Trang Duệ nhìn thấy mà sửng sờ một chút, đây là một trong những con dê rừng mà Trang Duệ nhìn thấy ở thủy đàm ngày đó, vốn buổi sáng hôm nay Trang Duệ còn có ý định cầm lao đi săn chúng, không nghĩ tới Kim Cương đã mang tới một con.
Hơn nữa nộ dáng của con dê rừng này quá thê thảm, nửa người là vết máu lênh láng, vô cùng có khả năng là bị Kim Cương cầm lên ném chết.
- Ngao ngao...
Kim Cương cũng mặc kệ Trang Duệ sững sờ cái gì, hai cánh tay cầm lấy chân sau của con dê, dùng sức xé một cái.
Trang Duệ đứng gần ở đó, chỉ nghe được "Xoẹt" một tiếng, nội tạng và máu của con dê rừng hỗn tạp, toàn bộ đều giội lên người của hắn, mà từ mùi hôi thối này, làm cho Trang Duệ thiếu chút nữa tắt thở vì quá thối.
Nhưng Kim Cương lại quá hưng phấn, sau khi xé con dê rừng thành hai mảnh, dùng nắm tay nện lên ngực của mình, giống như đang hướng về phía Trang Duệ biểu hiện sự dũng mãnh.
- Má ơi, ta lại quét dọn tới trưa rồi a.
Trang Duệ ngơ ngác liền nhìn vết máu và nội tạng trước hang động của mình, thiếu chút nữa nước mắt rơi đầy mặt, đầu óc của hắn vẫn còn thanh tỉnh, nhưng vết máu ở trong sơn động, chẳng lẽ mình lại phải vệ sinh lần nữa, qua lại múc nước rửa hang?
- NGAO...
Kim Cương đối với phản ứng của Trang Duệ không có hài lòng lắm, dù thế nào cũng phải ban thưởng linh khí cho nó a? Cho nên bạn thân rất không thoải mái nhặt nửa phần thân dê lên, đưa vào trong miệng rộng, dùng sức xé thịt tươi.
- Ta kháo, không phải nói Tinh Tinh đều ăn chay sao? Tại sao con Tinh Tinh này lại khác người như thế?
Động tác này làm Trang Duệ cảm thấy giật mình, nhìn thấy nó xé thịt tươi ra ăn từng miếng lớn, điều này quả thật nó làm còn tốt hơn Bạch Sư nhiều.
- Ngao ngao...
Kim Cương không mang thù, nhìn thấy Trang Duệ không ăn, vội vàng cầm nửa con dê trên mặt đất, đưa tới trước mặt của Trang Duệ, rất mẫu tính làm mẫu cho Trang Duệ xem, nó cắn một cái, giống như đang dạy Trang Duệ nên ăn thịt như thế nào.
- @ $ $#... %
Trang Duệ đồng học lập tức im lặng, bản thân của hắn cũng không biết mình đang lầm bầm cái gì, thò tay tiếp nhận thịt dê, nhìn bộ dáng huyết nhục mơ hồ của thịt dê, làm cho hắn như thế nào cũng không dám đưa vào miệng.
- Kim Cương, không muốn ăn, ta làm đồ ăn ngon cho ngươi...
Trang Duệ cầm miếng thịt trong tay của Kim Cương, một tay cầm thịt dê, chạy về phía dòng suối.
Kim Cương bị Trang Duệ cướp đi cái ăn, ngược lại cũng không tức giận, có chút tò mò đi theo Trang Duệ, nhìn thấy hắn vứt bỏ nội tạng, sau đó rửa sạch sẽ, cầm trở lại sơn động.
Trang Duệ lại chạy ra chỗ chân núi, nhặt không ít củi lửa, buồn cười nhất là Kim Cương cũng đi theo phía sau hắn học hỏi, ôm theo một đống củi lớn, điều này làm cho Trang Duệ rất vui mừng, lập tức ban thưởng linh khí cho nó.
