Đã từng có một nhà nữ động vật học người Anh, ở trong rừng rậm Châu Phi quan sát sinh hoạt của Tinh Tinh suốt mấy chục năm, cũng bởi vậy học được rất nhiều ngôn ngữ và tiếng hô biểu đạt của Tinh Tinh, sau khi tiết mục này được truyền bá ra, làm oanh động toàn bộ giới khoa học thế giới.
Tuy Trang Duệ cũng xem tiết mục đó, nhưng hắn cho rằng đó chỉ là tiêu khiển mà thôi, hắn chỉ nhớ rõ Tinh Tinh trong chương trình thường xuyên dùng hai nắm đấm nện lên ngực, cho nên lúc này hắn bắt chước theo.
Vì không hiểu Tinh Tinh trước mặt cho lắm, Trang Duệ cũng biểu đạt ra động tác cao hứng của Tinh Tinh, vội vàng quán thâu cho con Tinh Tinh thêm một ít linh khí.
- NGAO... NGAO NGAO...
Sau khi con Tinh Tinh đạt được linh khí, lập tức vô cùng hưng phấn, mở hai bàn tay thật dài, nện lên ngực.
Nghe tiếng hô này, Trang Duệ cũng có thể xác định được, âm thanh mà mình nghe được ngày hôm trước, có lẽ chính là tiếng hô của con Tinh Tinh này.
Mà động tác đấm ngực của Tinh Tinh, có thể còn có quy phạm hơn Trang Duệ nhiều, hơn nữa còn không sợ đau, đấm ngực rung động thùng thùng, Trang Duệ nhìn thấy sắc mặt biến ảo bất định, bởi vì nếu dùng búa nện lên ngực, đây không phải muốn mạng của người ta sao?
Khá tốt, Tinh Tinh không có thói quen dùng búa nện lên ngực của người khác, sau khi ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, liền an tĩnh lại, trong đôi mắt tràn đầy linh tính, nhìn về phía vị đồng bạn không có lông dài này.
Trong mắt của Tinh Tinh, mang theo hiếu kỳ, còn có một tia hữu hảo, chỉ không có phẫn nộ, điều này làm Trang Duệ yên tâm không ít, vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ lên bàn tay dài của Tinh Tinh.
...
Hình như Tinh Tinh có chút khó hiểu hành vi của Trang Duệ, cũng học theo động tác của Trang Duệ, nó dùng bàn tay mình sờ lên bàn tay bóng loáng của Trang Duệ, làm cho Trang Duệ có chút dở khóc dở cười.
- Bạn thân ngươi không phải giống cái chứ?
Đột nhiên Trang Duệ suy nghĩ như vậy, bởi vì truyền thuyết Thần Nông trong nước, truyền lưu Thần Nông chính làm con của nam nữ dã nhân giao phối mà sinh ra, nếu như con Tinh Tinh này là giống cái, xoa xoa hắn đấy nhé?
Cẩn thận liếc mắt nhìn về phía Tinh Tinh, lúc này Trang Duệ mới yên lòng lại, đoán chừng giới tính của bạn thân mình không có lệch lạc, đều là đàn ông a.
- Ta tên là Trang Duệ...
- NGAO... NGAO NGAO...
Lần đối thoại thứ hai đã thất bại, hai người đều nói tất cả, nhưng không bên nào hiểu ý tứ của nhau, điều này làm cho Trang Duệ nhíu mày, hắn muốn đặt tên cho đối phương.
Tuy Trang Duệ dùng những cái tên nào đặt cũng có thể được, nhưng người ta đã có sắn tên rồi a, chính là cái tên Kim Cương trong bộ phim đó, hình tượng tuyệt đối là phù hợp.
- Ta... Trang Duệ, ngươi là Kim Cương, Kim Cương!
Trang Duệ quán thâu linh khí vào trong đầu của Tinh Tinh, lại không ngừng bắt đầu dạy bảo, chỉ cần Tinh Tnh Kim Cương bắt đầu thét lên một tiếng, Trang Duệ lập tức truyền linh khí cho nó ngay.
