Edit: Hàn Diệp Băng
Beta: Tiểu Hồ Điệp
Ngôn Hinh dừng lại những nghẹn ngào trong lòng mình, nhìn vẻ mặt mẹ mình hoàn toàn kiên quyết, một lần nữa cô tin ở mẹ, mặc kệ thầy bói nói cho mẹ có đúng hay không, cô chỉ dám khẳng định, nếu cô cố gắng, chắc chắn sẽ không để mẹ vất vả.
Ngôn Ngữ nở nụ cười hiền từ, đem con cá duy nhất đặt vào trong bát Ngôn Hinh “Con mấy ngày nay trực đêm ban vất vả, mẹ hôm nay cố ý mua nhiều đồ ăn ngon cho con bồi bổ, đã lâu không có làm món ăn mặn, nếm thử xem mẹ làm có ngon không?”
” Ngon lắm, con thích nhất là đồ ăn do mẹ làm.” Ngôn Hinh ăn thật sự vui vẻ, thỏa mãn cười rộ lên, “Kỳ thật mẹ làm món chay hay món mặn đều ngon cả.”
Bình thường 2 mẹ con không ăn đồ ăn đắt tiền, chỉ mua đồ ăn ở chợ, thường thường một tháng ít khi nào ăn mặn, chỉ có khi về nhà, mới có thể phối hợp ba món mặn một món canh.
Con gái phải trực suốt đêm, buổi sáng bốn năm giờ mới được nghỉ ngơi. Ban ngày chỉ được ngủ vài giờ, buổi chiều lại đi bên ngoài tìm việc, mắt xem xét nữ nhi bàn tay cùng khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng xanh xao, thân hình cũng càng ngày càng gầy yếu, người làm mẹ như bà thấy đau lòng vô cùng. Mấy ngày nay cơ hồ muốn làm bà điên rồi cũng làm con gái phải khổ, bà vẫn không tìm được trường chịu mướn người.
Ngẫm lại chính mình thật sự là vô dụng, nhiều năm thế này cư nhiên ngay cả tư cách làm giáo viên cũng không có, trong nhà hiện tại trọng trách đều ở trên người Hinh nhi, thật sự làm cho đứa nhỏ này cực khổ rồi. Hồi còn nhỏ Hinh nhi tính tình quá mức nhu nhược, cái gì đều nghe của bà an bài, bà thật sự lo lắng hinh nhi ở bên ngoài đã bị khi dễ, không có gì biện pháp chống lại. Haiz, Hinh nhi bộ dạng xinh đẹp như vậy, không nên chịu khổ nhiều như vậy, thật hy vọng sớm một chút gặp gỡ một người đối xử tốt với nó, bà thân làm mẹ cũng cảm thấy yên tâm.
“Hinh nhi, siêu thị của con gần đây có hoạt động gì hay không? Nếu có thì mau nói cho mẹ 1 tiếng, vật dùng hằng ngày hết sạch rồi!” Ngôn Ngữ bất ngờ hỏi
Đang thả hồn thơ thẩn Ngôn Hinh nghe câu hỏi của mẹ miệng hàm hồ đáp lời “À…. Dường như không có mẹ…..con sẽ lưu ý xem…”
Ngôn Ngữ im lặng không nói chuyện, chính là lấy một đôi mắt thê lương liếc nhìn nàng một cái, ” mẹ sẽ có biện pháp tìm được công tác, mẹ cũng muốn như con, buổi tối đi làm không thể so với ban ngày, dễ dàng nhận người.”
Ngôn Hinh giật mình , hai tay như nhũn ra, trăm ngàn không thể làm cho mẹ biết chính mình buổi tối làm ở quán bar , mẹ bình thường ghét nhất những nơi giải trí như quán bar, mẹ mà biết được không biết hậu quả sẽ như thế nào.
Cơm nước xong, mẹ con chuẩn bị lí lịch để đi làm, chạng vạng Ngôn Hinh tay không mà về, tuy rằng sớm biết rằng kết quả này, lại vẫn như cũ cảm thấy tức giận, TạThừa Huân ác ôn kia công ty không biết như thế nào mà ngay cả một nhà tiểu công ty cũng không chịu mướn nàng? Nàng thậm chí đem tiền lương ít đi, cơ hồ bằng lương của thực tập sinh, những người đó vẫn là lắc đầu, miệng chỉ nói không cần.
Toàn thân bủn rủn nằm ngã vào giường, vô lực nhìn chằm chằm trần nhà, khoảng cách hắn nói hai ngày thời gian chỉ còn hai đêm, thật sự phải rời khỏi sao? Thật sự muốn dẫn mẹ cùng Đường nhi bàn cách rời khỏi này thành phố này sao? Không cam lòng, thật sự rất không cam tâm.
