Trâu Lượng tương đối hài lòng đối với chiến quả, vậy mà có những ba điểm thú linh, điều này làm cho thú linh của Trâu Lượng lần nữa lên đến mười điểm, đồng thời trận chiến này cũng đã nhắc nhở Trâu Lượng rằng trên thế giới này còn có quá nhiều chiến sĩ có thiên phú đáng sợ, nếu như không phải mình mới có một điểm uy hiếp làm cho đối phương trở tay không kịp thì có thể hắn đã gặp nguy hiểm.
Những đòn tấn công yếu hại của mình lại hoàn toàn không có tác dụng quả thật là điều rất nguy hiểm. Thú tộc và loài người vẫn có bất đồng rất lớn, thói quen có thể sẽ hại chết người, học kỳ sau đi học viện dược phẩm là lựa chọn không thể tốt hơn, một mặt có thể hiểu được cách sử dụng dược phẩm, mặt khác còn có thể nghiên cứu một chút cấu tạo thân thể của thú tộc.
Hắn không để ý đến các đối thủ cùng cấp bậc, nhưng với cá tính của mình sớm muộn gì hắn sẽ đắc tội những người mạnh hơn, muốn lấy yếu thắng mạnh thì phải có thêm nhiều đòn sát thủ.
Thu hoạch ba điểm vẫn làm cho Trâu bạn học tương đối hài lòng, hắn vừa ngủ vừa mỉm cười, trong mơ hắn biết được viên ngư long đan đó kỳ thực là đại hoàn đan của Thiếu Lâm, ăn vào có thể tăng trưởng mười năm công lực,... Sai rồi, tăng một trăm điểm thú linh, sau đó hắn giết khắp tứ phương, nhất thống giang sơn, người đẹp thành đàn, giai nhân ba nghìn...
Thiên sứ hoàn mỹ, thiên mị quyến rũ, báo nữ gợi cảm, xà nữ xinh đẹp, thỏ nữ đầy đặn, cáo nữ nhỏ nhắn, người đẹp Lion nóng bỏng, hồn xiêu phách lạc, quá kích thích, cuộc đời như thế còn mong muốn gì hơn?
... A, tại sao người đẹp đầu lĩnh nhìn hơi quen mặt?
Hiển nhiên Olivia đã nhận ra bản chất háo sắc của Trâu bạn học, một chiêu dán núi lở, liền sau đó chính là vô hạn luân hồi tứ phương sát, cuối cùng một cước đoạn tử tuyệt tôn đá tới.
"Không được..."
Trâu Lượng rống to rồi bật dậy, nhìn ánh mặt trời mênh mang hắn xoa xoa mặt hắn không thể không cảm thán bé con Olivia này quá lợi hại, chẳng mấy khi mình có giấc mộng đẹp vậy mà cũng có thể chạy tới phá hoại.
Nhớ tới báo nữ gợi cảm đó hình như cũng hơi quen mặt, đôi chân thon dài đó quấn lấy làm hắn mất hồn, đại lục thần thú đúng là một thế giới hạnh phúc.
Ơ, cái gì dính dính...
Tuy là Trâu bạn học da cứng thịt dày nhưng cũng phải đỏ mặt, có lầm không vậy, đúng là quá mất mặt rồi, mình bứt rứt đến mức này sao?
Ngoài sân Ernest đang đón ánh mặt trời luyện công, thấy Trâu Lượng đi ra hắn lớn tiếng cười nói: "Đại ca dậy muộn nhé, em đã tập nửa giờ rồi".
"Ha ha, tốt, rất tốt, tiếp tục đi!"
"Đại ca, anh ôm ga trải giường làm gì?"
"Khụ khụ, bí mật".
"A, em biết rồi, nhất định đại ca lại nghĩ ra phương pháp luyện tập mới, đại ca thật thông minh".
Ernest vô cùng sùng bái, cùng là tộc Bear vì sao đại ca có thể thông minh như vậy, xem xem sau này còn ai dám nói Bear ngốc!
Trâu Lượng ảo não chạy, đúng là xấu hổ, có điều giấc mơ đêm qua thật vô cùng ướt át, chẳng những có Olivia mà còn có rất nhiều người đẹp, lại hết sức rõ ràng...
