Khuynh Thế Hồng Nhan: Phu Quân Của Ta Thật Yêu Nghiệt

Chương 8: SÁNG SỚM TẨY RỬA.

/10


CHƯƠNG 8 : SÁNG SỚM TẨY RỬA.

Đúng lúc Bùi Tinh Đông đang vẩy cánh hoa hồng cùng gỗ chế đủ vào chậu tắm, Đông Phương Vân Tiêu đột nhiên đứng trước mặt nàng, đang phê duyệt công văn hắn hơi nheo mắt lạnh lùng tà mì nhìn “Ngươi tính sáng sớm cho bổn vương rửa chân?”

Nén giận mím chặt môi, Bùi Tinh Đồng tận lực biểu hiện bộ dạng kính cẩn, đem chậu tắm đặt sập xuống mền, chìa một tay ra, đối với tuấn mỹ nam tử một thân cẩm bào lạnh nhạt làm tư thế xin mời. “Vương gia, không ai quy định buổi tối mới rửa chân, ta chỉ muốn mau chóng thu nhập người.”

Đông Phương Vân Tiêu nhìn chằm chằm cánh hoa hồng kiều diễm phiêu diêu trên mặt nước, bất giác lông mày khẽ nhăn lại.

Ngón tay thon dài lơ đãng nâng lên, đem ngón trỏ che mũi, hoa hồng…

Đôi mắt lạnh nhanh chóng co rút, đôi mắt phượng lập tức truyền ra một cỗ lãnh khí. Cảm thấy nghi hoặc, mâu quang chuyển hướng đến nữ tử tuyệt mĩ gương mặt không chút biểu tình kia, đôi mắt trong suốt không thấy đại không có một tia cố làm ra vẻ huyền bí mất tự nhiên hay bối rối.

Thu liễm tâm thần, hắn chậm rãi buông tay.

“Mặc dù là ngươi cứu người sốt ruột cũng không đến nỗi gấp như vậy…”
Ở đâu nhiều lời vô nghĩ như vậy! “Vương gia tâm địa từ bị, không đến mức cùng một tiểu nha đầu trộm cắp không thành tính toán. Ta sớm thay mặt nàng trịu phạt, mong Vương gia sớm thả nàng ra.” Chỉ cần ngươi thả người, thiên tài nguyện ý chủ động rửa chân cho ngươi.

Ánh mắt thân thủy không hề chớp khóa chặt trên gương mặt nằng, như thế nào cũng không cách nào tìm được manh mối gì trong đôi mắt trong veo kia. Hơi gợn cười bên môi .

“Ha ha! Tâm địa từ bi? Đem ngươi biến thành nô lệ nước mất nhà tan, ngươi cũng có thể thản nhiên đối mặt không?”

Bất ngờ tiến lên từng bước, liếc mắt một cái nhìn những cánh hoa hồng tỏa hương bốn phía, phong vận u hàn lãnh ngạo chế giễu nói: “Hay là, ngươi đang lạt mềm buộc chặt, thay đổi thủ đoạn, chính là muốn gây sự chú ý của ta? Chẳng lẽ còn chưa từ bỏ ý định sao?”

Thấy hắn vừa nhìn cánh hoa hồng trong nháy mắt đó kinh ngạc cùng bài xích, Bùi Tinh Đồng trong lòng ngập tràn nghi hoặc, hoa hồng có vấn đề gì sao?

Sáng sớm, nàng cố ý đặc biệt đi đến phòng tạp sự nha hoàn muốn lấy cánh hoa, nhưng mà các nàng đều là đối với nàng trừng mắt lạnh lùng nhìn, trào phúng châm biếm, căn bản không cấp cho nàng.

Sau đó, đúng lúc ‘Bái lên bộ ngực tìm vải dệt’ Nhược Lan đi qua nơi đó, gặp nàng bưng chậu tắm, không biết có phải hay ra cửa quên uống thuốc hay không, đột nhiên quá thiện tâm nói cho nàng biết ở hậu viện hoa hồng đang nở, nói nàng ra đấy hái.

Mà nàng thi thực không lĩnh tính hừ lạnh một tiếng, liền ném cho cái đồ điên Nhược Lan kia một cái quay mông, vui vẻ chạy tới hái hoa. Hừ! Nàng chính là còn nhớ thù ngày hôm qua , đừng tưởng rằng đột nhiên ma xui quỷ khiến phát một lần thiện tâm là có thể chiếm được sự tha thứ của nàng !

Nhưng mà xem ra trước mắt, hình như là vuốt mông ngựa đến mức vó ngựa nhảy lên rồi , chẳng lẽ Đông Phương Vân Tiêu không thích hoa hồng ?

Đang lúc nàng suy nghĩ ngẩn ngơ thì mỹ nam tử một thân cẩm bào mày xanh dời thân ngồi xuống mềm trên giường , dộ dạng đang ngồi chờ phục vụ.

Rủ đôi mắt đem đồng mau sáng trong che đi , Bùi Tinh Đồng dây dưa nửa ngày , cuối cùng rất không tình nguyện quỳ gối trước mềm , bởi vì mông đau , cho nên nàng thực sụ là không cách có cách ngồi nào khác .

Không yên lòng đem giày Đông Phương Vân Tiêu cởi ra ,hai chân thon dài trắng nõn của hắn liền bại lộ  trong không trung .

Nghe nói , nữ tử cổ đại chân chỉ có thể để phu quân của mình nhìn thấy , không biết nam nhân cổ đại chân có hay… không, đoán chừng là có thể cho nữ tử khắp thiên hạ tùy tiện xem.

“Ngay cả chân bổn vương cũng thích như vậy ?” Thanh âm lạnh nhạt cười nhạo từ trên đầu truyền đến .

Trong một thoáng sực tỉnh lại .

“Thích chân ngươi ?” Âm thanh kinh ngạc , Bùi Tinh Đồng cắn răng nói : “Thích ! Thích chết liền!”

Dùng sức đưa hai chân hắn tiến vào trong chậu , không có quy luật xoa xoa nắn nắn …

Lời nói u lãnh mang theo nửa phần đùa cợt : “Ngươi xác định không phải đang trút giận đấy chứ ?”

“Không xác định !” Âm thanh không chút nhiệt lượng .

Đông Phương Vân Tiêu lạnh lùng nhìn chằm chằm đỉnh đầu nàng , một tia hoảng hốt bỗng xẹt qua trong lòng .

Hai tay nắm chặt, cực lực nhẫn nhịn lên trên chân truyền đến đau đớn và ngứa, nam tử tuấn mĩ không nhẹ nhàng chút nào nắm tóc nàng, không… thương tiếc đem đầu nàng kéo tới trước mặt mình, “Nếu ngươi trước kia vốn luôn một lời luôn luôn dây dưa không biết thẹn với ta là thật tình, như bây giờ là đang tính toán gì ?!”


/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status