Chap 44 : ……cái gọi là chín chắn, cũng chỉ là biết chịu đựng nỗi đau khổ hơn.
─ Quảng Đông Nam Hà ─
Sáng sớm, trời còn tờ mờ sáng, đêm tối đang dần biến mất, ánh sáng tinh mơ từ từ tỉnh giấc sau một giấc ngủ say bao phủ lấy ngôi trường cao quý. Xa xa sương mù lượn lờ, mọi vật bị phủ 1 lớp màu trắng ngà mỏng manh, sương trắng nhuộm tất cả thành mông lung mờ ảo.
Một chiếc BMW sang trọng dừng lại trước cổng trường, cánh cửa chậm rãi được mở ra, một gót dày sang trọng đặt xuống nền đất lạnh lẽo, theo đó là một mái tóc dài bồng bềnh bung xõa nổi bật với tone màu hồng phấn nơi đuôi tóc, vừa thanh thoát lại vừa sang trọng.
Chỉ tiếc, vẻ ngoài, đẹp là vậy, nhưng dáng vẻ thực tế hiện tại của Xử Nữ lại không được chăm sóc chút nào, mái tóc dù là bung xõa thư thả nhưng nếu để ý, chính là một mái tóc rối bù chưa được chỉnh trang kĩ lưỡng, khác hẳn với phong cách tỉ mỉ của Xử Nữ mỗi ngày. Kế đến, đôi môi đỏ mọng đẹp mê hồn của cô hôm nay lại trở nên vô cùng nhợt nhạt thiếu sức sống, đến quầng thâm mắt cũng nổi lên vô cùng rõ ràng không chút che giấu.
Có thể thấy, cô đã khóc rất nhiều!
Nhìn khung cảnh mờ ảo của buổi sáng tinh mơ nơi sân trường, khóe môi Xử Nữ không nhịn được mà cong lên, để lộ nụ cười ma mị mê hồn, lại vương lên một chút bất lực vô tận, khiến người ta nhìn vào, trái tim cũng không khỏi xót xa.
Cô khóc cũng nhiều rồi, cô đau cũng đủ rồi….
Cô chợt nhận ra…..
Chẳng được gì cả!
Đau vì hắn, hắn sẽ nhớ đến cô sao?
Khóc vì hắn, hắn sẽ biết cô đau sao?
Tủi thân vì hắn, hắn sẽ biết cô yêu hắn nhiều thế nào sao?
Vô ích, tên đần độn đấy không biết. Vậy không cần phải khóc nữa.
“Bịch Bịch….”
– “Xử Nữ!!!!!”
Bất Ngờ, có một nữ sinh lạ lẫm với mái tóc đen huyền được túm gọn lên tinh quái, khuôn mặt bầu bĩnh vô cùng hốt hoảng tái mét chạy xồng xộc đến trước mặt Xử Nữ, dáng người mũm mĩm hô hấp khó nhọc gấp gáp quá mức mà không thể nói thành câu khiến mày liễu nơi khuôn mặt lạnh nhạt của Xử Nữ khẽ nhíu lại, hiện tại, cô rất đau đầu. Quả thực không muốn kiếm thêm phiền toái.
Chợt, nữ sinh đó gấp gáp đẩy vào trong ngực Xử Nhi một tờ báo buổi sáng, màu sắc rất đặc biệt, còn nổi nên là hàng ngàn những tin giật gân không kế siết…..
“Xẹt……”
Như một tiếng sét mạnh mẽ đánh ngang từng dây thần kinh trong đầu Xử Nữ, đôi mắt điềm đạm nhàn nhạt của cô cũng không nhịn được mà trừng to kinh hãi, bàn tay đang nắm giữ tờ báo cũng vô thức siết lại khiến tờ báo sáng đẹp đẽ như sắp bị nhàu nát.
Chà……đám chó săn này, đúng là nhanh hơn cô tưởng.
Từng Tin từng tin đều được xếp loại vô cùng kĩ lưỡng, Lũ Paparazzi cũng xài ảnh sắc nét quá đi, ngay đầu bìa đã in lên dòng chữ màu đỏ vô cùng nổi bật….
