Khói lửa nhân gian

Chương 1: Trong hôn lễ, không phải chỉ có việc tiếp đãi khách mời.(1

/10




Chương 1.1: Trong hôn lễ, không phải chỉ có việc tiếp đãi khách mời.

Có người nói, nếu bỏ qua lớp vỏ ngoài lộng lẫy phức tạp khiến người rung động, xét cho đến cùng thì công trình kết hôn vĩ đại cũng chỉ có hai việc chính: tiếp đãi khách, ăn tiệc.

Miêu Uyển nghĩ rằng, nghìn núi muôn sông cũng đã qua, cuối cùng hai ta được ở cùng nhau khởi đầu một cuộc sống mới, không uổng công sức của cô khi theo đuổi anh!

Trần Mặc nghĩ rằng, giày vò lâu như thế, rốt cục cũng lấy được giấy chấp nhận kết hôn về.

Vì thế, đối với hôn lễ, cả hai người đều rất chờ mong.

Mà hôn sự của Trần Mặc cùng Miêu Uyển có chút phiền toái, bởi vì bọn họ phải mời cả ba nơi: gia đình của Trần Mặc, người thân của Miêu Uyển và cả anh em chiến đấu của Trần Mặc nữa. Các anh em đã mời xong hết, trên thực tế thì mẹ Trần Vi Nhược Kì hoàn toàn không nhìn đến và luôn thể hiện sự không vừa lòng với Miêu Uyển, Trần Mặc cũng không biết mẹ anh muốn trì hoãn đến khi nào mới thấy bản thân nên hài lòng rút lui về sau sân khấu, vì vậy ba nơi chỉ còn sót lại cái đầu tiên. Trong việc thiết kế hôn lễ, Miêu Uyển chính là người bình thường nhất thế giới, cô hướng tới những thứ thường thường như, lụa trắng tinh tế, bánh kem tầng như ngọn núi nhỏ, vô số người thân và bạn bè đến tham dự, nhận được vô số lời chúc phúc.

Đây là sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời cô, cô dĩ nhiên cho rằng mình nên được tôn trọng và chiều chuộng, được cái Trần Mặc hoàn toàn không có ý kiến đối với những lễ tiết rườm rà, cô nói gì anh đều đồng ý, do tâm trạng thoải mái, Miêu Uyển nhìn gương mặt bình tĩnh của Trần Mặc cũng thấy như anh đang cười, cô cảm thấy mình chính là cô dâu hạnh phúc nhất thế giới, bởi vì cô có người chồng thương cô nhất thế giới. Nếu không tính đến vị mẹ chồng đáng sợ kia, hôn nhân của cô thật gần như hoàn mỹ, nhưng bây giờ cũng không quan trọng nữa, vì chút thiếu sót ấy cũng là một loại tốt đẹp, nếu một người có tâm tình tốt hoặc có lòng tự tin đủ lớn, người đó có thể thưởng thức loại tốt đẹp này. 

Thực hiển nhiên, Miêu Uyển thuộc loại người đầu tiên.

Diện tích quê Miêu Uyển cũng không lớn, vì vậy ít nhất phân nửa người ở quê đều có quan hệ họ hàng hoặc bạn bè với cô, danh sách khách mời xếp ra đến tận hai mươi bàn, Trần Mặc vừa nhìn đã đau đầu, gia đình anh ít người, họ hàng thân thích lại cực ít, cái cảm giác có thể nhận biết hơn hai trăm người họ hàng cùng bạn bè thật giống như đầm rồng hang hổ.(chỉ việc khó khăn)

Nhà Miêu Uyển chính là tự mình chiếm núi làm vua, các anh chị em đều ra ngoài lập nghiệp, hai bên gia đình của Miêu Giang cùng Hà Nguyệt Địch đều là đại gia tộc, có rất nhiều người cho cô giày vò, Trần Mặc hiểu bản thân bị bao phủ bởi biển rộng mênh mông được tạo ra từ rất nhiều, rất nhiều người, nào là các cô các dì đến chị họ em họ. . . . Một đám người nhiệt tình tiến tới đây, anh dùng đến khả năng ghi nhớ trong nháy mắt của bộ đội đặc chủng cũng không thể sắp xếp rõ ràng những mối quan hệ rối loạn này.

Buổi tối khi anh báo cáo tiến độ kế hoạch cho Lục Trăn có nhắc đến việc này, Lục Trăn đặc biệt quan tâm dặn dò anh trăm ngàn lần không được thiếu kiên nhẫn, Trần Mặc liền đáp lại một tiếng. Thực ra không như dự đoán của mọi người, anh thật ra không có thiếu kiên nhẫn, đối với anh hôn lễ chính là một nhiệm vụ mới mẻ, anh sự dụng tất cả nhẫn nại cùng hứng thú của bản thân tham gia vào, loại tâm trạng này so cùng việc truy bắt ngàn dặm, thiết kế tỉ mỉ, một kích đoạt mạng. . . . thật không có khác biệt gì nhiều.

