Tần Yên Vũ.
Thế này là nhất định không chịu từ bỏ đấy hả?
Vừa sáng sớm thế này đã gửi tin nhắn đến, rốt cuộc là có ý gì? Còn nữa, bố của Tần Yên Vũ sáng sớm đến Bộ Tư Lệnh chặn anh, nói vậy là có ý gì chứ?
Vệ Thường Khuynh bước ra, một tay Tề Tiểu Tô giơ cao điện thoại lên, nhíu mày nhìn anh.
“Sao thế, thật sự tra ra vấn đề gì sao?” Vệ Thường Khuynh liền sững người.
Không thể nào.
Tề Tiểu Tô hừ một tiếng: “Tin nhắn của Tần Yên Vũ.”
Vệ Thường Khuynh bước đến, việc đầu tiên không phải đón lấy điện thoại, mà là ôm chặt eo cô, ám muội hỏi: “Có phải lại ghen lung tung rồi không? Ừm, tối qua trừng phạt em như thế em vẫn chưa chịu nhớ có đúng không?”
Cô thử ghen lung tung nữa xem.
Tề Tiểu Tô liền lập tức đầu hàng.
Nhớ đến tối qua bị anh giày vò đủ kiểu, rõ ràng cô đã buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn không cho cô ngủ, cô thật sự cảm thấy cái giá của việc ghen tuông thật sự quá cao rồi.
Còn Vệ Thường Khuynh lại nghĩ tối qua nửa đêm đầu cô nửa tỉnh nửa say, do say rượu nên cũng to gan nữa, mới đầu còn muốn vùng lên chuyển sang thế chủ động, ừm ừm, lúc chủ động tiến công cảm giác cũng rất tuyệt.
Thế nên, Vệ Thường Khuynh bắt đầu lên kế hoạch sau này thỉnh thoảng phải cùng cô uống một chút mới được, không thì tìm chuyện gì đó để khích tướng.
“Em chỉ đang trần thuật lại thôi, có ghen gì đâu chứ?” Tề Tiểu Tô kiên quyết không thừa nhận: “Nhưng, bố của Tần Yên Vũ tìm anh làm gì?”
Vệ Thường Khuynh đón lấy điện thoại, nhìn qua một lượt, lông mày hơi nhíu lại, vẻ mặt có chút khó chịu.
Anh đặt điện thoại xuống, nói với Tề Tiểu Tô: “Nói cho em biết một việc, anh phát hiện không chỉ em có thiên phú gây sự, anh cũng có.”
“Hở?” Anh đã gây chuyện gì rồi?
Vệ Thường Khuynh sờ sờ mũi, nói: “Mẹ của Tần Yên Vũ, là em gái Lãnh đạo của các em.”
Hả?
Chuyện này thật sự khiến cô rất bất ngờ.
Ý này là, Lãnh đạo là bác của Tần Yên Vũ! Bối cảnh này thật sự cũng lớn quá rồi đấy!
Tề Tiểu Tô trợn to mắt, nửa ngày sau mới tiêu hóa được tin này.
“Vậy là có ý gì chứ? Không lẽ chị ta thật sự muốn tận dụng sức mạnh chính trị để bức hôn sao?” Nói xong câu này, cô đột nhiên liếc nhìn anh một cái: “Khá lắm, đóa hoa đào này đẳng cấp rất cao! Có cần suy xét lại không?”
“Nghĩ gì vậy chứ.” Vệ Thường Khuynh nhéo chiếc mũi nhỏ của cô: “Anh nói cho em biết, em suy xét vấn đề cũng cần có phương hướng. Chuyện này nếu Lãnh đạo của các em nhúng tay vào, gây áp lực với anh, nói không chừng anh sẽ lật đổ ông ta, nếu thật sự lật đổ ông ta, vậy lịch sử sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, rất có thể sẽ làm thay đổi quỹ đạo tương lai tương quan của anh. Em nên nghĩ đến chuyện này, chứ không phải nghĩ đến Tần Yên Vũ.”