[ ĐẠI TIỂU THƯ HOÀNG THỊ, ĐẠI TIỂU THƯ TRIỆU THỊ BỊ ĐẠI THIẾU GIA LÝ THỊ BỎ RƠI, ĐÍNH HÔN VỚI TIỂU THƯ LỤC THỊ]
Chết tiệt. Chỉ một đêm, đã có thể thêm mắm muối đến mức này? Mẹ kiếp, thảo nào từ khi bước vào trường, Xử Nữ luôn tiếp nhận ánh mắt thương cảm của mọi người, tựa như cô đáng thương lắm vậy.
Đáng Thương? Hoàng Mã Xử Nữ này mà đáng thương sao? Không bao giờ, các người mới đáng thương, cả nhà các người mới đáng thương, cả dòng họ nhà các người mới đáng thương!!!!
Chớp nhoáng, sắc mặt Xử Nữ đã xám lại. Tức khắc, nữ sinh trước mặt đã điều chỉnh được hơi thở, thanh âm gấp gáp nhanh chóng giục Xử Nữ :
– ” Xử Nữ! Báo sáng nay có rất nhiều chuyện, cậu ra tiệm báo trước cổng trường xem đi”.
Vừa Nghe dứt, Xử Nữ đã ngay lập tức quay người trở ra cổng trường, sử dụng hết vận tộc lao đến tiệm báo trước cổng trường, mặc kệ, lúc này cô không cần hình tượng.
Đám chó săn chết tiệt!
Chạy hấp tấp đến trước cửa hàng báo trước cổng trước, nhịp thở của Xử Nữ đã trở nên vô cùng hỗn loạn, cô khẽ mím chặt môi, nhanh chóng bước đến trước dãy báo buổi sáng, đáy mắt đang mờ ảo đã lập tức trừng lên ngỡ ngàng, đến hô hấp Xử Nữ cũng suýt quên mất, mắt đăm đăm hướng đến từng mục báo….Mẹ kiếp! Cái quái gì thế này?
Chỉ sau một đêm, Các tòa soạn đã vô tình vớ được hàng ngàn hạng mục lớn nhỏ đắt đỏ, thi nhau tranh giành đăng tin rồi pha thêm mắm muối khiến sự thật gần như không tồn tại, thay vào đó là những thứ vớ vẩn do những tòa soạn này bịa ra. Đến mức Xử Nữ không thể chấp nhận, từng mặt báo đều là những tin vô cùng giật gân.
Tà Tuần San – [ Đại Tiểu Thư Triệu Thị mất máu, nguy cơ sảy thai?]
Tuần San Mặc Dĩnh – [ Đại Tiểu Thư Hoàng Thị, Đại tiểu thư Triệu Thị bị Đại thiếu gia Lý Thị bỏ rơi, đính hôn với Đại tiểu Thư Lục Thị mang giọt máu của Lý Thị]
Tì Tư Tuần San – [ Đại Tiểu Thư Tôn thị mất tích ]
Vương Tú Mạc San – [ Nhị Thiếu Gia Vương Thị xuất hiện ở bệnh viện cùng người tình ]
Thanh Thiên Tuần San – [ Đại Tiểu Thư Mã Thị gặp tai nạn, nguy cơ sống đời thực vật ]
…..
Ôi mẹ nó!!
Xử Nữ tựa như phát hỏa, sát khí tỏa ra ngút trời khiến người phụ nữ trung niên bán báo cũng tái mặt mà chạy xa ngàn ki-lô-mét.
Đây đều là những hạng mục vô cùng đắt đỏ, sẽ khiến cổ phiếu của Triệu Thị, Lý Thị, Tôn Thị. Vương Thị, Mã Thị xuống dốc không phanh. Nguy cơ còn có thể mất tăm vài cổ đông đắt giá. Thảo nào, cô đã hiểu lí do tại sao sáng sớm ra khỏi nhà cha cô đã đùng đùng nổi giận như muốn bóp chết cô, không nhờ mẹ cô xót thương nghĩ cô sẽ đau lòng rồi ngăn cản cha cô thì hiện tại Xử Nữ đâu có biết thông tin muộn đến vậy!!
Khoan….Khoan đã…..
Song Tử Mất tích?
Nhân Mã có người tình?
Mấy việc này……Cô không biết!!
Chỉ nghĩ đến đây, lồng ngực Xử Nữ chỉ kịp đập mạnh một nhịp, môi khẽ cắn chặt đến bật máu….Sư Tử!! Những cái này đều do anh ban tặng cho tôi. Cổ phiếu Tập đoàn suy giảm, danh tiếng tôi bị anh đạp đổ. Quỷ tha ma bắt!
