Edit: Tiểu Vũ
Đến Hạ Môn đã là nửa đêm, mọi người ai về phòng nấy, Đồng Dao rửa mặt xong leo lên giường, lên WeChat nói chuyện vài câu với Lục Tư Thành, được một hồi thì ôm điện thoại ngủ thiếp đi.
Câu cuối Lục Tư Thành nói với cô là nhớ khóa kĩ cửa, lúc đó Tiểu Bàn vừa mới tắm xong đi ngang qua, nghển đầu liếc nhìn rồi thuận miệng hỏi một câu: “Khóa cửa phòng trộm hay là phòng anh?”
“… … … …” Lục Tư Thành đặt điện thoại xuống, quay đầu nhìn hỗ trợ nhà mình đang ôm bụng leo lên giương, “Cậu xong chưa?”
“Cứ nghĩ đến cảnh ở kinh động ở sân bay ngày hôm này là tâm tình thiếu nữ của Bàn gia em không thể nào yên ổn được, vì không thể yên ổn nên đành lấy anh ra trêu cho bõ tức thôi, ” Tiểu Bàn đắp chăn trừng mắt nhìn trần nhà, “Em coi Đồng Dao là đồng đội, còn anh lại muốn cô ấy mang thai.”
Lục Tư Thành: “…”
Tiểu Bàn trở mình: “Thành ca, Đồng Dao rất tốt đấy.”
Lục Tư Thành nhướn mày.
Tiểu Bàn đặt tay lên đầu: “Anh nhìn Dương Thần, nhìn A Quang, nhìn Lý Hoàn Thạc mà xem… Mấy người đó đều có tình cảm với đường giữa nhà chúng ta đấy, hình như thi đấu chính thức cũng không nỡ đến đường giữa gank cô ấy? Nếu như anh mà có chút nào không tốt với cô ấy thì một nửa đi rừng của 12 chiến đội trong LPL từ nay về sau đều sẽ có mặt ở đường dưới của chúng ta đấy—– Một mình anh chết thì không sao, nhưng đừng quên đường dưới còn có một người dễ thương đáng yêu là em, đừng có để em phải chôn cùng anh!!!”
Lục Tư Thành xùy một tiếng, cũng vén chăn lên chui vào rồi hỏi: “Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?”
Tiểu Bàn thở dài: “Đối thủ cạnh tranh của anh nhiều lắm, đừng có nghĩ mình là nam thần thì ngon.”
Động tác chui vào chăn của Lục Tư Thành hơi ngừng lại: “Anh không nghĩ thế, ngày đầu tiên xác định quan hệ anh đã muốn chiếu cáo thiên hạ hậu vị của trẫm đã có người rồi, nhưng mà cô ấy không đồng ý.”
“Vì sao không đồng ý?”
“Ban đầu anh cũng nghĩ không công khai là tốt, vì sẽ ảnh hưởng đến cô ấy thi đấu, sau đó thì phát hiện thực lực của cô ấy đã được công nhận rồi, hiện tại chắc chẳng có ai nhảy ra nói cô ấy không chơi được đâu, nói thể khác gì tự vả—- Thành tích của ZGDX ở vòng bảng là toàn thắng, đội chúng ta thành lập lâu như thế nhưng đã bao giờ có chuyện cả 3 đường đều cân được như bây giờ đâu—– Lúc quyết định nói ra thì lại vướng chuyện của Ngải Giai và bạn gái, ồn ào đến mức cả fan của anh cũng nhảy vào góp vui trên Tieba, tệ hơn là cô ấy lại nhìn thấy, ” Lục Tư Thành suy nghĩ một chút rồi bất đắc dĩ nói, “Cô ấy luôn nghĩ rằng, nếu như anh công khai chuyện yêu đương với cô ấy thì anh sẽ không có fan nữa.”
Tiểu Bàn làm tổ trong chăn cười ầm lên, giống như là đang thả rắm.
