Thủy Nguyệt Linh nặng nề thở hổn hển, tất cả trong mắt đều là quyến rũ, nhưng sắc mặt cũng không tốt hơn Hiên Viên Mị bao nhiêu, trên người lộ ra tia sát ý, nàng quá không cẩn thận, rõ ràng đã bảo đảm, kết quả vẫn là…
Thấy rõ tự trách nơi đáy mắt nàng, Hiên Viên Mị ôm chặt nàng, an ủi, “Thủy nhi, đây không phải là lỗi của nàng!”
Thủy Nguyệt Linh đưa tay ôm ngược lấy hắn, trầm mặc không nói, Hiên Viên Mị hơi lo lắng nhìn nàng, “Thủy nhi…”
Thủy Nguyệt Linh đột nhiên cười cười với hắn, “Ta không sao!” Nhưng trong nụ cười kia lại mang theo mấy phần khát máu, bất kể người sau lưng là ai, kẻ đó đã chọc giận nàng thành công, kể từ khoảnh khắc nàng chấp nhận Hiên Viên Mị, hắn chính là tồn tại quan trọng nhất, nàng không cho phép bất cứ kẻ nào tổn thương tới hắn!
Cẩn thận suy nghĩ một chút, chắc là mùi thơm trên tờ giấy này tác quái, người sau lưng rốt cuộc có thân phận gì? Chỉ một mùi thơm, liền có thể giết chết Liễu Nghị đồng thời khiến cho nàng cũng trúng chiêu, hơn nữa cho dù lúc trước là mị tình, còn lần này là mùi thơm kỳ quái, đều là điều nàng chưa từng nghe.
“Mị, chàng biết chuyện gì xảy ra sao?”
Hiên Viên Mị gật đầu một cái, trên mặt hoàn toàn lạnh lùng như băng, nhưng khi nhìn Thủy Nguyệt Linh thì trong mắt vẫn mang theo vẻ dịu dàng, “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì!” Nếu như chuyện lần trước hắn chỉ hoài nghi, như vậy lần này chính là khẳng định, trừ người kia còn có ai có thể có loại thuốc ly kỳ cổ quái này? Chỉ có điều cũng may người kia còn có chừng mực, không tổn thương đến Thủy nhi, nếu không hắn sẽ cho nàng ta hiểu chọc giận hắn có hậu quả gì!
Thủy Nguyệt Linh trầm tĩnh lại, hắn nói không sao chính là không sao, chỉ có điều nghĩ như vậy, hình như người sau lưng này cố ý phá hư quan hệ của hai người bọn họ!
Thủy Nguyệt Linh cười như không cười nhìn nam nhân trên người, đưa tay khẽ vuốt ve khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, cực kỳ quyến rũ hỏi, “Mị, lần này lại là nữ nhân nào coi trọng chàng?” Thật đúng là họa thủy!
Hiên Viên Mị cũng cười như không cười, giọng nói dịu dàng đến quá đáng, “Thủy nhi, ở dưới người của ta lại gọi tên một nam nhân khác, nàng nói ta nên trừng phạt nàng như thế nào?” Trong lòng hắn cực kỳ khó chịu!
Thủy Nguyệt Linh híp mắt nhìn hắn hồi lâu, sau đó ôm cổ của hắn hôn lên, Hiên Viên Mị một phát giữ chặt cái gáy của nàng, lưỡi dài linh hoạt tùy ý lật chuyển trong miệng nàng, điên cuồng dây dưa cái lưỡi của nàng, giống như hận không thể một ngụm nuốt nàng vào trong bụng.
“Ừ… Mị… Chậm một chút…” Hiên Viên mị nhìn dáng người quyến rũ của nàng, chẳng những không chậm lại, ngược lại càng động nhanh hơn.
“Ưm…” Thủy Nguyệt Linh trừng mắt liếc hắn một cái, định mở miệng nhưng hơi khó khăn.
Kích tình ngừng nghỉ một lần nữa kéo dài, càng thêm điên cuồng, thở dốc nặng nề, rên rỉ mập mờ, cả nội điện phiêu đãng hơi thở ham muốn nồng đậm.
