Nhìn quanh trong doanh trướng nàng chỉ thấy có một chiếc giường, lại hỏi:“Như vậy, ngươi ngủ ở chỗ nào nào?”
“Ta ngủ ở bên cạnh ngươi!”
Thiển Thiển thiếu chút nữa kích động đứng lên, lắp bắp nói:“Ngươi...... Ngươi làm sao có thể......”
Nhưng , ý tứ của Thiển Thiển cũng chẳng phải là không thể, tư tưởng của nàng chính là chỉ cần hai người thật tâm yêu nhau, thì không có gì là không thể . Nhưng cái nàng không tiếp thụ được là, đã qua mấy ngày bản thân không có tắm rửa, nay lại dùng thân thể bẩn như vậy đối mặt với nam nhân mình yêu mến......
Hiên Viên Triệt nở nụ cười, ngồi xuống bên người Thiển Thiển , gõ nhẹ vào đầu nàng, nói:“Ngươi nghĩ đi đâu rồi, ta chỉ ngủ ở bên cạnh ngươi, cái gì ta cũng không làm, bằng không ngươi cho là ta có thể ngủ ở đâu, chẳng lẽ ngủ ở dưới đất sao? Vạn nhất ta bị cảm lạnh , ai sẽ tới thống soái thiên quân vạn mã đây? Ngươi có thể sao? Lại nói , toàn thân ngươi thối hoắc , cho dù ta có cái tâm kia, nhưng cũng không có lá gan xốc y phục của ngươi lên a......”
Từ khi nào thì Hiên Viên Triệt lại nói nhiều như vậy ? Thiển Thiển nghiêng đầu nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt nhìn tới nhìn lui, nàng nhìn ra được bên trong ánh mắt của hắn có cất giấu một chút trêu đùa thiện ý, Thiển Thiển quyệt miệng không biết nên nói cái gì cho phải.
Hiên Viên Triệt lại sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiển Thiển thêm một lần nữa, nói:“ rời giường nhanh lên một chút sau đó đi ăn chút gì đi, đã mấy ngày ngươi không ăn uống tốt, đêm hôm qua ta còn nghe thấy bụng ngươi đánh trống không ngừng, thật sự là bội phục ngươi như vậy mà vẫn còn có thể ngủ được .”
Nói xong, Hiên Viên Triệt đứng dậy đi chuẩn bị đồ ăn cho Thiển Thiển, Thiển Thiển vừa bị hắn trêu đùa một lần nên não đột nhiên bị chập mạch, hiện tại nhìn thấy hắn đưa lưng về phía chính mình, trong lòng thật sự là tức giận, bàn chân nhắm ngay mông của hắn đá một cước.
Hiên Viên Triệt ôm mông kinh hãi xoay người lại, thì thấy được Thiển Thiển đang mỉm cười đắc ý, chính hắn cũng cảm thấy buồn cười . nữ hài nhi này cũng không phải mới chỉ làm ra một hai chuyện kinh hãi thế tục , hắn cười một tiếng, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Thiển Thiển ngã xuống mặt giường mềm mại một lần nữa, nội tâm tràn ngập hạnh phúc --
Hôm nay là ngày toàn quân nghỉ ngơi dưỡng sức, cho nên Thiển Thiển có rất nhiều thời gian ở trong doanh trướng của Hiên Viên Triệt nghỉ ngơi. Nước tắm nóng ấm bao quanh người Thiển Thiển, bởi vì trong quân đội không có nữ nhân, nên cũng không có người đến hầu hạ Thiển Thiển, nước tắm cũng chỉ là nước trắng không có cánh hoa hồng hay gì đó như mọi khi, bất quá chỉ như vậy Thiển Thiển cũng đã vô cùng thỏa mãn .
Hiên Viên Triệt chuẩn bị cho Thiển Thiển một bộ y phục tùy tùng bên người vương gia, sau khi Thiển Thiển thay , nghiễm nhiên là một tiểu binh lính tướng mạo tuấn tú .
Hiên Viên Triệt ôm Thiển Thiển nói:“Vì để tránh ảnh hưởng đến khí thế của binh lính , nên một tấc ngươi cũng không được rời đi doanh trướng của ta, nếu như ta đi ra ngoài, ngươi cũng không thể rời đi doanh trướng này, biết không?”
Thiển Thiển nhu thuận gật đầu, nói:“Chỉ cần ngươi để cho ta đứng ở cạnh ngươi, như vậy cái gì ta cũng đáp ứng.” Đột nhiên nhớ tới chuyện của Thập Lục quận chúa, trên mặt nàng liền lộ vẻ khó xử, do dự hiện tại có nên nói cho Hiên Viên Triệt biết hay không.
Bên ngoài trướng, tướng quân đi qua thỉnh Hiên Viên Triệt đi ra ngoài thị sát quân đội, Hiên Viên Triệt mải căn dặn Thiển Thiển, lưu luyến không muốn rời đi.
Thiển Thiển ung dung thong thả ngồi ở trên cái ghế lót da hổ mà bình thường Hiên Viên Triệt vẫn luôn ngồi, nhìn quanh bốn phía nơi này, dương dương tự đắc.