“Bịch….Bịch….G-rừm”
Hàng loạt tiếng động cùng vang lên rung chuyển cổng trường nguy nga, Xử Nữ trên tay đang siết lấy một tờ báo được trang trí hoa văn đẹp đẽ, đáy mắt gượng ép liếc sang phía bên đường. Đông, rất đông. Là lũ phóng viên.
Môi đỏ của Xử Nữ càng ngày càng bị cắn thêm dùng lực, vô ý khiến môi cô cũng phải rỉ máu đau nhói, nhưng cô không màng, phóng viên cũng đến đây rồi, hàng loạt từ ngữ trong mặt báo vừa rồi liên tục quanh quẩn trong đầu óc Xử Nữ.
Cô bị bỏ rơi, cô bị từ hôn, cô bị ruồng bỏ, cô thật đáng thương…..
Nực cười! Đáng thương cái con cóc khô. Hoàng Mã Xử Nữ này không cần ai thương hại.
“Bộp…”
Bất ngờ, cổ tay Xử Nữ bị một cánh tay khóe mạnh nắm chặt kéo về bên trái khiến cả người cô phút chốc ngả nghiêng, ánh mắt mơ hồ muốn nhìn rõ nam tử đó, cô chỉ kịp đặt tờ báo xuống đã bị lôi đi khỏi quầy báo, gót dày loạng choạng tựa như sắp ngã.
– “Này, Cậu lôi tôi đi đâu?”
– “Cậu muốn ở đây bị bọn phóng viên chụp được dáng vẻ thảm hại bây giờ?”. Thiên Yết gằn giọng, lạnh nhạt kéo tay Xử Nữ rời đi lên chiếc Lamborghini đã dừng sẵn.
Được yên vị trong chiếc xe sang trọng, Xử Nữ chỉ biết ngồi lặng người cố gắng hít thở đều đặn, mắt nhìn qua cửa kính xe nhìn hoàng loạt phóng viên đông đúc đang chen nhau muốn trèo vào trường, khóe môi vô thức nhếch lên một đường khinh bỉ.
– “Cậu biết chuyện chưa?”. Khoảng khắc, Xử Nữ khẽ nghiêng đầu, vô thức lên tiếng hỏi.
Đáp lại vẻ bất cần của Xử Nữ, dáng vẻ Thiên Yết lại cơ hồ như không muốn đáp lại. Chợt, cô đã nhìn rõ, cô chợt không nhận ra người bên cạnh là ai. Đấy là Thiên Yết, bạn cô sao? Trông thật thảm hại. Có khi còn thảm hại hơn cô. Mái tóc hắn rối bù không theo nếp, sắc mặt nhợt nhạt không sức sống, gò má lại đỏ bừng lên như một tên say xỉn.
Có lẽ, hắn đã uống khá nhiều.
– “Đi đâu? Đứng đây mãi cũng không phải cách”. Thiên Yết bất giác trầm giọng lên tiếng, bàn tay thô ráp đặt lên vô lăng, một tay chậm rãi xoay chìa khóa.
Thanh âm Thiên Yết vừa dứt, Xử Nữ ngay lập tức đã đáp lại không ngần ngại, theo đó còn ánh lên một tia đăm chiêu lo lắng :
– “Bệnh Viện!”
Khoảng khắc, hàng mày kiếm của Thiên Yết khẽ nhíu lại, nhưng chợt bừng tỉnh, hắn đã nghĩ quá nhiều rồi, có lẽ cô chỉ muốn đến kiểm tra những gì trên mặt báo, vậy mà hắn còn nghĩ sẽ có thể đến thăm Song Ngư…..Hắn nhớ cô ấy quá rồi!
Yết khẽ cười nhạt, thở nhọc, xoay vô lăng hướng thẳng đến bệnh viện. Thỉnh thoảng, đáy mắt lãnh đạm của hắn lại khẽ liếc sang Xử Nữ bên cạnh. Hắn thấy, cô quá mạnh mẽ, từ việc đêm qua, cô thực quá mạnh mẽ.
Cô ấy quá mạnh mẽ, mạnh mẽ tới nỗi quên mình là con gái!
Chớp nhoáng, không khí trong xe đã trở nên vô cùng ngột ngạt, Xử Nữ chầm chậm giương mắt nhìn khung cảnh đường cao tốc qua cửa kính, càng im lặng, cô lại càng cảm nhận được sự chín chắn của Thiên Yết. Trước nay, cô đều thấy được tình yêu của Thiên Yết bao năm vun đắp giành cho Song Ngư, một tình yêu vun đắp lâu như vậy, để mất, chắc là đau lắm.
