"Arthur, chuyện này cứ thuận theo tự nhiên đi, Đại chủ tế Thomas với Shaman Subaru là quan hệ thầy trò, bây giờ còn có một nửa khả năng".
"Vấn đề ở đâu vậy? Vì sao thành Jerusamer cung phụng ít như vậy?" Trâu Lượng hỏi.
"Nói thật, đây vẫn là do điêu khắc linh hồn, Đại chủ tế Thomas xuất thân là tế ti linh hồn, nhưng mấy năm nay điêu khắc linh hồn hoàn toàn bị Công hội điêu khắc sư linh hồn áp chế dẫn đến uy tín giảm mạnh, mặc dù thần miếu đại biểu thần thú nhưng độ tín ngưỡng cũng được quyết định bởi sức mạnh của thần miếu".
Avril bất đắc dĩ nói, tại Jerusamer Công hội điêu khắc sư linh hồn làm mưa làm gió, kỳ thực rất nhiều nơi khác cũng na ná như vậy, cung phụng và thuế có xung đột, trong tranh đoạt với quan cầm quyền Sarah tại thành Jerusamer Thomas cũng nằm ở hạ phong, cộng thêm Công hội điêu khắc sư linh hồn và quan cầm quyền từ từ liên thủ đồng mưu lợi ích, những ngày thần miếu cảnh tượng vô hạn trong dĩ vãng đã đi không trở lại từ lâu rồi.
"Đúng là sự đời, trong thiên hạ đâu không phải đất của thần, đều là con dân của thần thú, vậy mà thần miếu lại bị động, xem ra thần thú đã chỉ dẫn cho tớ cứu vớt tín đồ của hắn đây mà".
Thấy Trâu bạn học phét lác không biết ngượng Avril chỉ cười cười, đây là một đại cục không thể nghịch chuyển, sự đấu tranh giữa ba thế lực lớn, ai cũng không có biện pháp can thiệp.
Trong lòng đã hiểu rõ, Trâu Lượng cũng không còn dây dưa vấn đề này, cùng Avril đọc sách một ngày, tàng thư của Avril rất nhiều, lần trước hắn nhìn thấy chỉ là một góc tảng băng, nhiều nhất là các loại sách thực dụng, dù sao ở đây được ăn được uống, còn có Avril đọc cùng, Trâu Lượng đọc một ngày cũng không cảm thấy mệt.
Sau khi trở về, tế ti Maru vội vàng tìm được Arthur, "Tế ti Arthur, Đại chủ tế tìm ngài suốt ngày, mau đi đi".
"Tế ti Maru, thấy nét mặt ngài rất rạng rỡ, có chuyện tốt gì sao?" Trâu Lượng cười nói.
"Đều nhờ phúc tế ti Arthur, tôi thuộc nhóm đầu tiên được học tập phương pháp điêu khắc kép".
"Đều là người một nhà, không cần khách sáo, có nhu cầu bất cứ lúc nào có thể trao đổi", Trâu Lượng nói.
Mặt Maru đỏ bừng có chút xúc động, hắn là một trong số ít người biết nội tình, thuật điêu khắc không quan hệ gì với tuổi tác, người giỏi đi trước, thấy Arthur nói có thể chỉ điểm hắn, hắn vui đến mức không biết nói gì.
Bây giờ Trâu bạn học cũng học được cách ban phát nhân tình rồi, đi tới đại điện của thần miếu, Đại chủ tế Thomas đang cầu khẩn thành kính, nhìn pho tượng thần thú to lớn Trâu bạn học cũng không thể không thầm thì vài câu, bức tượng này không biết có phải vàng nguyên chất không?
"Sư phụ, ngài tìm con ạ?"
Thomas làm xong toàn bộ lễ tiết đâu vào đấy rồi mới nhìn thoáng qua Trâu Lượng, "Con đi đâu vậy, ta tìm con cả ngày rồi".
"Con tới chỗ Avril đọc sách".
"Gia tộc Rabbit là tín đồ thành kính, rất tốt, rảnh rỗi thì liên lạc nhiều một chút", Thomas rất trực tiếp, đây cũng là vì hắn biết Arthur là người thông minh, có thể rõ ràng ý của hắn.
"Sư phụ, có chuyện à?" Trâu Lượng nhìn ra được chắc chắn có phiền phức xảy ra.
"Ngày mai quan cầm quyền Sarah mở tiệc, mời chúng ta tới dự", Thomas nói.
"A, Gã này muốn gây sự?" Trâu Lượng nói.
Thomas thích nhất chính là cái này, nhìn cái hiểu ngay, "Phương pháp điêu khắc kép của chúng ta đã kích thích một số người, tiệc không có gì tốt, rất có thể sẽ nhằm vào con".
"Con có huân chương thần thú vinh quang, đến lúc đó mang ra hù chết bọn họ", Trâu Lượng không phải người sợ phiền phức,
"Nhóc con nhà ngươi, dùng cái kia dọa người là thể hiện sự yếu thế, bọn người kia già thành tinh, không tuyệt đối nắm chắc cũng sẽ không làm lớn như vậy, hội trưởng các công hội nghề nghiệp và nhân vật nổi tiếng tại Jerusamer đều sẽ đến".
"Mẹ,, chắc chắn là đám quái vật ăn no rửng mỡ Công hội điêu khắc sư kia không chịu nổi khi thấy chúng ta sống tốt đây mà!"
"Cá lớn nuốt cá bé, thích ứng thì sống".
"Sư phụ, ngài yên tâm, con sẽ làm cho bọn họ vác đá đập chân mình", tình cảnh càng lớn Trâu bạn học càng hưng phấn, món nợ bị Công hội điêu khắc sư đuổi ra hắn còn chưa tính, bọn họ lại tự mình đưa lên cửa rồi.