Trang Duệ đang lo mình không biết nên hủy các căn nhà thế nào, có Kim Cương là đồng chí yêu thích học hỏi, chỉ sợ những căn nhà gỗ kia hắn giải quyết chỉ trong một ngày là xong.
Dùng tiểu đao trên đầu ngọn lao, Trang Duệ lột da của con dê này ra, để qua một bên, đoán chừng không bao lâu nữa, da dê có thể thay thế cái quần lót của mình, hiện tại đại gia hỏa, thiếu chút nữa đã bạo lộ ra không khí.
Sau khi bận rộn suốt nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ mới đưa hai cái chân dê lên trên lò lửa nướng, Kim Cương có chút không rõ, nghiêng đầu nhìn thịt dê trên lửa, không bao lâu sau mùi thơm truyền ra, thần thái của Kim Cương trở nên bất an.
- Còn phải đợi một hồi...
Trang Duệ đối với Kim Cương đang vò đầu bứt tai mà cười cười, dùng linh khí trấn an nó một lúc, sau đó đem lực chú ý dời lên trên người của con dê nướng.
Sau khi đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, cả thân dê biến thành màu vàng óng ánh, Trang Duệ mới đem nó xuống, đặt ở nơi có gió và râm mát, lúc này mới đưa cho Kim Cương một miếng.
Kim Cương sớm đã không đợi nổi nữa nên sau khi cầm lấy thịt dê đã bỏ vào trong miệng, hình tượng của Trang Duệ cũng không tốt hơn gì so với nó, đã hơn một tuần nay hắn không biết mùi vị của thịt, mặc dù không có đồ gia vị, Trang Duệ cũng ăn một miệng đầy mỡ.
Nhưng sức ăn của Trang Duệ cũng không có quá cao, hiển nhiên là không thể so với Kim Cương, Kim Cương ăn xong nửa khối thịt dê này xong, Trang Duệ chỉ mới gặm một ngụm mà thôi.
Kim Cương ăn xong phần của mình, đôi mắt trông mong nhìn về phía khối thịt dê của Trang Duệ, ánh mắt của nó rất thuần khiết, làm cho Trang Duệ không thể không phân hơn một nửa đưa cho Kim Cương.
- Tắm rửa, tắm rửa đi...
Toàn thân đầy vết máu và mỡ, làm cho Trang Duệ cảm thấy thập phần không thoải mái, sau khi ăn cơm trưa xong, lôi kéo Kim Cương chạy ra hướng bờ biển.
Cơm trưa là Kim Cương cung cấp, Trang Duệ cũng muốn bộc lộ tài năng, buổi tối là một buổi đầy cá.
Trang Duệ thật không ngờ Kim Cương có khổ người lớn như vậy, lại rất sợ nước, thời điểm Trang Duệ xuống thủy đàm bắt cá, Kim Cương chỉ trốn ở một bên, mỗi khi có cá được Trang Duệ ném lên thì nó chụp chết ngay.
- Thơm, đúng là quá thơm a.
Trang Duệ trở về nơi phơi muối, quét mắt nhìn một ít hạt muối, tuy hương vị không tốt lắm, nhưng tóm lại là có vị mặn, điều này làm cho Trang Duệ đã lâu không ăn muối, thiếu chút nữa hưng phấn tới mức cắn đứt đầu lưỡi.
- Chẳng lẽ ta thiếu muối nên toàn thân đều hưng phấn như thế sao?
Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương đang học ăn uống bên cạnh mình, không cần nghĩ cũng biết, năng lực học tập của Tinh Tinh đúng là rất mạnh, chỉ cần mình làm một động tác một lần, nó sẽ học được ngay, không chút khó khăn nào.
- Ngao ngao! Vù vù... Vù vù...
Sau khi ăn cá từ tay mình xong, Kim Cương lại nhìn về phía Trang Duệ, trung thực không khách khí mà lấy ba bốn con cá phần của Trang Duệ đi.
Kim Cương cũng không phải ăn chùa, thời điểm Trang Duệ nướng cá, nó không biết từ nơi nào ôm tới một bó mía ngọt, phân ra một nửa cho Trang Duệ, hơn nữa còn làm mẫu cho Trang Duệ xem, ăn mía ngọt thế nào.
