Mẹ con cô thật vất vả tìm tám năm mới cảm thấy hài lòng với thành phố này, muốn ở nơi này vĩnh viễn. Năm đó Điền thúc thúc đem mẹ con 3 người các cô theo đường biển cứu lên sau ba ngày mẹ bán căn nhà với giá thấp, mang theo các cô buôn ba khắp nơi thành thị, cuối cùng mới tại đây tòa Giang Nam nổi danh định cư, chính thức rời khỏi phòng trọ, mua lại căn hộ này không đến bảy mươi mét vuông.
Phòng ở tuy rằng đơn sơ, nhưng tốt xấu cũng là nhà của ba mẹ con cô, mấy năm nay để lại bao nhiêu kỉ niệm, nay thật sự phải rời đi, sau đó lại phải bôn ba khắp nơi nữa sao?
Thật phiền não, cô hít một hơi thật sâu, nhìn xem bên ngoài sắc trời đã tối mà mẹ còn chưa trở về, đạp dép lê đi phòng bếp chuẩn bị cơm chiều, kỳ thật cũng không có gì hay làm , giữa trưa đồ ăn còn có một ít, không nỡ bỏ, đặt ở trong nồi nhiệt nhiệt còn có thể ăn tiếp, đem nồi cơm điện nấu cơm, sau đó chỉ chờ mẹ trở về, mẹ con cùng nhau ăn cơm.
Vẫn đợi cho đến khi bên ngoài tối mịt, mà mẹ còn chưa trở về, Ngôn Hinh gọi điện thoại, không khó đoán ra là mẹ vì muốn kiếm thêm tiền mới xin làm thêm giờ. Nhưng thời gian không còn nhiều sắp đến giờ cô đi làm buổi tối, vội vàng ăn cơm, mang túi lập tức đi ra ngoài.
Hôm nay là cuối tuần, quán bar đông khách hơn so với ngày thường, Ngôn Hinh phụ trách là quầy rượu, không ngừng có khách đi rồi lại đến, cả đêm không ngừng lo lắng, căn bản không chú ý ở một cái góc có ánh mắt một mực yên lặng mặc nhìn chăm chú vào nàng.
” Ai, Mộ thiếu, anh đang nhìn cái gì vậy?” một cô rót rượu hỏi, cô ta quan sát Tạ Mộ Trừng nãy giờ chỉ thấy anh tinh thần bất an luôn ngồi một chỗ không mở miệng nói câu nào chỉ nhìn chăm chăm vào 1 hướng, ” Sẽ không phải lại coi trọng cô gái trẻ đẹp ấy đi?”
Tạ Mộ Trừng cúi đầu nhìn trong lòng thiên kiều bá mị nữ tử, ngả ngớn sờ lấy eo của mình, “Có cô xinh đẹp trong lòng ta, sao ta có thể xem nữ nhân khác?”
Chưa bao giờ được Tạ Mộ Trừng nhìn với ánh mắt như thế khiến cho tim cô ả đập nhanh hơn, cười đến run rẩy cả người lập tức ân cần rót rượu whisky “Mộ thiếu, đây xin mời!”
Cô ta quả thật trước kia từng có qua lại với Tạ Mộ Trừng, tưởng chừng như hắn thật sự yêu mình không nghĩ tới hôm nay vừa mới vào quán bar, liếc mắt liền trông thấy Tạ Mộ Trừng nên lập tức tiếp cận đây chính là cơ hội ngàn năm có một, hôm nay cô ả tự nhủ phải thể hiện cho thật tốt, nói không chừng chiếc ghế tổng giám đốc phu nhân sẽ thuộc về cô ta
Uống xong một ly rượu, Tạ Mộ Trừng ném ly đi, đem nữ nhân đặt ở sô pha không coi ai ra gì hôn đi xuống.
Thạch Dương Sóc vừa lột quả hạch đào bỏ vào miệng vừa xem cảnh tượng đang xảy ra, rồi vỗ vỗ tay tựa tiếu phi tiếu nói “Thật là hiếm khi thấy tiểu tử nhà ngươi lên cơn động dục như vậy với 1 mỹ nhân trước mặt người khác một cách trắng trợn như vậy nha!”
Bị người khác phá ngang nhưng Tạ Mộ Trừng đã nhanh chóng ổn định lại thân mình như thể chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, lưu lại cô gái ngây ngốc ngồi phịch ở nơi đó vẫn chưa hoàn hồn, Tạ Mộ Trừng lưu loát tự rót cho mình một ly rượu khác giả như giật mình như vừa phát hiện ra sự có mặt của Thạch Dương Sóc liếc nhìn mở miệng “Ai động dục, phải nói ta đang cho ngươi xem một số kinh nghiệm trong chuyện nam nữ cho ngươi mở mang kiến thức. Đáng lẽ ra ngươi nên cảm tạ mới đúng.”