Tần Yên Vũ là cái quái gì chứ? Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn phải nhờ bố mình ra tay giúp theo đuổi đàn ông?
Anh nói với vẻ chán ghét: “Còn nữa, chút tâm tư này của cô ta là đang sỉ nhục IQ của anh. Nếu cô ta thật sự có suy nghĩ, thì nên tự mình khuyên ngăn Tần Bảo Quốc, chứ không phải mặc cho ông ta làm xằng làm bậy, bản thân lại gửi tin nhắn đến vào sáng sớm như vậy. Tin nhắn này là muốn làm gì chứ?”
Lỡ như thật sự khiến vợ anh ghen lên giận dỗi với anh, anh sẽ trực tiếp bóp chết cô ta.
Tề Tiểu Tô nghe xong liền sững sờ. Quả nhiên không nên lãng phí tâm tư vào Tần Yên Vũ, cô có chút lo lắng nói: “Vậy nếu Lãnh đạo thật sự nhúng tay vào, vậy phải làm sao đây?”
Đờ mờ, đàn ông ưu tú quá cũng không tốt. Sao lại có nhiều người muốn tranh giành với cô thế chứ! Còn nữa, nếu Lãnh đạo của một nước thật sự cũng nhúng tay vào chuyện này, gây áp lực với anh hoặc với cô, vậy cô ngoại trừ việc cố gắng phản kháng, cùng Vệ Thường Khuynh liều mạng kéo ông ta xuống ra, thật sự không còn đường lui nào khác.
Nhưng nếu thật sự phát triển đến bước đường đó, vậy thì loạn rồi.
Cô cũng đừng hòng có thể được yên tâm lên đại học.
Nói không chừng, thời gian tìm các mảnh vỡ còn lại cũng không có nữa.
“Em cũng không cần lo lắng xị mặt ra như vậy đâu.” Vệ Thường Khuynh buồn cười nhìn cô: “Theo hiểu biết của anh về Lãnh đạo, chắc ông ấy sẽ không nhúng tay vào chuyện này đâu.”
Có thể trở thành Lãnh đạo của một nước lớn, sao có thể đặt tinh lực vào mấy chuyện nhỏ nhặt này được, hơn nữa, ông ta cũng không phải kiểu người không biết phân biệt đúng sai như thế.
Lần gặp trước, ấn tượng của Vệ Thường Khuynh đối với ông ta cũng khá tốt.
Tề Tiểu Tô nghĩ lại thấy cũng đúng.
“Vậy hôm nay anh đến doanh trại phải cẩn thận một chút, cũng đừng cứng rắn quá.” Lúc này đây, Tề Tiểu Tô không còn nghĩ tới chút tâm tư kia của Tần Yên Vũ nữa, ngược lại cô càng lo lắng chuyện đối phương sẽ thật sự chọc giận Vệ Thường Khuynh hơn.
Dù sao anh chàng này mỗi lần nhắc đến Lãnh đạo đều nói “Lãnh đạo của các em”, rõ ràng không để bản thân hoàn toàn hòa nhập vào thời đại này. Muốn anh có thêm vài phần kính nể đối với Lãnh đạo quả là chuyện không thể nào. Mẹ của Tần Yên Vũ là em gái của Lãnh đạo, vậy chức vị của bố cô ta sao có thể thua kém quá nhiều được?
Cho dù đến lúc đó, Lãnh đạo không nhúng tay thì cũng là người một nhà, dù có phân chia thế lực thì vẫn luôn đứng cùng nhau, lỡ như đến lúc đó Vệ Thường Khuynh gây chuyện gì đó với ông Tần, Lãnh đạo không muốn nhúng tay vào e rằng cũng không được.
“Tần Bảo Quốc là phó Tham mưu trưởng của Bộ Tư lệnh.” Vệ Thường Khuynh nhìn ra cô đang lo lắng điều gì, ánh véo má cô nói: “Anh biết chừng mực, không cần lo lắng.”