Yết Thật chín chắn. Nhưng thực chất, cái gọi là chín chắn, cũng chỉ là biết chịu đựng nỗi đau khổ hơn.
─ Bệnh Viện Tomas ─
Phòng cấp cứu
Nhân Mã hoảng loạn đi đi lại lại trước cửa phòng cấp cứu, từng nhịp tim của hắn đều vô cùng khó nhọc, đến hô hấp cũng khiến hắn thấy mệt.
Lần thứ hai, là lần thứ hai cô cứu hẳn hỏi tay tử thần.
Hắn thấy cô thật ngốc.
Hắn không đáng để cô phải hết lần này đến lần khác hi sinh bản thân để cứu hắn. Quả thực không đáng.
Nhưng hắn không biết…..
….Yêu. Yêu là một loại tình cảm rất tủi thân, một khi có nó, người đang yêu sẽ không còn yêu bản thân mình.
Nên, cô cứu hắn, là vì cô yêu hắn. Nhưng hắn không hiểu. Hắn mãi cũng không thể hiểu.
Từ khi còn nhỏ, ngay từ lần đầu nhìn thấy cô, hắn quả thực đã rất thích cô. Nhưng. “Thích” ở đây, mãi vẫn chỉ đứng ở vị trí là bạn. Dù không có Thiên bình, hắn và cô vẫn chỉ có thể là bạn. Chỉ tiếc, hiện tại, hắn nợ cô, hắn nợ cô quá nhiều.
Nếu lần này, cô có mệnh hệ gì, hắn quả thực sẽ không tha thứ cho mình….
Một lần nữa!
Hắn nợ cô!
Ca cấp cứu đã diễn ra suốt 6 tiếng đồng hồ, nếu còn kéo dài thêm nữa, hắn sẽ không chịu nổi mất…..Cô hiện tại…..ra sao rồi?
“Tạch”
Đèn phòng cấp cứu đã tắt!
“Thịch…..”
Tim hắn chệch một nhịp.
Hết chap 44……….
#Tiểu_Ngư_Nhi
─ Quảng Đông Nam Hà ─
Sáng sớm, trời còn tờ mờ sáng, đêm tối đang dần biến mất, ánh sáng tinh mơ từ từ tỉnh giấc sau một giấc ngủ say bao phủ lấy ngôi trường cao quý. Xa xa sương mù lượn lờ, mọi vật bị phủ 1 lớp màu trắng ngà mỏng manh, sương trắng nhuộm tất cả thành mông lung mờ ảo.
Một chiếc BMW sang trọng dừng lại trước cổng trường, cánh cửa chậm rãi được mở ra, một gót dày sang trọng đặt xuống nền đất lạnh lẽo, theo đó là một mái tóc dài bồng bềnh bung xõa nổi bật với tone màu hồng phấn nơi đuôi tóc, vừa thanh thoát lại vừa sang trọng.
Chỉ tiếc, vẻ ngoài, đẹp là vậy, nhưng dáng vẻ thực tế hiện tại của Xử Nữ lại không được chăm sóc chút nào, mái tóc dù là bung xõa thư thả nhưng nếu để ý, chính là một mái tóc rối bù chưa được chỉnh trang kĩ lưỡng, khác hẳn với phong cách tỉ mỉ của Xử Nữ mỗi ngày. Kế đến, đôi môi đỏ mọng đẹp mê hồn của cô hôm nay lại trở nên vô cùng nhợt nhạt thiếu sức sống, đến quầng thâm mắt cũng nổi lên vô cùng rõ ràng không chút che giấu.
Có thể thấy, cô đã khóc rất nhiều!
Nhìn khung cảnh mờ ảo của buổi sáng tinh mơ nơi sân trường, khóe môi Xử Nữ không nhịn được mà cong lên, để lộ nụ cười ma mị mê hồn, lại vương lên một chút bất lực vô tận, khiến người ta nhìn vào, trái tim cũng không khỏi xót xa.
Cô khóc cũng nhiều rồi, cô đau cũng đủ rồi….
Cô chợt nhận ra…..
Chẳng được gì cả!
Đau vì hắn, hắn sẽ nhớ đến cô sao?
