Vì sao hắn nói như thế nào Lam Lam cũng không nghe?! Vương Mậu Đức không phải người tốt, hắn tiếp cận nàng tuyệt đối là có mục đích, vì sao nàng không thể cách hắn xa một chút? Chờ một lát, Lam Lam trở lại, hắn nhất định phải cùng nàng nói chuyện rõ ràng. Cận Thế Phong cố gắng kiềm nén chính mình tức giận, hắn không nghĩ lúc sau lại vì tức giận mà cãi nhau với Lam Lam, kết quả là đều không có nói được gì cả.
Nhìn bóng dáng xa xa chậm rãi tới càng gần, Cận Thế Phong dần dần nheo mắt lại, người kia không phải Vương Mậu Đức, vậy hắn là ai? Cận Thế Phong nhìn thấy hai người ở dưới lầu trao đổi, bọn họ đang nói cái gì? Người đàn ông này rốt cuộc là ai? Cận Thế Phong có chút tâm phiền ý loạn. Người đàn ông khiến hắn bất an còn hơn so với Vương Mậu Đức rất nhiều.
Hắn hiện tại cả người tràn ngập ý thức cảnh giác.
Nhìn Yên Lam cùng người đàn ông kia nói chuyện với nhau, Cận Thế Phong trong lòng dần dần dâng lên sự lo lắng, hắn ta rốt cuộc là ai?! Thấy người đàn ông kia rời đi, Cận Thế Phong mới thở dài nhẹ nhõm, vừa định muốn xoay người xuống lầu, nhưng động tác của người dưới lầu lại làm cho Cận Thế Phong thay đổi sắc mặt.
Hắn thấy người đàn ông dưới lầu kia vươn hai tay vuốt ve tóc của Yên Lam, sau đó lại đem Yên Lam ôm vào trong lòng, mà Lam Lam cũng không có cự tuyệt. Thấy một màn như vậy, Cận Thế Phong cũng không biết bản thân nên biểu hiện lửa giận thế nào, người kia rốt cuộc là ai?
Mà Sở Mặc Hàm kia liếc mắt một cái, Cận Thế Phong xem ra hoàn toàn là muốn khiêu khích. Nhất thời, ý nghĩ phải bình tĩnh ở trong lòng đều hoàn toàn biến mất, hắn hiện tại thầm nghĩ muốn đánh người, muốn chính mình phát tiết một chút lửa giận. Trong đầu ý nghĩ muốn nói chuyện cho rõ ngọn ngành với Lam Lam cũng biến mất hầu như không còn .
Nhìn cửa sổ trên lầu thấy Cận Thế Phong, Yên Lam không khỏi thở dài, ai, chuyện này không thể giải thích được rồi, theo tính tình Cận Thế Phong, chắc chắn sẽ nổi giận .
Nhưng là, trước mắt nàng muốn bình tĩnh tâm, một lúc sau mới có thể cùng Thế Phong nói chuyện. Nàng là yêu Cận Thế Phong sâu đậm, nàng không muốn mất đi cuộc sống hạnh phúc mà mình vất vả lắm mới tìm được. Yên Lam nhìn trên cầu thang thấy Cận Thế Phong, không ngoài dự đoán Cận Thế Phong đang vẻ mặt phẫn nộ nhìn mình. Nhìn Cận Thế Phong rõ ràng đang tức giận, Yên Lam đã có chuẩn bị, nhưng vẫn bị dọa. Cận Thế Phong nghiến răng nghiến lợi nói, "Cô hôm nay đã chạy đi gặp lại người yêu cũ? Hắn chính là người trong lòng của cô?"
Yên Lam thất kinh, biện bạch cho bản thân,"Không, không phải, hắn không phải, em không có!". Nhưng là biểu tình hoảng hốt của Yên Lam ở trong mắt Cận Thế Phong lại biến thành hành động chột dạ.
"Người đàn ông đó là ai?" Cận Thế Phong sắc mặt thay đổi, lời nói chất vấn rất lạnh nhạt hỏi.
Cận Thế Phong phản ứng không tin nàng vẫn làm cho Yên Lam đau lòng, nàng lắc đầu nguầy nguậy, "Không, không phải như anh tưởng tượng đâu, anh ta chỉ là bạn bè, bởi vì hôm nay đi ra ngoài vô tình gặp được, thời gian đã trễ, cho nên anh ấy đưa em trở về ."
"Lại là trong lúc vô tình gặp được?" Cận Thế Phong trào phúng nói, "Vì sao cô mỗi lần đi ra ngoài, đều có thể vô tình gặp được người đàn ông khác?" Trên mặt biểu tình rõ ràng không tin.
"Mặc kệ anh tin cũng được, không tin cũng được, dù sao em nói là sự thật." Thấy Cận Thế Phong lại không tín nhiệm mình, Yên Lam cũng không có biện pháp để nói.
"Trong lúc vô tình gặp được, vậy cô còn làm cho hắn chạm, còn làm cho hắn ôm cô?!" Cận Thế Phong phẫn nộ bắt lấy bả vai Yên Lam, ngón tay bóp chặt da thịt non mềm của Yên Lam, "Cô để cho người đàn ông khác ôm, không có phản kháng sao!!?"
Yên Lam đau đến kêu to, "Thếu Phong, anh buông tay ra, anh làm em đau!!" Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
"Buông tay!? Cô bảo tôi buông tay?!" Cận Thế Phong sắc mặt xanh mét nói, "Không có khả
năng, không có khả năng, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha. Cô mong muốn tôi sẽ buông tay!!" Hay tay không ngừng bóp chặt vai của Yên Lam.
"Thế Phong, anh không cần kích động như vậy, anh hãy nghe em nói, được không?" Yên Lam bị Cận Thế Phong làm cho đầu óc choáng váng, nhưng cố kiềm nén mà nói.
"Cô nói! Cô còn muốn nói gì nữa? Đầu tiên là Vương Mậu Đức, hiện tại lại xuất hiện một người đàn ông khác, cô rốt cuộc có bao nhiêu đàn ông? Tôi không biết cô có sức hút lớn như vậy!?" Cận Thế Phong giận quá nói.
"Anh......" Yên Lam nghe những lời của Cận Thế Phong, kinh ngạc nói không ra lời, chẳng lẽ, hắn nghĩ mình là loại người như vậy?
Nhìn Yên Lam không nói gì, Cận Thế Phong càng thêm tức giận, "Như thế nào? Tôi nói đúng rồi, nên cô không có gì để nói??"
"Anh đã nghĩ như vậy, tôi đây cũng không có gì để nói. Cứ như vậy đi! Tôi vốn đang muốn cả hai bình tĩnh cùng nhau nói chuyện rõ ràng, nhưng bây giờ đã không còn quan trọng nữa." Yên Lam thản nhiên nói.
Cận Thế Phong phẫn nộ đẩy Yên Lam ra, dùng sức tát nàng, "Tôi không ngờ cô là người như
vậy! Cô cùng Triệu Ngọc Văn thật giống nhau, đều là dạng mồi chài đàn ông!!"
/244
|