Khước Lục

Chương 43 - Chương 42

/50


Trần Thư Duyệt cúp điện thoại, đi đến trước cửa văn phòng của Diệp Kính.

Cửa mở ra.

Diệp tổng. Cô nhẹ gọi.

Diệp Kính xoay ghế lại.

Mặc dù đã sớm nghe nói nhan sắc của tổng thanh tra thiết kế mới tới gây họa, nhưng lúc tận mắt chứng kiến, cô vẫn liên tiếp kinh diễm, đến nay vẫn chưa thể bình tĩnh đối mặt.

Trần Thư Duyệt thu tâm trạng, lộ ra nụ cười mỉm mê người: Diệp tổng, Diệp tiểu thư phủ nhận cô ấy làm anh bị thương.

Ừ, gửi công hàm của luật sư cho cô ấy. Diệp Kính chậm rãi, sau khi dừng lại, tiếp tục nói: Đừng nói là tôi nói.

Trần Thư Duyệt lĩnh mệnh mà đi.

Tuy rằng hai chữ gối đầu của Diệp Kiều Lục làm người ta mơ màng, nhưng mà không thể nói, một chữ Trần Thư Duyệt cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Ở trong công ty này, người người đều là tinh anh. Người đơn thuần ngây thơ đã sớm bị đẩy đi rồi.

Bình thường công nhân viên trong tập đoàn Tiến Lâm lưu động rất lớn. Tục xưng tổng bộ làm bằng sắt, nhân viên như nước chảy. Vị trí tổng thanh tra, hơi chút ổn định, chỉ có bộ phận tài chính và bộ phận tài vụ. Mấy bộ phận khác, đều là đến đến đi đi.

Đến cái vị ở bộ phận mua vật tư lúc trước, Trần Thư Duyệt còn chưa nhìn thấy đối phương, cũng đã đi rồi. Nhậm chức không đến một tuần.

Công ty từng có không ít tổng giám đốc nhảy dù.

Nhưng trẻ tuổi giống Diệp Kính, là người duy nhất. Anh cũng chỉ mới hai lăm hai sáu tuổi, thế nhưng có thể khiến phó tổng Đậu Chính Sâm cực lực đề cử.

Dưới trướng của tập đoàn Tiến Lâm có vài công ty. Những công việc liên quan đến khối tài sản này, chủ yếu do Đậu Chính Sâm phụ trách.

Bởi vậy, mọi người không dám sơ suất với Diệp Kính.

Nhưng mà, Trần Thư Duyệt cũng không biết Diệp Kính có thể ở công ty bao lâu. Lúc tổng giám đốc tiền nhiệm tới cũng hấp tấp, một hôm báo cáo nhầm với Đậu Chính Sâm, đã bị mắng.

Trần Thư Duyệt lại lần nữa gọi điện thoại xác nhận Diệp Kiều Lục nhận được địa chỉ.

Diệp Kiều Lục tức giận, kiên trì nói: Tôi không đánh anh ấy.

Vô cùng xin lỗi, cái này phải giao cho quan toà phán định.

Tôi gọi điện thoại cho anh ấy! Phiền cô cho tôi số điện thoại.

Vô cùng xin lỗi. Liên quan đến ** của cấp trên, tôi không có quyền lộ ra. Trần Thư Duyệt khách khí lễ độ.

Diệp Kiều Lục liền hỏi Thi Dữ Mỹ số điện thoại của Diệp Kính, sau đó gọi qua.

Diệp Kính nghe thấy tiếng chuông, vang mười bốn giây, anh mới bắt máy. Alo? Hơi thở của anh mong manh, nghe như là sắp chết.

Lần này làm cho Diệp Kiều Lục ngây ngẩn cả người: “Não anh thật sự bị chấn động?

Rất nhỏ, chỉ choáng váng đầu. Có phải bọn họ chuyện bé xé ra to, hỏi em đúng không? Anh dừng lại: Anh sẽ thuận miệng nói bị em nhẹ nhàng chạm vào.

Đúng vậy. Thư ký của anh còn nói gửi cho em công hàm của luật sư, anh phải giải thích rõ ràng với bọn họ. Diệp Kiều Lục nói xong, nhớ ra bây giờ hai người còn đang trong thời kì quan hệ xa lạ, vì thế khụ khụ hai cái: “Anh nghỉ ngơi cho tốt.

Cuộc trò chuyện cứ kết thúc như vậy.

Diệp Kiều Lục do dự rất lâu, vẫn lưu mười con số của Diệp Kính vào danh bạ.

----

Kiến trúc sư phụ trách bộ phận thiết kế của Tiến Lâm họp bàn về hạng mục.

Điều mà bên hạng mục không ngờ tới là, đến tổng thanh tra thiết kế cũng tới.

Quản lí Triệu Tiến Cường quản lí hạng mục trường kì ở công trường, làn da ngăm đen, mày rậm của anh ta vặn một cái, đến văn phòng làm việc chung: “Bản vẽ đâu? Tổng thanh tra thiết kế cũng đến rồi, bản vẽ của các cậu còn chưa đưa ra?

Tổng giám Tôn gật đầu: “Được rồi được rồi. Anh ta cầm lấy bản đồ quy hoạch, định chạy ngay ra ngoài. Ra đến cửa, anh ta dừng lại: “Người của viện thiết kế có đến không?

Triệu Tiến Cường: Đang trên đường.

Kiến trúc sư Tôn quay đầu bước đi.

Đang vội vội vàng vàng thì trước mắt đụng phải kỹ sư công trình Lý Lực Bình, anh ta lẩm bẩm: “Kiến trúc sư Diệp tích cực kia của viện thiết kế lại tới nữa.

Kiến trúc sư Tôn hơi kinh ngạc: Tại sao người người đều nhớ rõ cô ấy?

Một trận chiến thành danh, danh tiếng lẫy lừng. Lý Lực Bình ngoài cười nhưng trong không cười.

Kiến trúc sư Tôn suy nghĩ, trong lúc thi công Lâm Khê nhất phẩm, kiến trúc sư Diệp và Lý Lực Bình tranh luận về chuyện gạch xây tường. Kiến trúc sư Tôn cười cười: “Đàn ông mà, tranh luận làm gì với một cô gái.

Kiến trúc sư Tôn đẩy cửa phòng họp ra.

Mấy người của bộ phận thiết kế ngồi một bên của bàn dài.

Kiến trúc sư Tôn hô: “Vất vả rồi. Diệp tổng vất vả rồi. Anh ta đưa bản vẽ ra.

Chỉ trong chớp mắt, ngoài cửa xuất hiện bóng dáng của Diệp Kiều Lục. Kiến trúc sư Tôn lại cười: “Kiến trúc sư Diệp tới rồi.

Cô cũng cười theo, rồi đi vào. Đuôi mắt thoáng liếc bóng hình tuấn tú kia, nụ cười của cô cứng đờ. Không phải buổi sáng còn hấp hối sao? Nhưng nhìn kỹ lại, quả thật sắc mặt của anh có phần tái nhợt, đến sắc môi cũng nhạt.

Kiến trúc sư Diệp. Kiến trúc sư Tôn cắt ngang suy nghĩ của Diệp Kiều Lục: “Nếu không thì cô ngồi đối diện Diệp tổng? Như vậy thì nhìn tiện hơn.

Cô không cự tuyệt, ngồi xuống vô cùng thản nhiên.

Kiến trúc sư Tôn thầm nghĩ: Không hổ là


/50

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status