Trâu Lượng và Thomas đều rất rõ ràng, đối phương rất lợi hại, hiển nhiên là không có ý định cho thần miếu cơ hội trỗi dậy, mặc dù phương pháp điêu khắc kép rất hấp dẫn nhưng phương diện này cũng chỉ có tỷ lệ thành công nhất định, mặc dù đồ trắng tiêu hao ít nhưng càng là ban đầu càng không chịu được thất bại, không phải ai cũng có thể thừa nhận thất bại.
Hôm sau Trâu Lượng vẫn sất sức bình thường, không phải vì phải đi dự tiệc mà có bất cứ thay đổi nào.
Lúc này phủ đệ của quan cầm quyền đèn đuốc sáng choang, gian phòng rộng tãi sáng ngời trong mắt Trâu Lượng chính là phong cách La Mã cổ đặc sắc của người thú, tương đối xa hoa, nếu bán đi có thể sẽ có thêm không ít cung phụng.
Ngựa xe như nước, phía trước phủ đệ quan cầm quyền đã đậu đủ loại kiểu dáng xe ngựa xa hoa, còn có một đám phu xe, bữa tiệc như vậy cũng là một lần khoe khoang của xã hội thượng lưu thú tộc.
Thông qua Avril hắn đã biết tình hình đại thể, quan cầm quyền Sarah chỉ bốn mươi tuổi, tuyệt đối xem như tuổi trẻ tài cao, lại là tộc Lion cho nên tiền đồ rất xán lạn, thêm chút thời gian nói không chừng hắn có khả năng trở thành Tổng đốc tỉnh Thần Diệu.
Nhìn từ trang bị thì quả thật xe ngựa của thần miếu thua kém một chút, Trâu Lượng biết sư phụ nhặt của mình xem như người tốt, cuộc sống của hắn rất giản dị, kỳ thực thể diện cũng rất quan trọng, lần sau mình phải khuyên nhủ hắn mới được.
"Đại chủ tế Thomas đại giá ghé thăm, thật vẻ vang cho kẻ hèn này".
"Quan cầm quyền Sarah quá khách sáo, đây là tiểu đồ Arthur".
"Ra mắt quan cầm quyền", Trâu Lượng tỏ ra vẻ kinh sợ như một tộc Bear chưa từng thấy việc đời.
"Đứa nhỏ ngoan, tiền đồ vô lượng".
Trong lòng Trâu bạn học rất khó chịu, bị chiếm tiện nghi rồi, lát nữa bắt các ngươi nôn ra hết. Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com
Khách sáo, trừ khách sáo vẫn là khách sáo.
Đây là bữa tiệc tương đối tự do, trước khi chủ nhân lên tiếng mọi người có thể tùy ý tán gẫu, ăn uống, kỳ thực chính là một cơ hội cho các thế lực lớn giao lưu.
Một đám lão già, cũng có không ít người tuổi trẻ, hiển nhiên đều là thế hệ con cháu đi theo để trao đổi cảm tình giữa thế hệ trẻ với nhau.
Vốn tưởng rằng sẽ rất cô quạnh không nghĩ tới lại gặp Cote và Randy, mặc dù trong trường hợp này hai gã này cũng không quên đấu võ mồm, có điều tránh ở trong góc, hiển nhiên ở đây không có chỗ cho thế hệ bọn họ phát huy, trước mặt phụ huynh trong nhà họ cũng không dám quá kiêu ngạo.
"Lúc nào hai người mới có thể không ầm ĩ?" Trâu Lượng cười nói.
"Ha ha, Arthur, bạn cũng đến rồi, tốt quá, vừa lúc bạn có thể làm trọng tài, Emma thế nào?" Randy chỉ một cô gái được vây quanh như chúng tinh ủng nguyệt, tóc vàng mắt xanh, da trăng muốt, vừa xem đã biết là tộc Lion, thuộc về mẫu người đẹp tiêu chuẩn, kiêu ngạo như một công chúa, trong thành Jerusamer quả thật nàng cũng có vốn liếng như vậy.
"Ha ha, chắc chắn là Cote thích mà bạn phản đối đúng không?"
"Ha ha, Arthur thật thông minh, chúng ta phải cho điểm tổng hợp, ngoại hình Emma còn tạm được, có điều tính cách đó của cô ta cho không tớ cũng không cần".
"Điên à, kiêu ngạo là tính cách của tộc Lion chúng ta".
"Hai bạn thật thú vị, có bản lãnh nói trước mặt cô ta, thảo luận sau lưng không có tác dụng gì".
Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt bên này, Emma cùng đám tùy tùng của nàng đi tới, đều là những người cùng nhóm thượng lưu, Emma gật đầu với Cote và Randy rồi nhìn phía Trâu Lượng với tư thế từ cao nhìn xuống, "Ngươi chính là tên tế ti kiến tập nhỏ kia?"
Trâu Lượng nhìn đông nhìn tây, quay một vòng rồi mới chỉ vào ngực mình, "Ngươi nói chuyện với ta hả?"
Cote và Randy nhìn nhau cười, gã này lại phải gây chuyện rồi.
"Ngươi nghĩ xem!"
"Ơ, nhưng ta không muốn nói chuyện cùng người không lịch sự", Trâu Lượng lạnh nhạt nói.
Trên địa bàn của mình vậy mà Emma lại bị coi thường, vừa mới chuẩn bị phát hỏa một Fox bên cạnh đã khuyên: "Tiểu thư Emma cần gì phí lời với một thằng Bear không hiểu quy củ, chúng ta tiếp tục thảo luận những chuyện tao nhã nào!"
"Nhóc Bear, lát nữa cho mày dễ coi!"
/602
|