Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 188 - Chương 188

/396


Bàng Lạc Tuyết bưng chén thuốc, nhìn hai người trong phòng, thở dài nhẹ nhõm. Thương Dực có thể tỉnh lại là tốt rồi.

Nàng cầm chén thuốc, để qua một bên, nói Tử Quyên, ngươi chăm sóc Thương Dực cả đêm rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút đi.

Tử Quyên đỏ mặt, sau đó Sở Mộc Dương cầm chén thuốc lên, bắt mạch cho Thương Dực, Độc tố trong cơ thể ngươi cũng bị đẩy ra ngoài, bây giờ ngươi chỉ cần cố gắng điều trị là khỏe thôi.

Tử Quyên bước đến, nói Vậy chắc cũng không cần uống thuốc áp chế độc tố nữa phải không?” Tử Quyên lo lắng nói.

Dĩ nhiên, nếu ngươi khỏi bệnh thì sẽ không cần uống những độc dược kia nữa, chỉ từ từ điều trị để tống những chất độc trong người ngươi ra ngoài là được rồi. Sở Mộc Dương đặt chén thuốc vào tay Thương Dực nói.

Thương Dực uống một hơi cạn sạch chén thuốc, Tử Quyên bước tới lau miệng cho hắn. Khi cô ngẩng đầu lên, thấy Thương Dực đang nhìn mình nên ngượng ngùng rút tay về. Mặt đỏ hồng như gấc chín.

Xem ra cũng không tốn thời gian lắm, mà chúng ta lại được xem kịch vui. Thương Dực, Tử Quyên chính là bảo bối của ta, sao ngươi lại dám cướp người của ta chứ? Bàng Lạc Tuyết trêu ghẹo nói.

Tử Quyên ôm mặt của mình nói Tiểu thư, nếu nàng cứ như vậy, nô tỳ sẽ không để ý tới nàng nữa.

Được rồi, đều là ta sai, đều là ta sai, là do ta lo nghĩ quá nhiều. Nhưng Tử Quyên đã nói với ta rằng nàng sẽ không kết hôn với ai, nên ta muốn giữ nàng ở bên cạnh ta.” Bàng Lạc Tuyết thản nhiên nói.

Tiểu thư

Chủ nhân

Hai người đồng thanh nói với khuôn mặt tràn đầy lo lắng.

Đến lúc này, Sở Mộc Dương bước đến xoa đầu Bàng Lạc Tuyết nói Được rồi, nàng cũng đừng trêu ghẹo bọn họ nữa. Nàng xem bọn họ đã sốt ruột lắm rồi.

Tiểu thư thực đáng ghét, Tử Quyên cũng không thèm quan tâm tiểu thư nữa. Tử Quyên đỏ mặt chạy ra ngoài.

Thương Dực đứng đó ngắm nhìn bóng dáng Tử Quyên dần khuất sau cánh cửa.

Hoạn nạn thấy chân tình, Tử Quyên là một nữ nhân tốt, ngươi nhất định phải khỏe mạnh, đối xử tốt với nàng, không được phép bắt nạt nàng. Nếu không ta chắc chắn sẽ không buông tha cho ngươi. Bàng Lạc Tuyết hung hăng nói.

Tiểu thư yên tâm, thuộc hạ sẽ chăm sóc tốt cho nàng, nhất định sẽ không bắt nạt nàng. Thương Dực kiên định nói.

Khuôn mặt Bàng Lạc Tuyết rạng ngời. Cô vui vẻ vì có thể chứng kiến một đôi nam nữ yêu nhau đến đầu bạc răng long.

Tại Lưỡng Hồ (nghĩa là hồ nối kết giữa hồ Nam và hồ Bắc)

Trong hồ, có một chiếc thuyền hoa tinh xảo, mạn thuyền được sơn màu trắng. Trên thuyền có tiếng sáo cùng tiếng nhạc vui tươi vang lên, nghe thật êm tai.Xa xa còn đâu đó có tiếng cười vang lên thật vui nhộn.

Một nhóm vũ nữ vừa hung phấn nhảy nhót nhịp nhàng theo vũ đạo, bên cạnh còn có một tiểu cô nương cỡ mười tuổi, biểu diễn một khúc nhạc vui vẻ, sôi động. Một đứa trẻ chừng bốn, năm tuổi chạy quanh quẩn chung quanh mấy nữ nhân, vui vẻ cười đùa, tiếng cười rộn vang lên khắp một góc thuyền.

Không cần nhìn cũng biết, người nữ nhân đó chính là Thích Dao. Còn Bàng Lạc Tuyết, công chúa Trường Nhạc, Liên Diệp, Liên Ngẫu đang vừa thưởng thức hoa quả vừa đuổi theo Tiểu Tứ tử để đút cho cậu ăn. Tiểu tứ tử chạy qua bên này, né tránh sang bên kia khiến họ chạy tìm cậu thật khó khăn.

Đánh đàn và khiêu vũ chính là sở trường của Bàng Lạc Tuyết. Đặc biệt, hôm nay thời tiết tốt như vậy lại càng khiến nàng có hứng thú, vui vẻ gảy lên một khúc đàn. Ý tưởng này cũng từ công chúa Trường Nhạc. Nàng ở nhà cảm thấy buồn chán nên tự nảy ra ý định này và gửi thiệp hẹn Bàng Lạc Tuyết và Thích Dao ra ngoài chơi. Khi đi trên thuyền hoa của Bàng Lạc Tuyết, họ mới nghĩ ra cảnh du hồ thưởng ngoạn (ý là đi du thuyền, ngắm cảnh núi non tươi đẹp). Dù sao thời tiết đang ở mùa thất nguyệt (thất nguyệt: tháng bảy là tháng mà chuỗi sao Bắc Đẩu xoay về thân, tháng 7 của lịch nhà Hạ. Về sau phàm nói nguyệt là tháng, đều phỏng theo sau đây, tức là lấy theo lịch nhà Hạ.), tuy không khí bên ngoài có oi bức nhưng không khí trên hồ thật thoáng mát. Giữa hồ có một hòn đảo nhỏ. Lúc trước Bàng Lạc Tuyết đã mua lại hòn đảo này và cho xây một biệt viện, để những lúc rỗi, các nàng có thể cùng nhau đi du ngoạn trên thuyền và nghỉ ngơi ở đó.

Thương Dực vẫn ôm kiếm của mình ngồi ở đuôi thuyền. Bàng Sách nhìn phu nhân của mình - công chúa Trường Nhạc thở dài. Gần đây hắn không biết vì lý do gì nàng lại tỏ vẻ chán ghét hắn, sau đó còn muốn du ngoạn, thưởng thức cảnh đẹp một mình. Còn Bàng Lạc Tuyết và Thích Dao lấy son của mình mà đi ra cửa hàng buôn bán cùng với công chúa Trường Nhạc, kiếm lời không ít. Vì vậy, Trường Nhạc rất vui vẻ, cố ý rủ họ ra ngoài chơi.

Thương Dực ngắm nhìn Tử Quyên đang chuẩn bị các món ăn cho mọi người.

/396

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status