Chừng mực của anh, còn phải xem đối phương có muốn tìm đường chết hay không nữa.
Tề Tiểu Tô đành thở dài gật gật đầu.
“Đi, tắm rửa đi, sau đó cùng ăn sáng. Mấy ngày nay em cứ ở nhà nghỉ ngơi, đợi anh bận xong sẽ cùng nhau về thành phố D.” Vệ Thường Khuynh vỗ vào mông cô một cái.
Ăn sáng xong, anh đến doanh trại, Tề Tiểu Tô ở nhà dù sao cũng chẳng có việc gì làm, liền gọi bà Kim và Khưu Linh Phương cùng đi mua sắm, sắp về thành phố D rồi, dù sao cũng phải mua ít quà Tết mang về chứ.
Có Khưu Linh Phương đi cùng, Lương Lệ đương nhiên cũng giành cơ hội làm tài xế.
Còn Hàn Dư và Đồng Xán mấy hôm nay cũng không biết được Vệ Thường Khuynh phái đi làm việc gì mà thường xuyên đi sớm về muộn.
Tề Tiểu Tô từng hỏi Hệ thống Tiểu Nhất chuyện về mảnh năng lượng trong tay Hạ Nông, nhưng vì Thiếu soái đã dặn dò, Hệ thống Tiểu Nhất báo cáo cũng đành dỗ dành cô trước.
Hạ Nông, bây giờ không thể để cô đối đầu với hắn.
Vệ Thường Khuynh đến doanh trại, quả nhiên rất nhanh đã bị Tần Bảo Quốc chặn lại.
“Tiểu Vệ à, nghe nói hôm qua cậu đã đến mừng sinh nhật Hạ lão tướng quân à?”
“Phải.” Vệ Thường Khuynh nhàn nhạt đáp một tiếng, sau đó hỏi ngược lại: “Có vấn đề gì sao?”
Tần Bảo Quốc ngẩn người, tên nhóc này, sao ngữ khí lại khó ưa như vậy chứ?
“Không phải là có vấn đề gì, chỉ là đúng lúc thấy cậu dẫn đầu đến mừng sinh nhật Hạ lão, tôi cảm thấy cậu rất gan dạ thôi.”
Ở thủ đô, dù có chút biến động nhỏ, mọi người đều sẽ biết cả.
Tối qua, Vệ Thường Khuynh và Lợi Nam đến biệt viện của Hạ lão, còn ở lại rất lâu, chuyện này vừa sáng ra đã lan truyền khắp nơi rồi. Hạ gia bây giờ rất hưng thịnh, đến cả Lãnh đạo cũng tránh né mũi nhọn này, lúc này Vệ Thường Khuynh và Lợi gia, lại chuẩn bị chống đối lại với Hạ gia sao?
Không thể không nói, ông ta rất tán thưởng kiểu tâm huyết này.
Nhưng, nếu thật sự trở thành con rể, vậy có nghĩa là Tần gia cũng phải đối đầu với Hạ gia, trên một mặt nào đó Tần gia cũng đại diện cho suy nghĩ của Lãnh đạo, thế nên, hôn sự của Tần Yên Vũ, thật sự không thể tùy tiện như vậy được.
Bây giờ Tần Bảo Quốc nhìn Vệ Thường Khuynh, càng có mục tiêu và quan điểm đánh giá hơn.
Ông cũng không phải gã ngốc.
Là người trong giới này, sao có thể chỉ vì yêu thương con gái mà chẳng kiêng nể gì được.
Nhưng, nếu Vệ Thường Khuynh thật sự có đủ năng lực, khiến ông cảm thấy được, vậy, cũng xem như thổi một làn gió mới vào cho đội quân này của ông. Hạ gia mấy năm nay đều âm thầm làm việc, nếu có người có thể thật sự bồi dưỡng ra để gánh vác mọi chuyện, thì đó cũng là một chuyện tốt!
