Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Avril Trâu Lượng cười cười, "Không cần nghĩ nhiều làm gì, anh sẽ không làm chuyện gì nguy hiểm, càng sẽ không bán rẻ lợi ích của thành Doran. Yên tâm đi, ngũ muội lớn lên rồi, bắt đầu biết lo lắng cho anh rồi".
"Đại ca!"
Avril cũng không nhịn được hờn dỗi, kỳ thực tuổi hai người xấp xỉ nhau nhưng cùng với thời gian mọi người đều bất giác sinh ra ỷ lại đối với Trâu Lượng, hắn quả thật trưởng thành hơn nhiều.
"Chuyện này còn nằm ở trạng thái bảo mật, thời gian này em cần bận rộn một chút, không ngại nâng cao giá lương thực lên một chút. Không đúng, là càng cao càng tốt", Trâu Lượng nói.
Avril nhanh chóng rõ ràng, lộ ra nụ cười, "Anh xấu thật".
Trâu Lượng cười to thoải mái, đã có người ra tay với hắn, hắn làm sao có thể khách khí chứ?
Không thể không cho ba gia tộc lớn lỗ nặng một khoản.
Nghị quyết của nguyên lão hội có thể là một chuyện tốt đối với thành Doran và Mông Gia, nhưng tuyệt đối không phải đối với Gina. Hàng ngũ sứ đồ thoáng cái cần chú ý đến quá nhiều người, tình hình rất phức tạp, mặc dù không tới tình cảnh gió thổi cỏ lay nhưng tóm lại trước kia họ không có kinh nghiệm trong mặt này, đủ loại chuyện khác nhau đều cần Gina xử lí.
Vấn đề an ninh hiển nhiên là vấn đề lớn nhất.
Không dễ xử lý xong một đống chuyện, vừa ngẩng đầu xem đã phát hiện một đôi mắt to đang nhìn chằm chằm mình cực kì hứng thú. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
Có thể đi vào không một tiếng động như vậy chắc chắn là người quen, có điều lại không phải người Gina dự tính.
"Tại sao em lại đến đây?" Gina nói.
"Chị họ yêu quý, lâu lắm rồi không gặp, đây chính là thái độ của chị nên có sao? Chúng ta nên nhiệt tình ôm một cái mới đúng".
Lolita nói quyến rũ, "Chị họ, khi làm việc nhìn chị rất hấp dẫn, ờ, chăm sóc da cũng không tồi, xem ra công việc của hàng ngũ sứ đồ không hề làm cho chị sớm già".
Gina suýt nữa ngạt thở, "Nói trọng điểm đi, em đến đây làm gì?"
"Chị yêu quý, chị lãnh đạm quá đấy. Em sẽ về mách bác là chị bắt nạt em!"
Gina đau đầu, gia tộc Jackman có hai chi nhánh lớn, ban đầu gia tộc tự nhiên là thuộc phe Giáo đình, nhưng nhiều năm chiến tranh loạn lạc như vậy Giáo đình đã suy yếu. Vì sự hưng thịnh vĩnh viễn, gia tộc Jackman cũng chia làm hai phái, một là gia tộc của Lolita, được hưởng thụ vinh hoa phú quý của gia tộc Jackman, một nhánh khác là gia tộc Gina, nắm chắc thế lực của hàng ngũ sứ đồ. Không thể không nói cùng với sự suy yếu của Giáo đình, nhất là sự suy yếu của hàng ngũ sứ đồ, gia tộc Gina đã dạt ra khỏi trung tâm quyền lực một thời gian, có điều dù sao cũng có quan hệ huyết thống, có chém cũng không đứt.
Khi còn bé Gina đã biết Lolita, nhưng quan hệ chỉ có thể coi như bình thường. Cả hai đều là loại người hoạt bát, Lolita là kiểu quý tộc đế đô, còn Gina khi còn bé thì nghịch như con trai, hai người suốt ngày cãi nhau, may mà trừ hội nghị gia tộc hàng năm thì cơ hội hai người chạm trán cũng không nhiều.
Lolita đi theo con đường quý tộc mẫu mực, người người hâm mộ, còn Gina theo một con đường hoàn toàn khác, hầu như không ai biết nàng cũng thuộc một chi trong gia tộc Jackman.
Hai chị em đều có cặp đùi đẹp thon dài làm mọi người ghen tị, Gina thì thêm vài phần ngang tàng, Lolita thì thêm mấy phần hoa lệ.
"Đừng có thế nữa, nói việc chính đi", Gina nhìn cô em họ của mình, cuộc sống của hai người có khác biệt rất lớn, Gina thì từng trải và hiện thực, còn Lolita thì xa hoa kiểu quý tộc.