Khóc vì hắn, hắn sẽ biết cô đau sao?
Tủi thân vì hắn, hắn sẽ biết cô yêu hắn nhiều thế nào sao?
Vô ích, tên đần độn đấy không biết. Vậy không cần phải khóc nữa.
“Bịch Bịch….”
– “Xử Nữ!!!!!”
Bất Ngờ, có một nữ sinh lạ lẫm với mái tóc đen huyền được túm gọn lên tinh quái, khuôn mặt bầu bĩnh vô cùng hốt hoảng tái mét chạy xồng xộc đến trước mặt Xử Nữ, dáng người mũm mĩm hô hấp khó nhọc gấp gáp quá mức mà không thể nói thành câu khiến mày liễu nơi khuôn mặt lạnh nhạt của Xử Nữ khẽ nhíu lại, hiện tại, cô rất đau đầu. Quả thực không muốn kiếm thêm phiền toái.
Chợt, nữ sinh đó gấp gáp đẩy vào trong ngực Xử Nhi một tờ báo buổi sáng, màu sắc rất đặc biệt, còn nổi nên là hàng ngàn những tin giật gân không kế siết…..
“Xẹt……”
Như một tiếng sét mạnh mẽ đánh ngang từng dây thần kinh trong đầu Xử Nữ, đôi mắt điềm đạm nhàn nhạt của cô cũng không nhịn được mà trừng to kinh hãi, bàn tay đang nắm giữ tờ báo cũng vô thức siết lại khiến tờ báo sáng đẹp đẽ như sắp bị nhàu nát.
Chà……đám chó săn này, đúng là nhanh hơn cô tưởng.
Từng Tin từng tin đều được xếp loại vô cùng kĩ lưỡng, Lũ Paparazzi cũng xài ảnh sắc nét quá đi, ngay đầu bìa đã in lên dòng chữ màu đỏ vô cùng nổi bật….
[ ĐẠI TIỂU THƯ HOÀNG THỊ, ĐẠI TIỂU THƯ TRIỆU THỊ BỊ ĐẠI THIẾU GIA LÝ THỊ BỎ RƠI, ĐÍNH HÔN VỚI TIỂU THƯ LỤC THỊ]
Chết tiệt. Chỉ một đêm, đã có thể thêm mắm muối đến mức này? Mẹ kiếp, thảo nào từ khi bước vào trường, Xử Nữ luôn tiếp nhận ánh mắt thương cảm của mọi người, tựa như cô đáng thương lắm vậy.
Đáng Thương? Hoàng Mã Xử Nữ này mà đáng thương sao? Không bao giờ, các người mới đáng thương, cả nhà các người mới đáng thương, cả dòng họ nhà các người mới đáng thương!!!!
Chớp nhoáng, sắc mặt Xử Nữ đã xám lại. Tức khắc, nữ sinh trước mặt đã điều chỉnh được hơi thở, thanh âm gấp gáp nhanh chóng giục Xử Nữ :
– ” Xử Nữ! Báo sáng nay có rất nhiều chuyện, cậu ra tiệm báo trước cổng trường xem đi”.
Vừa Nghe dứt, Xử Nữ đã ngay lập tức quay người trở ra cổng trường, sử dụng hết vận tộc lao đến tiệm báo trước cổng trường, mặc kệ, lúc này cô không cần hình tượng.
Đám chó săn chết tiệt!
Chạy hấp tấp đến trước cửa hàng báo trước cổng trước, nhịp thở của Xử Nữ đã trở nên vô cùng hỗn loạn, cô khẽ mím chặt môi, nhanh chóng bước đến trước dãy báo buổi sáng, đáy mắt đang mờ ảo đã lập tức trừng lên ngỡ ngàng, đến hô hấp Xử Nữ cũng suýt quên mất, mắt đăm đăm hướng đến từng mục báo….Mẹ kiếp! Cái quái gì thế này?
Chỉ sau một đêm, Các tòa soạn đã vô tình vớ được hàng ngàn hạng mục lớn nhỏ đắt đỏ, thi nhau tranh giành đăng tin rồi pha thêm mắm muối khiến sự thật gần như không tồn tại, thay vào đó là những thứ vớ vẩn do những tòa soạn này bịa ra. Đến mức Xử Nữ không thể chấp nhận, từng mặt báo đều là những tin vô cùng giật gân.
Tà Tuần San – [ Đại Tiểu Thư Triệu Thị mất máu, nguy cơ sảy thai?]
