Khế Ước Hôn Nhân: Thần Y Tương Lai Không Dễ Chọc
Chương 12: Lão đại, anh phải báo thù cho lão tam đó!
/704
|
Chương 12: Lão đại, anh phải báo thù cho lão tam đó!
Ở giữa căn phòng nhỏ cũ nát, một người toàn thân đầm đìa máu tươi, mà ở bên cạnh một người đàn ông cũng toàn thân đẫm máu đang quỳ gối dưới đất, ôm chặt thi thể trên mặt đất kia, giống như kẻ mất hồn, nghe thấy tiếng gầm gừ phẫn nộ của Độc Lang, người đàn ông cường tráng mới hốt hoảng ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa.
"Ai! Rốt cuộc là ai đã giết lão tam? !"
Cơn phẫn nộ xộc thẳng lên não, Độc Lang xông lên trước, một tay kéo người đàn ông cường tráng từ trên mặt đất lên, sát khí ngút ngàn phá tan cả chân trời!
Gương mặt Độc Lang vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi, nói chuyện gằn từng tiếng, giống như rít qua từng kẽ răng, "Lão nhị, mau nói cho tao biết! Mẹ nó mau nói cho tao biết! Rốt cuộc là ai? ! Là ai giết em trai tao? ! Bà nó, ông nhất định tìm nó, bầm thây vạn đoạn!"
Người đàn ông cường tráng nặng khoảng tám chín chục kg, trực tiếp bị Độc Lang tóm cổ áo, nhấc lên giữa không trung.
Cả người bị nhấc lên giữa không trung, lúc này người đàn ông cường tráng như mới lấy lại tinh thần, hai mắt đỏ bừng, khóe mắt như muốn nứt ra, "Lão đại, là Cố Như Vân! Là Cố Như Vân kia! Chính người phụ nữ đó đã giết lão tam!"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mày nói rõ ràng cho tao! Cô ta là một người phụ nữ bị bỏ thuốc mê, sao còn có thể giết chết lão tam được? Chú nói cho tao biết! Nói cho tao nghe không được sót một chữ! Tao muốn mày không được bỏ qua bất cứ một chi tiết nào!" Đôi mắt đỏ sậm trừng lớn, Độc Lang hệt như một con sư tử bị chọc giận.
Người đàn ông cường tráng ôm ngực, đau khổ nức nở nói: "Em cũng không biết lúc nãy đã xảy ra chuyện gì? Sau khi hai người bọn em dùng súng gây tê khiến người phụ nữ kia bất tỉnh xong thì trực khiêng về nơi này, bọn em ở đây trông chừng tầm 2, 3 tiếng sau, em không nhịn được, thấy người phụ nữ kia bị trói tay chân, lại chưa tỉnh bèn nói với lão tam một tiếng muốn ra ngoài..."
"Nhưng em không nghĩ tới... Chỉ chốc lát, chờ em trở về, lão tam, lão tam đã gục trong vũng máu rồi..."
Người đàn ông nói đến cuối thì nghẹn ngào, anh ta ôm ngực, nhìn Độc Lang đau khổ không thành tiếng, "Lão đại, lão đại, lúc em trở về, lão tam đã không còn bao nhiêu thời gian, nhưng nó vẫn giữ được một hơi cuối cùng, bảo em báo thù cho nó, giết chết người phụ nữ xấu xí kia."
Người đàn ông cường tráng than thở khóc lóc, đôi mắt đỏ au thậm chí còn đau khổ hơn cả Độc Lang.
"Lão đại, anh nhất định phải báo thù cho lão tam đấy! Anh xem lão tam đến giờ chết còn không nhắm mắt!" Người đàn ông cường tráng chỉ vào thi thể nằm trên mặt đất, một đôi mắt trợn trừng khó tin mà gào lên.
Trong lúc Độc Lang và người đàn ông cường tráng còn đang nói chuyện, bác sĩ Trâu luôn bình tĩnh đã lấy ra một chiếc găng tay cao su trong túi hành lý sau lưng trợ lý đeo lên, xem xét tình hình thi thể nằm trên mặt đất.
"Động mạch cổ đã không còn đập, người này đã chết. Xem tình huống trước mắt, lúc ấy hẳn là đối phương bị một ống tuýp trực tiếp đâm thủng trái tim từ sau lưng... Nhưng thi thể này vẫn còn ấm, chứng tỏ thời gian chết chưa lâu..." Bác sĩ Trâu nói chuyện với giọng rất bình tĩnh, anh ta nghiêng đầu phân tích: "Điều này chứng minh hung thủ rời đi còn chưa lâu, hiện tại các anh có muốn đuổi theo không?"
…………
/704
|