Đột nhiên binh lính ngoài cử tiến vào nói là Thiệu tổng binh muốn cầu kiến.... ...
“Ta ngủ ở bên cạnh ngươi!”
Thiển Thiển thiếu chút nữa kích động đứng lên, lắp bắp nói:“Ngươi...... Ngươi làm sao có thể......”
Nhưng , ý tứ của Thiển Thiển cũng chẳng phải là không thể, tư tưởng của nàng chính là chỉ cần hai người thật tâm yêu nhau, thì không có gì là không thể . Nhưng cái nàng không tiếp thụ được là, đã qua mấy ngày bản thân không có tắm rửa, nay lại dùng thân thể bẩn như vậy đối mặt với nam nhân mình yêu mến......
Hiên Viên Triệt nở nụ cười, ngồi xuống bên người Thiển Thiển , gõ nhẹ vào đầu nàng, nói:“Ngươi nghĩ đi đâu rồi, ta chỉ ngủ ở bên cạnh ngươi, cái gì ta cũng không làm, bằng không ngươi cho là ta có thể ngủ ở đâu, chẳng lẽ ngủ ở dưới đất sao? Vạn nhất ta bị cảm lạnh , ai sẽ tới thống soái thiên quân vạn mã đây? Ngươi có thể sao? Lại nói , toàn thân ngươi thối hoắc , cho dù ta có cái tâm kia, nhưng cũng không có lá gan xốc y phục của ngươi lên a......”
Từ khi nào thì Hiên Viên Triệt lại nói nhiều như vậy ? Thiển Thiển nghiêng đầu nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt nhìn tới nhìn lui, nàng nhìn ra được bên trong ánh mắt của hắn có cất giấu một chút trêu đùa thiện ý, Thiển Thiển quyệt miệng không biết nên nói cái gì cho phải.
Hiên Viên Triệt lại sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiển Thiển thêm một lần nữa, nói:“ rời giường nhanh lên một chút sau đó đi ăn chút gì đi, đã mấy ngày ngươi không ăn uống tốt, đêm hôm qua ta còn nghe thấy bụng ngươi đánh trống không ngừng, thật sự là bội phục ngươi như vậy mà vẫn còn có thể ngủ được .”
Nói xong, Hiên Viên Triệt đứng dậy đi chuẩn bị đồ ăn cho Thiển Thiển, Thiển Thiển vừa bị hắn trêu đùa một lần nên não đột nhiên bị chập mạch, hiện tại nhìn thấy hắn đưa lưng về phía chính mình, trong lòng thật sự là tức giận, bàn chân nhắm ngay mông của hắn đá một cước.
Hiên Viên Triệt ôm mông kinh hãi xoay người lại, thì thấy được Thiển Thiển đang mỉm cười đắc ý, chính hắn cũng cảm thấy buồn cười . nữ hài nhi này cũng không phải mới chỉ làm ra một hai chuyện kinh hãi thế tục , hắn cười một tiếng, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Thiển Thiển ngã xuống mặt giường mềm mại một lần nữa, nội tâm tràn ngập hạnh phúc --
Hôm nay là ngày toàn quân nghỉ ngơi dưỡng sức, cho nên Thiển Thiển có rất nhiều thời gian ở trong doanh trướng của Hiên Viên Triệt nghỉ ngơi. Nước tắm nóng ấm bao quanh người Thiển Thiển, bởi vì trong quân đội không có nữ nhân, nên cũng không có người đến hầu hạ Thiển Thiển, nước tắm cũng chỉ là nước trắng không có cánh hoa hồng hay gì đó như mọi khi, bất quá chỉ như vậy Thiển Thiển cũng đã vô cùng thỏa mãn .
Hiên Viên Triệt chuẩn bị cho Thiển Thiển một bộ y phục tùy tùng bên người vương gia, sau khi Thiển Thiển thay , nghiễm nhiên là một tiểu binh lính tướng mạo tuấn tú .
Hiên Viên Triệt ôm Thiển Thiển nói:“Vì để tránh ảnh hưởng đến khí thế của binh lính , nên một tấc ngươi cũng không được rời đi doanh trướng của ta, nếu như ta đi ra ngoài, ngươi cũng không thể rời đi doanh trướng này, biết không?”
Thiển Thiển nhu thuận gật đầu, nói:“Chỉ cần ngươi để cho ta đứng ở cạnh ngươi, như vậy cái gì ta cũng đáp ứng.” Đột nhiên nhớ tới chuyện của Thập Lục quận chúa, trên mặt nàng liền lộ vẻ khó xử, do dự hiện tại có nên nói cho Hiên Viên Triệt biết hay không.
Bên ngoài trướng, tướng quân đi qua thỉnh Hiên Viên Triệt đi ra ngoài thị sát quân đội, Hiên Viên Triệt mải căn dặn Thiển Thiển, lưu luyến không muốn rời đi.
Thiển Thiển ung dung thong thả ngồi ở trên cái ghế lót da hổ mà bình thường Hiên Viên Triệt vẫn luôn ngồi, nhìn quanh bốn phía nơi này, dương dương tự đắc.
Đột nhiên binh lính ngoài cử tiến vào nói là Thiệu tổng binh muốn cầu kiến.... ...
/103
|