Thế này là nhất định không chịu từ bỏ đấy hả?
Vừa sáng sớm thế này đã gửi tin nhắn đến, rốt cuộc là có ý gì? Còn nữa, bố của Tần Yên Vũ sáng sớm đến Bộ Tư Lệnh chặn anh, nói vậy là có ý gì chứ?
Vệ Thường Khuynh bước ra, một tay Tề Tiểu Tô giơ cao điện thoại lên, nhíu mày nhìn anh.
“Sao thế, thật sự tra ra vấn đề gì sao?” Vệ Thường Khuynh liền sững người.
Không thể nào.
Tề Tiểu Tô hừ một tiếng: “Tin nhắn của Tần Yên Vũ.”
Vệ Thường Khuynh bước đến, việc đầu tiên không phải đón lấy điện thoại, mà là ôm chặt eo cô, ám muội hỏi: “Có phải lại ghen lung tung rồi không? Ừm, tối qua trừng phạt em như thế em vẫn chưa chịu nhớ có đúng không?”
Cô thử ghen lung tung nữa xem.
Tề Tiểu Tô liền lập tức đầu hàng.
Nhớ đến tối qua bị anh giày vò đủ kiểu, rõ ràng cô đã buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn không cho cô ngủ, cô thật sự cảm thấy cái giá của việc ghen tuông thật sự quá cao rồi.
Còn Vệ Thường Khuynh lại nghĩ tối qua nửa đêm đầu cô nửa tỉnh nửa say, do say rượu nên cũng to gan nữa, mới đầu còn muốn vùng lên chuyển sang thế chủ động, ừm ừm, lúc chủ động tiến công cảm giác cũng rất tuyệt.
Thế nên, Vệ Thường Khuynh bắt đầu lên kế hoạch sau này thỉnh thoảng phải cùng cô uống một chút mới được, không thì tìm chuyện gì đó để khích tướng.
“Em chỉ đang trần thuật lại thôi, có ghen gì đâu chứ?” Tề Tiểu Tô kiên quyết không thừa nhận: “Nhưng, bố của Tần Yên Vũ tìm anh làm gì?”
Vệ Thường Khuynh đón lấy điện thoại, nhìn qua một lượt, lông mày hơi nhíu lại, vẻ mặt có chút khó chịu.
Anh đặt điện thoại xuống, nói với Tề Tiểu Tô: “Nói cho em biết một việc, anh phát hiện không chỉ em có thiên phú gây sự, anh cũng có.”
“Hở?” Anh đã gây chuyện gì rồi?
Vệ Thường Khuynh sờ sờ mũi, nói: “Mẹ của Tần Yên Vũ, là em gái Lãnh đạo của các em.”
Hả?
Chuyện này thật sự khiến cô rất bất ngờ.
Ý này là, Lãnh đạo là bác của Tần Yên Vũ! Bối cảnh này thật sự cũng lớn quá rồi đấy!
Tề Tiểu Tô trợn to mắt, nửa ngày sau mới tiêu hóa được tin này.
“Vậy là có ý gì chứ? Không lẽ chị ta thật sự muốn tận dụng sức mạnh chính trị để bức hôn sao?” Nói xong câu này, cô đột nhiên liếc nhìn anh một cái: “Khá lắm, đóa hoa đào này đẳng cấp rất cao! Có cần suy xét lại không?”
“Nghĩ gì vậy chứ.” Vệ Thường Khuynh nhéo chiếc mũi nhỏ của cô: “Anh nói cho em biết, em suy xét vấn đề cũng cần có phương hướng. Chuyện này nếu Lãnh đạo của các em nhúng tay vào, gây áp lực với anh, nói không chừng anh sẽ lật đổ ông ta, nếu thật sự lật đổ ông ta, vậy lịch sử sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, rất có thể sẽ làm thay đổi quỹ đạo tương lai tương quan của anh. Em nên nghĩ đến chuyện này, chứ không phải nghĩ đến Tần Yên Vũ.”