Anh em của Trần Mặc không nhiều lắm, chính anh xin nghỉ phép rời đi, Thành Huy phải thay ca, đến cả trung đội trưởng cũng khó mà ra ngoài, cuối cùng vẫn là Nguyên Kiệt có nghĩa khí, bản thân dùng phép của kì nghỉ đông qua đây giúp đỡ anh,  đồng thời thay thế vị trí tiếp khách duy nhất của nhà trai không kịp quay về trở thành phù rể, qua điện thoại Phương Tiến biết được tin này ai oán thương tâm một hồi, yêu cầu mãnh liệt đòi xem ảnh chụp, nhìn bức ảnh lại chê người ta bộ dạng khó coi, anh cảm thấy người này là thay anh tiếp đón khách, Nguyên Kiệt hoàn toàn không đủ độ đẹp trai để có thể đại diện cho anh, Trần Mặc phải an ủi Phương Tiến một hồi.

Trong hôn lễ, bên nhà trai không có ai xuất hiện, đương nhiên họ hàng nhà gái cũng có nghi hoặc, chẳng qua những nghi vấn này đã bị Hà Nguyệt Địch lấy lí do là nhà bên ấy chỉ có một đứa con trai độc nhất, thân thể ông thông gia không khỏe nên hành động bất tiện mà không đến được dẹp yên hết.

Thật sự Hà Nguyệt Địch thà rằng mẹ của Trần Mặc đừng đến đây, bà đối với bà ta có gút mắt trong lòng, gặp mặt rồi sẽ không thể cho đối phương vẻ mặt hòa khí, mẹ của Trần Mặc cũng không phải dạng người dễ bắt nạt, nhỡ bà cùng bà ta hai người già gây ồn ào thì thật khó coi, ở quê nhà tin tức truyền đi rất nhanh, chỉ trong chớp mắt thì cả vùng đều biết cả, lúc đó mới gọi là xấu mặt. Hai bên thông gia trở thành người lạ không quen biết tuy rằng hơi khó xem, nhưng vẫn tốt hơn là trở mặt với nhau.

Bởi vì Trần Mặc một thân một mình đến đây, tất cả những lễ tiết phức tạp xa xưa được lưu truyền từ thuở trước đến nay của quê nhà Miêu Uyển đều không có đất dựng võ, chị em họ của Miêu Uyển có chút không cam lòng, ra sức lấy một sấp phí mở của từ Trần Mặc, gõ vào lòng Miêu Uyển nhỏ máu, cô nghĩ thầm, các người đang cướp tiền của cô đó. . . 

Ngày kết hôn Trần Mặc không mặc lễ phục, anh mặc quân phục, trước một ngày đã đặc biệt đưa đi giặt ủi, một thân quân phục phẳng phiu màu xanh biếc, đai lưng màu vàng rực, giày quân đội đen bóng, đứng thẳng tắp trước cửa, thân hình chân dài vai rộng, hiển nhiên là tấm gương sáng chói trong quân đội.

Chị em họ của Miêu Uyển đứng phía sau cửa nhất quyết không chịu mở cửa, cười hì hì thách đố một đống vấn đề khó khăn, Trần Mặc chưa bao giờ có năng lực cùng người khác dây dưa bằng lời nói, Nguyên Kiệt chỉ có thể bất đắc dĩ đi ra cho người ta đùa giỡn đến cực kì thê thảm. Bên cửa sổ trên lầu Miêu Uyển lén lút nhìn xuống, chỉ cảm thấy cảnh tượng này vừa sung sướng vừa vui vẻ, trong đó có người đàn ông của cô, là thiên hạ đệ nhất soái.(để vậy cho hay ah :>)

Cuối cùng đồng chí Trần Mặc phải mất một số tiền lớn mới có thể bước vào cửa, các cô gái cười vui sướng chào đón anh, từ trong khuê phòng Đào Địch bế Miêu Uyển đi ra, Trần Mặc hết sức ngạc nhiên. Ấn tượng đầu tiên của anh đối với người này đặc biệt không tốt, có cảm giác, cảm thấy người này cùng anh tranh vợ, tuy rằng vào buổi chiều nào đó Miêu Uyển lưu loát giải thích với Trần Mặc, nhưng Trần Mặc vẫn phản ứng có điều kiện ra tay cướp người về.Đào Địch vừa nháy mắt một cái, trong tay đã nhẹ tênh, anh ta vẻ mặt cầu xin cười nói: này, dù nóng lòng cũng không thể như vậy chứ! Chính cậu ôm xuống lầu hay là giao cho tôi đây, tôi là anh vợ của cậu đấy!

Trần Mặc hướng anh cười cười, dễ dàng ôm Miêu Uyển xuống lầu.


/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status