Beta: Tiểu Hồ Điệp
Ngôn Hinh dừng lại những nghẹn ngào trong lòng mình, nhìn vẻ mặt mẹ mình hoàn toàn kiên quyết, một lần nữa cô tin ở mẹ, mặc kệ thầy bói nói cho mẹ có đúng hay không, cô chỉ dám khẳng định, nếu cô cố gắng, chắc chắn sẽ không để mẹ vất vả.
Ngôn Ngữ nở nụ cười hiền từ, đem con cá duy nhất đặt vào trong bát Ngôn Hinh “Con mấy ngày nay trực đêm ban vất vả, mẹ hôm nay cố ý mua nhiều đồ ăn ngon cho con bồi bổ, đã lâu không có làm món ăn mặn, nếm thử xem mẹ làm có ngon không?”
” Ngon lắm, con thích nhất là đồ ăn do mẹ làm.” Ngôn Hinh ăn thật sự vui vẻ, thỏa mãn cười rộ lên, “Kỳ thật mẹ làm món chay hay món mặn đều ngon cả.”
Bình thường 2 mẹ con không ăn đồ ăn đắt tiền, chỉ mua đồ ăn ở chợ, thường thường một tháng ít khi nào ăn mặn, chỉ có khi về nhà, mới có thể phối hợp ba món mặn một món canh.
Con gái phải trực suốt đêm, buổi sáng bốn năm giờ mới được nghỉ ngơi. Ban ngày chỉ được ngủ vài giờ, buổi chiều lại đi bên ngoài tìm việc, mắt xem xét nữ nhi bàn tay cùng khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng xanh xao, thân hình cũng càng ngày càng gầy yếu, người làm mẹ như bà thấy đau lòng vô cùng. Mấy ngày nay cơ hồ muốn làm bà điên rồi cũng làm con gái phải khổ, bà vẫn không tìm được trường chịu mướn người.
Ngẫm lại chính mình thật sự là vô dụng, nhiều năm thế này cư nhiên ngay cả tư cách làm giáo viên cũng không có, trong nhà hiện tại trọng trách đều ở trên người Hinh nhi, thật sự làm cho đứa nhỏ này cực khổ rồi. Hồi còn nhỏ Hinh nhi tính tình quá mức nhu nhược, cái gì đều nghe của bà an bài, bà thật sự lo lắng hinh nhi ở bên ngoài đã bị khi dễ, không có gì biện pháp chống lại. Haiz, Hinh nhi bộ dạng xinh đẹp như vậy, không nên chịu khổ nhiều như vậy, thật hy vọng sớm một chút gặp gỡ một người đối xử tốt với nó, bà thân làm mẹ cũng cảm thấy yên tâm.
“Hinh nhi, siêu thị của con gần đây có hoạt động gì hay không? Nếu có thì mau nói cho mẹ 1 tiếng, vật dùng hằng ngày hết sạch rồi!” Ngôn Ngữ bất ngờ hỏi
Đang thả hồn thơ thẩn Ngôn Hinh nghe câu hỏi của mẹ miệng hàm hồ đáp lời “À…. Dường như không có mẹ…..con sẽ lưu ý xem…”
Ngôn Ngữ im lặng không nói chuyện, chính là lấy một đôi mắt thê lương liếc nhìn nàng một cái, ” mẹ sẽ có biện pháp tìm được công tác, mẹ cũng muốn như con, buổi tối đi làm không thể so với ban ngày, dễ dàng nhận người.”
Ngôn Hinh giật mình , hai tay như nhũn ra, trăm ngàn không thể làm cho mẹ biết chính mình buổi tối làm ở quán bar , mẹ bình thường ghét nhất những nơi giải trí như quán bar, mẹ mà biết được không biết hậu quả sẽ như thế nào.
Cơm nước xong, mẹ con chuẩn bị lí lịch để đi làm, chạng vạng Ngôn Hinh tay không mà về, tuy rằng sớm biết rằng kết quả này, lại vẫn như cũ cảm thấy tức giận, TạThừa Huân ác ôn kia công ty không biết như thế nào mà ngay cả một nhà tiểu công ty cũng không chịu mướn nàng? Nàng thậm chí đem tiền lương ít đi, cơ hồ bằng lương của thực tập sinh, những người đó vẫn là lắc đầu, miệng chỉ nói không cần.
Toàn thân bủn rủn nằm ngã vào giường, vô lực nhìn chằm chằm trần nhà, khoảng cách hắn nói hai ngày thời gian chỉ còn hai đêm, thật sự phải rời khỏi sao? Thật sự muốn dẫn mẹ cùng Đường nhi bàn cách rời khỏi này thành phố này sao? Không cam lòng, thật sự rất không cam tâm.
/67
|