhiều vẻ mặt, mỗi cái đều mới lạ, càng khiến cho người ta muốn tìm hiểu lấy rốt cuộc là cái nào.”
Đông Mộ Ngạn nghe ra sự hứng thú trong lời hắn, không khỏi nhíu mày.
“Không biết Ly công tử hôm nay đem thải lễ tặng cho ai?”
Nam Kỳ Nghiệp uống rượu trong chén: “Đương nhiên là… vị nữ nhân đẹp nhất.”
“Xem ra Đỗ Huệ Ngọc tiểu thư phải trở thành vị phu nhân thứ mười lăm của Ly công tử rồi, thật sự là cung hỷ cung hỷ.” Đông Mộ Ngạn bĩu bĩu môi, thập phần mang hương vị giễu cợt.
Nam Kỳ Nghiệp lắc lư chén rượu, lười nhát nói: “Người ta muốn lấy không phải nàng ta.”
Bầu không khí trong nháy mắt đông lại, lãnh khí từ trên người hai người bắn ra, nhưng cũng đều tự đè nén bản thân.
Hai người không thèm nói tiếp, ánh mắt lần nữa tập trung vào giữa sân.
Nghi thức trong phần hai đã hoàn thành.
Toàn bộ nữ tử đều mặc những bộ váy lụa xinh đẹp, đầu mang đủ kiểu trâm cài quỳ trên mặt đất.
Một số nhà thì có cảm giác con gái sắp trưởng thành.
Nam nhân tới vây xem cũng tâm thần nhộn nhạo.
Đều đem mắt mở to hết cỡ, chờ mong được nhìn thấy sự lột xác của đám nữ tử kia.
Vì thế tiếng bàn tán lại sôi nổi vang lên.
Các tiểu thư xinh đẹp khác mặc dù rất xuất sắc, nhưng mà nữ nhân được nhận sự tranh luận ở đây chỉ có mỗi Vương Tâm Doanh.
Không ai đoạt được sự nổi bật của nàng.
Sau nghi thức phần đầu sẽ là phần hai.
Chính tân tháo phát kê của Vương Tâm Doanh xuống, cắm lên trên mười hai trâm cài lưu kim thải điệp, sau đó tán giả giúp nàng thay váy phượng vĩ tà cong tử sắc.
Khi đi ra, hương vị thiếu nữ đã nhạt đi rất nhiều.
Chiếc váy phượng vĩ phớt trên mặt đất, càng tôn lên dáng đi thướt tha của nàng.
Mười hai chiếc trâm cài làm cho dung quang nàng tỏa sáng, có loại cảm giác giống như ánh sáng do minh châu phát ra.
“Thật xinh đẹp.” Không biết là ai đã kìm lòng không được mà thốt lên một tiếng.
Sau đó dẫn đến càng nhiều tiếng kinh ngạc cùng tán thưởng.
Ngay cả Đông Mộ Ngạn lẫn Nam Kỳ Nghiệp cũng bị cái vẻ đẹp lần lượt thay đổi này của Vương Tâm Doanh gợi lên hứng thú.
Đông Mộ Ngạn lay lay quạt xếp, đôi mắt đào hoa lộ ra một chút thưởng thức.
“Phát hiện nữ nhân này chính là rất thông minh, hiểu cách lợi dụng sự tương phản tâm lý của người khác, từng bước khiến người ta kinh diễm, đoạt lấy sự nổi bật.”
Nam Kỳ Nghiệp uống nữ nhi hồng trong chén ngọc.
Ánh mắt vẫn không rời khỏi Vương Tâm Doanh.
Rượu nóng vào lòng, khiến hai mắt hắn như mê ly lại như lạnh nhạt.
“Từ một ác nữ thổ phỉ chịu sự khinh bỉ, đã biến thành mỹ nhân ưu nhã kinh diễm toàn bộ, xác thực là một tiết mục rất khiến người ta ngoài ý muốn. Nữ nhân này có rất nhiều vẻ mặt, mỗi cái đều mới lạ, càng khiến cho người ta muốn tìm hiểu lấy rốt cuộc là cái nào.”
Đông Mộ Ngạn nghe ra sự hứng thú trong lời hắn, không khỏi nhíu mày.
“Không biết Ly công tử hôm nay đem thải lễ tặng cho ai?”
Nam Kỳ Nghiệp uống rượu trong chén: “Đương nhiên là… vị nữ nhân đẹp nhất.”
“Xem ra Đỗ Huệ Ngọc tiểu thư phải trở thành vị phu nhân thứ mười lăm của Ly công tử rồi, thật sự là cung hỷ cung hỷ.” Đông Mộ Ngạn bĩu bĩu môi, thập phần mang hương vị giễu cợt.
Nam Kỳ Nghiệp lắc lư chén rượu, lười nhát nói: “Người ta muốn lấy không phải nàng ta.”
Bầu không khí trong nháy mắt đông lại, lãnh khí từ trên người hai người bắn ra, nhưng cũng đều tự đè nén bản thân.
Hai người không thèm nói tiếp, ánh mắt lần nữa tập trung vào giữa sân.
Nghi thức trong phần hai đã hoàn thành.
Toàn bộ nữ tử đều mặc những bộ váy lụa xinh đẹp, đầu mang đủ kiểu trâm cài quỳ trên mặt đất.
Một số nhà thì có cảm giác con gái sắp trưởng thành.
Nam nhân tới vây xem cũng tâm thần nhộn nhạo.
Đều đem mắt mở to hết cỡ, chờ mong được nhìn thấy sự lột xác của đám nữ tử kia.
/135
|