Thủy Nguyệt Linh đổ mồ hôi dầm dề nhìn chằm chằm người vẫn nằm trên người nàng, không ngừng thở dốc, Hiên Viên Mị cười đến mặt thỏa mãn, cúi đầu hôn lên môi nàng một cái, sau đó dần dần xuống phía dưới, lưu lại chốc lát
Thấy rõ tự trách nơi đáy mắt nàng, Hiên Viên Mị ôm chặt nàng, an ủi, “Thủy nhi, đây không phải là lỗi của nàng!”
Thủy Nguyệt Linh đưa tay ôm ngược lấy hắn, trầm mặc không nói, Hiên Viên Mị hơi lo lắng nhìn nàng, “Thủy nhi…”
Thủy Nguyệt Linh đột nhiên cười cười với hắn, “Ta không sao!” Nhưng trong nụ cười kia lại mang theo mấy phần khát máu, bất kể người sau lưng là ai, kẻ đó đã chọc giận nàng thành công, kể từ khoảnh khắc nàng chấp nhận Hiên Viên Mị, hắn chính là tồn tại quan trọng nhất, nàng không cho phép bất cứ kẻ nào tổn thương tới hắn!
Cẩn thận suy nghĩ một chút, chắc là mùi thơm trên tờ giấy này tác quái, người sau lưng rốt cuộc có thân phận gì? Chỉ một mùi thơm, liền có thể giết chết Liễu Nghị đồng thời khiến cho nàng cũng trúng chiêu, hơn nữa cho dù lúc trước là mị tình, còn lần này là mùi thơm kỳ quái, đều là điều nàng chưa từng nghe.
“Mị, chàng biết chuyện gì xảy ra sao?”
Hiên Viên Mị gật đầu một cái, trên mặt hoàn toàn lạnh lùng như băng, nhưng khi nhìn Thủy Nguyệt Linh thì trong mắt vẫn mang theo vẻ dịu dàng, “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì!” Nếu như chuyện lần trước hắn chỉ hoài nghi, như vậy lần này chính là khẳng định, trừ người kia còn có ai có thể có loại thuốc ly kỳ cổ quái này? Chỉ có điều cũng may người kia còn có chừng mực, không tổn thương đến Thủy nhi, nếu không hắn sẽ cho nàng ta hiểu chọc giận hắn có hậu quả gì!
Thủy Nguyệt Linh trầm tĩnh lại, hắn nói không sao chính là không sao, chỉ có điều nghĩ như vậy, hình như người sau lưng này cố ý phá hư quan hệ của hai người bọn họ!
Thủy Nguyệt Linh cười như không cười nhìn nam nhân trên người, đưa tay khẽ vuốt ve khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, cực kỳ quyến rũ hỏi, “Mị, lần này lại là nữ nhân nào coi trọng chàng?” Thật đúng là họa thủy!
Hiên Viên Mị cũng cười như không cười, giọng nói dịu dàng đến quá đáng, “Thủy nhi, ở dưới người của ta lại gọi tên một nam nhân khác, nàng nói ta nên trừng phạt nàng như thế nào?” Trong lòng hắn cực kỳ khó chịu!
Thủy Nguyệt Linh híp mắt nhìn hắn hồi lâu, sau đó ôm cổ của hắn hôn lên, Hiên Viên Mị một phát giữ chặt cái gáy của nàng, lưỡi dài linh hoạt tùy ý lật chuyển trong miệng nàng, điên cuồng dây dưa cái lưỡi của nàng, giống như hận không thể một ngụm nuốt nàng vào trong bụng.
“Ừ… Mị… Chậm một chút…” Hiên Viên mị nhìn dáng người quyến rũ của nàng, chẳng những không chậm lại, ngược lại càng động nhanh hơn.
“Ưm…” Thủy Nguyệt Linh trừng mắt liếc hắn một cái, định mở miệng nhưng hơi khó khăn.
Kích tình ngừng nghỉ một lần nữa kéo dài, càng thêm điên cuồng, thở dốc nặng nề, rên rỉ mập mờ, cả nội điện phiêu đãng hơi thở ham muốn nồng đậm.
Thủy Nguyệt Linh đổ mồ hôi dầm dề nhìn chằm chằm người vẫn nằm trên người nàng, không ngừng thở dốc, Hiên Viên Mị cười đến mặt thỏa mãn, cúi đầu hôn lên môi nàng một cái, sau đó dần dần xuống phía dưới, lưu lại chốc lát
/115
|