Trận chiến có lẽ đã tới hồi kết, Alisia thở dốc,khuôn mặt nhuốm vè mệt mỏi, dựa vào thân cây làm điểm tựa., xẻ một mảnh vải thắt chặt vết thương nhằm cầm máu. Anna liếm nhẹ lên mặt Alisia, quay sang nhe nanh giơ vuốt với Alex, đôi mắt đỏ long lên. Add không kém cạnh, nó gầm gừ đáp trả. So với Anna, nó đáng sợ hơn nhiều. Hai tay buông thõng, Alex chậm rãi tiến lại chỗ Alisia, mấy cái phi tiêu đã được thay thế bằng một thanh kiếm dài sáng loáng.
- Chẳng lẽ mình lại chết như vậy ?
Alisia thầm nghĩ. Bỗng, Anna chồm lên phía trước, đứng chắn trước mặt Alisia. Thấy thế, Add cũng nhảy phốc lên trước, dồn Anna vào góc. Anna lùi dần, mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía chủ. Trong đôi mắt đỏ ấy, lo sợ có, nghĩ ngợi có, tin tưởng cũng có. Nhưng nếu nó động thủ thì Add sẽ giết nó như chơi. Còn nếu nó không làm gì, chủ nó cũng sẽ chết. Thật là khó xử !
David và mọi người đứng ngoài nín thở theo dõi. Ai cũng biết rõ địa vị của Alisia không đơn thuần chỉ là một vị Trưởng Tộc, mà còn cao hơn thế. Nếu Alex giết cô ấy, không chỉ đắc tội với một Tộc, mà còn cả yêu giới này, hình phạt sẽ cực kì khắc nghiệt.
Alex nâng cằm Alisia lên, mỉm cười :
- Vĩnh biệt. Hẹn gặp ngươi ở Địa Ngục.
Thanh kiếm loang loáng vung lên. Alisia nhắm chặt mắt, đưa tay ôm lấy thân mình. Trông cô giống hệt một con mèo nhỏ đang run rẩy trước con mãnh thú hung hăng. Bỗng một giọng nói vang lên, xen lẫn sự hoảng hốt :
-Dừng lại!
Alex khựng lại, thanh kiếm dừng giữa không khí. Alisia không cảm thấy gì thì từ từ mở mắt, thảng thốt khi thấy thanh kiếm cách cổ mình chưa đầy một centimet, chỉ một cử động nhỏ cũng khiến nó cứa vào cổ ngay lập tức. Cô đưa mắt tìm dáng David. Giọng nói ban nãy là của anh, không thể sai được.
Alex cao giọng hỏi :
- Có việc gì ?
Một hồi lâu sau, Alex mới nhận được câu trả lời từ phía David :
- Cô ấy là hôn thê của Ngài.
David ngập ngừng, chứng tỏ ban đầu anh không muốn nói ra, nhưng vì tình thế bất lợi, anh buộc phải nói sự thật, mong Trưởng Tộc Sói dừng lại. Anh sợ rằng không làm vậy thì người anh coi là em gái sẽ chết.
Alex khẽ nhíu mày,thanh kiếm trên tay biến mất. Cậu bước từng bước dài tới chỗ David, nhấc cổ áo anh lên, gằn giọng hỏi :
- Ngươi vừa nói gì ?
- Tôi nói – David nuốt nước miếng, chậm rãi nhắc lại – Cô ấy là hôn thê của Ngài.
Câu nói vừa thốt ra đến lần thứ hai, thì ai nấy có mặt ở đó đều bàng hoàng. Alex lấy lại bình tĩnh nhanh nhất, hết nhìn David rồi lại nhìn Alisia, tia sát khí biến mất. Cô ta chính là vị hôn thê của cậu sao ? Alex ra hiệu cho Add lùi lại. Anna thấy thế liền chạy lại chỗ Alisia, liếm lên mặt cô đầy lo lắng. Add nằm phủ phục trước nhà, lim dim mắt, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.
- Mau trị thương cho cô ta.
Alex cất cao giọng, mặt khẽ nhăn lại vì đau. Độc tố trong mũi tên vừa nãy đã ngấm dần vào cơ thể. Hai cô gái tất tả chạy về phía Alisia, hỏi han vài câu rồi dìu cô vào nhà. Sắc mặt Alisia đang rất xấu, da dẻ thì nhợt nhạt, mất hết sắc hồng vốn có. Cũng phải thôi vì cô đã trúng độc hai lần rồi. David lo lắng bám theo, trong lòng nóng như lửa đốt, chỉ mong không có gì bất trắc. Alex đi sau cùng, tay phải bóp chặt vào vết thương ở tay trái.