Bởi như vậy, dùng không biết bao nhiêu thời gian, Trang Duệ lại hô Kim Cương, đại gia hỏa kia có thể phản ứng lại.
- Kim Cương!
- Ngao!
- Kim Cương!
- Ngao!
Lúc này Trang Duệ nói nhiều nên thành bệnh, hiện tại đã hoàn thành, lập tức hưng phấn không thôi, mà trí tuệ của Kim Cương không cao, giống như còn đang độc thân, cùng Trang Duệ chơi đùa tới chết.
Giống như Trang Duệ đã nói, ở đây cũng chỉ có một mình Kim Cương và hắn, thỉnh thoảng nghe được tiếng hô của Kim Cương, rất là thú vị, làm cho tâm tình của Trang Duệ khoan khoái dễ chịu, con mắt lồi và lỗ mũi to, hình như cũng biến thành đẹp mắt hơn không ít.
Bất tri bất giác một đêm qua đi, Trang Duệ hoàn toàn không có cảm giác mệt mỏi, ngược lại tinh thần còn sung mãng hơn.
Một đêm này nói chuyện không gián đoạn, làm cho áp lực tích tụ trong lòng hắn cũng giải khai không ít, cho dù trong thời gian ngắn không thể rời khỏi hòn đảo này, hắn cũng không có vì sinh hoạt tịch mịch mà sinh ra buồn bực.
- NGAO... NGAO NGAO...
Nhìn thấy sắc trời sáng rõ, bỗng nhiên Kim Cương từ trên mặt đất đứng dậy, thân hình rời đi, bò lên đỉnh núi.
- Kim Cương, trở lại, trở lại...
Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương phải rời đi, không khỏi gấp lên, nhưng cho dù hắn hô thế nào, Kim Cương cũng không quay đầu lại, lập tức biến mất trong tầm mắt của Trang Duệ.
- Kim Cương có thể không trở lại hay không?
Trong nội tâm của Trang Duệ lo được lo mắt, trải qua một đêm ở chung này, Trang Duệ cơ hồ đem Kim Cương lên tầm quan trọng, cùng một đẳng cấp với Bạch Sư, đây cũng là do Trang Duệ quá mức tịch mịch a.
Quay đầu nhìn về phương hướng Kim Cương biến mất mà thất thần một hồi lâu, Trang Duệ mới quay đầu lại, hôm nay còn phải làm rất nhiều việc, cũng không thể ngây ngốc vì nó được.
Trải qua một đêm đốt hang, trong sơn động trừ Trang Duệ tận lực giữ lại hỏa chủng(mồi lửa) ra, ngọn lửa đã hoàn toàn dập tắt, hắn chỉ giữa lại một hỏa chủng, Trang Duệ cầm cái xẻng, xúc tro tàn trên mặt đất đổ ra bên ngoài.
Sau khi bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ, sơn động trở nên sạch sẽ, trừ dầu vết ám khói đen trên vách động ra thì không còn gì cả, mùi khai của mèo chồn, đã không còn ngửi thấy nữa.
Nhìn mình mới trụ sở, Trang Duệ cũng không có bao nhiêu cao hứng, suốt mấy tiếng đồng hồ mà mình làm việc, Kim Cương cũng không có xuất hiện, điều này làm cho Trang Duệ hoài nghi, sau này Kim Cương có quay trở lại với hắn hay không?
Sau khi ôm đống cành lá khô vào trong động, Trang Duệ xếp chúng vào tận cùng của hang động, sau này nó sẽ là nhà của hắn, nằm trên chiếc giường bằng lá cây mềm mại, Trang Duệ không muốn mình ngủ dưới đất nữa trước.
- NGAO... NGAO NGAO...
Vào thời điểm Trang Duệ chuẩn bị nhắm mắt, bên ngoài sơn động truyền tới tiếng hô của Kim Cương, điều này làm cho Trang Duệ vui mừng quá đỗi, vội vàng lao ra.
- Kim Cương, tiểu tử ngươi dọa ta hỏng luôn a, ta còn tưởng rằng ngươi không trở lại nữa đấy.
Trong giọng nói của Trang Duệ mang theo vị chua.
- NGAO...
