Chương 28: Giành được hợp đồng.
“Điều kiện của Tô Thị rất hậu đãi, tôi tin rằng Tô Thị…”. Tuy trong lòng Vương Doãn đã nghiêng về Bạch Thị, nhưng lại cố ý nói như vậy là muốn Bạch Tuyết cho anh ta lợi nhuận tốt hơn.
“Nếu giám đốc Vương đã kiên quyết muốn ký hợp đồng với Tô Thị thì tôi sẽ không quấy rầy nữa”. Bạch Tuyết đứng lên.
Vương Doãn vô cùng kinh ngạc, không ngờ cô lại dứt khoát từ bỏ như vậy, vừa rồi anh ta thấy ánh mắt của cô rất quyết tâm mà!
“Chủ tịch Bạch cứ bỏ qua như vậy sao?”.
“Nếu không thì giám đốc Vương còn muốn tôi thế nào nữa? Sử dụng quy tắc ngầm với anh à?”. Bạch Tuyết nói đùa.
“Cái đó thì không cần, nhưng cho một chút lợi nhuận gì gì đó thì vẫn có thể”. Vương Doãn nói bằng giọng đùa giỡn.
“Tôi đã bỏ ra thành ý chân thành nhất của Bạch Thị rồi, không thể cho thêm nữa, nhưng tôi có thể cố gắng hết sức để quảng bá thương hiệu của quý công ty, nỗ lực đạt được độ nổi tiếng lớn nhất và doanh thu lớn nhất!”.
“Chủ tịch Bạch, cà phê thư ký tôi pha không tệ, có muốn uống thêm một ly nữa không?”.
Bạch Tuyết nhếch môi, biết hôm nay sẽ thành công giành được hợp đồng.
Gần đây tâm trạng của Tô Viêm rất tệ, đầu tiên là xả giận cho bạn gái bất thành, còn lòi ra một hôn ước, sau đó thì giành hợp đồng bất thành, đây là khoảng thời gian bất lợi nhất mà anh ta chưa từng gặp phải trong hơn hai mươi năm qua, điều này khiến anh ta càng ghét Bạch Tuyết, cô là kẻ địch trời sinh của anh ta!
Từ Đông Khôn lại cứ đổ thêm dầu vào lửa vào lúc này: “Viêm, đám cưới của các con đã được quyết định vào ngày 18 tháng 6, mấy ngày nay con lên danh sách khách mời đi, với cả con cũng mau mau cắt đứt với cái cô Bạch Uyển Nhu đó cho ông, ông không cho phép con cưới Tiểu Tuyết rồi mà vẫn còn qua lại với một đứa con gái ngoài gia thú đâu, như thế thì còn ra cái thể thống gì nữa!”.
“Ông nội nhất quyết bảo con cưới cô ta?”. Tô Viêm tức giận nhưng vẫn bình tĩnh lại.
“Đúng!”.
“Được thôi, con cưới!”.
Từ Đông Khôn sửng sốt, không ngờ anh ta lại sảng khoái như vậy.
Lúc nhìn thấy ánh mắt hung ác nham hiểm của Tô Viêm, ông cười quái dị.
Lúc Từ Đông Khôn nói cho Bạch Tuyết biết tin Tô Viêm bằng lòng cưới cô, cô cũng sửng sốt, không ngờ Tô Viêm lại nhanh chóng khuất phục như vậy.
Điều này không khiến cô cảm thấy hài lòng, mà ngược lại thì thoang thoảng bất an.
Từ Đông Khôn đi tìm Bạch Uyển Nhu.
“Ông nội Tô”. Bạch Uyển Nhu khiếp sợ gọi.
Từ Đông Khôn ghét nhất là cái bộ dạng thấp kém này của cô ta, không hề xứng tầm một chút nào cả, không biết Tô Viêm rốt cuộc thích cái gì ở cô ta nữa.
“Nơi này có một số tiền, cô cầm lấy, sau này đừng gặp lại Tô Viêm nữa, nó đã đồng ý kết hôn với Bạch Tuyết”.
Bạch Uyển Nhu chấn động, trợn trừng mắt, không thể tin nổi.
“Không, con không tin!”. Ngày hôm qua khi tạm biệt nhau, anh ta còn ngọt ngào trìu mến như vậy!
“Đây là sự thật, cô tin hay không thì cũng là sự thật, cầm tiền rồi tránh xa nó ra, đừng để tôi phát hiện cô lại dây dưa không rõ với nó, nếu không…”. Ánh mắt Từ Đông Khôn đột nhiên trở nên lạnh lẽo đáng sợ.
Bạch Uyển Nhu sợ hãi không dám nói lời nào.
Cô ta là một người gặp chuyện là không có chính kiến, sau khi Từ Đông Khôn rời đi, cô ta lập tức tìm Mạnh Thiệu Mai.
“Mẹ, làm sao bây giờ! Ông nội Tô nói Viêm đồng ý cưới chị Tuyết rồi!”.
“Con đã xác nhận với Tô Viêm chưa?”. Mạnh Thiệu Mai không bối rối như cô ta.
“Vẫn chưa, con hỏi ngay đây!”.
“Đừng”. Mạnh Thiệu Mai bắt lấy tay cô ta, không cho cô ta gọi điện thoại.
“Vì sao?”.
Mạnh Thiệu Mai dùng ánh mắt đó nhìn cô ta, nhìn đến nỗi cô ta tê dại cả da đầu.
Tô Viêm nhận được tin Bạch Uyển Nhu nằm viện, anh ta bỏ lại cuộc họp quan trọng đang diễn ra mà chạy như bay vào bệnh viện.
“Bác gái, đã xảy ra chuyện gì thế? Sao Nhu Nhu lại ngã từ trên cầu thang xuống?”.
“Ông nội con tới, nói con đồng ý cưới Bạch Tuyết, ông ấy cho Nhu Nhu một số tiền, bảo con bé tránh xa con ra, nếu Nhu Nhu không rời đi, ông ấy…”.
/1363
|