Cậu thả người xuống ghế, mắt chăm chăm theo dõi Alisia. Hai cô gái Tộc Sói bê lên một chén thuốc, đưa cho Alisia uống. Cô đón lấy chén thuốc và uống sạch. Một nguồn sức sống tự nhiên lan tỏa khắp cơ thể khiến cô thấy thật thoải mái. Đưa tay tháo những mảnh vải che vết thương, cô vui mừng khi thấy chúng biến mất. Thật là kì diệu ! Liếc nhìn Aex và bắt gặp ánh mắt của hắn cũng đang nhìn mình, Alisia vội quay đi.
David choàng áo cho cô, ân cần hỏi :
- Trưởng Tộc, Người không sao chứ ?
- Anh yên tâm, em không sao.
Alisia cười tươi để chứng tỏ mình vẫn ổn. Chợt...
- Ngươi... ngươi bị sao vậy ?
Alisia chồm lên khi thấy Alex đột nhiên khuỵu xuống sàn, máu ứa ra từ khóe miệng. Cậu không có hơi sức để trả lời câu hỏi của cô. Alisia lập tức ra lệnh cho David đưa hắn lên giường. Nắm lấy bàn tay hắn, cô thấy chúng lạnh toát. Chẳng lẽ trong mũi tên có độc ? Thôi xong ! Hắn mà chết thì ai sẽ cai quản Tộc Sói, và khả năng cô bị khai trừ khỏi Evelyn là rất cao. Lúc đó cô sẽ trôi dạt đi đâu, về đâu ?
Đặt lên trán Alex một chiếc khăn ướt, Alisia tức tốc phóng ra ngoài tìm thảo dược. Vừa mở cửa, trước mặt cô là Anna, miệng ngậm một chiếc giỏ, trong đó toàn là thảo dược hiếm có.
- Cảm ơn em, Anna.
Alisia cầm chiếc giỏ, quay người vào trong. Với cô, việc chế tạo thuốc giải hay độc dược chỉ là chuyện nhỏ, vì cô vốn từng học qua y thuật. Bệnh tình của Alex ngày càng trầm trọng, mồ hôi vã ra như tắm. Cứ chốc chốc, người cậu lại co giật như con rối bị ai đó điều khiển. Hai cô gái Tộc Sói sợ hãi nắm tay nhau, mắt đều hướng về phía Trưởng Tộc của họ.David cũng lộ rõ vẻ căng thẳng.
Nhìn quanh phòng, Alisia không ngờ mọi chuyện lại nghiêm trọng như vậy. Tất cả cũng tại lỗi của tên đó, thách đấu làm gì để rồi bây giờ bị thương. Nghĩ là vậy nhưng Alisia lại cảm tưởng mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu cô. Cô biết rằng trong trận đấu đó, hắn đã nương tay rất nhiều.
Mải nghĩ ngợi, nồi canh sôi từ lúc nào Alisia cũng không hay biết.
- Trưởng Tộc ! Nồi canh !
David lên tiếng nhắc nhở. Alisia giật mình, dời khỏi những suy nghĩ trong đầu, trở về với thực tại trớ trêu. Cô múc ra bát thứ nước canh nâu đen, có hương thơm ngát từ các loại thảo dược quí. Đỡ Alex ngồi dậy, Alisia đưa bát nước thuốc đến gần miệng cậu, nói như ra lệnh :
- Uống đi. Ngươi chết thì phiền chết mất.
Alex mím môi, lắc đầu tỏ vẻ không muốn. Sau một hồi hối thúc đầy quyết tâm của Alisia, Alex bất lực uống cạn. Cậu nhăn nhó, vị thuốc đăng đắng, sền sệt mà cũng ngầy ngậy. Nhưng ngay sau đó là vị thanh mát trong miệng, thực khiến người ta thoải mái. Cậu ngả người xuống gối, lim dim mắt. Khuôn mặt David thoáng sa sầm khi thấy cảnh tượng trước mặt, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Hai cô gái Tộc Sói giờ đã đứng lẫn trong đám người lố nhố trong nhà. Họ xì xào, bàn tán rôm rả. Alisia định thần lại, thấy tay mình đang đặt dưới đầu Alex, tay kia cầm cái bát rỗng. Mặt cô gái đỏ bừng, chợt hiểu ra mấy người kia đang nói chuyện gì. Alisia vội cùng David cáo từ ra về.