“Chỉ dựa vào ngươi sao!” Thạch Dương Sóc cười mắng “Ta thiếu kinh nghiệm, không có sức hút? Có tin hay không chỉ cần nhấc điện thoại là có không biết bao nhiêu nữ nhân muốn quỳ dưới chân ta?”
Phòng ở tuy rằng đơn sơ, nhưng tốt xấu cũng là nhà của ba mẹ con cô, mấy năm nay để lại bao nhiêu kỉ niệm, nay thật sự phải rời đi, sau đó lại phải bôn ba khắp nơi nữa sao?
Thật phiền não, cô hít một hơi thật sâu, nhìn xem bên ngoài sắc trời đã tối mà mẹ còn chưa trở về, đạp dép lê đi phòng bếp chuẩn bị cơm chiều, kỳ thật cũng không có gì hay làm , giữa trưa đồ ăn còn có một ít, không nỡ bỏ, đặt ở trong nồi nhiệt nhiệt còn có thể ăn tiếp, đem nồi cơm điện nấu cơm, sau đó chỉ chờ mẹ trở về, mẹ con cùng nhau ăn cơm.
Vẫn đợi cho đến khi bên ngoài tối mịt, mà mẹ còn chưa trở về, Ngôn Hinh gọi điện thoại, không khó đoán ra là mẹ vì muốn kiếm thêm tiền mới xin làm thêm giờ. Nhưng thời gian không còn nhiều sắp đến giờ cô đi làm buổi tối, vội vàng ăn cơm, mang túi lập tức đi ra ngoài.
Hôm nay là cuối tuần, quán bar đông khách hơn so với ngày thường, Ngôn Hinh phụ trách là quầy rượu, không ngừng có khách đi rồi lại đến, cả đêm không ngừng lo lắng, căn bản không chú ý ở một cái góc có ánh mắt một mực yên lặng mặc nhìn chăm chú vào nàng.
” Ai, Mộ thiếu, anh đang nhìn cái gì vậy?” một cô rót rượu hỏi, cô ta quan sát Tạ Mộ Trừng nãy giờ chỉ thấy anh tinh thần bất an luôn ngồi một chỗ không mở miệng nói câu nào chỉ nhìn chăm chăm vào 1 hướng, ” Sẽ không phải lại coi trọng cô gái trẻ đẹp ấy đi?”
Tạ Mộ Trừng cúi đầu nhìn trong lòng thiên kiều bá mị nữ tử, ngả ngớn sờ lấy eo của mình, “Có cô xinh đẹp trong lòng ta, sao ta có thể xem nữ nhân khác?”
Chưa bao giờ được Tạ Mộ Trừng nhìn với ánh mắt như thế khiến cho tim cô ả đập nhanh hơn, cười đến run rẩy cả người lập tức ân cần rót rượu whisky “Mộ thiếu, đây xin mời!”
Cô ta quả thật trước kia từng có qua lại với Tạ Mộ Trừng, tưởng chừng như hắn thật sự yêu mình không nghĩ tới hôm nay vừa mới vào quán bar, liếc mắt liền trông thấy Tạ Mộ Trừng nên lập tức tiếp cận đây chính là cơ hội ngàn năm có một, hôm nay cô ả tự nhủ phải thể hiện cho thật tốt, nói không chừng chiếc ghế tổng giám đốc phu nhân sẽ thuộc về cô ta
Uống xong một ly rượu, Tạ Mộ Trừng ném ly đi, đem nữ nhân đặt ở sô pha không coi ai ra gì hôn đi xuống.
Thạch Dương Sóc vừa lột quả hạch đào bỏ vào miệng vừa xem cảnh tượng đang xảy ra, rồi vỗ vỗ tay tựa tiếu phi tiếu nói “Thật là hiếm khi thấy tiểu tử nhà ngươi lên cơn động dục như vậy với 1 mỹ nhân trước mặt người khác một cách trắng trợn như vậy nha!”
Bị người khác phá ngang nhưng Tạ Mộ Trừng đã nhanh chóng ổn định lại thân mình như thể chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, lưu lại cô gái ngây ngốc ngồi phịch ở nơi đó vẫn chưa hoàn hồn, Tạ Mộ Trừng lưu loát tự rót cho mình một ly rượu khác giả như giật mình như vừa phát hiện ra sự có mặt của Thạch Dương Sóc liếc nhìn mở miệng “Ai động dục, phải nói ta đang cho ngươi xem một số kinh nghiệm trong chuyện nam nữ cho ngươi mở mang kiến thức. Đáng lẽ ra ngươi nên cảm tạ mới đúng.”
“Chỉ dựa vào ngươi sao!” Thạch Dương Sóc cười mắng “Ta thiếu kinh nghiệm, không có sức hút? Có tin hay không chỉ cần nhấc điện thoại là có không biết bao nhiêu nữ nhân muốn quỳ dưới chân ta?”
/67
|