Kim Cương nghe không hiểu Trang Duệ nói cái gì, vừa bước tới trước bẫy rập của Trang Duệ, nó ném xuống một thứ đồ vật huyết nhục mơ hồ.
- Đây là... Đây là dê rừng?
Tuy Trang Duệ cũng xem tiết mục đó, nhưng hắn cho rằng đó chỉ là tiêu khiển mà thôi, hắn chỉ nhớ rõ Tinh Tinh trong chương trình thường xuyên dùng hai nắm đấm nện lên ngực, cho nên lúc này hắn bắt chước theo.
Vì không hiểu Tinh Tinh trước mặt cho lắm, Trang Duệ cũng biểu đạt ra động tác cao hứng của Tinh Tinh, vội vàng quán thâu cho con Tinh Tinh thêm một ít linh khí.
- NGAO... NGAO NGAO...
Sau khi con Tinh Tinh đạt được linh khí, lập tức vô cùng hưng phấn, mở hai bàn tay thật dài, nện lên ngực.
Nghe tiếng hô này, Trang Duệ cũng có thể xác định được, âm thanh mà mình nghe được ngày hôm trước, có lẽ chính là tiếng hô của con Tinh Tinh này.
Mà động tác đấm ngực của Tinh Tinh, có thể còn có quy phạm hơn Trang Duệ nhiều, hơn nữa còn không sợ đau, đấm ngực rung động thùng thùng, Trang Duệ nhìn thấy sắc mặt biến ảo bất định, bởi vì nếu dùng búa nện lên ngực, đây không phải muốn mạng của người ta sao?
Khá tốt, Tinh Tinh không có thói quen dùng búa nện lên ngực của người khác, sau khi ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, liền an tĩnh lại, trong đôi mắt tràn đầy linh tính, nhìn về phía vị đồng bạn không có lông dài này.
Trong mắt của Tinh Tinh, mang theo hiếu kỳ, còn có một tia hữu hảo, chỉ không có phẫn nộ, điều này làm Trang Duệ yên tâm không ít, vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ lên bàn tay dài của Tinh Tinh.
...
Hình như Tinh Tinh có chút khó hiểu hành vi của Trang Duệ, cũng học theo động tác của Trang Duệ, nó dùng bàn tay mình sờ lên bàn tay bóng loáng của Trang Duệ, làm cho Trang Duệ có chút dở khóc dở cười.
- Bạn thân ngươi không phải giống cái chứ?
Đột nhiên Trang Duệ suy nghĩ như vậy, bởi vì truyền thuyết Thần Nông trong nước, truyền lưu Thần Nông chính làm con của nam nữ dã nhân giao phối mà sinh ra, nếu như con Tinh Tinh này là giống cái, xoa xoa hắn đấy nhé?
Cẩn thận liếc mắt nhìn về phía Tinh Tinh, lúc này Trang Duệ mới yên lòng lại, đoán chừng giới tính của bạn thân mình không có lệch lạc, đều là đàn ông a.
- Ta tên là Trang Duệ...
- NGAO... NGAO NGAO...
Lần đối thoại thứ hai đã thất bại, hai người đều nói tất cả, nhưng không bên nào hiểu ý tứ của nhau, điều này làm cho Trang Duệ nhíu mày, hắn muốn đặt tên cho đối phương.
Tuy Trang Duệ dùng những cái tên nào đặt cũng có thể được, nhưng người ta đã có sắn tên rồi a, chính là cái tên Kim Cương trong bộ phim đó, hình tượng tuyệt đối là phù hợp.
- Ta... Trang Duệ, ngươi là Kim Cương, Kim Cương!
Trang Duệ quán thâu linh khí vào trong đầu của Tinh Tinh, lại không ngừng bắt đầu dạy bảo, chỉ cần Tinh Tnh Kim Cương bắt đầu thét lên một tiếng, Trang Duệ lập tức truyền linh khí cho nó ngay.
Bởi như vậy, dùng không biết bao nhiêu thời gian, Trang Duệ lại hô Kim Cương, đại gia hỏa kia có thể phản ứng lại.
- Kim Cương!
- Ngao!
- Kim Cương!
- Ngao!