- Chẳng lẽ mình lại chết như vậy ?
Alisia thầm nghĩ. Bỗng, Anna chồm lên phía trước, đứng chắn trước mặt Alisia. Thấy thế, Add cũng nhảy phốc lên trước, dồn Anna vào góc. Anna lùi dần, mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía chủ. Trong đôi mắt đỏ ấy, lo sợ có, nghĩ ngợi có, tin tưởng cũng có. Nhưng nếu nó động thủ thì Add sẽ giết nó như chơi. Còn nếu nó không làm gì, chủ nó cũng sẽ chết. Thật là khó xử !
David và mọi người đứng ngoài nín thở theo dõi. Ai cũng biết rõ địa vị của Alisia không đơn thuần chỉ là một vị Trưởng Tộc, mà còn cao hơn thế. Nếu Alex giết cô ấy, không chỉ đắc tội với một Tộc, mà còn cả yêu giới này, hình phạt sẽ cực kì khắc nghiệt.
Alex nâng cằm Alisia lên, mỉm cười :
- Vĩnh biệt. Hẹn gặp ngươi ở Địa Ngục.
Thanh kiếm loang loáng vung lên. Alisia nhắm chặt mắt, đưa tay ôm lấy thân mình. Trông cô giống hệt một con mèo nhỏ đang run rẩy trước con mãnh thú hung hăng. Bỗng một giọng nói vang lên, xen lẫn sự hoảng hốt :
-Dừng lại!
Alex khựng lại, thanh kiếm dừng giữa không khí. Alisia không cảm thấy gì thì từ từ mở mắt, thảng thốt khi thấy thanh kiếm cách cổ mình chưa đầy một centimet, chỉ một cử động nhỏ cũng khiến nó cứa vào cổ ngay lập tức. Cô đưa mắt tìm dáng David. Giọng nói ban nãy là của anh, không thể sai được.
Alex cao giọng hỏi :
- Có việc gì ?
Một hồi lâu sau, Alex mới nhận được câu trả lời từ phía David :
- Cô ấy là hôn thê của Ngài.
David ngập ngừng, chứng tỏ ban đầu anh không muốn nói ra, nhưng vì tình thế bất lợi, anh buộc phải nói sự thật, mong Trưởng Tộc Sói dừng lại. Anh sợ rằng không làm vậy thì người anh coi là em gái sẽ chết.
Alex khẽ nhíu mày,thanh kiếm trên tay biến mất. Cậu bước từng bước dài tới chỗ David, nhấc cổ áo anh lên, gằn giọng hỏi :
- Ngươi vừa nói gì ?
- Tôi nói – David nuốt nước miếng, chậm rãi nhắc lại – Cô ấy là hôn thê của Ngài.
Câu nói vừa thốt ra đến lần thứ hai, thì ai nấy có mặt ở đó đều bàng hoàng. Alex lấy lại bình tĩnh nhanh nhất, hết nhìn David rồi lại nhìn Alisia, tia sát khí biến mất. Cô ta chính là vị hôn thê của cậu sao ? Alex ra hiệu cho Add lùi lại. Anna thấy thế liền chạy lại chỗ Alisia, liếm lên mặt cô đầy lo lắng. Add nằm phủ phục trước nhà, lim dim mắt, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.
- Mau trị thương cho cô ta.
Alex cất cao giọng, mặt khẽ nhăn lại vì đau. Độc tố trong mũi tên vừa nãy đã ngấm dần vào cơ thể. Hai cô gái tất tả chạy về phía Alisia, hỏi han vài câu rồi dìu cô vào nhà. Sắc mặt Alisia đang rất xấu, da dẻ thì nhợt nhạt, mất hết sắc hồng vốn có. Cũng phải thôi vì cô đã trúng độc hai lần rồi. David lo lắng bám theo, trong lòng nóng như lửa đốt, chỉ mong không có gì bất trắc. Alex đi sau cùng, tay phải bóp chặt vào vết thương ở tay trái.