Tần Yên Vũ là cái quái gì chứ? Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn phải nhờ bố mình ra tay giúp theo đuổi đàn ông?
Anh nói với vẻ chán ghét: “Còn nữa, chút tâm tư này của cô ta là đang sỉ nhục IQ của anh. Nếu cô ta thật sự có suy nghĩ, thì nên tự mình khuyên ngăn Tần Bảo Quốc, chứ không phải mặc cho ông ta làm xằng làm bậy, bản thân lại gửi tin nhắn đến vào sáng sớm như vậy. Tin nhắn này là muốn làm gì chứ?”
Lỡ như thật sự khiến vợ anh ghen lên giận dỗi với anh, anh sẽ trực tiếp bóp chết cô ta.
Tề Tiểu Tô nghe xong liền sững sờ. Quả nhiên không nên lãng phí tâm tư vào Tần Yên Vũ, cô có chút lo lắng nói: “Vậy nếu Lãnh đạo thật sự nhúng tay vào, vậy phải làm sao đây?”
Đờ mờ, đàn ông ưu tú quá cũng không tốt. Sao lại có nhiều người muốn tranh giành với cô thế chứ! Còn nữa, nếu Lãnh đạo của một nước thật sự cũng nhúng tay vào chuyện này, gây áp lực với anh hoặc với cô, vậy cô ngoại trừ việc cố gắng phản kháng, cùng Vệ Thường Khuynh liều mạng kéo ông ta xuống ra, thật sự không còn đường lui nào khác.
Nhưng nếu thật sự phát triển đến bước đường đó, vậy thì loạn rồi.
Cô cũng đừng hòng có thể được yên tâm lên đại học.
Nói không chừng, thời gian tìm các mảnh vỡ còn lại cũng không có nữa.
“Em cũng không cần lo lắng xị mặt ra như vậy đâu.” Vệ Thường Khuynh buồn cười nhìn cô: “Theo hiểu biết của anh về Lãnh đạo, chắc ông ấy sẽ không nhúng tay vào chuyện này đâu.”
Có thể trở thành Lãnh đạo của một nước lớn, sao có thể đặt tinh lực vào mấy chuyện nhỏ nhặt này được, hơn nữa, ông ta cũng không phải kiểu người không biết phân biệt đúng sai như thế.
Lần gặp trước, ấn tượng của Vệ Thường Khuynh đối với ông ta cũng khá tốt.
Tề Tiểu Tô nghĩ lại thấy cũng đúng.
“Vậy hôm nay anh đến doanh trại phải cẩn thận một chút, cũng đừng cứng rắn quá.” Lúc này đây, Tề Tiểu Tô không còn nghĩ tới chút tâm tư kia của Tần Yên Vũ nữa, ngược lại cô càng lo lắng chuyện đối phương sẽ thật sự chọc giận Vệ Thường Khuynh hơn.
Dù sao anh chàng này mỗi lần nhắc đến Lãnh đạo đều nói “Lãnh đạo của các em”, rõ ràng không để bản thân hoàn toàn hòa nhập vào thời đại này. Muốn anh có thêm vài phần kính nể đối với Lãnh đạo quả là chuyện không thể nào. Mẹ của Tần Yên Vũ là em gái của Lãnh đạo, vậy chức vị của bố cô ta sao có thể thua kém quá nhiều được?
Cho dù đến lúc đó, Lãnh đạo không nhúng tay thì cũng là người một nhà, dù có phân chia thế lực thì vẫn luôn đứng cùng nhau, lỡ như đến lúc đó Vệ Thường Khuynh gây chuyện gì đó với ông Tần, Lãnh đạo không muốn nhúng tay vào e rằng cũng không được.
“Tần Bảo Quốc là phó Tham mưu trưởng của Bộ Tư lệnh.” Vệ Thường Khuynh nhìn ra cô đang lo lắng điều gì, ánh véo má cô nói: “Anh biết chừng mực, không cần lo lắng.”