Tuần San Mặc Dĩnh – [ Đại Tiểu Thư Hoàng Thị, Đại tiểu thư Triệu Thị bị Đại thiếu gia Lý Thị bỏ rơi, đính hôn với Đại tiểu Thư Lục Thị mang giọt máu của Lý Thị]
Tì Tư Tuần San – [ Đại Tiểu Thư Tôn thị mất tích ]
Vương Tú Mạc San – [ Nhị Thiếu Gia Vương Thị xuất hiện ở bệnh viện cùng người tình ]
Thanh Thiên Tuần San – [ Đại Tiểu Thư Mã Thị gặp tai nạn, nguy cơ sống đời thực vật ]
…..
Ôi mẹ nó!!
Xử Nữ tựa như phát hỏa, sát khí tỏa ra ngút trời khiến người phụ nữ trung niên bán báo cũng tái mặt mà chạy xa ngàn ki-lô-mét.
Đây đều là những hạng mục vô cùng đắt đỏ, sẽ khiến cổ phiếu của Triệu Thị, Lý Thị, Tôn Thị. Vương Thị, Mã Thị xuống dốc không phanh. Nguy cơ còn có thể mất tăm vài cổ đông đắt giá. Thảo nào, cô đã hiểu lí do tại sao sáng sớm ra khỏi nhà cha cô đã đùng đùng nổi giận như muốn bóp chết cô, không nhờ mẹ cô xót thương nghĩ cô sẽ đau lòng rồi ngăn cản cha cô thì hiện tại Xử Nữ đâu có biết thông tin muộn đến vậy!!
Khoan….Khoan đã…..
Song Tử Mất tích?
Nhân Mã có người tình?
Mấy việc này……Cô không biết!!
Chỉ nghĩ đến đây, lồng ngực Xử Nữ chỉ kịp đập mạnh một nhịp, môi khẽ cắn chặt đến bật máu….Sư Tử!! Những cái này đều do anh ban tặng cho tôi. Cổ phiếu Tập đoàn suy giảm, danh tiếng tôi bị anh đạp đổ. Quỷ tha ma bắt!
“Bịch….Bịch….G-rừm”
Hàng loạt tiếng động cùng vang lên rung chuyển cổng trường nguy nga, Xử Nữ trên tay đang siết lấy một tờ báo được trang trí hoa văn đẹp đẽ, đáy mắt gượng ép liếc sang phía bên đường. Đông, rất đông. Là lũ phóng viên.
Môi đỏ của Xử Nữ càng ngày càng bị cắn thêm dùng lực, vô ý khiến môi cô cũng phải rỉ máu đau nhói, nhưng cô không màng, phóng viên cũng đến đây rồi, hàng loạt từ ngữ trong mặt báo vừa rồi liên tục quanh quẩn trong đầu óc Xử Nữ.
Cô bị bỏ rơi, cô bị từ hôn, cô bị ruồng bỏ, cô thật đáng thương…..
Nực cười! Đáng thương cái con cóc khô. Hoàng Mã Xử Nữ này không cần ai thương hại.
“Bộp…”
Bất ngờ, cổ tay Xử Nữ bị một cánh tay khóe mạnh nắm chặt kéo về bên trái khiến cả người cô phút chốc ngả nghiêng, ánh mắt mơ hồ muốn nhìn rõ nam tử đó, cô chỉ kịp đặt tờ báo xuống đã bị lôi đi khỏi quầy báo, gót dày loạng choạng tựa như sắp ngã.
– “Này, Cậu lôi tôi đi đâu?”
– “Cậu muốn ở đây bị bọn phóng viên chụp được dáng vẻ thảm hại bây giờ?”. Thiên Yết gằn giọng, lạnh nhạt kéo tay Xử Nữ rời đi lên chiếc Lamborghini đã dừng sẵn.
Được yên vị trong chiếc xe sang trọng, Xử Nữ chỉ biết ngồi lặng người cố gắng hít thở đều đặn, mắt nhìn qua cửa kính xe nhìn hoàng loạt phóng viên đông đúc đang chen nhau muốn trèo vào trường, khóe môi vô thức nhếch lên một đường khinh bỉ.
– “Cậu biết chuyện chưa?”. Khoảng khắc, Xử Nữ khẽ nghiêng đầu, vô thức lên tiếng hỏi.