Cậu thả người xuống ghế, mắt chăm chăm theo dõi Alisia. Hai cô gái Tộc Sói bê lên một chén thuốc, đưa cho Alisia uống. Cô đón lấy chén thuốc và uống sạch. Một nguồn sức sống tự nhiên lan tỏa khắp cơ thể khiến cô thấy thật thoải mái. Đưa tay tháo những mảnh vải che vết thương, cô vui mừng khi thấy chúng biến mất. Thật là kì diệu ! Liếc nhìn Aex và bắt gặp ánh mắt của hắn cũng đang nhìn mình, Alisia vội quay đi.
David choàng áo cho cô, ân cần hỏi :
- Trưởng Tộc, Người không sao chứ ?
- Anh yên tâm, em không sao.
Alisia cười tươi để chứng tỏ mình vẫn ổn. Chợt...
- Ngươi... ngươi bị sao vậy ?
Alisia chồm lên khi thấy Alex đột nhiên khuỵu xuống sàn, máu ứa ra từ khóe miệng. Cậu không có hơi sức để trả lời câu hỏi của cô. Alisia lập tức ra lệnh cho David đưa hắn lên giường. Nắm lấy bàn tay hắn, cô thấy chúng lạnh toát. Chẳng lẽ trong mũi tên có độc ? Thôi xong ! Hắn mà chết thì ai sẽ cai quản Tộc Sói, và khả năng cô bị khai trừ khỏi Evelyn là rất cao. Lúc đó cô sẽ trôi dạt đi đâu, về đâu ?
Đặt lên trán Alex một chiếc khăn ướt, Alisia tức tốc phóng ra ngoài tìm thảo dược. Vừa mở cửa, trước mặt cô là Anna, miệng ngậm một chiếc giỏ, trong đó toàn là thảo dược hiếm có.
- Cảm ơn em, Anna.
Alisia cầm chiếc giỏ, quay người vào trong. Với cô, việc chế tạo thuốc giải hay độc dược chỉ là chuyện nhỏ, vì cô vốn từng học qua y thuật. Bệnh tình của Alex ngày càng trầm trọng, mồ hôi vã ra như tắm. Cứ chốc chốc, người cậu lại co giật như con rối bị ai đó điều khiển. Hai cô gái Tộc Sói sợ hãi nắm tay nhau, mắt đều hướng về phía Trưởng Tộc của họ.David cũng lộ rõ vẻ căng thẳng.
Nhìn quanh phòng, Alisia không ngờ mọi chuyện lại nghiêm trọng như vậy. Tất cả cũng tại lỗi của tên đó, thách đấu làm gì để rồi bây giờ bị thương. Nghĩ là vậy nhưng Alisia lại cảm tưởng mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu cô. Cô biết rằng trong trận đấu đó, hắn đã nương tay rất nhiều.
Mải nghĩ ngợi, nồi canh sôi từ lúc nào Alisia cũng không hay biết.
- Trưởng Tộc ! Nồi canh !
David lên tiếng nhắc nhở. Alisia giật mình, dời khỏi những suy nghĩ trong đầu, trở về với thực tại trớ trêu. Cô múc ra bát thứ nước canh nâu đen, có hương thơm ngát từ các loại thảo dược quí. Đỡ Alex ngồi dậy, Alisia đưa bát nước thuốc đến gần miệng cậu, nói như ra lệnh :
- Uống đi. Ngươi chết thì phiền chết mất.
Alex mím môi, lắc đầu tỏ vẻ không muốn. Sau một hồi hối thúc đầy quyết tâm của Alisia, Alex bất lực uống cạn. Cậu nhăn nhó, vị thuốc đăng đắng, sền sệt mà cũng ngầy ngậy. Nhưng ngay sau đó là vị thanh mát trong miệng, thực khiến người ta thoải mái. Cậu ngả người xuống gối, lim dim mắt. Khuôn mặt David thoáng sa sầm khi thấy cảnh tượng trước mặt, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Hai cô gái Tộc Sói giờ đã đứng lẫn trong đám người lố nhố trong nhà. Họ xì xào, bàn tán rôm rả. Alisia định thần lại, thấy tay mình đang đặt dưới đầu Alex, tay kia cầm cái bát rỗng. Mặt cô gái đỏ bừng, chợt hiểu ra mấy người kia đang nói chuyện gì. Alisia vội cùng David cáo từ ra về.
/17
|