Sáng sớm hôm nay Trâu Lượng hết sức thoải mái, chuyện này cũng không trách hắn được, sự trưởng thành của thú tộc hoàn toàn khác loài người. Có điều tộc Bear trưởng thành chậm nhất trong thú tộc, chủng tộc bình thường mười sáu tuổi đã trưởng thành mà tộc Bear phải mười tám tuổi, còn về tâm trí thì sợ rằng sau hai mươi tuổi tộc Bear mới coi là trưởng thành, trưởng thành sớm như Fox thì mười ba mười bốn tuổi cũng đã rất ranh ma rồi.
Ăn sáng xong Ernest đi đến Công hội giáp chiến sĩ báo cáo, Trâu Lượng thì đi tìm Avril, về tin tức thì trong số những người hắn biết không ai bằng nàng.
Mỗi lần đến nơi này Trâu Lượng đều có cảm giác xa hoa, coi như là đã thấy sự xa xỉ của thế kỷ 21 hắn cũng phải cảm khái, trên phương diện hưởng thụ quả nhiên các chủng tộc có trí tuệ đều không có cực hạn, không nhất định càng phát triển lại càng tốt.
Nhớ đến xã hội nô lệ của loài người, thế mới là sung sướng, Trâu Lượng vỗ vỗ đầu, lại nghĩ linh tinh rồi.
Người trông cửa mặc dù không biết Trâu Lượng nhưng vẫn tỏ ra tôn kính đối với tế ti nên vội vàng đi vào thông báo, rất nhanh lão quản gia Funa đã đi ra đón, không quên nói với người trông cửa, "Vị này là tế ti Arthur, bạn tốt của tiểu thư, sau này không được ngăn trở".
"Vâng thưa quản gia".
Trâu Lượng cười cười, " Không sao, vị này làm việc có nguyên tắc mà, Avril có nhà không?"
"Có, mời vào".
Quản gia Fox luôn luôn cẩn thận tỉ mỉ, không bao giờ sơ suất làm mọi người rất thoải mái, lại sẽ không có ai coi thường Fox.
"Cảnh sắc nơi này thật đẹp, người thiết kế rất có khiếu thẩm mỹ".
Trâu Lượng dùng ánh mắt của kiếp trước để quan sát, cũng không phải hắn khen có lệ, "Hồ nước này là điểm nhấn, vừa vào cửa đã có cảm giác mát mẻ".
"Tế ti Arthur nhãn lực thật tốt, đây là thiết kế đắc ý của tiểu thư".
"A, khu vườn này là Avril thiết kế?"
"Vốn không phải như vậy nhưng tiểu thư cảm thấy không hài lòng, hai năm trước đã thay đổi một ít làm cho cả trang viên càng có sức sống, ngay cả lão già như tôi cũng cảm thấy thoải mái".
Funa cười nói, trong lời nói cũng tràn ngập tự hào.
Đến phòng khách đã có thị nữ chuẩn bị trà xong, "Tế ti Arthur chờ một chút, tiểu thư sẽ ra ngay, có chuyện gì cứ gọi tôi".
"Đa tạ".
Trâu bạn học luôn luôn người kính ta một thước ta kính người một trượng, không hề bởi vì Funa là quản gia mà xem thường hắn.
Funa mỉm cười, hắn cũng rất có thiện cảm đối với thiếu niên tộc Bear kỳ quái này, Fox vốn đã được coi là tộc trí tuệ của thú tộc, Arthur dối trá hay là thật lòng thật sự không thể gạt được đôi mắt hắn, giờ hắn đã rõ ràng tại sao Arthur có thể trở thành bạn của tiểu thư.
"Bạn học Arthur, sao có thời gian tìm tớ vậy?"
Trâu bạn học sáng mắt nhìn Avril xinh đẹp như ánh mặt trời, "Thật xinh đẹp, tớ cũng không dám mở to mắt nhìn nữa".
Avril cười khúc khích, "Chỉ được cái khéo miệng!"
"Ha ha, tớ nói thật mà, nếu ai dám nói bạn không xinh đẹp tớ sẽ liều mạng với hắn!" Trâu Lượng vỗ ngực nói, "Tấm bản đồ kia không có việc gì à?"
"Làm mọi người liên lụy, ngại quá, không có chuyện gì", Avril lắc đầu, nàng biết Arthur chỉ là quan tâm nàng.