Đáp lại vẻ bất cần của Xử Nữ, dáng vẻ Thiên Yết lại cơ hồ như không muốn đáp lại. Chợt, cô đã nhìn rõ, cô chợt không nhận ra người bên cạnh là ai. Đấy là Thiên Yết, bạn cô sao? Trông thật thảm hại. Có khi còn thảm hại hơn cô. Mái tóc hắn rối bù không theo nếp, sắc mặt nhợt nhạt không sức sống, gò má lại đỏ bừng lên như một tên say xỉn.
Có lẽ, hắn đã uống khá nhiều.
– “Đi đâu? Đứng đây mãi cũng không phải cách”. Thiên Yết bất giác trầm giọng lên tiếng, bàn tay thô ráp đặt lên vô lăng, một tay chậm rãi xoay chìa khóa.
Thanh âm Thiên Yết vừa dứt, Xử Nữ ngay lập tức đã đáp lại không ngần ngại, theo đó còn ánh lên một tia đăm chiêu lo lắng :
– “Bệnh Viện!”
Khoảng khắc, hàng mày kiếm của Thiên Yết khẽ nhíu lại, nhưng chợt bừng tỉnh, hắn đã nghĩ quá nhiều rồi, có lẽ cô chỉ muốn đến kiểm tra những gì trên mặt báo, vậy mà hắn còn nghĩ sẽ có thể đến thăm Song Ngư…..Hắn nhớ cô ấy quá rồi!
Yết khẽ cười nhạt, thở nhọc, xoay vô lăng hướng thẳng đến bệnh viện. Thỉnh thoảng, đáy mắt lãnh đạm của hắn lại khẽ liếc sang Xử Nữ bên cạnh. Hắn thấy, cô quá mạnh mẽ, từ việc đêm qua, cô thực quá mạnh mẽ.
Cô ấy quá mạnh mẽ, mạnh mẽ tới nỗi quên mình là con gái!
Chớp nhoáng, không khí trong xe đã trở nên vô cùng ngột ngạt, Xử Nữ chầm chậm giương mắt nhìn khung cảnh đường cao tốc qua cửa kính, càng im lặng, cô lại càng cảm nhận được sự chín chắn của Thiên Yết. Trước nay, cô đều thấy được tình yêu của Thiên Yết bao năm vun đắp giành cho Song Ngư, một tình yêu vun đắp lâu như vậy, để mất, chắc là đau lắm.
Yết Thật chín chắn. Nhưng thực chất, cái gọi là chín chắn, cũng chỉ là biết chịu đựng nỗi đau khổ hơn.
─ Bệnh Viện Tomas ─
Phòng cấp cứu
Nhân Mã hoảng loạn đi đi lại lại trước cửa phòng cấp cứu, từng nhịp tim của hắn đều vô cùng khó nhọc, đến hô hấp cũng khiến hắn thấy mệt.
Lần thứ hai, là lần thứ hai cô cứu hẳn hỏi tay tử thần.
Hắn thấy cô thật ngốc.
Hắn không đáng để cô phải hết lần này đến lần khác hi sinh bản thân để cứu hắn. Quả thực không đáng.
Nhưng hắn không biết…..
….Yêu. Yêu là một loại tình cảm rất tủi thân, một khi có nó, người đang yêu sẽ không còn yêu bản thân mình.
Nên, cô cứu hắn, là vì cô yêu hắn. Nhưng hắn không hiểu. Hắn mãi cũng không thể hiểu.
Từ khi còn nhỏ, ngay từ lần đầu nhìn thấy cô, hắn quả thực đã rất thích cô. Nhưng. “Thích” ở đây, mãi vẫn chỉ đứng ở vị trí là bạn. Dù không có Thiên bình, hắn và cô vẫn chỉ có thể là bạn. Chỉ tiếc, hiện tại, hắn nợ cô, hắn nợ cô quá nhiều.
Nếu lần này, cô có mệnh hệ gì, hắn quả thực sẽ không tha thứ cho mình….
Một lần nữa!
Hắn nợ cô!
Ca cấp cứu đã diễn ra suốt 6 tiếng đồng hồ, nếu còn kéo dài thêm nữa, hắn sẽ không chịu nổi mất…..Cô hiện tại…..ra sao rồi?
“Tạch”
Đèn phòng cấp cứu đã tắt!
“Thịch…..”
Tim hắn chệch một nhịp.
Hết chap 44……….
#Tiểu_Ngư_Nhi
/62
|