Lolita cũng không tức giận, tựa hồ hai người cãi nhau đã quen, nhìn nhau không vừa mắt cũng không phải một ngày hai ngày. Đương nhiên là hai truyền nhân của nội gia và ngoại gia trong gia tộc Jackman nên hai người cũng phải phân cao thấp một chút.
"Em đến tìm Arthur".
"Vậy em đi nhầm chỗ rồi, phủ thành chủ không ở chỗ này", Gina nói.
"Ha ha, chị họ, đương nhiên em biết phủ thành chủ ở đâu, ý em là em chuẩn bị đầu hàng Arthur Hebrew, chị cảm thấy thế nào?"
Lolita nói tràn ngập tự tin.
Tay Gina hơi run, "Nơi này không phải đế đô, không được mang mấy trò chơi thịnh hành trong đám quý tộc các ngươi đến đây".
Nhíu mày nói.
"Hì hì, chị họ, em không định chơi với ai, em nghiêm túc mà. Sau một thời gian dài điều tra em phát hiện Arthur cực kì phù hợp với em, cũng cực kì phù hợp với gia tộc chúng ta", Lolita nói.
Gina nhìn Lolita đánh giá độ chân thực của cô em họ này, Lolita cũng không để ý.
"Không phải em thích Gregg sao, gia tộc Nicola cũng rất không tồi mà".
Trên mặt Lolita lộ ra một nụ cười đầy hàm ý, "Gregg cũng hơi thông minh nhưng chỉ là loại khôn vặt, không phải em để ý hắn mà là hắn theo đuổi em. Nhân lúc không có chuyện gì em cũng đùa chơi với hắn cho vui thôi. Gia tộc Jackman chúng ta sẽ không có quan hệ cưới xin với gia tộc Nicola".
Trước hết, Gregg không phải người thừa kế thứ nhất, đương nhiên điều này cũng không quá quan trọng, thứ hai, nếu gia tộc Jackman trở thành thông gia với gia tộc Nicola thì sẽ không đạt được quá nhiều lợi ích, còn dễ bị gia tộc Nicola thôn tính.
Lolita rất rõ ràng vị trí của mình, là truyền nhân của nội gia, vấn đề hôn nhân của nàng phải suy nghĩ đến các mặt, cho nên nàng phải tìm một người phù hợp với mình trong phạm vi cho phép.
"Em phải biết bên người Arthur đã có Emma và Olivia, chị nghĩ đại nhân Bích Tú không dễ xử lí đâu".
"Olivia đúng không? Tộc Swan khô khan làm sao là đối thủ của em, đương nhiên cũng có một chút khó khăn, cho nên em mới tìm đến chị, vì gia tộc chúng ta chị cũng nên giúp em".
Lolita chớp chớp mắt nói.
Gina đặt xuống tư liệu trong tay, có thể thấy Lolita đến là có chuẩn bị, thật sự không phải định đến chọc phá cho vui.
"Arthur rất trọng tình nghĩa, nếu như em muốn dùng mỹ nhân kế thì tốt nhất nên từ bỏ".
"Cái này em thật sự không tin", Lolita rất tự tin với bản thân mình, lòng tin này không phải tự phụ, nàng quả thật có vốn liếng này. Một cô gái có thể làm Gregg thần hồn điên đảo mà không làm được gì chắc chắn là một người tương đối lợi hại, điểm này hai chị em đều là tám lạng nửa cân.
Gina hơi nghẹn lời, nàng rất rõ ràng, mặc dù Arthur có chút giới hạn nhưng cũng không phải không háo sắc. Đột nhiên Lolita nhìn Gina từ trên xuống dưới, "Chị thân yêu, chị ra sức ngăn cản em như vậy không phải là vì cũng coi trọng hắn đấy chứ? Em cũng không ngại chia sẻ với chị đâu, chị em chúng ta liên thủ thì những người khác làm gì có phần".
Gina giận nghiến răng nghiến lợi, nếu tên háo sắc kia nghe thấy chẳng phải là sẽ hết sức vui mừng sao.
"Sức tưởng tượng của em thật phong phú, chị không hứng thú với hắn, hơn nữa chị cũng không muốn bị hôn nhân trói buộc".
"Ha ha, em đã nói mà, làm sao một người đàn ông có thể ngăn chặn bước chân tiến lên của bà chị họ tự do như gió này được chứ. Có điều em thì không được, em nhất định phải lập gia đình, muốn cưới được người mình thích không bao giờ là sai lầm mà. Đối thủ cạnh tranh của em rất mạnh, Emma có tình có nghĩa, lại là người phụ nữ đầu tiên của Arthur, Olivia cũng có một chuyện tình lãng mạn, bây giờ em ra tay đã là quá muộn, cho nên chị phải giúp em, chị...".
Lolita bắt đầu làm nũng, nhất là tiếng chị này đúng là vô cùng buồn nôn, nhưng cho dù là phụ nữ thì cũng sẽ không từ chối một cô gái xinh đẹp như vậy, Gina thật sự không có lý do cự tuyệt, từ các phương diện nàng đều nên đáp ứng.