"Không có việc gì là tốt rồi", Avril không muốn nhiều lời nên Trâu Lượng cũng sẽ không hỏi nhiều, đây chính là tình bạn.
"Nói đi, có chuyện gì?"
"Hê hê, sao bạn biết có chuyện?" Trâu Lượng cười nói, da mặt dày quả nhiên có rất nhiều lợi ích, "Hai ta còn phân biệt gì".
Đã quen với phong cách của Trâu Lượng, sức chống cự của Avril cũng đã tăng cường, "Đừng có dẻo mỏ nữa".
"Là như vậy, trong tầng thứ hai thế giới ngầm tớ lấy được một thứ như vậy, mặc dù bổn Bear kiến thức rộng rãi nhưng cũng không biết thứ này có thể làm cái gì".
Coi như là phải nhờ người khác Trâu bạn học cũng phải làm giá, sau đó từ trong lòng móc ra viên ngư long đan kia, vốn còn muốn chọc Trâu Lượng vài câu Avril lập tức ngây người rồi nhìn ra ngoài cửa, "Funa, không có sự cho phép của tôi ai cũng không được quấy rầy".
"Vâng thưa tiểu thư".
Funa gật đầu rời đi ra đứng ra bên ngoài đình, hắn hiểu tính cách của tiểu thư, chắc chắn là có chuyện rất nghiêm túc cần bàn.
Sau khi đóng kĩ cửa Avril thận trọng ngồi trước mặt Trâu Lượng khiến Trâu Lượng hơi lo lắng, "Sao rồi, thứ này có độc à?"
Avril không nhịn được cười, "Đầu óc bạn sao vậy, bảo vật như vậy làm sao có thể có độc!"
Trâu Lượng giả bộ thở phào nhẹ nhõm, "Làm tớ sợ gần chết, vạn nhất một người tuổi trẻ có lý tưởng có tiền đồ như tớ lại anh niên chết sớm thì sẽ là thiệt hại của cả đế quốc, không, là thiệt hại của cả đại lục thần thú Almond".
"Chém, chém nữa đi, sao bạn không nói mình là thần thú chuyển thế!"
" Hì hì, thần có gì tốt, không có tình người thì có gì hay".
" Đây đến cùng là thứ gì?" Trâu Lượng thấy Avril trịnh trọng như thế cũng biết là thứ tốt, hơn nữa thứ này lấy được trên người ngư long lãnh chúa, với linh tính của Cầu Cầu chắc chắn sẽ làm mình ngạc nhiên.
" Trước hết hãy nói làm sao bạn lấy được nó?" Avril không hề vội vàng.
" Cái này lại rất đơn giản, yêu thú với ngư long cùng chết, trước khi đi tớ nhặt được, thấy nó sáng lập lòe nên đoán là thứ tốt".
Avril đánh giá Trâu Lượng từ trên xuống dưới khiến Trâu bạn học có chút nổi gai ốc, "Cho dù tớ rất đẹp trai nhưng cũng không cần nhìn như vậy chứ!"
"Ở đấy mà mơ, đây là mật của ngư long, thường gọi là ngư long đan, trên bảng xếp hạng của Công hội nhà mạo hiểm đây là bảo vật cấp S".
"Ngư long đan, có ăn được không?" Trâu Lượng sờ sờ, cảm giác rất ấm áp.
"... Bạn có thể đừng nghĩ đến chuyện ăn được hay không, đây chính là bảo vật!" Avril dở khóc dở cười, làm sao người này nói chuyện gì cũng có thể liên hệ đến ăn uống, mà cả hai anh em Hebrew cũng đều như thế.
"Chẳng lẽ là tị thủy châu trong truyền thuyết?" Đối với người không biết bơi như Trâu bạn học nếu như có thể hô hấp dưới nước thì sẽ là một chuyện tốt.
"Tị thủy châu, đó là cái gì?" Tuy hiểu biết rộng rãi nhưng Avril cũng chưa nghe nói đến.
Trâu Lượng biết mình lỡ miệng rồi, "Tớ nói lung tung ấy mà, đến cùng có ích lợi gì, giá trị bao nhiêu tiền?"
"Ngư long có thuộc tính nước, mang trên người có thể khử độc, ăn vào càng có thể giải bách độc", Avril còn chưa nói xong Trâu Lượng đã vui rồi.