- PHỐC PHỐC...
Hơn nữa nộ dáng của con dê rừng này quá thê thảm, nửa người là vết máu lênh láng, vô cùng có khả năng là bị Kim Cương cầm lên ném chết.
- Ngao ngao...
Kim Cương cũng mặc kệ Trang Duệ sững sờ cái gì, hai cánh tay cầm lấy chân sau của con dê, dùng sức xé một cái.
Trang Duệ đứng gần ở đó, chỉ nghe được "Xoẹt" một tiếng, nội tạng và máu của con dê rừng hỗn tạp, toàn bộ đều giội lên người của hắn, mà từ mùi hôi thối này, làm cho Trang Duệ thiếu chút nữa tắt thở vì quá thối.
Nhưng Kim Cương lại quá hưng phấn, sau khi xé con dê rừng thành hai mảnh, dùng nắm tay nện lên ngực của mình, giống như đang hướng về phía Trang Duệ biểu hiện sự dũng mãnh.
- Má ơi, ta lại quét dọn tới trưa rồi a.
Trang Duệ ngơ ngác liền nhìn vết máu và nội tạng trước hang động của mình, thiếu chút nữa nước mắt rơi đầy mặt, đầu óc của hắn vẫn còn thanh tỉnh, nhưng vết máu ở trong sơn động, chẳng lẽ mình lại phải vệ sinh lần nữa, qua lại múc nước rửa hang?
- NGAO...
Kim Cương đối với phản ứng của Trang Duệ không có hài lòng lắm, dù thế nào cũng phải ban thưởng linh khí cho nó a? Cho nên bạn thân rất không thoải mái nhặt nửa phần thân dê lên, đưa vào trong miệng rộng, dùng sức xé thịt tươi.
- Ta kháo, không phải nói Tinh Tinh đều ăn chay sao? Tại sao con Tinh Tinh này lại khác người như thế?
Động tác này làm Trang Duệ cảm thấy giật mình, nhìn thấy nó xé thịt tươi ra ăn từng miếng lớn, điều này quả thật nó làm còn tốt hơn Bạch Sư nhiều.
- Ngao ngao...
Kim Cương không mang thù, nhìn thấy Trang Duệ không ăn, vội vàng cầm nửa con dê trên mặt đất, đưa tới trước mặt của Trang Duệ, rất mẫu tính làm mẫu cho Trang Duệ xem, nó cắn một cái, giống như đang dạy Trang Duệ nên ăn thịt như thế nào.
- @ $ $#... %
Trang Duệ đồng học lập tức im lặng, bản thân của hắn cũng không biết mình đang lầm bầm cái gì, thò tay tiếp nhận thịt dê, nhìn bộ dáng huyết nhục mơ hồ của thịt dê, làm cho hắn như thế nào cũng không dám đưa vào miệng.
- Kim Cương, không muốn ăn, ta làm đồ ăn ngon cho ngươi...
Trang Duệ cầm miếng thịt trong tay của Kim Cương, một tay cầm thịt dê, chạy về phía dòng suối.
Kim Cương bị Trang Duệ cướp đi cái ăn, ngược lại cũng không tức giận, có chút tò mò đi theo Trang Duệ, nhìn thấy hắn vứt bỏ nội tạng, sau đó rửa sạch sẽ, cầm trở lại sơn động.
Trang Duệ lại chạy ra chỗ chân núi, nhặt không ít củi lửa, buồn cười nhất là Kim Cương cũng đi theo phía sau hắn học hỏi, ôm theo một đống củi lớn, điều này làm cho Trang Duệ rất vui mừng, lập tức ban thưởng linh khí cho nó.
Trang Duệ đang lo mình không biết nên hủy các căn nhà thế nào, có Kim Cương là đồng chí yêu thích học hỏi, chỉ sợ những căn nhà gỗ kia hắn giải quyết chỉ trong một ngày là xong.