"Em có tính toán gì?"
"Đương nhiên có, có điều tiền đề là phải tách hắn ra khỏi đám người đẹp như vậy em mới tiện thể hiện sự hấp dẫn, việc này phải nhờ chị giúp đỡ".
Gina đau đầu, "Chị không có biện pháp gì".
"Chị, chắc chắn chị có mà, miễn là chị thật tình muốn giúp em".
Gina là loại thích mềm không thích cứng điển hình, Lolita đến đây sợ rằng đã được bên trong gia tộc cho phép, góc độ gia tộc thì việc kết hôn với Arthur tiền đồ vô lượng chính là chuyện tốt, không cần lo lắng thế lực của mình bị thôn tính, còn có thể cùng với Arthur không ngừng nâng cao địa vị gia tộc. Không thể không nói thái độ tích cực như vậy của Lolita làm cho Gina hơi khó chịu.
"Em có thể rụt rè như một cô gái hay không? Mạnh bạo như thế thì hời cho hắn quá!" Gina tỏ ra khó chịu, nàng rất không muốn thấy vẻ đắc ý của kẻ nào đó.
"Chị, lúc ở bên hắn đương nhiên em sẽ chú ý, có điều bây giờ thì không được rụt rè. Đến cả cô Bích Tú còn phải cam chịu, đến khi Bích Tú quay sang ủng hộ Arthur và Olivia thì chúng ta sẽ thật sự không có cơ hội."
"Bất kể đại nhân Bích Tú có đồng ý không thì chuyện giữa Arthur và Olivia cũng đã được xác định, hắn chưa bao giờ băn khoăn chuyện này".
"Ha ha, vậy cũng phải có trật tự trước sau mà. Nói thẳng, em rất bội phục chị đấy. Lấy mạo hiểm làm niềm vui, có can đảm đối mặt với thế giới lạ lẫm này, em không có dũng khí này. Vừa nghĩ đến tương lai không có phương hướng em đã sợ rồi. Hắn là cơ hội duy nhất để em có thể làm theo ý mình trong cuộc đời".
Nói đến mức này là Lolita đã thẳng thắn thành khẩn rồi, cũng cho thấy lần này nàng nghiêm túc. Gina thở dài, kỳ thực nàng cũng rõ ràng, bề ngoài các quý tộc đế đô được hưởng thụ hết thảy, kỳ thực lại mất một thứ quý nhất, đó là tự do. Người thông minh từ nhỏ đã ý thức được điều này, còn người ngu dốt có thể vẫn cho rằng mình có thể nắm giữ được vận mệnh. Lolita thuộc về loại người trước, cho nên nàng rất rõ ràng, hơn nữa không thể không nói nàng cũng rất tinh mắt, rất dũng cảm.
Quả thật là huyết thống của gia tộc Jackman.
"Chị ủng hộ em!" Một lúc lâu sau Gina mới nói được bốn chữ, nhưng lời hứa này lại để Lolita tươi cười rạng rỡ, nàng hiểu tính cách của người chị họ này, giờ khắc này nàng mới thật sự đáp ứng.
"Cảm ơn chị. Mặc dù em thích cãi cọ với chị nhưng trước sau đều xem chị như chị ruột", Lolita kéo tay Gina nói, nàng có thể cảm thấy tay Gina hơi ráp, đây là sự trả giá cho lựa chọn của nàng.
Gina gật đầu, "Chị biết!"
Máu mủ tình thâm, đấu thì vẫn đấu, nhưng chính vì chú ý lẫn nhau nên mới như vậy.
Nhìn Lolita hưng phấn Gina lại có cảm giác không nói nên lời.
Gina muốn gặp Olivia, đường nhiên Olivia rất vui vẻ. Bây giờ nàng có sức mạnh nhưng không có đất dụng võ. Những người khác đều bận rộn, điều này làm cho Olivia cảm thấy mình trở nên thừa thái. Emma thì đa số thời gian đều xuất hiện với hình thức Tuyết nữ, Tuyết nữ lại không có tiếng nói chung với ai cả. Olivia cũng đang tìm xem có việc gì làm không thì Gina mang cơ hội đến cho nàng. Olivia lập tức xin phép, Trâu Lượng đương nhiên sẽ không phản đối. Đã thăng cấp vàng sáng,Olivia đang rất háo hức, ước mơ hiệp nữ của Olivia chưa bao giờ tắt, hơn nữa cả ngày thực luyện trong Thông thiên cảnh cũng không phải chuyện tốt, ở đó quá tách rời hiện thực. Trâu Lượng cũng biết Olivia muốn làm việc gì đó nên trong lòng cũng rất cảm kích Gina.
/602
|