"Bạn xem, quả nhiên ăn được mà".
Avril trợn mắt, "Chờ tớ nói xong đã, công năng trị liệu mạnh nhất của nó là khôi phục thú linh, đối với chiến sĩ mà nói thảm nhất không phải chết mà là vỡ thú linh, mà ngư long đan là bảo vật trị liệu vỡ thú linh hữu hiệu nhất hiện nay, bạn có thể tưởng tượng giá trị của nó".
"Ờ, còn có gì nữa?"
"Có, ngư long đan là tinh hoa của ngư long lãnh chúa, bạn là điêu khắc sư, sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn".
"A, cái này không tồi, thu hoạch gì?" Trâu Lượng rất vui vẻ, trò đùa này quả nhiên có tác dụng, lần sau gặp Cầu Cầu phải thưởng nó một cái hôn. nguồn t r u y ệ n y_y
"Bạn là điêu khắc sư linh hồn, chuyện này làm sao có thể hỏi tớ, nói đơn giản thì đây là vật báu vô giá".
"Bạn thích không, tớ tặng bạn đấy", Trâu Lượng đưa cho Avril không chút do dự.
Avril ngẩn người, "Thật à?"
"Đương nhiên là thật, bản thân mặc dù nghèo nhưng còn không để ý một chút đồ vật, hơn nữa lâu như vậy rồi vẫn chiếm tiện nghi của bạn nên cũng hơi xấu hổ".
Nói xong Trâu Lượng mới phát hiện có chút lỡ lời, lúc tán gẫu với Avril Trâu Lượng luôn rất tùy ý như là tán gẫu với người hiện đại.
"Coi như bạn còn có lòng, có điều tạm thời tớ cũng không dùng đến, bạn mang theo người đi, nếu cần tớ có thể mượn bạn sau, điều chế thuốc bình thường chỉ cần dùng nước đã ngâm ngư long đan là được, bạn đợi chút nhé", Avril trở lại phòng trong, chẳng bao lâu lại đi ra.
"Bỏ ngư long đan vào đây".
Một bình ngọc mỡ dê phi thường tinh xảo chỉ bằng lòng bàn tay, thích hợp mang theo bên người, "Loại bình này có thể củng cố linh khí, bên trong là nước biển, có nhu cầu gì chỉ cần dùng vài giọt nước biển đã có thể giải quyết vấn đề rồi".
"Làm sao tớ có thể không biết xấu hổ như thế chứ", lời tuy nói như vậy nhưng Trâu bạn học vẫn nhận, Avril thật tốt, mỗi lần đến đều có thể chiếm tiện nghi, đi lại giang hồ an toàn thứ nhất, đối với sức mạnh của mình Trâu bạn học vẫn rất có lòng tin nhưng đường ngang ngõ tắt khó lòng phòng bị, viên ngư long đan này có thể có trợ giúp to lớn.
"Đúng rồi, còn có một việc cần thỉnh giáo một chút vì bạn tương đối quen thuộc xã hội thượng lưu, gần đây sư phụ tớ xem ra không quá thuận lợi, cõ lẽ nhận được trở ngại khi tranh đoạt Hồng y đại chủ tế nhưng tớ không biết trở ngại đến từ nơi nào?"
Arthur hỏi, không biết làm sao hắn cảm thấy Avril biết rất rõ ràng.
Avril mỉm cười, "Cái này rất đơn giản, lần này Đại chủ tế Thomas với phương pháp điêu khắc kép quả thật danh tiếng vang dội, nhưng vấn đề nằm ở chỗ muốn trở thành Hồng y đại chủ tế chỉ có năng lực còn không đủ, thần giáo cũng rất thực dụng, Giáo hoàng cần mở rộng tầm ảnh hưởng của ông ta để cạnh tranh với đại quan cầm quyền, thứ quan trọng nhất là tiền, mà thần miếu Jerusamer cung phụng chỉ có thể tính trung bình trong tỉnh Thần Diệu, trong khi Jerusamer xem như một trong mười thành lớn".
... Lại là tiền, dù sao Trâu bạn học cũng có chút biện pháp kiếm tiền... Kiếm tiền, mẹ nó, đường đường nghiên cứu sinh thế kỷ 21, chút việc nhỏ này còn không giải quyết nổi sao!
/602
|