Dùng tiểu đao trên đầu ngọn lao, Trang Duệ lột da của con dê này ra, để qua một bên, đoán chừng không bao lâu nữa, da dê có thể thay thế cái quần lót của mình, hiện tại đại gia hỏa, thiếu chút nữa đã bạo lộ ra không khí.
Sau khi bận rộn suốt nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ mới đưa hai cái chân dê lên trên lò lửa nướng, Kim Cương có chút không rõ, nghiêng đầu nhìn thịt dê trên lửa, không bao lâu sau mùi thơm truyền ra, thần thái của Kim Cương trở nên bất an.
- Còn phải đợi một hồi...
Trang Duệ đối với Kim Cương đang vò đầu bứt tai mà cười cười, dùng linh khí trấn an nó một lúc, sau đó đem lực chú ý dời lên trên người của con dê nướng.
Sau khi đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, cả thân dê biến thành màu vàng óng ánh, Trang Duệ mới đem nó xuống, đặt ở nơi có gió và râm mát, lúc này mới đưa cho Kim Cương một miếng.
Kim Cương sớm đã không đợi nổi nữa nên sau khi cầm lấy thịt dê đã bỏ vào trong miệng, hình tượng của Trang Duệ cũng không tốt hơn gì so với nó, đã hơn một tuần nay hắn không biết mùi vị của thịt, mặc dù không có đồ gia vị, Trang Duệ cũng ăn một miệng đầy mỡ.
Nhưng sức ăn của Trang Duệ cũng không có quá cao, hiển nhiên là không thể so với Kim Cương, Kim Cương ăn xong nửa khối thịt dê này xong, Trang Duệ chỉ mới gặm một ngụm mà thôi.
Kim Cương ăn xong phần của mình, đôi mắt trông mong nhìn về phía khối thịt dê của Trang Duệ, ánh mắt của nó rất thuần khiết, làm cho Trang Duệ không thể không phân hơn một nửa đưa cho Kim Cương.
- Tắm rửa, tắm rửa đi...
Toàn thân đầy vết máu và mỡ, làm cho Trang Duệ cảm thấy thập phần không thoải mái, sau khi ăn cơm trưa xong, lôi kéo Kim Cương chạy ra hướng bờ biển.
Cơm trưa là Kim Cương cung cấp, Trang Duệ cũng muốn bộc lộ tài năng, buổi tối là một buổi đầy cá.
Trang Duệ thật không ngờ Kim Cương có khổ người lớn như vậy, lại rất sợ nước, thời điểm Trang Duệ xuống thủy đàm bắt cá, Kim Cương chỉ trốn ở một bên, mỗi khi có cá được Trang Duệ ném lên thì nó chụp chết ngay.
- Thơm, đúng là quá thơm a.
Trang Duệ trở về nơi phơi muối, quét mắt nhìn một ít hạt muối, tuy hương vị không tốt lắm, nhưng tóm lại là có vị mặn, điều này làm cho Trang Duệ đã lâu không ăn muối, thiếu chút nữa hưng phấn tới mức cắn đứt đầu lưỡi.
- Chẳng lẽ ta thiếu muối nên toàn thân đều hưng phấn như thế sao?
Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương đang học ăn uống bên cạnh mình, không cần nghĩ cũng biết, năng lực học tập của Tinh Tinh đúng là rất mạnh, chỉ cần mình làm một động tác một lần, nó sẽ học được ngay, không chút khó khăn nào.
- Ngao ngao! Vù vù... Vù vù...
Sau khi ăn cá từ tay mình xong, Kim Cương lại nhìn về phía Trang Duệ, trung thực không khách khí mà lấy ba bốn con cá phần của Trang Duệ đi.
Kim Cương cũng không phải ăn chùa, thời điểm Trang Duệ nướng cá, nó không biết từ nơi nào ôm tới một bó mía ngọt, phân ra một nửa cho Trang Duệ, hơn nữa còn làm mẫu cho Trang Duệ xem, ăn mía ngọt thế nào.
- PHỐC PHỐC...
/1160
|