Chừng mực của anh, còn phải xem đối phương có muốn tìm đường chết hay không nữa.
Tề Tiểu Tô đành thở dài gật gật đầu.
“Đi, tắm rửa đi, sau đó cùng ăn sáng. Mấy ngày nay em cứ ở nhà nghỉ ngơi, đợi anh bận xong sẽ cùng nhau về thành phố D.” Vệ Thường Khuynh vỗ vào mông cô một cái.
Ăn sáng xong, anh đến doanh trại, Tề Tiểu Tô ở nhà dù sao cũng chẳng có việc gì làm, liền gọi bà Kim và Khưu Linh Phương cùng đi mua sắm, sắp về thành phố D rồi, dù sao cũng phải mua ít quà Tết mang về chứ.
Có Khưu Linh Phương đi cùng, Lương Lệ đương nhiên cũng giành cơ hội làm tài xế.
Còn Hàn Dư và Đồng Xán mấy hôm nay cũng không biết được Vệ Thường Khuynh phái đi làm việc gì mà thường xuyên đi sớm về muộn.
Tề Tiểu Tô từng hỏi Hệ thống Tiểu Nhất chuyện về mảnh năng lượng trong tay Hạ Nông, nhưng vì Thiếu soái đã dặn dò, Hệ thống Tiểu Nhất báo cáo cũng đành dỗ dành cô trước.
Hạ Nông, bây giờ không thể để cô đối đầu với hắn.
Vệ Thường Khuynh đến doanh trại, quả nhiên rất nhanh đã bị Tần Bảo Quốc chặn lại.
“Tiểu Vệ à, nghe nói hôm qua cậu đã đến mừng sinh nhật Hạ lão tướng quân à?”
“Phải.” Vệ Thường Khuynh nhàn nhạt đáp một tiếng, sau đó hỏi ngược lại: “Có vấn đề gì sao?”
Tần Bảo Quốc ngẩn người, tên nhóc này, sao ngữ khí lại khó ưa như vậy chứ?
“Không phải là có vấn đề gì, chỉ là đúng lúc thấy cậu dẫn đầu đến mừng sinh nhật Hạ lão, tôi cảm thấy cậu rất gan dạ thôi.”
Ở thủ đô, dù có chút biến động nhỏ, mọi người đều sẽ biết cả.
Tối qua, Vệ Thường Khuynh và Lợi Nam đến biệt viện của Hạ lão, còn ở lại rất lâu, chuyện này vừa sáng ra đã lan truyền khắp nơi rồi. Hạ gia bây giờ rất hưng thịnh, đến cả Lãnh đạo cũng tránh né mũi nhọn này, lúc này Vệ Thường Khuynh và Lợi gia, lại chuẩn bị chống đối lại với Hạ gia sao?
Không thể không nói, ông ta rất tán thưởng kiểu tâm huyết này.
Nhưng, nếu thật sự trở thành con rể, vậy có nghĩa là Tần gia cũng phải đối đầu với Hạ gia, trên một mặt nào đó Tần gia cũng đại diện cho suy nghĩ của Lãnh đạo, thế nên, hôn sự của Tần Yên Vũ, thật sự không thể tùy tiện như vậy được.
Bây giờ Tần Bảo Quốc nhìn Vệ Thường Khuynh, càng có mục tiêu và quan điểm đánh giá hơn.
Ông cũng không phải gã ngốc.
Là người trong giới này, sao có thể chỉ vì yêu thương con gái mà chẳng kiêng nể gì được.
Nhưng, nếu Vệ Thường Khuynh thật sự có đủ năng lực, khiến ông cảm thấy được, vậy, cũng xem như thổi một làn gió mới vào cho đội quân này của ông. Hạ gia mấy năm nay đều âm thầm làm việc, nếu có người có thể thật sự bồi dưỡng ra để gánh vác mọi chuyện, thì đó cũng là một chuyện tốt!
/1139
|