Lúc này Trang Duệ nói nhiều nên thành bệnh, hiện tại đã hoàn thành, lập tức hưng phấn không thôi, mà trí tuệ của Kim Cương không cao, giống như còn đang độc thân, cùng Trang Duệ chơi đùa tới chết.
Giống như Trang Duệ đã nói, ở đây cũng chỉ có một mình Kim Cương và hắn, thỉnh thoảng nghe được tiếng hô của Kim Cương, rất là thú vị, làm cho tâm tình của Trang Duệ khoan khoái dễ chịu, con mắt lồi và lỗ mũi to, hình như cũng biến thành đẹp mắt hơn không ít.
Bất tri bất giác một đêm qua đi, Trang Duệ hoàn toàn không có cảm giác mệt mỏi, ngược lại tinh thần còn sung mãng hơn.
Một đêm này nói chuyện không gián đoạn, làm cho áp lực tích tụ trong lòng hắn cũng giải khai không ít, cho dù trong thời gian ngắn không thể rời khỏi hòn đảo này, hắn cũng không có vì sinh hoạt tịch mịch mà sinh ra buồn bực.
- NGAO... NGAO NGAO...
Nhìn thấy sắc trời sáng rõ, bỗng nhiên Kim Cương từ trên mặt đất đứng dậy, thân hình rời đi, bò lên đỉnh núi.
- Kim Cương, trở lại, trở lại...
Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương phải rời đi, không khỏi gấp lên, nhưng cho dù hắn hô thế nào, Kim Cương cũng không quay đầu lại, lập tức biến mất trong tầm mắt của Trang Duệ.
- Kim Cương có thể không trở lại hay không?
Trong nội tâm của Trang Duệ lo được lo mắt, trải qua một đêm ở chung này, Trang Duệ cơ hồ đem Kim Cương lên tầm quan trọng, cùng một đẳng cấp với Bạch Sư, đây cũng là do Trang Duệ quá mức tịch mịch a.
Quay đầu nhìn về phương hướng Kim Cương biến mất mà thất thần một hồi lâu, Trang Duệ mới quay đầu lại, hôm nay còn phải làm rất nhiều việc, cũng không thể ngây ngốc vì nó được.
Trải qua một đêm đốt hang, trong sơn động trừ Trang Duệ tận lực giữ lại hỏa chủng(mồi lửa) ra, ngọn lửa đã hoàn toàn dập tắt, hắn chỉ giữa lại một hỏa chủng, Trang Duệ cầm cái xẻng, xúc tro tàn trên mặt đất đổ ra bên ngoài.
Sau khi bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ, sơn động trở nên sạch sẽ, trừ dầu vết ám khói đen trên vách động ra thì không còn gì cả, mùi khai của mèo chồn, đã không còn ngửi thấy nữa.
Nhìn mình mới trụ sở, Trang Duệ cũng không có bao nhiêu cao hứng, suốt mấy tiếng đồng hồ mà mình làm việc, Kim Cương cũng không có xuất hiện, điều này làm cho Trang Duệ hoài nghi, sau này Kim Cương có quay trở lại với hắn hay không?
Sau khi ôm đống cành lá khô vào trong động, Trang Duệ xếp chúng vào tận cùng của hang động, sau này nó sẽ là nhà của hắn, nằm trên chiếc giường bằng lá cây mềm mại, Trang Duệ không muốn mình ngủ dưới đất nữa trước.
- NGAO... NGAO NGAO...
Vào thời điểm Trang Duệ chuẩn bị nhắm mắt, bên ngoài sơn động truyền tới tiếng hô của Kim Cương, điều này làm cho Trang Duệ vui mừng quá đỗi, vội vàng lao ra.
- Kim Cương, tiểu tử ngươi dọa ta hỏng luôn a, ta còn tưởng rằng ngươi không trở lại nữa đấy.
Trong giọng nói của Trang Duệ mang theo vị chua.
- NGAO...
Kim Cương nghe không hiểu Trang Duệ nói cái gì, vừa bước tới trước bẫy rập của Trang Duệ, nó ném xuống một thứ đồ vật huyết nhục mơ hồ.
- Đây là... Đây là dê rừng?
/1160
|