Đến Hạ Môn đã là nửa đêm, mọi người ai về phòng nấy, Đồng Dao rửa mặt xong leo lên giường, lên WeChat nói chuyện vài câu với Lục Tư Thành, được một hồi thì ôm điện thoại ngủ thiếp đi.
Câu cuối Lục Tư Thành nói với cô là nhớ khóa kĩ cửa, lúc đó Tiểu Bàn vừa mới tắm xong đi ngang qua, nghển đầu liếc nhìn rồi thuận miệng hỏi một câu: “Khóa cửa phòng trộm hay là phòng anh?”
“… … … …” Lục Tư Thành đặt điện thoại xuống, quay đầu nhìn hỗ trợ nhà mình đang ôm bụng leo lên giương, “Cậu xong chưa?”
“Cứ nghĩ đến cảnh ở kinh động ở sân bay ngày hôm này là tâm tình thiếu nữ của Bàn gia em không thể nào yên ổn được, vì không thể yên ổn nên đành lấy anh ra trêu cho bõ tức thôi, ” Tiểu Bàn đắp chăn trừng mắt nhìn trần nhà, “Em coi Đồng Dao là đồng đội, còn anh lại muốn cô ấy mang thai.”
Lục Tư Thành: “…”
Tiểu Bàn trở mình: “Thành ca, Đồng Dao rất tốt đấy.”
Lục Tư Thành nhướn mày.
Tiểu Bàn đặt tay lên đầu: “Anh nhìn Dương Thần, nhìn A Quang, nhìn Lý Hoàn Thạc mà xem… Mấy người đó đều có tình cảm với đường giữa nhà chúng ta đấy, hình như thi đấu chính thức cũng không nỡ đến đường giữa gank cô ấy? Nếu như anh mà có chút nào không tốt với cô ấy thì một nửa đi rừng của 12 chiến đội trong LPL từ nay về sau đều sẽ có mặt ở đường dưới của chúng ta đấy—– Một mình anh chết thì không sao, nhưng đừng quên đường dưới còn có một người dễ thương đáng yêu là em, đừng có để em phải chôn cùng anh!!!”
Lục Tư Thành xùy một tiếng, cũng vén chăn lên chui vào rồi hỏi: “Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?”
Tiểu Bàn thở dài: “Đối thủ cạnh tranh của anh nhiều lắm, đừng có nghĩ mình là nam thần thì ngon.”
Động tác chui vào chăn của Lục Tư Thành hơi ngừng lại: “Anh không nghĩ thế, ngày đầu tiên xác định quan hệ anh đã muốn chiếu cáo thiên hạ hậu vị của trẫm đã có người rồi, nhưng mà cô ấy không đồng ý.”
“Vì sao không đồng ý?”
“Ban đầu anh cũng nghĩ không công khai là tốt, vì sẽ ảnh hưởng đến cô ấy thi đấu, sau đó thì phát hiện thực lực của cô ấy đã được công nhận rồi, hiện tại chắc chẳng có ai nhảy ra nói cô ấy không chơi được đâu, nói thể khác gì tự vả—- Thành tích của ZGDX ở vòng bảng là toàn thắng, đội chúng ta thành lập lâu như thế nhưng đã bao giờ có chuyện cả 3 đường đều cân được như bây giờ đâu—– Lúc quyết định nói ra thì lại vướng chuyện của Ngải Giai và bạn gái, ồn ào đến mức cả fan của anh cũng nhảy vào góp vui trên Tieba, tệ hơn là cô ấy lại nhìn thấy, ” Lục Tư Thành suy nghĩ một chút rồi bất đắc dĩ nói, “Cô ấy luôn nghĩ rằng, nếu như anh công khai chuyện yêu đương với cô ấy thì anh sẽ không có fan nữa.”
Tiểu Bàn làm tổ trong chăn cười ầm lên, giống như là đang thả rắm.